1 Đức Giê-hô-va ôi! Ngài sẽ hằng quên tôi cho đến chừng nào? Ngài ẩn mặt cùng tôi cho đến bao giờ? 2 Tôi phải lo lắng nơi linh hồn tôi, Hằng ngày buồn thảm nơi lòng tôi cho đến bao giờ? Kẻ thù nghịch tôi sẽ trổi hơn tôi cho đến chừng nào? 3 Hỡi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời tôi, xin hãy xem xét, nhậm lời tôi, Và làm cho mắt tôi được sáng, Kẻo tôi phải ngủ chết chăng; 4 Kẻo kẻ thù nghịch nói rằng: Ta đã thắng hơn nó, Và kẻ cừu địch mừng rỡ khi tôi xiêu tó. 5 Nhưng tôi đã tin cậy nơi sự nhân từ Chúa. Lòng tôi khoái lạc về sự cứu rỗi của Chúa. 6 Tôi sẽ hát ngợi khen Đức Giê-hô-va, vì Ngài đã làm ơn cho tôi.
13
Thơ Đa-vít - Soạn cho nhạc trưởng
1Thượng Đế quên con mãi mãi sao, Ngài lánh mặt con đến khi nào? 2Bao giờ con hết chôn phiền muộn Vào đáy lòng, thôi nuốt thương đau? Và bao giờ kẻ thù thôi lấn lướt? 3Chúa ôi, xin thương xót trả lời, Xin cho mắt con được thắp sáng Cho khỏi chìm vào giấc ngủ thiên thu; 4Xin đừng để bọn người tự phụ, Bảo nhau rằng: Ta đã thắng kẻ thù!' Đừng để họ vui mừng khi con ngã. 5Con vững tin nơi tình thương cao cả, Tim hân hoan trong ân đức cứu sinh. 6Con sẽ ca hát tôn vinh, Vì Chúa cho con dồi dào ân phúc.