11

Y-Sôphar Kčŭt Klei Soh Y-Yôp

1Y-Sôphar mnuih čar Naama lŏ wĭt lač:
  2“Jing djŏ mơ̆ arăng amâo mâo klei lŏ wĭt lač ôh kơ klei blŭ lu,
   leh anăn sa čô mnuih thâo blŭ mâo klei yap kpă mơ̆?
  3Jing djŏ mơ̆ klei ih blŭ tă tăn brei phung mnuih dôk kriêp,
   leh anăn tơdah ih mưč, arăng amâo srăng bi hêñ ih mơ̆?
  4Kyuadah ih lač, ‘Mta klei kâo đăo jing êngeh,
   leh anăn kâo jing doh ti anăp ală Aê Diê.’
  5Ƀiădah čiăng snăk kơ Aê Diê ha ƀăng êgei
   leh anăn blŭ hrăm hŏng ih,
  6čiăng kơ ñu hưn kơ ih klei hgăm hlăm klei thâo mĭn!
   Kyuadah klei knhâo sĭt ñu mâo lu hĭn
   snăn brei ih thâo kơ Aê Diê amâo bi kmhal năng hŏng klei soh ih.
  7Dưi mơ̆ ih thâo săng klei êlam Aê Diê?
   Dưi mơ̆ ih thâo săng klei prŏng Pô Mâo Jih Klei Myang?
  8Klei anăn dlông hĭn kơ adiê — ya klei ih dưi ngă?
   Klei anăn êlam hĭn kơ Ƀuôn Phung Djiê — ya klei ih dưi thâo?
  9Tơdah mkă, ñu jing dlông hĭn kơ lăn ala
   leh anăn prŏng hĭn kơ êa ksĭ.
  10Tơdah ñu găn leh anăn krư̆,
   leh anăn iêu kơ klei phat kđi,
   hlei pô dưi kơ̆ng ghă ñu?
  11Kyuadah ñu thâo kral hlei pô jing phung mplư;
   tơdah ñu ƀuh klei wê, amâo djŏ hĕ ñu srăng dôk mĭn kơ klei anăn?
  12Ƀiădah sa čô mluk truh kơ klei knhâo
   Tơdah sa drei aseh dliê mđai kơ sa čô mnuih.

  13Tơdah ih myơr ai tiê ih kơ Aê Diê,
   leh anăn yơr kngan ih čiăng wah lač kơ Ñu,
  14tơdah ih hwiê hĕ klei wê ih ngă,
   leh anăn đăm brei klei ƀai dôk mbĭt hŏng ih ôh,
  15sĭt nik hlăk anăn ih srăng kngưr ƀô̆ mta ih amâo mâo klei hêñ ôh;
   ih srăng dôk hơĭt, leh anăn amâo huĭ ôh.
  16Ih srăng wơr bĭt klei knap mñai ih;
   ih srăng hdơr klei anăn msĕ si êa đoh đuĕ leh.
  17Leh anăn klei hdĭp ih srăng jing mngač hĭn kơ yang hruê dơ̆ng,
   klei mmăt klei hdĭp ih srăng mbliư̆ jing klei mngač aguah ưm.
  18Leh anăn ih srăng mâo klei êđăp ênang, kyuadah mâo leh klei čang hmăng;
   ih srăng mâo klei mgang, leh anăn dôk mdei hŏng klei hơĭt.
  19Ih srăng đih, leh anăn amâo mâo pô bi huĭ ih ôh;
   lu mnuih srăng kwưh klei ih đru.
  20Ƀiădah ală phung ƀai srăng bum;
   amâo lŏ mâo êlan kơ diñu dưi đuĕ ôh,
   leh anăn klei diñu čang hmăng jing klei tuč êwa.”

11

Lập luận của Sô-pha

1Sô-pha người Na-a-ma lên tiếng:
  2“Phải chăng không ai đối đáp nổi kẻ nói nhiều,
   Và người khéo nói phải được coi là chính trực?
  3Có phải lúc anh khoe khoang người ta đều nín lặng,
   Và khi anh chế nhạo chẳng ai quở trách anh?
  4Vì anh thưa với Chúa: ‘Đạo lý con thuần khiết;
   Con trong sạch dưới mắt Chúa.’
  5Ôi, ước gì Đức Chúa Trời phán dạy,
   Và hé môi lên tiếng với anh.
  6Ước gì Ngài tỏ cho anh biết bí mật của sự khôn ngoan!
   Vì sự khôn ngoan Ngài rất sâu sắc.
  Vậy hãy biết rằng Đức Chúa Trời xử nhẹ cho anh hơn tội anh đã phạm.

  7Liệu anh có thể hiểu thấu sự mầu nhiệm của Đức Chúa Trời
   Và khám phá giới hạn của Đấng Toàn Năng không?
  8Điều ấy cao hơn các tầng trời, anh làm gì được?
   Sâu hơn âm phủ, làm sao anh hiểu thấu?
  9Dài hơn quả đất,
   Rộng hơn đại dương.
  10Nếu Đức Chúa Trời đến, bỏ tù anh
   Và lập tòa xét xử, thì ai ngăn cản được Ngài?
  11Vì Ngài biết ai là kẻ giả dối,
   Nên khi thấy tội ác, liệu Ngài không xem xét đến sao?
  12Khi nào lừa hoang sinh ra làm người
   Thì lúc ấy kẻ ngu đần mới trở nên thông sáng!

  13Vậy nếu anh dọn lòng mình trung thực
   Và đưa tay hướng về Chúa,
  14Ném xa tội ác khỏi tay mình,
   Không chứa chấp gian ác trong trại mình;
  15Thì anh sẽ ngẩng mặt lên không hổ thẹn;
   Thật vững vàng và không chút âu lo.
  16Anh sẽ quên đi bao điều khổ nạn,
   Chỉ nhớ lại như dòng nước chảy qua.
  17Đời anh sẽ rực sáng hơn ban trưa;
   Bóng tối trở thành ánh bình minh.
  18Anh sẽ vững tin vì có niềm hi vọng;
   Được chở che và ngơi nghỉ an lành.
  19Anh sẽ nằm nghỉ, không ai làm anh sợ
   Và lắm người xin ân huệ từ anh.
  20Nhưng mắt kẻ ác bị mỏi mòn;
   Không tìm ra lối thoát,
   Chỉ mong mau trút hơi thở cuối cùng.”