3
1Đêm khuya trằn trọc trên giường
Bâng khuâng, hồi hộp, em thường nhớ nhung.
Em tìm, anh vẫn biệt tung
Em kêu khản tiếng mà không trả lời!
2Màn đêm dày đặc, sương rơi
Em đâu có thấy tăm hơi bóng hình!
3Nóng lòng, vùng dậy, bước nhanh
Lính tuần bắt gặp đi quanh ngoài đàng
Em vui miệng cứ hỏi ngang:
"Các anh có gặp tình lang tôi à?"
-"Nào ai thấy bóng ông ta!"
Bỏ đi ngay, chẳng lân la, đợi chờ...
4Chao ôi, anh đến bất ngờ!
Thấy anh, em phải ôm vồ lấy ngay
Xin anh đừng vội xa bay
Để em nhung nhớ u hoài tâm can
Đưa anh về gặp mẫu thân,
Vào phòng của mẹ, nhớ ân sinh thành.
(Nói với các cô gái thủ đô)
5Các chị là gái đế kinh,
Em xin các chị lượng tình nương tay,
Xin đừng kinh động mảy may,
Để chàng thanh tịnh nằm say giường ngà.
6Ai từ sa mạc bước ra?
Như làn gió⚓ tỏa hương hoa ngập hồn?
7Kiệu ai như kiệu Sanh-môn⚓?
Sáu mươi dũng sĩ bước dồn theo sau
8Gươm trần loang loáng đưa cao
Uy nghiêm hộ vệ vua vào đế kinh.
9Kiệu rồng bằng gỗ rừng Linh⚓
10Trụ, chân bằng bạc, giá, đinh bằng vàng
Nệm thêu chỉ tía⚓ huy hoàng
Trướng màn canh chỉ dệt trang xuân tình
11Các chị là gái kinh thành⚓
Xem kìa, vua bỏ du hành, về kinh!
Trên đầu miện ngọc lung linh
Do tay thái hậu quy vinh con người
Lòng vua hoan hỉ tuyệt vời.
Bình sinh thỏa chí một đời vinh quang.