44

Nhắc lại ơn xưa của Đức Chúa Trời, và bày ra sự hoạn nạn hiện bây giờ

Thơ con cháu Cô-rê làm, để dạy dỗ. Cho thầy nhạc chánh
1 Hỡi Đức Chúa Trời, lỗ tai chúng tôi có nghe,
 Tổ phụ chúng tôi đã thuật lại
 Công việc Chúa đã làm trong đời họ,
 Buổi ngày xưa.
2 Chúa dùng tay mình đuổi các dân tộc ra, song lại tài bồi tổ phụ chúng tôi;
 Chúa làm khổ cho các dân: nhưng lại làm cho tổ phụ chúng tôi lan ra.
3 Vì họ chẳng nhờ thanh gươm mình mà được xứ,
 Cũng chẳng nhờ cánh tay mình mà được cứu;
 Bèn nhờ tay hữu Chúa, cánh tay Chúa, và sự sáng mặt Chúa,
 Vì Chúa làm ơn cho họ.
4 Hỡi Đức Chúa Trời, Chúa là vua tôi;
 Cầu Chúa ban lịnh giải cứu Gia-cốp.
5 Nhờ Chúa, chúng tôi sẽ xô đổ cừu địch chúng tôi;
 Nhân danh Chúa, chúng tôi giày đạp những kẻ dấy nghịch cùng chúng tôi.
6 Vì tôi chẳng nhờ cậy cung tôi,
 Thanh gươm tôi cũng sẽ chẳng cứu tôi đâu;
7 Nhưng Chúa đã cứu chúng tôi khỏi cừu địch chúng tôi,
 Làm bỉ mặt những kẻ ghen ghét chúng tôi.
8 Hằng ngày chúng tôi đã khoe mình về Đức Chúa Trời,
 Lại sẽ cảm tạ danh Chúa đến đời đời. (Sê-la)

9 Song nay Chúa đã từ bỏ chúng tôi, làm cho chúng tôi bị nhuốc nhơ,
 Chúa chẳng còn đi ra cùng đạo binh chúng tôi nữa.
10 Chúa khiến chúng tôi lui lại trước mặt cừu địch,
 Và kẻ ghét chúng tôi cướp lấy của cho mình.
11 Chúa đã phó chúng tôi khác nào chiên bị định làm đồ ăn,
 Và đã làm tản lạc chúng tôi trong các nước.
12 Chúa đã bán dân sự Chúa không giá chi,
 Và đánh giá chúng nó chẳng cao.
13 Chúa làm chúng tôi thành vật ô nhục cho kẻ lân cận chúng tôi,
 Làm đồ nhạo báng và một sự chê cười cho những kẻ ở xung quanh.
14 Chúa làm chúng tôi nên tục ngữ giữa các nước,
 Trong các dân, ai thấy chúng tôi bèn lắc đầu.
15 Cả ngày sự sỉ nhục ở trước mặt tôi,
 Sự hổ ngươi bao phủ mặt tôi,
16 Tại vì tiếng kẻ sỉ nhục mắng chưởi,
 Và vì cớ kẻ thù nghịch và kẻ báo thù.
17 Mọi điều ấy đã xảy đến cho chúng tôi; song chúng tôi nào quên Chúa,
 Cũng không bội nghịch giao ước của Chúa.
18 Lòng chúng tôi không thối lại,
 Bước chúng tôi cũng không trớ khỏi lối Chúa.
19 Dầu vậy, Chúa đã bẻ nát chúng tôi trong chỗ chó rừng,
 Bao phủ chúng tôi bằng bóng sự chết.
20 Nếu chúng tôi có quên danh Đức Chúa Trời chúng tôi,
 Hoặc giơ tay mình hướng về một thần lạ,
21 Đức Chúa Trời há sẽ chẳng hỏi tra sao?
 Vì Ngài biết thấu sự bí mật của lòng.
22 Thật vì Chúa mà hằng ngày chúng tôi bị giết,
 Chúng tôi bị kể như con chiên dành cho lò cạo.
23 Hỡi Chúa, hãy tỉnh thức! Nhân sao Chúa ngủ?
 Hãy chỗi dậy, chớ từ bỏ chúng tôi luôn luôn.
24 Cớ sao Chúa giấu mặt đi,
 Quên nỗi hoạn nạn và sự hà hiếp chúng tôi?
25 Vì linh hồn chúng tôi bị phục dưới bụi tro;
 Thân thể chúng tôi dính vào đất.
26 Xin Chúa hãy chỗi dậy mà giúp đỡ chúng tôi,
 Hãy vì sự nhân từ Chúa mà chuộc chúng tôi.

44

Giáo huấn ca của con cháu Cô-rê

Soạn cho nhạc trưởng

1Thưa Thượng Đế, chúng con nghe tận tai
Lời tổ phụ chúng con truyền dạy,
Về công tác vĩ đại Chúa làm ngày xưa.
2Tay Chúa đánh đuổi nhiều dân tộc,
Lưu đày, tiêu diệt và phân tán.
3Tổ phụ không nhờ gươm chiếm đất,
Thắng trận không do sức mạnh của hai tay.
Nhưng họ chỉ nhờ bàn tay Chúa,
Nhờ cánh tay và gương mặt sáng chói của Ngài;
Chỉ vì Chúa dủ lòng thương họ.
4Thưa Thượng Đế là Vua cao cả,
Xin cứu nhà Gia-cốp hoàn toàn.
5Nhờ sức Chúa, chúng con đẩy lui quân địch xâm lăng.
Nhân danh Chúa, chúng con chà đạp người chống nghịch.
6Con không ỷ lại nơi cung đồng, tên sắt,
Lưỡi kiếm con không chiến thắng được ai,
7Nhưng Chúa giúp chúng con đánh bại kẻ thù,
Bọn ghét con phải cúi đầu nhục nhã.
8Chúng con mãi mãi tự hào về Thượng Đế,
Và ca tụng Danh Chúa suốt đời.
9Nhưng Chúa khước từ, khiến chúng con tủi hổ,
Ngài bỏ rơi, không đi trước quân ta
10Để chúng con lùi bước trước quân thù,
Cho họ tha hồ cướp giật chúng con.
11Chúa bỏ mặc chúng con như chiên trong lò thịt,
Để chúng con tản lạc giữa muôn dân.
12Chúa bán dân Ngài rẻ như bèo bọt,
Không bắt quân thù trả giá cao.
13Các nước lân bang đều giễu cợt,
14Lắc đầu, mỉa mai, bêu diếu, chọc trêu.
15Suốt ngày dài con mang tủi hổ,
Tủi nhục ghi sâu những vết hằn,
16Vẳng bên tai, lời chửi rủa tục tằn,
Và trước mặt, kẻ địch nhe nanh vuốt.
17Dù chúng con trung tín cùng giao ước,
Không phút nào quên Chúa Toàn năng,
Nhưng hoạn nạn sao vẫn đến gần.
18Lòng chúng con cũng không dời đổi,
Chân chẳng hề tẻ tách đường Ngài.
19Dù bị Ngài đánh tan nơi tử địa,
Cho lạc vào bóng tối tử vong.
20Nếu chúng con quên Danh thánh Chúa,
Hoặc đưa tay cầu cứu tà thần,
21Hẳn Chúa đã khám phá ra lập tức,
Vì Ngài biết rõ đáy lòng thế nhân.
22Vì Chúa, dân Ngài bị giết chóc,
Giết suốt ngày cách dã man.
23Thưa Thượng Đế, không lẽ nào Ngài ngủ?
Xin thức tỉnh vùng dậy cứu nhân dân!
Sao Chúa nỡ từ bỏ dân Ngài mãi?
24Sao Chúa đành che tay giấu mặt,
Chúa đâu quên hoạn nạn kẻ cùng bần?
25Linh hồn chúng con gục vào cát bụi,
Thân xác nằm liệt dưới đất đen.
26Xin Chúa vùng dậy, ra tay tiếp cứu,
Giải thoát chúng con theo lượng khoan nhân!