26

Y-David Mâu Nkhĭt Ôh Y-Sôl Ta Ƀon Sip

1Phung Sip hăn ma Y-Sôl ta ƀon Gibêa jêh ri lah, "Mâu hĕ Y-David du krap jêh ta gôl Hakila mpeh palơ Jêsi môn?" 2Pôri Y-Sôl dâk jêh ri hăn trŭnh ma bri rdah Sip ndrel ma pe rbăn nuyh buklâu păng săch jêh tă bơh phung Israel, gay ŭch joi Y-David tâm bri rdah Sip. 3Y-Sôl ƀư ntŭk rmlak ta gôl Hakila dăch trong mpeh palơ Jêsimôn.
  Ƀiălah Y-David ăt hôm gŭ tâm bri rdah. Jêh ri tơlah păng saơ Y-Sôl tĭng păng tâm bri rdah,
4Y-David prơh bunuyh hăn n'hut uănh, jêh ri nanê̆ jêh ma Y-Sôl lĕ tât jêh. 5Pôri Y-David dâk jêh ri hăn ma ntŭk Y-Sôl lĕ gŭ njơh, jêh ri Y-David saơ Y-Sôl bêch ndrel ma Y-Apner, kon buklâu Y-Ner, kôranh tahan păng. Y-Sôl gŭ bêch ta nklang ntŭk njơh dôl phung tahan gŭ văr jŭm păng.
6Y-David lah ma Y-Ahimalek, du huê Hitit, jêh ri jêng oh Y-Yôap, Y-Abisai kon buklâu Y-Sêruya, "Mbu nơm hăn trŭnh ndrel ma gâp ma ntŭk Y-Sôl njơh?" Jêh ri Y-Abisai lah, "Gâp mra hăn trŭnh ndrel ma may."
7Pôri Y-David jêh ri Y-Abisai hăn ma phung tahan dôl bri măng, Y-Sôl gŭ lâng bêch ta nklang ntŭk njơh, jêh ri tak păng ntâp ta neh ta bôk bêch. Y-Apner jêh ri phung tahan gŭ bêch jŭm păng. 8Rnôk nây, Y-Abisai lah ma Y-David, "Brah Ndu jao jêh rlăng may tâm ti may nar aơ. Pôri aƀaơ ăn gâp ntâp rchiăt păng ma tak đah neh kanŏng du tong dơm, mâu hôm kơi đŏng ôh." 9Ƀiălah Y-David buay Y-Abisai, lah: "Lơi ta ƀư nkhĭt păng; mbu moh yơr ti lơh ma nơm Yêhôva hŏ tŏ dak ƀâu kah jêh ƀiălah mâu geh nau tih ôh?" 10Păng ngơi lah đŏng: "Tĭng nâm Yêhôva gŭ rêh, Yêhôva nơm yơh mra dong păng, mâu lah tơlah tât nar păng khĭt êng, mâu lah tơlah păng hăn tâm lơh mra rai lôch. 11Ăn Yêhôva buay gâp yơr ti gâp ƀư ma nơm Yêhôva lĕ tŏ dak ƀâu kah jêh! Ƀiălah aƀaơ sŏk lơi hom tak ta bôk bêch păng, jêh ri dak yăng păng, jêh ri ăn he hăn du." 12Pôri Y-David sŏk lơi tak jêh ri dak yăng bơh bôk bêch Y-Sôl, jêh ri bar hê khân păng dâk hăn. Mâu geh nuyh gĭt saơ ôh nau nây, jêh ri ăt mâu geh lĕ bunuyh kah rngăl, lĕ rngôch lĕ hăk bêch dadê, yorlah Yêhôva hŏ ăn khân păng lêt bêch.
13Pônây, Y-David rgăn đah ri, rlu ta kalơ dor yôk, ngai đah ntŭk tahan; ngai ngăn đah ntŭk rmlak Y-Sôl. 14Păng kuăl dat phung tahan ndrel Y-Ner, jêh ri lah: "May mâu plơng hĕ, hơi Y-Apner?" Pôri Y-Apner, plơ̆ lah: "Mbu moh may, nơm kuăl hađăch?" 15Jêh ri Y-David plơ̆ lah ma Y-Apner, "May mâu jêng du huê katang hĕ? Mbu nơm jêng nâm bu may tâm n'gor Israel? Pônây, nâm ƀư may dĭng mâu chiă uănh kôranh may hađăch? Yorlah du huê bunuyh ƀon lan ŭch ƀư rai hađăch kôranh may. 16Nau may ƀư aơ mâu ueh ôh. Tĭng nâm Yêhôva gŭ rêh, may khư ma nau khĭt, yorlah may mâu mât mray ôh kôranh may; nơm Yêhôva hŏ tŏ jêh dak ƀâu kah. Jêh ri aƀaơ uănh hom, ntŭk tak hađăch may gŭ, jêh ri dak yăng ta bôk bêch păng?"
17Y-Sôl gĭt năl năl bâr Y-David, jêh ri lah: "Di lĕ aơ bâr may, kon buklâu gâp Y-David?" Jêh ri Y-David lah, "Bâr gâp yơh, Hơi kôranh gâp hađăch." 18Jêh ri păng lah, "Mâm ƀư kôranh gâp prơh hăn oh mon may pô nây? Moh nau gâp lĕ ƀư jêh? Moh nau tih gâp? 19Pôri aƀaơ, dăn may rkêng tôr iăt nau oh mon may ngơi. Tơlah Yêhôva nsŭk may ƀư djơh ma gâp, ăn Păng dơn ndơ nhhơr ƀâu kah, ƀiălah tơlah kon bunuyh, ăn păng dơn nau rak rtăp ta năp măt Yêhôva, yorlah nar aơ khân păng mprơh gâp du tă bơh ntŭk prăp ăn gâp tâm drăp ndơn bơh Yêhôva, jêh ri khân păng lah: 'Hăn hom pah kan ma brah êng.' 20Pôri aƀaơ, lơi ăn mham gâp hŭk ta neh ngai đah tanăp măt Yêhôva. Yorlah hađăch phung Israel du luh văch tât jêh ŭch joi gay ngroh lơi nau rêh gâp, nâm bu bu tĭng păng du mlâm tat ta tâm yôk."
21Rnôk nây, Y-Sôl ngơi: "Gâp ƀư tih jêh, hơi Y-David, kon gâp, plơ̆ sĭt hom! Gâp mâu mra ƀư djơh ma may đŏng ôh, yorlah nar aơ, may hŏ yơk ngăn, nau rêh gâp jêng khlay ta năp măt may. ngăn yơh, gâp hŏ ƀư jêh nau rluk, jêh ri gâp ƀư tih toyh ngăn." 22Y-David plơ̆ sĭt lah: "Aơ jêng tak may Hơi hađăch; ăn du huê buklâu ndăm văch sŏk păng. 23Yêhôva mra mplơ̆ sĭt nkhôm ăn ăp nơm tĭng nâm nau sŏng jêh ri nau răp jăp păng. Yorlah Yêhôva hŏ jao jêh tâm ti may nar aơ, jêh ri gâp mâu yơr ôh ti gâp ƀư ma nơm Yêhôva hŏ tŏ jêh dak ƀâu kah. 24Nar aơ, gâp sŏk nau rêh may jêng khlay ngăn ta năp măt gâp, tâm ban pô nây lĕ nau rêh gâp jêng khlay ta năp măt Yêhôva jêh ri tâm rklaih gâp tă bơh nau rêh ni." 25Pôri Y-Sôl ngơi, lah ma Y-David: "Mŏt ton ma may. Hơi kon buklâu gâp Y-David! May mra pah kan toyh jêh ri mra dơi lơn." Pônây, Y-David dâk hăn trong păng, bi ma Y-Sôl plơ̆ sĭt ntŭk păng nơm.

26

Đa-vít tha chết cho Sau-lơ một lần nữa

1Người Xíp lại đến gặp Sau-lơ tại Ghi-bê-a, và báo rằng: “Đa-vít đang trốn trên đồi Ha-ki-la, đối diện hoang mạc.” 2Sau-lơ lên đường cùng với ba nghìn quân tuyển chọn của Y-sơ-ra-ên, đi xuống hoang mạc Xíp để tìm Đa-vít. 3Sau-lơ đóng trại bên đường, trên đồi Ha-ki-la, đối diện hoang mạc; còn Đa-vít thì ở trong hoang mạc. Khi thấy Sau-lơ đuổi theo mình, 4ông sai người đi do thám, và biết chắc chắn rằng Sau-lơ đã đến. 5Đa-vít lên đường và đến tận nơi Sau-lơ đóng trại. Ông nhìn thấy chỗ ngủ của Sau-lơ và Áp-ne, con Nê-rơ, là tư lệnh quân đội của vua. Sau-lơ ngủ trong trại quân, có quân lính đóng trại chung quanh ông.
6Đa-vít lên tiếng hỏi A-hi-mê-léc, người Hê-tít, và A-bi-sai, con của Xê-ru-gia, em của Giô-áp: “Ai sẽ đi với ta xuống trại quân Sau-lơ?” A-bi-sai đáp: “Tôi sẽ đi xuống với ông.”
7Ban đêm, Đa-vít và A-bi-sai đến chỗ quân lính, thấy Sau-lơ đang ngủ trong trại quân, cây giáo cắm xuống đất nơi đầu giường. Áp-ne và quân lính nằm chung quanh Sau-lơ. 8A-bi-sai nói với Đa-vít: “Hôm nay, Đức Chúa Trời đã phó kẻ thù của ông vào tay ông. Xin cho phép tôi lấy giáo đâm, chỉ một nhát là ghim ông ta xuống đất; không cần phải đâm lại lần thứ hai.” 9Nhưng Đa-vít nói với A-bi-sai: “Đừng giết ông ấy! Vì có ai tra tay trên người được xức dầu của Đức Giê-hô-va mà không bị trừng phạt đâu?” 10Ông nói tiếp: “Thật như Đức Giê-hô-va hằng sống, Đức Giê-hô-va chắc chắn sẽ đánh phạt vua, hoặc khi đến kỳ định vua phải chết, hoặc khi ra trận mà bị thiệt mạng. 11Nguyện Đức Giê-hô-va giữ ta khỏi tra tay vào người được xức dầu của Ngài! Ngươi hãy lấy cây giáo nơi đầu giường và bình nước, rồi chúng ta đi.” 12Thế là, Đa-vít lấy cây giáo và bình nước nơi đầu giường của Sau-lơ, rồi hai người đi. Không ai thấy, không ai biết, và cũng chẳng ai thức giấc; tất cả đều ngủ, vì Đức Giê-hô-va đã khiến họ ngủ say.
13Rồi Đa-vít sang phía bên kia, đứng trên đỉnh núi, cách họ một khoảng rất xa. 14Ông gọi quân lính và Áp-ne, con Nê-rơ: “Áp-ne, ông không trả lời sao?” Áp-ne trả lời: “Ông là ai mà dám gọi vua?” 15Đa-vít nói với Áp-ne: “Chẳng phải ông là bậc trượng phu sao? Trong Y-sơ-ra-ên ai bằng ông? Vậy, tại sao ông không canh giữ vua, là chúa của ông? Có người trong dân chúng đã đến muốn giết vua là chúa ông. 16Điều ông đã làm đó không tốt đâu. Thật như Đức Giê-hô-va hằng sống, ông đáng chết vì không canh giữ chúa của ông, là người được xức dầu của Đức Giê-hô-va. Bây giờ, hãy xem cây giáo của vua và bình nước trên đầu giường vua ở đâu rồi?”
17Sau-lơ nhận ra tiếng của Đa-vít, và hỏi: “Hỡi Đa-vít, con ta, có phải tiếng của con không?” Đa-vít thưa: “Tâu bệ hạ, chúa của con, đúng là tiếng con.” 18Ông nói tiếp: “Tại sao chúa đuổi theo đầy tớ mình như vậy? Con đã làm điều gì, và tay con đã nhúng vào tội ác chi? 19Bây giờ, xin bệ hạ hãy lắng nghe lời của đầy tớ bệ hạ. Nếu Đức Giê-hô-va thúc giục bệ hạ hại con, nguyện Ngài tiếp nhận tế lễ. Nhưng nếu là loài người, nguyện chúng bị nguyền rủa trước mặt Đức Giê-hô-va; vì ngày nay chúng đã xua đuổi con ra khỏi chỗ dành cho con trong sản nghiệp của Đức Giê-hô-va, và nói rằng: ‘Hãy đi, thờ các thần khác.’ 20Ôi! Nguyện máu con không chảy ra trên đất cách xa mặt Đức Giê-hô-va; vì vua Y-sơ-ra-ên đã kéo quân ra để tìm một con bọ chét, như người ta đuổi bắt chim đa đa trên núi vậy.”
21Bấy giờ, Sau-lơ nói: “Ta có tội! Hỡi Đa-vít, con ta, hãy trở lại! Ta sẽ không làm hại con nữa, vì ngày nay con đã xem trọng mạng sống ta. Thật, ta đã hành động điên rồ, đã sai lầm quá lớn.” 22Đa-vít thưa: “Đây là cây giáo của bệ hạ, xin cho một đầy tớ của bệ hạ qua đây mà lấy. 23Đức Giê-hô-va sẽ thưởng cho mỗi người tùy theo sự công chính và lòng trung thành của người ấy. Hôm nay, Ngài đã phó bệ hạ vào tay con, nhưng con không muốn tra tay vào người được xức dầu của Đức Giê-hô-va. 24Hôm nay, con đã xem mạng sống bệ hạ là quý trọng thể nào, thì Đức Giê-hô-va cũng sẽ xem mạng sống con là quý trọng thể ấy, và giải cứu con khỏi mọi hoạn nạn.” 25Sau-lơ nói với Đa-vít: “Hỡi Đa-vít, con ta, nguyện con được phước! Chắc chắn con sẽ làm những việc lớn lao và sẽ thành công.” Rồi Đa-vít đi đường mình, còn Sau-lơ trở về nhà.