Thơ Đa-vít làm, khi người trốn khỏi Áp-sa-lôm, con trai người
1 Đức Giê-hô-va ôi! kẻ cừu địch tôi đã thêm nhiều dường bao! Lắm kẻ dấy lên cùng tôi thay! 2 Biết bao kẻ nói về linh hồn tôi rằng: Nơi Đức Chúa Trời chẳng có sự cứu rỗi cho nó. (Sê-la)⚓ 3 Nhưng, hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài là cái khiên chở che tôi; Ngài là sự vinh hiển tôi, và là Đấng làm cho tôi ngước đầu lên. 4 Tôi lấy tiếng tôi mà kêu cầu Đức Giê-hô-va, Từ núi thánh Ngài đáp lời tôi. (Sê-la) 5 Tôi nằm xuống mà ngủ; Tôi tỉnh thức, vì Đức Giê-hô-va, nâng đỡ tôi. 6 Tôi sẽ không nao muôn người Vây tôi khắp bốn bên. 7 Hỡi Đức Giê-hô-va, hãy chỗi dậy; Hỡi Đức Chúa Trời tôi, hãy cứu tôi! Vì Chúa đã vả má các kẻ thù nghịch tôi, Và bẻ gãy răng kẻ ác. 8 Sự cứu rỗi thuộc về Đức Giê-hô-va. Nguyện phước Ngài giáng trên dân sự Ngài! (Sê-la)
3
A psalm of David. When he fled from his son Absalom.
1Lord, how many are my foes! How many rise up against me! 2Many are saying of me, “God will not deliver him.”⚓
3But you, Lord, are a shield around me, my glory, the One who lifts my head high. 4I call out to the Lord, and he answers me from his holy mountain.
5I lie down and sleep; I wake again, because the Lord sustains me. 6I will not fear though tens of thousands assail me on every side.
7Arise, Lord! Deliver me, my God! Strike all my enemies on the jaw; break the teeth of the wicked.
8From the Lord comes deliverance. May your blessing be on your people.