1 Đức Chúa Trời ôi! xin hãy đoán xét tôi, và binh vực duyên cớ tôi đối cùng một dân vô đạo; Hãy giải cứu tôi khỏi người dối gạt chẳng công bình. 2 Vì, Đức Chúa Trời ôi! Chúa là sức lực tôi; cớ sao Chúa đã từ bỏ tôi? Nhân sao tôi phải ở buồn thảm Vì cớ kẻ thù nghịch hà hiếp tôi? 3 Cầu Chúa phát ánh sáng và sự chân thật của Chúa ra: Nó sẽ dẫn tôi, đưa tôi đến núi thánh và nơi ở của Chúa. 4 Bấy giờ tôi sẽ đi đến bàn thờ Đức Chúa Trời, Tức đến cùng Đức Chúa Trời, là sự rất vui mừng của tôi; Hỡi Chúa, là Đức Chúa Trời tôi, tôi sẽ lấy đàn cầm mà ngợi khen Chúa. 5 Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi sờn ngã và bồn chồn trong mình ta? Hãy trông cậy nơi Đức Chúa Trời; ta sẽ còn ngợi khen Ngài nữa: Ngài là sự cứu rỗi của mặt ta, và là Đức Chúa Trời ta.
43
1Thượng Đế hỡi, xin xét xử và biện hộ, Trước⚓ một dân nhẫn tâm quá quắt, Xin giải thoát con khỏi tay lừa lật, 2Vì Chúa là Thượng Đế, đồn kiên cố của con. Tại sao Chúa khước từ con? Sao con phải đau buồn vì kẻ thù áp bức? 3Xin chiếu rọi thần quang Chân lý Để soi đường dẫn lối cho con, Dìu dắt con lên núi thánh, đến Đền thờ. 4Con sẽ vào trước bàn thờ Thượng Đế, Gặp Chúa yêu, nguồn hạnh phúc vui mừng, Dâng lời cảm tạ Thượng Đế con Với tiếng đàn cầm réo rắt du dương. 5Hồn ta hỡi, sao bồn chồn, buồn bã? Cứ hy vọng nơi Ngài! Vì ta còn cảm tạ, Ngài vẫn là Cứu Chúa, và Chân Thần ta.