142

Cầu nguyện Chúa giúp đỡ trong cơn gian truân

Thơ dạy dỗ Đa-vít làm, khi ở trong hang đá. Bài cầu nguyện.
1 Tôi cất tiếng kêu cầu cùng Đức Giê-hô-va;
 Tôi cất tiếng cầu khẩn Đức Giê-hô-va.
2 Ở trước mặt Ngài tôi tuôn đổ sự than thở tôi,
 Bày tỏ sự gian nan tôi.
3 Khi tâm hồn nao sờn trong mình tôi,
 Thì Chúa đã biết nẻo đàng tôi.
 Trên con đường tôi đi,
 Chúng nó gài kín một cái bẫy.
4 Xin Chúa nhìn phía hữu tôi, coi;
 Chẳng có ai nhận biết tôi;
 Tôi cũng không có nơi nào để nương náu mình;
 Chẳng người nào hỏi thăm linh hồn tôi.
5 Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi kêu cầu cùng Ngài,
 Mà rằng: Ngài là nơi nương náu của tôi,
 Phần tôi trong đất kẻ sống.
6 Xin Chúa lắng nghe tiếng tôi,
 Vì tôi bị khốn khổ vô cùng;
 Xin hãy cứu tôi khỏi kẻ bắt bớ tôi,
 Vì chúng nó mạnh hơn tôi.
7 Xin hãy rút linh hồn tôi khỏi ngục khám,
 Để tôi cảm tạ danh Chúa.
 Những người công bình sẽ vây quanh tôi,
 Bởi vì Chúa làm ơn cho tôi.

142

Xin CHÚA Giúp Ðỡ Khi Gặp Hoạn Nạn

Thơ giáo huấn của Ða-vít khi ông trốn trong hang đá.

Ðây là lời cầu nguyện của ông:

  1Tôi hướng về CHÚA và cất tiếng kêu cầu;
  Tôi cất tiếng dâng lên CHÚA lời cầu nguyện của tôi.
  2Tôi dốc đổ phiền muộn của lòng tôi ra trước mặt Ngài;
  Tôi trình dâng nỗi khổ của tôi lên trước thánh nhan Ngài.

  3Khi tâm linh con nao sờn mòn mỏi trong con,
  Chính Ngài biết rõ lối con đi.
  Trong con đường con đang tiến bước,
  Chúng âm thầm gài bẫy hại con.
  4Xin Ngài nhìn qua bên phải con và xem;
  Chẳng ai ngó ngàng gì đến con.
  Con chẳng còn một lối thoát nào;
  Thật chẳng ai quan tâm đến linh hồn con.

  5CHÚA ôi, con kêu cầu Ngài;
  Con nói, “Ngài là nơi ẩn náu của con;
  Ngài là phần của con trong cõi nhân sinh.
  6Xin đoái đến tiếng kêu cầu của con,
  Vì con khốn khổ vô cùng;
  Xin cứu con khỏi những kẻ bách hại con,
  Vì chúng mạnh hơn con.
  7Xin đem linh hồn con ra khỏi chốn ngục tù,
  Ðể con có thể ca ngợi danh Ngài;
  Rồi những người ngay lành sẽ tụ lại quanh con,
  Vì Ngài hậu đãi con.”