1 Đức Giê-hô-va ôi! Ngài sẽ hằng quên tôi cho đến chừng nào? Ngài ẩn mặt cùng tôi cho đến bao giờ? 2 Tôi phải lo lắng nơi linh hồn tôi, Hằng ngày buồn thảm nơi lòng tôi cho đến bao giờ? Kẻ thù nghịch tôi sẽ trổi hơn tôi cho đến chừng nào? 3 Hỡi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời tôi, xin hãy xem xét, nhậm lời tôi, Và làm cho mắt tôi được sáng, Kẻo tôi phải ngủ chết chăng; 4 Kẻo kẻ thù nghịch nói rằng: Ta đã thắng hơn nó, Và kẻ cừu địch mừng rỡ khi tôi xiêu tó. 5 Nhưng tôi đã tin cậy nơi sự nhân từ Chúa. Lòng tôi khoái lạc về sự cứu rỗi của Chúa. 6 Tôi sẽ hát ngợi khen Đức Giê-hô-va, vì Ngài đã làm ơn cho tôi.
13
Xin Chúa Giúp Ðỡ Trong Cơn Nguy Khốn
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1Cho đến bao giờ, CHÚA ôi? Ngài sẽ quên con mãi sao? Ngài cứ ẩn mặt Ngài khỏi con cho đến chừng nào? 2Con cứ bị dằn vặt bởi những ý nghĩ trong lòng, Hằng ngày con phải cưu mang nỗi sầu khổ trong tâm hồn cho đến bao giờ? Kẻ thù ghét con sẽ còn trỗi hơn con cho đến bao lâu nữa?
3CHÚA ôi, xin đoái xem và nhậm lời con, Ðức Chúa Trời của con ôi, xin cho mắt con được sáng rỡ lên, Kẻo con sẽ âm thầm qua đời trong giấc ngủ của mình, 4Kẻo kẻ thù của con sẽ nói rằng, “Ta đã thắng nó rồi,” Kẻo những kẻ chống con được vui mừng khi con bị rúng động.
5Dù sao, con vẫn tin cậy vào lòng thương xót của Ngài; Lòng con sẽ vui mừng trong ơn cứu rỗi của Ngài.