Nhắc lại ơn xưa của Đức Chúa Trời, và bày ra sự hoạn nạn hiện bây giờ
Thơ con cháu Cô-rê làm, để dạy dỗ. Cho thầy nhạc chánh
1 Hỡi Đức Chúa Trời, lỗ tai chúng tôi có nghe, Tổ phụ chúng tôi đã thuật lại Công việc Chúa đã làm trong đời họ, Buổi ngày xưa. 2 Chúa dùng tay mình đuổi các dân tộc ra, song lại tài bồi tổ phụ chúng tôi; Chúa làm khổ cho các dân: nhưng lại làm cho tổ phụ chúng tôi lan ra. 3 Vì họ chẳng nhờ thanh gươm mình mà được xứ, Cũng chẳng nhờ cánh tay mình mà được cứu; Bèn nhờ tay hữu Chúa, cánh tay Chúa, và sự sáng mặt Chúa, Vì Chúa làm ơn cho họ. 4 Hỡi Đức Chúa Trời, Chúa là vua tôi; Cầu Chúa ban lịnh giải cứu Gia-cốp. 5 Nhờ Chúa, chúng tôi sẽ xô đổ cừu địch chúng tôi; Nhân danh Chúa, chúng tôi giày đạp những kẻ dấy nghịch cùng chúng tôi. 6 Vì tôi chẳng nhờ cậy cung tôi, Thanh gươm tôi cũng sẽ chẳng cứu tôi đâu; 7 Nhưng Chúa đã cứu chúng tôi khỏi cừu địch chúng tôi, Làm bỉ mặt những kẻ ghen ghét chúng tôi. 8 Hằng ngày chúng tôi đã khoe mình về Đức Chúa Trời, Lại sẽ cảm tạ danh Chúa đến đời đời. (Sê-la)
9 Song nay Chúa đã từ bỏ chúng tôi, làm cho chúng tôi bị nhuốc nhơ, Chúa chẳng còn đi ra cùng đạo binh chúng tôi nữa. 10 Chúa khiến chúng tôi lui lại trước mặt cừu địch, Và kẻ ghét chúng tôi cướp lấy của cho mình. 11 Chúa đã phó chúng tôi khác nào chiên bị định làm đồ ăn, Và đã làm tản lạc chúng tôi trong các nước. 12 Chúa đã bán dân sự Chúa không giá chi, Và đánh giá chúng nó chẳng cao. 13 Chúa làm chúng tôi thành vật ô nhục cho kẻ lân cận chúng tôi, Làm đồ nhạo báng và một sự chê cười cho những kẻ ở xung quanh. 14 Chúa làm chúng tôi nên tục ngữ giữa các nước, Trong các dân, ai thấy chúng tôi bèn lắc đầu. 15 Cả ngày sự sỉ nhục ở trước mặt tôi, Sự hổ ngươi bao phủ mặt tôi, 16 Tại vì tiếng kẻ sỉ nhục mắng chưởi, Và vì cớ kẻ thù nghịch và kẻ báo thù. 17 Mọi điều ấy đã xảy đến cho chúng tôi; song chúng tôi nào quên Chúa, Cũng không bội nghịch giao ước của Chúa. 18 Lòng chúng tôi không thối lại, Bước chúng tôi cũng không trớ khỏi lối Chúa. 19 Dầu vậy, Chúa đã bẻ nát chúng tôi trong chỗ chó rừng, Bao phủ chúng tôi bằng bóng sự chết. 20 Nếu chúng tôi có quên danh Đức Chúa Trời chúng tôi, Hoặc giơ tay mình hướng về một thần lạ, 21 Đức Chúa Trời há sẽ chẳng hỏi tra sao? Vì Ngài biết thấu sự bí mật của lòng. 22 Thật vì Chúa mà hằng ngày chúng tôi bị giết, Chúng tôi bị kể như con chiên dành cho lò cạo.⚓ 23 Hỡi Chúa, hãy tỉnh thức! Nhân sao Chúa ngủ? Hãy chỗi dậy, chớ từ bỏ chúng tôi luôn luôn. 24 Cớ sao Chúa giấu mặt đi, Quên nỗi hoạn nạn và sự hà hiếp chúng tôi? 25 Vì linh hồn chúng tôi bị phục dưới bụi tro; Thân thể chúng tôi dính vào đất. 26 Xin Chúa hãy chỗi dậy mà giúp đỡ chúng tôi, Hãy vì sự nhân từ Chúa mà chuộc chúng tôi.
44
Nhắc Lại Ơn Giải Cứu và Trình Bày Nỗi Hoạn Nạn
Cho Trưởng Ban Nhạc
Giáo huấn ca của con cháu Cô-ra
1Ðức Chúa Trời ôi, tai chúng con có nghe, Tổ tiên chúng con có thuật lại cho chúng con Những việc Ngài đã làm trong thời của họ, Tức trong thời xa xưa. 2Thể nào Ngài đã dùng chính tay Ngài đuổi các dân đi, Nhưng Ngài lại lập cho tổ tiên chúng con được vững vàng; Ngài đã làm cho các dân kia bị khốn đốn, Nhưng tổ tiên chúng con Ngài cho hưởng tự do, 3Vì gươm của tổ tiên chúng con chẳng giúp họ chiếm được xứ; Cánh tay họ cũng chẳng cứu được họ, Nhưng ấy là nhờ cánh tay phải của Ngài, chính là cánh tay Ngài, Và nhờ ánh sáng tỏa ra từ thánh nhan Ngài, Vì Ngài yêu thích họ.
4Ðức Chúa Trời của con ôi, Ngài là Vua của con; Ngài đã ban lịnh cho Gia-cốp phải được giải cứu. 5Nhờ Ngài, chúng con đánh lui được những kẻ thù ghét chúng con; Nhờ danh Ngài, chúng con chà đạp những kẻ nổi lên chống lại chúng con. 6Bởi vì con không cậy vào cây cung của mình; Con cũng không ỷ lại vào thanh gươm của mình, 7Nên Ngài đã cứu chúng con khỏi tay quân thù của chúng con; Ngài đã làm cho những kẻ ghét chúng con phải bị hổ thẹn. 8Ðược thuộc về Ðức Chúa Trời chúng con hãnh diện suốt ngày; Chúng con sẽ ca ngợi danh Ngài mãi mãi. (Sê-la)
9Dầu vậy, Ngài đã lìa bỏ chúng con, và để chúng con bị sỉ nhục; Ngài đã không ra trận với quân đội của chúng con. 10Ngài đã để chúng con quay lưng trước mặt quân thù của mình; Những kẻ ghét chúng con đã cướp lấy các chiến lợi phẩm. 11Ngài đã phó chúng con như chiên bị đem đi làm thịt; Ngài đã rải chúng con ra các nước. 12Ngài đã bán đổ bán tháo con dân Ngài với giá rẻ mạt; Ngài chẳng màng lời lãi gì với giá bán ấy. 13Ngài đã làm cho chúng con thành câu nói mỉa mai trong các nước láng giềng của chúng con; Chúng con đã thành đầu đề cho những kẻ chung quanh chúng con miệt thị và cười chê. 14Ngài đã làm cho chúng con thành một câu tục ngữ giữa các nước; Trong các dân, ai nghe nói đến chúng con đều cũng lắc đầu. 15Suốt ngày, nỗi nhục nhã của con hằng ở trước mặt con; Nỗi nhuốc nhơ của con đã bao phủ mặt con, 16Vì tiếng của những kẻ sỉ vả và mắng nhiếc chúng con, Và vì sự hiện diện của kẻ thù và kẻ báo thù chúng con.
17Tất cả những điều ấy đã xảy đến với chúng con, Nhưng chúng con không quên Ngài; Chúng con không hành động giả dối đối với giao ước của Ngài. 18Lòng chúng con không thối lui; Bước chúng con không sai lệch đường lối Ngài. 19Dù vậy, Ngài đã đập nát chúng con trong chỗ ở của chó rừng, Và bao phủ chúng con bằng bóng của tử thần.
20Nếu chúng con đã quên danh Ðức Chúa Trời của chúng con, Hoặc đã giơ tay lên hướng về các thần khác mà thờ lạy, 21Chẳng lẽ Ðức Chúa Trời đã không biết việc ấy sao? Vì Ngài biết tất cả bí mật của lòng người. 22Thật vậy, tại vì Ngài mà chúng con bị giết suốt ngày; Chúng con bị coi như chiên bị đem đi làm thịt.
23Xin thức dậy, Chúa ôi, sao Ngài vẫn còn ngủ? Xin trỗi dậy, xin đừng bỏ chúng con mãi thế nầy. 24Sao Ngài vẫn còn tránh mặt chúng con, Và quên nỗi khốn khổ và áp bức của chúng con? 25Kìa, linh hồn chúng con đã lún sâu vào tro bụi; Thân xác chúng con đã bị vùi dập trong bụi đất. 26Xin trỗi dậy và cứu giúp chúng con; Xin giải cứu chúng con vì lòng thương xót của Ngài.