11

Y-Sôphar Kčŭt Klei Soh Y-Yôp

1Y-Sôphar mnuih čar Naama lŏ wĭt lač:
  2“Jing djŏ mơ̆ arăng amâo mâo klei lŏ wĭt lač ôh kơ klei blŭ lu,
   leh anăn sa čô mnuih thâo blŭ mâo klei yap kpă mơ̆?
  3Jing djŏ mơ̆ klei ih blŭ tă tăn brei phung mnuih dôk kriêp,
   leh anăn tơdah ih mưč, arăng amâo srăng bi hêñ ih mơ̆?
  4Kyuadah ih lač, ‘Mta klei kâo đăo jing êngeh,
   leh anăn kâo jing doh ti anăp ală Aê Diê.’
  5Ƀiădah čiăng snăk kơ Aê Diê ha ƀăng êgei
   leh anăn blŭ hrăm hŏng ih,
  6čiăng kơ ñu hưn kơ ih klei hgăm hlăm klei thâo mĭn!
   Kyuadah klei knhâo sĭt ñu mâo lu hĭn
   snăn brei ih thâo kơ Aê Diê amâo bi kmhal năng hŏng klei soh ih.
  7Dưi mơ̆ ih thâo săng klei êlam Aê Diê?
   Dưi mơ̆ ih thâo săng klei prŏng Pô Mâo Jih Klei Myang?
  8Klei anăn dlông hĭn kơ adiê — ya klei ih dưi ngă?
   Klei anăn êlam hĭn kơ Ƀuôn Phung Djiê — ya klei ih dưi thâo?
  9Tơdah mkă, ñu jing dlông hĭn kơ lăn ala
   leh anăn prŏng hĭn kơ êa ksĭ.
  10Tơdah ñu găn leh anăn krư̆,
   leh anăn iêu kơ klei phat kđi,
   hlei pô dưi kơ̆ng ghă ñu?
  11Kyuadah ñu thâo kral hlei pô jing phung mplư;
   tơdah ñu ƀuh klei wê, amâo djŏ hĕ ñu srăng dôk mĭn kơ klei anăn?
  12Ƀiădah sa čô mluk truh kơ klei knhâo
   Tơdah sa drei aseh dliê mđai kơ sa čô mnuih.

  13Tơdah ih myơr ai tiê ih kơ Aê Diê,
   leh anăn yơr kngan ih čiăng wah lač kơ Ñu,
  14tơdah ih hwiê hĕ klei wê ih ngă,
   leh anăn đăm brei klei ƀai dôk mbĭt hŏng ih ôh,
  15sĭt nik hlăk anăn ih srăng kngưr ƀô̆ mta ih amâo mâo klei hêñ ôh;
   ih srăng dôk hơĭt, leh anăn amâo huĭ ôh.
  16Ih srăng wơr bĭt klei knap mñai ih;
   ih srăng hdơr klei anăn msĕ si êa đoh đuĕ leh.
  17Leh anăn klei hdĭp ih srăng jing mngač hĭn kơ yang hruê dơ̆ng,
   klei mmăt klei hdĭp ih srăng mbliư̆ jing klei mngač aguah ưm.
  18Leh anăn ih srăng mâo klei êđăp ênang, kyuadah mâo leh klei čang hmăng;
   ih srăng mâo klei mgang, leh anăn dôk mdei hŏng klei hơĭt.
  19Ih srăng đih, leh anăn amâo mâo pô bi huĭ ih ôh;
   lu mnuih srăng kwưh klei ih đru.
  20Ƀiădah ală phung ƀai srăng bum;
   amâo lŏ mâo êlan kơ diñu dưi đuĕ ôh,
   leh anăn klei diñu čang hmăng jing klei tuč êwa.”

11

Xô-pha: Gióp Có Tội Nên Mới Bị Như Vậy

1Bấy giờ Xô-pha người Na-a-mát đáp lời và nói:
  2Chẳng lẽ những lời nói nhiều ấy không ai trả lời nổi?
  Hay nhờ khéo ăn nói mà người ta được kể là công chính hay sao?
  3Chẳng lẽ vì những lời lảm nhảm của anh mà người ta phải im hơi lặng tiếng hay sao?
  Khi anh nói những lời mỉa mai, chẳng lẽ không ai dám làm anh phải hổ thẹn sao?
  4Anh đã nói, “Lý lẽ của con trong sáng;
  Con là người trong sạch trước mắt Ngài.”
  5Ôi, ước gì Ðức Chúa Trời hạ mình và lên tiếng;
  Ước gì Ngài mở môi trực tiếp nói cho anh nghe.
  6Phải chi Ngài bày tỏ cho anh các bí ẩn của sự khôn ngoan, vì sự khôn ngoan thật thiên hình vạn trạng;
  Bấy giờ anh sẽ biết rằng những gì Ðức Chúa Trời bắt anh phải chịu quả là ít hơn tội anh đáng bị phạt biết bao.

  7Anh có thể dò ra những gì sâu nhiệm về Ðức Chúa Trời chăng?
  Anh có thể biết đến cùng tột những gì về Ðức Chúa Trời ư?
  8Chúng cao hơn cả thiên đàng, anh có thể làm gì được?
  Chúng sâu hơn âm phủ, anh có thể biết được bao nhiêu?
  9Nếu lấy thước mà đo, chúng dài hơn cả trái đất,
  Chúng rộng hơn cả biển rộng bao la.

  10Nếu Ngài đi qua và bắt ai giam lại,
  Rồi kêu ra hầu tòa để bị xét xử, ai dám ngăn cản Ngài chăng?
  11Vì Ngài biết rõ kẻ nào giả dối;
  Khi Ngài thấy gian tà, Ngài há sẽ bỏ qua sao?
  12Kẻ ngu dại bỗng nhiên được trở nên khôn sáng,
  Chỉ khi nào lừa cái đẻ ra người thì chuyện đó mới có mà thôi.

  13Nếu anh sửa đổi lòng anh lại cho ngay lành thánh thiện,
  Ðưa hai tay anh lên, hướng về Ngài để kêu cầu;
  14Nếu trong tay anh có tội lỗi, anh phải bỏ nó đi;
  Chớ để sự gian ác trú ngụ trong các lều anh ở.
  15Bấy giờ anh mới có thể ngẩng mặt lên mà không còn hổ thẹn;
  Anh có thể vững tâm và chẳng sợ hãi chi;
  16Anh sẽ quên đi khổ đau anh đã gặp;
  Nó sẽ được nhớ như dòng nước đã chảy qua.
  17Ðời anh sẽ sáng sủa hơn mặt trời khi chính ngọ;
  Cảnh tối tăm của anh rồi sẽ rực sáng tựa bình minh;
  18Anh sẽ vững tâm vì có niềm hy vọng;
  Phải, anh sẽ được chở che và sẽ được an nghỉ hoàn toàn.
  19Anh sẽ nằm xuống ngủ ngon và không ai làm anh lo sợ;
  Lắm người sẽ tìm đến anh và xin anh giúp đỡ;
  20Nhưng mắt kẻ ác sẽ mờ dần trong hốc hác;
  Chúng sẽ chẳng còn một lối thoát nào;
  Hy vọng của chúng chỉ là được trút hơi thở cuối cùng.