1

1Kâo yơh, Paul, jing pô ding kơna pơjao Krist Yêsu yua mơ̆ng tơlơi kiăng Ơi Adai, laih anŭn Timothe ayŏng adơi ta,
 mơit kơ Sang Ơi Adai anŏ Ơi Adai pơ plei Korinthos, laih anŭn hrŏm hăng abih bang ƀing đaŏ amăng čar Akhaia tui anai:
2Rơkâo tơlơi khăp pap hăng tơlơi rơnŭk rơno̱m truh ƀơi ƀing gih mơ̆ng Ơi Adai Ama ta laih anŭn mơ̆ng Khua Yang Yêsu Krist.

Ơi Adai Jing Phŭn Kơ Abih Bang Tơlơi Pơjuh Pơalum

3Bơni hơơč kơ Ơi Adai laih anŭn kơ Ama Khua Yang ta Yêsu Krist. Ñu jing Ama thâo pap laih anŭn jing Ơi Adai kơ abih bang tơlơi pơtrŭt pơđu̱r. 4Ñu pơtrŭt pơđu̱r ƀing ta amăng abih bang tơlơi gleh tơnap ta, kiăng kơ ƀing ta dưi pơtrŭt pơđu̱r kơ ƀing mơnuih hlak dŏ amăng tơlơi gleh tơnap hăng tơlơi pơtrŭt ta pô hơmâo mă tŭ laih mơ̆ng Ơi Adai. 5Yuakơ anŭn jing kar hăng khul tơlơi gleh tơnap Krist rô bă blai amăng tơlơi hơdip ta, ăt tui anŭn mơ̆n mơ̆ng Krist yơh tơlơi pơtrŭt pơđu̱r ta hơmâo bă blai. 6Wơ̆t tơdah ƀing gơmơi tŭ tơnap tap mơ̆n thâo, anŭn jing yuakơ tơlơi pơtrŭt pơđu̱r hăng tơlơi pơklaih gih yơh. Tơdah ƀing gơmơi tŭ pơtrŭt pơđu̱r, anŭn jing yuakơ tơlơi pơtrŭt pơđu̱r gih, jing tơlơi pơtơbiă rai amăng ƀing gih tơlơi ư̆ añ gir run hrup hăng tơlơi gleh tơnap ƀing gơmơi tŭ yơh. 7Laih anŭn tơlơi čang rơmang gơmơi kơ ƀing gih jing kơjăp, yuakơ ƀing gơmơi thâo krăn kơ tơlơi tơdang ƀing gih tŭ gleh tơnap hrŏm amăng khul tơlơi gleh tơnap gơmơi, sĭt ƀing gih ăt tŭ mă amăng tơlơi pơtrŭt pơđu̱r gơmơi mơ̆n.
8Ơ ƀing ayŏng amai adơi hơi, ƀing gơmơi ƀu kiăng kơ ƀing gih ƀu thâo krăn ôh kơ hơdôm tơlơi gleh tơnap ƀing gơmơi hơmâo tŭ laih amăng kwar Asia. Ƀing gơmơi dŏ gah yŭ tơlơi kơtraŏ prŏng, jing prŏng hloh kơ tơlơi ƀing gơmơi dưi tŭ yơh, tơl ƀing gơmơi ƀu čang rơmang kiăng kơ dŏ hơdip dơ̆ng tah. 9Sĭt yơh, amăng pran jua gơmơi, ƀing gơmơi pơmưn tŭ tơlơi arăng klă̱ kơđi kơ pơdjai yơh. Samơ̆ tơlơi anŭn truh laih kiăng kơ ƀing gơmơi ƀu dưi kơnang kơ gơmơi pô ôh samơ̆ kơnang kơ Ơi Adai yơh, jing Pô pơhơdip glaĭ ƀing mơnuih djai. 10Ñu hơmâo pơklaih hĭ laih ƀing gơmơi mơ̆ng tơlơi djai hyưt biă mă laih anŭn Ñu ăt či pơklaih hĭ ƀing gơmơi yơh. Amăng Ñu yơh ƀing gơmơi čang rơmang kơ tơlơi Ñu ăt či tŏ tui pơklaih ƀing gơmơi mơ̆n, 11jing kar hăng ƀing gih djru kơ ƀing gơmơi hăng tơlơi ƀing gih iâu laĭ pơala brơi yơh. Tui anŭn, hơmâo lu mơnuih yơh či bơni kơ Ơi Adai yuakơ ƀing gơmơi yua mơ̆ng tơlơi khăp pap Ơi Adai pha brơi laih kơ ƀing gơmơi kiăng kơ laĭ glaĭ kơ hơdôm tơlơi iâu laĭ lu mơnuih yơh.

Ơi Adai Pơplih Hĭ Hơdră Paul

12Anai yơh jing tơhơnal tơlơi ƀing gơmơi pơư pơang: Pran jua tơpă gơmơi ngă gơ̆ng jơlan kơ tơlơi ƀing gơmơi hơmâo git gai laih gơmơi pô amăng lŏn tơnah anai laih anŭn boh nik ñu amăng tơlơi pơgop pơlir ƀing gơmơi hăng ƀing gih, jing amăng tơlơi rơgoh hiam hăng tơlơi tơpă tơbiă rai mơ̆ng Ơi Adai yơh. Ƀing gơmơi hơmâo ngă laih kar hăng anŭn ƀu djơ̆ tui hăng tơlơi rơgơi lŏn tơnah ôh, samơ̆ tui hăng tơlơi khăp pap Ơi Adai yơh. 13Yuakơ ƀing gơmơi ƀu čih kơ ƀing gih khul tơlơi ƀing gih ƀu dưi đŏk ƀôdah ƀu thâo hluh ôh. Laih anŭn kâo čang rơmang kơ tơlơi ƀing gih či thâo hluh hlo̱m ƀo̱m, 14kar hăng tơdang ƀing gih hơmâo thâo hluh laih ƀing gơmơi wơ̆t tơdah kơnơ̆ng thâo hluh ƀơƀiă đôč ră anai, ƀing gih či dưi thâo hluh bă blai yơh kơ tơlơi ƀing gih dưi pơư pơang kơ ƀing gơmơi kar hăng ƀing gơmơi či pơư pơang ƀing gih amăng hrơi Khua Yang Yêsu yơh.
15Yuakơ kâo kơnang kơjăp kơ tơlơi anŭn, kâo pơmĭn laih kiăng kơ nao čuă ngui ƀing gih hlâo kiăng kơ ƀing gih dưi hơmâo tơlơi mơyŭn tal dua yơh. 16Kâo kiăng kơ nao čuă ngui ƀing gih ƀơi jơlan kâo nao pơ čar Makedonia laih anŭn wơ̆t glaĭ pơ ƀing gih mơ̆ng čar Makedonia, giŏng anŭn brơi kơ ƀing gih djru kơ kâo wơ̆t glaĭ pơ kwar Yudea. 17Tơdang kâo pơmĭn kơ tơlơi anŭn, hiư̆m ngă, kâo ƀu pơmĭn hlâo sĭt ôh hă? Ƀôdah hiư̆m ngă, kâo pơkra hơdră čuă ngui kâo tui hăng hơdră mơnuih lŏn tơnah kiăng kơ ăt amăng tơlơi suă jua hrup anŭn mơ̆n blung hlâo laĭ, “Ơ, Ơ” tơdơi kơ anŭn laĭ, “Ơ ơh, Ơ ơh” hrŏm hơbĭt hă?
18Samơ̆ tơdang Ơi Adai ăt dŏ tŏng ten, boh hiăp gơmơi kơ ƀing gih ƀu djơ̆ jing “Ơ” laih anŭn “Ơ ơh” ôh. 19Yuakơ Ană Ơi Adai, Yang Yêsu Krist yơh, jing Pô kâo, Silas hăng Timothe pơtô pơhaih laih amăng ƀing gih, ƀu djơ̆ jing “Ơ” laih anŭn “Ơ ơh” ôh, samơ̆ amăng Ñu jing hơmâo nanao tơlơi “Ơ” yơh. 20Yuakơ wơ̆t tơdah Ơi Adai hơmâo ƀuăn laih lu biă mă, samơ̆ hơdôm tơlơi ƀuăn anŭn jing “Ơ” yơh amăng Krist. Tui anŭn, mơ̆ng Yang Yêsu yơh ƀing ta dưi laĭ “Amen” kiăng kơ pơhiăp pơguh pơang kơ Ơi Adai. 21Sĭt Ơi Adai yơh jing Pô hơmâo pơkô̆ pơjing laih kơ ƀing gơmơi wơ̆t hăng ƀing gih dŏ kơjăp amăng Krist. Ñu trôč laih ƀing ta, 22jing Pô pioh gru kơđŏm lŏm kơ Ñu ƀơi ƀing ta laih anŭn Ñu pioh brơi Yang Bơngăt Ñu amăng pran jua ta jing kar hăng gơnam djă̱ kơnăl, pơkơjăp brơi kơ tơlơi bruă khŏm truh yơh.
23Kâo iâu kơ Ơi Adai jing Pô ngă gơ̆ng jơlan pơkơdơ̆ng glaĭ hăng kâo kơ tơlơi kâo ƀu wơ̆t glaĭ pơ plei Korinthos ôh kiăng kơ ƀu pơruă hĭ ƀing gih hloh dơ̆ng ôh. 24Ƀu djơ̆ ƀing gơmơi kiăng kơ jing khua pơtă brơi kơ ƀing gih tơlơi ƀing gih khŏm đaŏ ôh, samơ̆ ƀing gơmơi mă bruă hrŏm hăng ƀing gih kiăng kơ pơmơak kơ ƀing gih, yuakơ mơ̆ng tơlơi đaŏ yơh ƀing gih dưi dŏ kơjăp.

1

Lời đạt và chào thăm

1 Phao-lô, theo ý muốn Đức Chúa Trời, làm sứ đồ Đức Chúa Jêsus Christ, cùng người anh em chúng ta là Ti-mô-thê, gởi cho Hội thánh của Đức Chúa Trời ở thành Cô-rinh-tô, và cho hết thảy thánh đồ ở khắp xứ A-chai: 2 Nguyền xin anh em được ân điển và sự bình an ban cho bởi Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, và bởi Đức Chúa Jêsus Christ!

I. Phao-lô kể cho tín đồ tại Cô-rinh-tô nghe về công việc sứ đồ của mình và chức vụ đạo Tin lành

(Từ 1:3 đến đoạn 7)

Sự yên ủi của Phao-lô trong cơn khốn nạn

3 Chúc tạ Đức Chúa Trời, Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, là Cha hay thương xót, là Đức Chúa Trời ban mọi sự yên ủi, 4 Ngài yên ủi chúng tôi trong mọi sự khốn nạn, hầu cho nhân sự yên ủi mà Ngài đã yên ủi chúng tôi, thì chúng tôi cũng có thể yên ủi kẻ khác trong sự khốn nạn nào họ gặp! 5 Vì như những sự đau đớn của Đấng Christ chan chứa trong chúng tôi thể nào, thì sự yên ủi của chúng tôi bởi Đấng Christ mà chứa chan cũng thể ấy. 6 Như vậy, hoặc chúng tôi gặp hoạn nạn, ấy là cho anh em được yên ủi và được rỗi; hoặc chúng tôi được yên ủi ấy là cho anh em được yên ủi, mà sự yên ủi đó được hiện ra bởi anh em chịu cách nhịn nhục những sự đau đớn mà chúng tôi cùng chịu. 7 Sự trông cậy của chúng tôi về anh em thật vững vàng; vì biết rằng bởi anh em có phần trong sự đau đớn, thì cũng có phần trong sự yên ủi vậy.
8 Vả, hỡi anh em, chúng tôi không muốn để anh em chẳng biết sự khốn nạn đã xảy đến cho chúng tôi trong xứ A-si, và chúng tôi đã bị đè nén quá chừng, quá sức mình, đến nỗi mất lòng trông cậy giữ sự sống. 9 Chúng tôi lại hình như đã nhận án xử tử, hầu cho chúng tôi không cậy mình, nhưng cậy Đức Chúa Trời là Đấng khiến kẻ chết sống lại. 10 Ấy chính Ngài đã cứu chúng tôi khỏi sự chết lớn dường ấy, và sẽ cứu chúng tôi; phải, chúng tôi còn mong Ngài sẽ cứu chúng tôi nữa. 11 Chính anh em lấy lời cầu nguyện mà giúp đỡ chúng tôi, hầu cho chúng tôi nhờ nhiều người cầu nguyện mà được ơn, thì cũng nên dịp cho nhiều người vì cớ chúng tôi mà tạ ơn nữa.

Lòng thật thà của Phao-lô

12 Còn như cái điều làm vẻ vang cho chúng tôi, ấy là lương tâm chúng tôi làm chứng rằng mình lấy sự thánh sạch và thật thà đến bởi Đức Chúa Trời mà ăn ở trong thế gian nầy, nhứt là đối với anh em, không cậy sự khôn ngoan theo tánh xác thịt, nhưng cậy ơn của Đức Chúa Trời. 13 Vì chúng tôi chẳng viết cho anh em sự gì khác hơn những điều anh em đọc trong thơ chúng tôi và chính mình anh em nhận biết; và tôi lại mong anh em nhận biết cho đến cuối cùng, 14 cũng như anh em đã nhận biết ít nhiều rồi: Ấy là chúng tôi làm vẻ vang cho anh em, khác nào anh em cũng làm vẻ vang cho chúng tôi trong ngày Đức Chúa Jêsus chúng ta.

Vì những lẽ gì mà Phao-lô chưa về thành Cô-rinh-tô

15 Bởi sự trông cậy đó, trước đây tôi có định đi thăm anh em, hầu giúp cho anh em được ơn bội phần. 16 Tôi định trải qua nơi anh em rồi đi xứ Ma-xê-đoan, lại từ Ma-xê-đoan trở về nơi anh em, tại nơi đó, anh em cho đưa tôi qua xứ Giu-đê. 17 Tôi định ý như vậy, nào có phải bởi tôi nhẹ dạ sao? Hay là tôi theo xác thịt mà quyết định, đến nỗi ở nơi tôi khi thì phải khi thì chăng sao? 18 Thật như Đức Chúa Trời là thành tín, lời chúng tôi nói với anh em cũng chẳng phải khi thì phải khi thì chăng vậy.
19 Con Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Jêsus Christ, mà chúng tôi, tức là tôi với Sin-vanh và Ti-mô-thê, đã giảng ra trong anh em, chẳng phải là vừa phải vừa chăng đâu; nhưng trong Ngài chỉ có phải mà thôi. 20 Vì chưng cũng như các lời hứa của Đức Chúa Trời đều là phải trong Ngài cả, ấy cũng bởi Ngài mà chúng tôi nói “A-men,” làm sáng danh Đức Chúa Trời. 21 Vả, Đấng làm cho bền vững chúng tôi với anh em trong Đấng Christ, và đã xức dầu cho chúng tôi, ấy là Đức Chúa Trời; 22 Ngài cũng lấy ấn mình mà đóng cho chúng tôi và ban của tin Đức Thánh Linh trong lòng chúng tôi.
23 Tôi cầu Đức Chúa Trời lấy linh hồn tôi làm chứng rằng, ấy là tại nể anh em mà tôi chưa đi đến thành Cô-rinh-tô; 24 chớ không phải chúng tôi muốn cai trị đức tin anh em, nhưng chúng tôi muốn giúp thêm sự vui của anh em, vì anh em đứng vững vàng trong đức tin.