6

1Kâo hơmâo ƀuh laih tơlơi rơngot hơning pơkŏn dơ̆ng gah yŭ kơ yang hrơi, jing tơlơi kơtraŏ biă mă ƀơi mơnuih mơnam tui anai: 2Ơi Adai pha brơi kơ sa čô mơnuih mŭk dram, kŏng ngăn laih anŭn tơlơi pơpŭ pơyom, tui anŭn mơnuih ƀu kơƀah hĭ tơlơi hơget gĕt ôh kơ pran jua ñu amoaih kiăng; samơ̆ Ơi Adai ƀu brơi kơ ñu dưi tŭ mơak ƀơi gơnam anŭn ôh laih anŭn mơnuih tuai tŭ mơak pơala brơi kơ ñu. Tơlơi anŭn jing hĭ đôč đač yơh, jing tơlơi rơngot hơning yơh.
3Sa čô mơnuih dưi hơmâo sa-rơtuh čô ană laih anŭn hơdip amăng lu thŭn; samơ̆ ñu hơdip sui dơ̆ pă tŭ mơ̆n, tơdah ñu ƀu dưi tŭ mơak tơlơi đĭ kơyar ñu laih anŭn djai ƀu hơmâo arăng dơ̱r djơ̆ lăp ôh, kâo laĭ kơ tơlơi sa čô ană nge lê̆ hĭ mơ̆ng kian yơh jing mơyŭn hiam hloh kơ ñu. 4Ană nge anŭn rai ƀu hơmâo tơlơi tŭ yua ôh, ñu djai rơngiă hĭ amăng tơlơi kơnăm mơmŏt laih anŭn arăng ƀu hơdơr djơ̆ kơ anăn ñu dơ̆ng tah. 5Wơ̆t tơdah ñu aka ƀu thâo ƀuh yang hrơi ƀôdah thâo krăn hơget gĕt ôh, samơ̆ ñu hơmâo tơlơi pơdơi hloh kơ pô anŭn, 6wơ̆t tơdah pô anŭn hơdip truh kơ dua-rơbâo thŭn samơ̆ ƀu thâo tŭ mơak tơlơi đĭ kơyar ôh. Hơnăl tuč, abih bang mơnuih ƀu či wơ̆t glaĭ hrŏm pơ sa boh anih ôh hă?
  7Abih bang tơlơi gir kơtir mơnuih jing kơ amăng bah ñu yơh,
   samơ̆ hlŭng ñu ƀu či trơi hrăp ôh.
  8Hơget tơlơi tŭ yua pô rơgơi hơmâo hloh kơ mơnuih mlŭk lĕ?
   Hơget tơlơi mơnuih ƀun rin hơmâo
   mơ̆ng tơlơi ñu pô thâo hơdip hơdơ̆ng ƀơi anăp mơnuih pơkŏn lĕ?
  9Čơhao mơak hăng hơdôm gơnam ih hơmâo
   jing hiam hloh kơ tơlơi ih kiăng nanao kơ gơnam pơkŏn dơ̆ng.
  Tơlơi anŭn ăt jing hĭ đôč đač mơ̆n,
   jing kar hăng tơlơi đuaĭ tui glung angĭn thut đôč yơh.
  10Hơget gơnam hơmâo ră anai, jing gơnam hơmâo laih anăn hlâo adih,
   laih anŭn hơget mơnuih mơnam jing, arăng ăt thâo krăn laih mơ̆n;
   ƀu hơmâo ôh hlơi pô dưi pơrơjăh glaĭ hăng pô kơtang hloh kơ ñu pô.
  11Boh hiăp ƀrư̆ lu tui,
   tơlơi kiăng laĭ ăt jing hĭ ƀiă mơ̆n,
   laih anŭn hiư̆m pă boh hiăp anŭn pha brơi tơlơi tŭ yua kơ hlơi pô lĕ?
12Yuakơ hlơi pô thâo krăn hơget tơlơi jing hiam kơ mơnuih amăng tơlơi hơdip, jing tơlơi mơnuih găn nao amăng ƀiă hrơi ƀu tŭ yua kar hăng tơui lĕ? Hlơi pô dưi ruai kơ ñu hơget tơlơi či truh gah yŭ kơ yang hrơi tơdơi kơ ñu djai rơngiă hĭ laih lĕ?

6

1我见日光之下有一件祸患重压在人身上, 2就是人蒙上帝赐他财富、资产和尊荣,以致他心里所愿的一样都不缺,只是上帝使他不能享用,反被外人享用。这是虚空,也是祸患。 3人若生一百个儿子,活许多岁数;他即使寿命很长,心里却不因福乐而满足,又不得埋葬;我说,那流掉的胎比他倒好。 4因为这胎虚虚而来,暗暗而去,名字被黑暗遮蔽, 5而且没有见过天日,什么都不知道,这胎比那人倒享安息。 6那人虽然活千年,再活千年,却不能享福;众人岂不都归同一个地方去吗?
7人的劳碌都为口腹,心里却不知足。 8智慧人比愚昧人有什么益处呢?困苦人在众人面前知道如何行,有什么益处呢? 9眼睛所看的比心里妄想的倒好。这也是虚空,也是捕风。
10先前所有的,早已起了名,人早知道人是如何的,不能与比自己强壮的相争。 11话语多,虚空也增多,这对人有什么益处呢? 12人一生虚度的日子,如影儿经过,谁知道什么才是对他有益呢?谁能告诉他身后在日光之下会发生什么事呢?