79

Tác giả than thở vì Giê-ru-sa-lem bị phá hủy, và cầu Chúa giúp đỡ

Thơ A-sáp làm
1 Đức Chúa Trời ôi! dân ngoại đã vào trong sản nghiệp Chúa,
 Làm ô uế đền thánh của Chúa,
 Và làm cho Giê-ru-sa-lem thành ra đống.
2 Chúng nó đã phó thây các tôi tớ Chúa
 Làm đồ ăn cho loài chim trời,
 Cũng đã phó thịt của các thánh Chúa cho muông thú của đất.
3 Chúng nó đổ huyết họ ra như nước
 Ở chung quanh Giê-ru-sa-lem,
 Chẳng có ai chôn họ.
4 Chúng tôi đã trở nên sự sỉ nhục cho kẻ lân cận mình,
 Vật nhạo báng và đồ chê cười cho những kẻ ở chung quanh chúng tôi.
5 Đức Giê-hô-va ôi! cho đến chừng nào? Ngài há sẽ giận đời đời sao?
 Sự phân bì Chúa há sẽ cháy như lửa ư?
6 Xin hãy đổ sự giận Chúa trên các dân không biết Chúa,
 Và trên các nước không cầu khẩn danh Chúa;
7 Vì chúng nó đã ăn nuốt Gia-cốp,
 Và phá hoang chỗ ở người.
8 Xin Chúa chớ nhớ lại mà kể cho chúng tôi các tội ác của tổ phụ chúng tôi;
 Nguyện sự thương xót Chúa mau mau đến đón rước chúng tôi,
 Vì chúng tôi lấy làm khốn khổ vô hồi.
9 Hỡi Đức Chúa Trời về sự cứu rỗi chúng tôi, vì vinh hiển của danh Chúa, xin hãy giúp đỡ chúng tôi;
 Nhân danh Chúa, xin hãy giải cứu chúng tôi, và tha tội cho chúng tôi.
10 Vì cớ sao các dân nói rằng: Đức Chúa Trời chúng nó ở đâu?
 Nguyện sự báo thù huyết kẻ tôi tớ Chúa, mà đã bị đổ ra,
 Được biết giữa các dân, trước mặt chúng tôi.
11 Nguyện tiếng than thở kẻ phu tù thấu đến trước mặt Chúa;
 Tùy quyền năng lớn lao của Chúa, xin hãy bảo hộ những kẻ đã bị định phải chết.
12 Hỡi Chúa, sự sỉ nhục mà kẻ lân cận chúng tôi đã làm cho Chúa,
 Xin hãy báo trả sự ấy gấp bằng bảy trong lòng chúng nó.
13 Còn chúng tôi là dân sự Chúa, và là bầy chiên của đồng cỏ Chúa,
 Chúng tôi sẽ cảm tạ Chúa mãi mãi;
 Từ đời nầy qua đời kia chúng tôi sẽ truyền ra sự ngợi khen Chúa.

79

A psalm of Asaph.
  1O God, the nations have invaded your inheritance;
   they have defiled your holy temple,
   they have reduced Jerusalem to rubble.
  2They have left the dead bodies of your servants
   as food for the birds of the sky,
   the flesh of your own people for the animals of the wild.
  3They have poured out blood like water
   all around Jerusalem,
   and there is no one to bury the dead.
  4We are objects of contempt to our neighbors,
   of scorn and derision to those around us.

  5How long, Lord? Will you be angry forever?
   How long will your jealousy burn like fire?
  6Pour out your wrath on the nations
   that do not acknowledge you,
  on the kingdoms
   that do not call on your name;
  7for they have devoured Jacob
   and devastated his homeland.

  8Do not hold against us the sins of past generations;
   may your mercy come quickly to meet us,
   for we are in desperate need.
  9Help us, God our Savior,
   for the glory of your name;
  deliver us and forgive our sins
   for your name’s sake.
  10Why should the nations say,
   “Where is their God?”

  Before our eyes, make known among the nations
   that you avenge the outpoured blood of your servants.
  11May the groans of the prisoners come before you;
   with your strong arm preserve those condemned to die.
  12Pay back into the laps of our neighbors seven times
   the contempt they have hurled at you, Lord.
  13Then we your people, the sheep of your pasture,
   will praise you forever;
  from generation to generation
   we will proclaim your praise.