11

Y-Sôphar Kčŭt Klei Soh Y-Yôp

1Y-Sôphar mnuih čar Naama lŏ wĭt lač:
  2“Jing djŏ mơ̆ arăng amâo mâo klei lŏ wĭt lač ôh kơ klei blŭ lu,
   leh anăn sa čô mnuih thâo blŭ mâo klei yap kpă mơ̆?
  3Jing djŏ mơ̆ klei ih blŭ tă tăn brei phung mnuih dôk kriêp,
   leh anăn tơdah ih mưč, arăng amâo srăng bi hêñ ih mơ̆?
  4Kyuadah ih lač, ‘Mta klei kâo đăo jing êngeh,
   leh anăn kâo jing doh ti anăp ală Aê Diê.’
  5Ƀiădah čiăng snăk kơ Aê Diê ha ƀăng êgei
   leh anăn blŭ hrăm hŏng ih,
  6čiăng kơ ñu hưn kơ ih klei hgăm hlăm klei thâo mĭn!
   Kyuadah klei knhâo sĭt ñu mâo lu hĭn
   snăn brei ih thâo kơ Aê Diê amâo bi kmhal năng hŏng klei soh ih.
  7Dưi mơ̆ ih thâo săng klei êlam Aê Diê?
   Dưi mơ̆ ih thâo săng klei prŏng Pô Mâo Jih Klei Myang?
  8Klei anăn dlông hĭn kơ adiê — ya klei ih dưi ngă?
   Klei anăn êlam hĭn kơ Ƀuôn Phung Djiê — ya klei ih dưi thâo?
  9Tơdah mkă, ñu jing dlông hĭn kơ lăn ala
   leh anăn prŏng hĭn kơ êa ksĭ.
  10Tơdah ñu găn leh anăn krư̆,
   leh anăn iêu kơ klei phat kđi,
   hlei pô dưi kơ̆ng ghă ñu?
  11Kyuadah ñu thâo kral hlei pô jing phung mplư;
   tơdah ñu ƀuh klei wê, amâo djŏ hĕ ñu srăng dôk mĭn kơ klei anăn?
  12Ƀiădah sa čô mluk truh kơ klei knhâo
   Tơdah sa drei aseh dliê mđai kơ sa čô mnuih.

  13Tơdah ih myơr ai tiê ih kơ Aê Diê,
   leh anăn yơr kngan ih čiăng wah lač kơ Ñu,
  14tơdah ih hwiê hĕ klei wê ih ngă,
   leh anăn đăm brei klei ƀai dôk mbĭt hŏng ih ôh,
  15sĭt nik hlăk anăn ih srăng kngưr ƀô̆ mta ih amâo mâo klei hêñ ôh;
   ih srăng dôk hơĭt, leh anăn amâo huĭ ôh.
  16Ih srăng wơr bĭt klei knap mñai ih;
   ih srăng hdơr klei anăn msĕ si êa đoh đuĕ leh.
  17Leh anăn klei hdĭp ih srăng jing mngač hĭn kơ yang hruê dơ̆ng,
   klei mmăt klei hdĭp ih srăng mbliư̆ jing klei mngač aguah ưm.
  18Leh anăn ih srăng mâo klei êđăp ênang, kyuadah mâo leh klei čang hmăng;
   ih srăng mâo klei mgang, leh anăn dôk mdei hŏng klei hơĭt.
  19Ih srăng đih, leh anăn amâo mâo pô bi huĭ ih ôh;
   lu mnuih srăng kwưh klei ih đru.
  20Ƀiădah ală phung ƀai srăng bum;
   amâo lŏ mâo êlan kơ diñu dưi đuĕ ôh,
   leh anăn klei diñu čang hmăng jing klei tuč êwa.”

11

  1拿玛琐法回答说:
  2“这许多的话岂不该回答吗?
  多嘴多舌的人岂可成为义呢?
  3你夸大的话岂能使人不作声吗?
  你戏笑的时候岂没有人使你受辱吗?
  4你说:‘我的教导纯全,
  我在你眼前是清洁的。’
  5但是,惟愿上帝说话,
  愿他张开嘴唇攻击你。
  6愿他将智慧的奥秘指示你,
  因为健全的知识是两面的。
  你当知道,上帝使你忘记你的一些罪孽。
  7你能寻见上帝的奥秘吗?
  你能寻见全能者的极限吗?
  8高如诸天,你能做什么?
  比阴间深,你能知道什么?
  9其量度比地长,
  比海更宽。
  10他若经过,把人拘禁,
  召集会众,谁能阻挡他呢?
  11因为他知道虚妄的人;
  当他看见罪恶,岂不留意吗?
  12空虚的人若获得知识,
  野驴生下的驹子也成了人。

  13“至于你,若坚固己心,
  又向主举手;
  14你若远远脱离你手中的罪孽,
  不容许不义住在你帐棚之中;
  15这样,你必仰起脸来,毫无瑕疵;
  你也必安稳,无所惧怕。
  16你必忘记你的苦楚,
  就是想起来,也如流过的水。
  17你在世要升高,比正午更明,
  虽有黑暗,仍像早晨。
  18你因有指望就必稳固,
  也必四围察看,安然躺下。
  19你躺卧,无人惊吓,
  并有许多人向你求恩。
  20但恶人的眼睛要失明;
  他们无路可逃,
  他们的指望就是气绝身亡。”