77

Trong cơn gian truân nhắc lại các công việc cả thể của Đức Chúa Trời, lòng bèn được an ủi

Thơ A-sáp làm. Cho thầy nhạc chánh theo điếu “Giê-đu-thun”
1 Tôi sẽ kêu cầu cùng Đức Chúa Trời,
 Phát tiếng hướng cùng Đức Chúa Trời; Ngài ắt sẽ lắng tai nghe.
2 Trong ngày gian truân tôi tìm cầu Chúa;
 Ban đêm tay tôi giơ thẳng lên không mỏi;
 Linh hồn tôi không chịu an ủi.
3 Tôi nhớ đến Đức Chúa Trời, bèn bồn chồn;
 Than thở, và thần linh tôi sờn mỏi. (Sê-la)
4 Chúa giữ mí mắt tôi mở ra;
 Tôi bị bối rối, không nói được.
5 Tôi suy nghĩ về ngày xưa,
 Về các năm đã qua.
6 Ban đêm tôi nhắc lại bài hát tôi;
 Tôi suy gẫm trong lòng tôi,
 Và thần linh tôi tìm tòi kỹ càng.
7 Chúa há sẽ từ bỏ đến đời đời ư?
 Ngài há chẳng còn ban ơn nữa sao?
8 Sự nhân từ Ngài há dứt đến mãi mãi ư?
 Lời hứa của Ngài há không thành đời đời sao?
9 Đức Chúa Trời há quên làm ơn sao?
 Trong cơn giận Ngài há có khép lòng thương xót ư? (Sê-la)
10 Tôi bèn nói: Đây là tật nguyền tôi;
 Nhưng tôi sẽ nhớ lại các năm về tay hữu của Đấng Chí Cao.
11 Tôi sẽ nhắc lại công việc của Đức Giê-hô-va,
 Nhớ đến các phép lạ của Ngài khi xưa;
12 Cũng sẽ ngẫm nghĩ về mọi công tác Chúa,
 Suy gẫm những việc làm của Ngài
13 Hỡi Đức Chúa Trời, con đường Chúa ở trong nơi thánh.
 Có thần nào lớn bằng Đức Chúa Trời chăng?
14 Chúa là Đức Chúa Trời hay làm phép lạ,
 Đã tỏ cho biết quyền năng Chúa giữa các dân.
15 Chúa dùng cánh tay mình mà chuộc dân sự Chúa,
 Tức là con trai của Gia-cốp và của Giô-sép. (Sê-la)
16 Hỡi Đức Chúa Trời, các nước đã thấy Chúa;
 Các nước đã thấy Chúa, bèn sợ;
 Những vực sâu cũng rúng động.
17 Các mây đổ ra nước,
 Bầu trời vang ra tiếng.
 Và các tên Chúa bay đây đó.
18 Tiếng sấm Chúa ở trong gió trốt;
 Chớp nhoáng soi sáng thế gian;
 Đất bèn chuyển động và rung rinh.
19 Con đường Chúa ở trong biển,
 Các lối Chúa ở trong nước sâu,
 Còn các dấu bước Chúa không ai biết đến.
20 Chúa cậy tay Môi-se và A-rôn
 Mà dẫn dắt dân sự Ngài như một đoàn chiên.

77

Nhắc lại những sự giúp đỡ của Thượng Đế

Soạn cho nhạc trưởng theo điệu Giê-đu-thun. Một bài ca ngợi của A-sáp.

  1Tôi kêu la cùng Thượng Đế;
   tôi kêu cầu cùng Ngài,
   thì Ngài liền nghe tiếng tôi.
  2Trong ngày hoạn nạn tôi tìm kiếm Chúa.
   Suốt đêm tôi giơ tay ra, lòng tôi bất an.
  3Khi nhớ đến Thượng Đế;
   Tôi muốn nói nỗi lòng tôi ra nhưng không biết nói sao.
  Xê-la
  4Chúa không cho tôi chợp mắt.
   Tôi không nói nên lời vì quá bực dọc.
  5Tôi nhớ lại thuở xưa, những năm về trước.
  6Ban đêm tôi hồi tưởng lại
   các bài ca của tôi.
   Tôi suy nghĩ và tự hỏi:
  7“Chúa sẽ từ bỏ chúng ta mãi sao?
  Ngài sẽ không còn tỏ lòng nhân từ
   đối với chúng ta nữa sao?
  8Tình yêu của Ngài tan biến rồi sao?
   Ngài không còn phán với chúng ta nữa sao?
  9Phải chăng Thượng Đế đã quên mất lòng thương xót Ngài?
   Phải chăng vì Ngài quá nóng giận,
   không còn tội nghiệp cho chúng ta nữa hay sao?”
  Xê-la
  10Rồi tôi suy nghĩ lại và nói,
   “Đây là điều khiến tôi buồn bã:
   Quyền năng của Thượng Đế Chí Cao đã lìa bỏ chúng ta.”
  11Tôi nhớ những điều Ngài làm;
   hồi tưởng lại những điều kỳ diệu Ngài làm xưa kia.
  12Tôi suy gẫm những điều ấy,
   và xem xét các điều Ngài đã làm.
  13Lạy Thượng Đế, các đường lối Ngài thật thánh thiện.
   Không có thần nào cao cả như Thượng Đế chúng ta.
  14Ngài là Thượng Đế của những việc diệu kỳ;
   Ngài chứng tỏ quyền năng Ngài
   cho người ta thấy.
  15Ngài đã dùng quyền năng giải cứu dân Ngài
   tức con cháu Gia-cốp và Giô-xép.
  Xê-la
  16Lạy Thượng Đế, các dòng nước trông thấy Ngài;
   chúng thấy Ngài liền đâm ra
   sợ hãi; đến nỗi các vực nước sâu cũng run rẩy.
  17Trời đổ mưa xuống. Mây rền sấm.
   Các tia chớp xẹt qua lại như tên bay.
  18Tiếng sấm Ngài vang rền
   trong gió lốc.
  Chớp lòe sáng thế gian.
   Đất rung động mạnh.
  19Ngài bước đi qua biển,
   vạch lối qua các vực nước sâu,
   nhưng không để lại dấu chân.
  20Ngài dùng Mô-se và A-rôn dẫn dắt dân Ngài như bầy chiên.