11

Đức Giê-hô-va là nơi nương náu

Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh
1 Tôi nương náu mình nơi Đức Giê-hô-va;
 Sao các ngươi nói cùng linh hồn ta:
 Hãy trốn lên núi ngươi như con chim?
2 Vì kìa, kẻ ác giương cung,
 Tra tên mình trên dây,
 Đặng bắn trong tối tăm kẻ có lòng ngay thẳng.
3 Nếu các nền bị phá đổ,
 Người công bình sẽ làm sao?
4 Đức Giê-hô-va ngự trong đền thánh Ngài;
 Ngôi Ngài ở trên trời;
 Con mắt Ngài nhìn xem,
 Mí mắt Ngài dò con loài người.
5 Đức Giê-hô-va thử người công bình;
 Nhưng lòng Ngài ghét người ác và kẻ ưa sự hung bạo.
6 Ngài sẽ giáng xối trên kẻ ác những bẫy, lửa và diêm;
 Một ngọn gió phỏng sẽ là phần của chúng nó.
7 Vì Đức Giê-hô-va là công bình; Ngài yêu sự công bình:
 Những người ngay thẳng sẽ nhìn xem mặt Ngài.

11

Thơ Đa-vít - Soạn cho nhạc trưởng

1Tôi ẩn mình trong Chúa Hằng Hữu;
Sao các anh cứ đêm ngày khuyên nhủ:
"Hãy bay xa, như chim về đỉnh núi;
2Vì kẻ ác đang giương cung,
Đang rình rập bắn giết người hiền lương;
3Nếu rồi đây họ phá hủy kỷ cương,
Người lành ngay còn biết xử thế nào?"
4Nhưng Chúa Hằng Hữu ở tận trời cao
Trong Đền thánh, Ngài ngự trên ngôi giữa Đền thờ,
Đưa mắt nhìn người từng động tĩnh.
5Chúa Hằng Hữu thử rèn người công chính,
Ngài gớm ghê phường gian ác, bạo tàn,
6Giáng trên họ mưa lửa với lưu hoàng,
Thiêu đốt họ trong cơn gió thoảng.
7Vì Chúa công chính yêu điều ngay thẳng,
Người lành ngay sẽ nhìn thấy mặt Ngài.