17

1Hơi thở tôi đứt quãng,
Tháng ngày tôi tắt lịm
Cửa mộ chờ đón tôi.
2Tôi bị bọn người vây quanh chế diễu;
Mắt tôi luôn thấy điều ô nhục.
3Xin Chúa cho con một bằng chứng, và bảo lãnh con bên Ngài,
Vì ngoài Chúa còn ai bảo bọc con?
4Chúa khiến tâm trí họ tối tăm,
Nên họ không thể nào vượt thắng.
5Ai vì hối lộ tố cáo bạn bè,
Tất con cái sẽ mất luôn đôi mắt.
6Chúa lấy tôi làm đề tài tục ngữ,
Để bao người khạc nhổ thẳng mặt tôi.
7Hai mắt tôi làng vì đau buồn,
Tay chân tôi rã rời như chiếc bóng...
8Người ngay thẳng sẽ ngạc nhiên,
Còn người vô tội sẽ chống lại kẻ vô đạo.
9Người công chính giữ vững đường lối mình,
Người có bàn tay trong sạch ngày càng mạnh mẽ.
10Quý vị ơi, tôi xin mời quý vị,
Xin lại đây một lần nữa với tôi,
Vì các bạn đây chẳng ai khôn sáng.
11Đời tôi qua đi, chương trình tôi thất bại,
Ước vọng lòng tôi cũng tiêu tan.
12Họ đổi ngày ra đêm,
Ánh sáng gần tắt giữa canh khuya mờ mịt.
13Nếu tôi chờ đợi, Âm-phủ sẽ là nhà tôi ở.
Tôi trải giường ra trong bóng tối.
14Tôi đã bảo sự rữa nát: 'Ngươi là cha tôi,'
Và gọi giòi bọ là mẹ.
15Nào còn hy vọng gì cho tôi?
Dù có hy vọng đi nữa, ai sẽ thấy nó thực hiện?
16Khi chúng ta về với bụi đất,
Hy vọng cũng theo ta vào mộ phần

17

  1Kâo ƀu kơtang dơ̆ng tah,
   kâo či hơdip kơnơ̆ng ƀiă hrơi dơ̆ng đôč,
   ƀing mơnuih hơmâo prap pre laih anih pơsat brơi kơ kâo.
  2Sĭt ƀing djik djak dŏ jum dar kâo;
   kâo dŏ lăng tơlơi ƀing gơñu ngă rŏh ayăt hăng kâo.

  3“Ơ Ơi Adai hơi, rơkâo kơ Ih kla nua bĕ kiăng kơ kâo pơrơngai hĭ kâo!
   Rơngiao kơ Ih, ƀu hơmâo hlơi pô ôh dưi djru kơ kâo.
  4Ih hơmâo ngă laih kơ ƀing gơñu ƀu dưi pơmĭn tơlơi thâo hluh ôh;
   hơnŭn yơh Ih ƀu či brơi kơ ƀing gơñu dưi hĭ ôh.
  5Tơdah sa čô mơnuih pơblư̆ hĭ ƀing gơyut ñu kơ prăk bơni,
   sĭt ƀing ană bă ñu anŭn či tŭ tơnap tap yơh.

  6“Ơi Adai hơmâo pơjing hĭ laih kâo jing hĭ tơlơi klao djik kơ mơnuih mơnam,
   jing sa čô mơnuih ƀing ană plei kơčŭh ia bah ƀơi ƀô̆ mơta yơh.
  7Mơta kâo jing hĭ tơdu rơmơ̆n yuakơ tơlơi rơngot hơning;
   abih tơkai tơngan kâo rơwang kar hăng bơngăt tơui yơh.
  8Ƀing mơnuih tơpă hơnơ̆ng dŏ kơtuă kơ tơlơi anai;
   ƀing mơnuih jing ƀing ƀu soh jing hĭ hil nač pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ƀing mơnuih ƀu huĭ pơpŭ kơ Ơi Adai.
  9Samơ̆ ƀing tơpă hơnơ̆ng či dŏ kơjăp amăng jơlan rơbat gơñu,
   laih anŭn ƀing hlơi pô ƀu ngă soh či jing hĭ prŏng kơtang tui yơh.

  10“Samơ̆ abih bang ƀing gih, pơhiăp pơgăl glaĭ dơ̆ng bĕ!
   Kâo hơduah ƀu či ƀuh ôh sa čô mơnuih rơgơi amăng ƀing gih.
  11Khul hrơi kâo khŏm hơdip ƀiă či đŭt hĭ laih, laih anŭn khul bruă kâo pơkra laih hơmâo răm rai hĭ laih,
   laih anŭn hrŏm hăng tơlơi kâo amoaih kiăng mơ̆n.
  12Ƀing gơyut kâo laĭ kơ tơlơi mlam jing hĭ hrơi;
   tơdang hrơi jing hĭ kơnăm, ƀing gơñu laĭ, ‘Anŭn jĕ či jing bơngač laih.’
  13Kâo čang rơmang kơ tơlơi anih pơsat yơh či jing hĭ sang kâo,
   laih anŭn kâo či đih pơ anŭn amăng tơlơi kơnăm mơmŏt yơh.
  14Kâo či laĭ kơ tơlơi anih pơsat anŭn, ‘Ih yơh jing kar hăng ama kâo,’
   laih anŭn kơ hlăt hlĕt ƀơ̆ng kâo anŭn, ‘Ƀing gih yơh jing kar hăng amĭ kâo’ ƀôdah ‘jing kar hăng amai adơi kâo.’
  15Hơnŭn yơh, kâo ƀu dưi čang rơmang hơget dơ̆ng tah.
   Ƀu hơmâo hlơi pô ôh dưi čang rơmang brơi kơ kâo.
  16Hơget tơlơi kâo čang rơmang ƀu či trŭn nao hrŏm hăng kâo pơ anih ƀing djai Seôl ôh.
   Hơget tơlơi kâo čang rơmang či rơngiă hĭ amăng ƀruih lŏn yơh.”