5

Yêsu Čơdơ̆ng Iâu Ƀing Ding Kơna

(Mathiơ 4:18-22; Markôs 1:16-20)

1Hơmâo sa hrơi, tơdang Yêsu dŏ dơ̆ng jĕ ƀơi ha̱ng ia dơnao Gennêsaret, ƀing mơnuih lu pơkơhñet jum dar Ñu kiăng kơ hơmư̆ boh hiăp Ơi Adai. 2Ñu ƀuh dua boh sŏng jĕ ƀơi ha̱ng ia anŭn, samơ̆ ƀing trah akan trŭn laih mơ̆ng sŏng anŭn kiăng bŏh jal gơñu. 3Ñu đĭ ƀơi sa boh amăng dua boh sŏng anŭn, jing sŏng Simôn, rơkâo kơ gơ̆ waih nao ataih ƀiă mơ̆ng ha̱ng. Giŏng anŭn, Ñu dŏ be̱r amăng sŏng anŭn kiăng pơtô laĭ kơ ƀing mơnuih lu ƀơi ha̱ng ia anŭn yơh.
4Tơdang Yêsu pơtô laĭ giŏng laih, Ñu pơđar kơ Simôn tui anai, “Waih nao bĕ pơ anih dơlăm anŭn hăng trah bĕ jal kiăng kơ mă akan.”
5Simôn laĭ glaĭ, “Ơ khua ăh, ƀing gơmơi hơmâo gir mă bruă amăng abih mlam laih samơ̆ ƀu hơmâo mă djơ̆ hơget gĕt ôh. Yuakơ Ih pơhiăp tui anŭn, kâo či lông trah lăng yơh.” 6Tơdang ƀing gơñu hơmâo ngă laih tui anŭn, ƀing gơñu hơmâo trah mă lu akan biă mă tơl jal anŭn jĕ či tơĭ hĭ. 7Ƀing gơñu wơ̆t tơngan iâu ƀing gŏp gơñu mơ̆ng sŏng pơkŏn rai kiăng kơ djru ƀing gơñu. Giŏng anŭn, ƀing gŏp gơñu rai djru laih anŭn ƀing gơñu pơbă hĭ akan amăng dua boh sŏng lu biă mă tơl sŏng jĕ či tram hĭ mơtam. 8Samơ̆ tơdang Simôn Pêtrôs ƀuh tơlơi anŭn, ñu bon ƀơi gah anăp Yêsu hăng laĭ tui anai, “Ơ Khua hơi, rơkâo kơ Ih đuaĭ hĭ mơ̆ng kâo bĕ, yuakơ kâo jing sa čô mơnuih soh sat.”
9Simôn hăng ƀing gŏp ñu hli̱ng hla̱ng biă mă yuakơ ƀing gơñu hơmâo akan lu kar hăng anŭn. 10Pơ anŭn ăt hơmâo Yakơ hăng Yôhan, jing ană Zebedai; ƀing gơñu ăt jing ƀing gŏp mă bruă hrŏm hăng Simôn mơ̆n. Yêsu pơhiăp hăng Simôn tui anai, “Anăm ih huĭ ôh, čơdơ̆ng mơ̆ng hrơi anai, Kâo či pơjing ih jing mơnuih trah mơnuih yơh.”
11Tơdang ƀing gơñu waih sŏng gơñu nao truh pơ ha̱ng laih, ƀing gơñu lui hĭ abih bang hăng đuaĭ tui Yêsu yơh.

Yêsu Pơsuaih Sa Čô Mơnuih Djơ̆ Phŭng

(Mathiơ 8:1-4; Markôs 1:40-45)

12Tơdang Yêsu dŏ pơ sa boh plei amăng tring anŭn, hơmâo sa čô mơnuih djơ̆ phŭng bă kơ drơi jan ñu dŏ pơ anŭn. Tơdang ñu ƀuh Yêsu, ñu bon ƀơi anăp Yêsu hăng laĭ tui anai, “Ơ Khua ăh, tơdah Ih kiăng, sĭt Ih dưi pơrơgoh pơsuaih hĭ kâo yơh!”
13Giŏng anŭn, Yêsu yơr tơngan ăh ƀơi gơ̆ hăng laĭ tui anai, “Kâo kiăng yơh; rơgoh suaih bĕ!” Ƀơi mông anŭn mơtam, gơ̆ suaih hĭ mơ̆ng tơlơi ruă phŭng. 14Laih anŭn Yêsu pơtă kơ gơ̆ tui anai, “Anăm ră ruai tơlơi anai kơ arăng ôh, samơ̆ nao pơrơđah bĕ drơi jan ih pô kơ ƀing khua ngă yang kiăng kơ kơsem lăng. Giŏng anŭn, pơyơr bĕ gơnam ngă yang kơ tơlơi pơrơgoh ih tui hăng Môseh hơmâo pơtă laih, yuakơ anŭn jing tơlơi gơ̆ng jơlan kơ ƀing ană plei kơ tơlơi ih hơmâo suaih laih.”
15Samơ̆ tơlơi pơthâo phrâo kơ Yêsu hing hyu lu hloh dơ̆ng, tui anŭn hơmâo lu mơnuih rai kiăng kơ hơmư̆ Ñu pơtô laĭ laih anŭn dưi suaih mơ̆ng tơlơi duăm ruă gơñu. 16Samơ̆ Yêsu đuaĭ hĭ hơjăn păn pơ anih tơdron tač kiăng kơ iâu laĭ kơ Ơi Adai.

Yêsu Pơsuaih Sa Čô Mơnuih Rơwen

(Mathiơ 9:1-8; Markôs 2:1-12)

17Hơmâo sa hrơi, tơdang Yêsu hlak pơtô laĭ, hơmâo ƀing khua Pharisai laih anŭn ƀing nai pơtô tơlơi juăt ăt dŏ be̱r hơmư̆ pơ anih anŭn mơ̆n. Ƀing gơñu rai mơ̆ng rĭm plei pla amăng kwar Galilê, Yudea laih anŭn mơ̆ng plei prŏng Yerusalaim. Hlak anŭn, tơlơi kơtang mơyang Khua Yang dŏ ƀơi Yêsu kiăng kơ pơsuaih lu mơnuih duăm ruă. 18Anai nê, hơmâo đơđa ƀing mơnuih čơkŭng rai sa čô mơnuih rơwen amăng kiao gơ̆. Ƀing gơñu gir kiăng kơ ba nao pô rơwen anŭn ƀơi anăp Yêsu, 19samơ̆ ƀing gơñu ƀu hơmâo jơlan kiăng kơ ba gơ̆ mŭt ôh, yuakơ mơnuih lu đơi. Tui anŭn, ƀing gơñu đĭ pŏk hĭ bơbŭng sang laih anŭn pơañreng trŭn pô rơwen anŭn wơ̆t hăng kiao gơ̆ mơ̆ng bơbŭng sang anŭn tŏng krah ƀing mơnuih lu anŭn ƀơi anăp Yêsu. 20Tơdang Yêsu ƀuh tơlơi đaŏ gơñu anŭn, Ñu laĭ tui anai, “Ơ gơyut hơi, tơlơi soh ih Kâo pap brơi laih.”
21Ƀing nai pơtô tơlơi juăt laih anŭn ƀing khua Pharisai čơdơ̆ng pơtơña tơdruă gơñu tui anai, “Hlơi pô anai jing tơl khĭn pơhiăp ƀrưh mơhiăh kơ Ơi Adai lĕ? Rơngiao kơ Ơi Adai, hlơi pô dưi pap brơi kơ tơlơi soh lĕ?”
22Tơdang Yêsu thâo krăn tơlơi pơmĭn gơñu, Ñu laĭ glaĭ tui anai, “Yua hơget ƀing gih pơmĭn amăng pran jua gih tui anŭn lĕ? 23Tơlơi pă Ơi Adai dưi ngă tơlơi dưi mơyang Ñu amuñ hloh lĕ, ‘Tơlơi soh ih Kâo pap brơi laih,’ ƀôdah ‘Tơgŭ bĕ laih anŭn rơbat nao bĕ’? Dua tơlơi anŭn kar kaĭ soh sel. 24Samơ̆ anŭn yơh ƀing gih dưi thâo tui anai: Kâo, jing Ană Mơnuih, hơmâo tơlơi dưi pap brơi tơlơi soh ƀơi lŏn tơnah anai.” Tui anŭn, Yêsu pơđar kơ pô rơwen tui anai, “Kâo pơđar kơ ih: Tơgŭ bĕ, mă bĕ rơnap ih laih anŭn glaĭ pơ sang.”
25Ƀơi mông anŭn mơtam, pô rơwen anŭn pơyôt tơgŭ ƀơi anăp gơñu, mă ba kiao gơ̆ pô, bơni hơơč kơ Ơi Adai laih anŭn glaĭ pơ sang. 26Abih bang mơnuih pơ anih anŭn le̱ng kơ dŏ kơtuă hli̱ng hla̱ng biă mă. Ƀing gơñu huĭ pơpŭ laih anŭn bơni hơơč kơ Ơi Adai tui anai, “Hrơi anai ƀing ta hơmâo ƀuh laih tơlơi yom pơphan.”

Yêsu Iâu Lêwi Đuaĭ Tui Ñu

(Mathiơ 9:9-13; Markôs 2:13-17)

27Tơdơi kơ anŭn ƀiă, tơdang Yêsu tơbiă đuaĭ mơ̆ng anih anŭn, Ñu ƀuh sa čô ring jia anăn ñu Lêwi hlak dŏ be̱r mă bruă ƀơi anih ring jia. Yêsu laĭ kơ ñu tui anai, “Đuaĭ tui Kâo bĕ!” 28Tui anŭn, ñu lui hĭ abih bang hăng đuaĭ tui Yêsu mơtam.
29Lêwi pơkra gơnam ƀơ̆ng huă prŏng kơ Yêsu amăng sang ñu pô, hơmâo lu ƀing ring jia wơ̆t hăng ƀing pơkŏn mơ̆n dŏ be̱r ƀơ̆ng huă hrŏm hăng Yêsu laih anŭn ƀing ding kơna Ñu. 30Tui anŭn, ƀing khua Pharisai hăng ƀing nai pơtô tơlơi juăt gơñu pơhiăp brŏk pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ƀing ding kơna Yêsu tui anai, “Yua hơget ƀing gih ƀơ̆ng mơñum hrŏm hăng ƀing ring jia laih anŭn ƀing soh sat pơkŏn lĕ?”
31Yêsu laĭ glaĭ kơ ƀing Pharisai anŭn tui anai, “Ƀing mơnuih hiam drơi jan ƀu kiăng kơ nai pơjrao ôh, samơ̆ kơnơ̆ng ƀing duăm ruă yơh kiăng. 32Kâo hơmâo rai laih ƀu djơ̆ kiăng kơ iâu ƀing tơpă hơnơ̆ng ôh, samơ̆ iâu ƀing soh sat yơh kiăng kơ kơhma̱l tơlơi soh.”

Arăng Tơña Kơ Tơlơi Kŏm Ƀơ̆ng Huă

(Mathiơ 9:14-17; Markôs 2:18-22)

33Ƀing gơñu tơña kơ Yêsu tui anai, “Ƀing ding kơna Yôhan juăt kŏm ƀơ̆ng huă laih anŭn iâu laĭ, laih anŭn ƀing ding kơna khua Pharisai ăt ngă tui anŭn mơ̆n, samơ̆ ƀing ding kơna Ih kơnơ̆ng ƀơ̆ng laih anŭn mơñum.”
34Yêsu laĭ glaĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Ƀing gih dưi brơi kơ ƀing tuai rai kơ tơlơi pơkol kŏm ƀơ̆ng huă mơ̆ tơdang pô met han ăt dŏ hăng ƀing gơñu? 35Sa hrơi či truh, jing hrơi tơdang arăng mă pơđuaĭ hĭ met han mơ̆ng ƀing gơñu. Amăng hrơi anŭn, ƀing gơñu či kŏm ƀơ̆ng huă yơh.”
36Yêsu ruai hăng ƀing gơñu sa tơlơi pơhơmutu tui anai, “Ƀu hơmâo ôh hlơi pô hek hĭ sa blah bơnăl mơ̆ng ao phrâo laih anŭn sĭt thep bơnăl anŭn ƀơi ao so; tơdah ngă tui anŭn, bơnăl mơ̆ng ao phrâo ƀu či gô̱p hrup hăng ao so ôh. 37Laih anŭn kŏn hơmâo lơi hlơi pô pioh tơpai phrâo amăng ge̱t klĭ so; tơdah ngă tui anŭn, tơpai phrâo či blŭk pơčah ge̱t klĭ so hăng ngă kơ tơpai anŭn hŏk hĭ yơh, laih anŭn ge̱t klĭ anŭn ăt či răm hĭ mơ̆n. 38Samơ̆ tơpai phrâo khŏm pioh amăng ge̱t klĭ phrâo yơh. 39Laih anŭn dơ̆ng, ƀu hơmâo ôh hlơi pô mơñum laih tơpai so ăt kiăng mơñum tơpai phrâo mơ̆n, yuakơ ñu či pơmĭn tui anai: Tơpai so yơh jing hiam hloh.”

5

Mẻ Lưới Lạ Lùng

(Mat 4:18-22; Mác 1:16-20)

1Một ngày kia, khi Ðức Chúa Jesus đang đứng bên bờ Hồ Ghê-nê-sa-rết, đoàn dân đông chen lấn nhau quanh Ngài để nghe lời Ðức Chúa Trời. 2Ngài thấy hai chiếc thuyền đang đậu bên bờ hồ; các ngư phủ đã rời khỏi thuyền và đang giặt lưới. 3Ngài bước vào một trong hai thuyền ấy, đó là chiếc thuyền của Si-môn, rồi Ngài xin ông cho thuyền dang xa bờ một chút. Ngài ngồi xuống và giảng dạy cho dân từ trên thuyền.
4Khi giảng dạy xong, Ngài nói với Si-môn, “Hãy chèo thuyền ra chỗ nước sâu và thả lưới xuống đánh cá.”
5Si-môn đáp, “Thưa Thầy, chúng con đã đánh cá vất vả suốt đêm và không bắt được con nào. Nhưng bây giờ Thầy bảo vậy, con sẽ thả các lưới xuống.”
6Khi thả lưới xuống, họ bắt được rất nhiều cá đến nỗi các lưới gần đứt. 7Vì thế họ phải ra dấu cho các bạn chài ở chiếc thuyền khác đến giúp họ. Những người ấy đến, phụ kéo lưới lên, và đổ cá đầy hai thuyền, đến nỗi cả hai đều gần chìm.
8Khi Si-môn Phi-rơ thấy vậy, ông quỳ xuống nơi chân Ðức Chúa Jesus và nói, “Lạy Chúa, xin lìa khỏi con, vì con là một kẻ tội lỗi.” 9Số là ông và các bạn chài của ông đều quá kinh ngạc về mẻ lưới cá họ vừa bắt được. 10Cả Gia-cơ và Giăng hai con của Xê-bê-đê, tức các đồng bạn của Si-môn, cũng kinh ngạc như vậy.
 Ðức Chúa Jesus nói với Si-môn, “Ðừng sợ. Từ nay trở đi ngươi sẽ thành tay đánh lưới người.”
11Sau khi kéo thuyền lên bờ, họ bỏ tất cả mà theo Ngài.

Chúa Chữa Lành Người Phung

(Mat 8:1-4; Mác 1:40-45)

12Một ngày nọ Ngài đang ở trong một thành kia; này, tại đó có một người mình đầy phung hủi. Khi thấy Ðức Chúa Jesus, người ấy sấp mặt xuống đất và cầu xin Ngài, “Lạy Chúa, nếu Ngài muốn, Ngài có thể chữa cho con được sạch.”
13Ngài đưa tay, chạm vào người ông, và nói, “Ta muốn. Hãy sạch đi.” Ngay lập tức bịnh phung biến mất. 14Ngài bảo ông, “Ðừng nói cho ai biết, nhưng hãy đi, trình diện với tư tế, và dâng một của lễ cho sự thanh sạch của ngươi theo như Mô-sê đã truyền để làm chứng cho họ.”
15Tuy nhiên tin tức về Ngài đã được đồn ra khắp nơi. Nhiều đoàn dân đông kéo đến để nghe Ngài giảng dạy và để được Ngài chữa lành bịnh tật. 16Còn chính Ngài, Ngài thường rút lui vào những nơi hoang vắng để cầu nguyện.

Chúa Chữa Lành Người Bại

(Mat 9:1-8; Mác 2:1-12)

17Một ngày kia Ngài đang giảng dạy, có những người Pha-ri-si và các thầy dạy giáo luật ngồi gần đó, những vị ấy từ các làng trong miền Ga-li-lê, miền Giu-đê, và từ Thành Giê-ru-sa-lem đến. Quyền năng của Chúa ở trong Ngài để Ngài chữa bịnh. 18Nầy, người ta khiêng đến một người bị bại nằm trên cáng; họ tìm cách đem người ấy vào và đặt trước mặt Ngài. 19Nhưng sau khi không tìm được cách nào vì đoàn dân quá đông, họ bèn lên mái nhà, gỡ tấm bửng ra, và dòng người bại nằm trên cáng xuống giữa đám đông, ngay trước mặt Ðức Chúa Jesus. 20Thấy đức tin của họ, Ngài phán, “Này ngươi, tội lỗi ngươi đã được tha rồi.”
21Bấy giờ những thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si bắt đầu thắc mắc, “Người nầy là ai mà lộng ngôn như thế? Ngoại trừ một mình Ðức Chúa Trời, ai có quyền tha tội?”
22Nhưng biết ý tưởng họ, Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Tại sao tâm trí các ngươi thắc mắc như vậy? 23Ðiều nào dễ hơn, nói ‘Tội lỗi của ngươi đã được tha,’ hay nói ‘Hãy đứng dậy và bước đi’? 24Nhưng để các ngươi biết Con Người có quyền tha tội trên thế gian” –Ngài phán với người bại– “Ta bảo ngươi, hãy đứng dậy, vác cáng của ngươi, và đi về nhà.”
25Ngay lập tức người ấy đứng dậy trước mặt họ, vác chiếc cáng ông đã nằm, đi về nhà, và tôn vinh Ðức Chúa Trời.
26Mọi người đều kinh ngạc. Họ tôn vinh Ðức Chúa Trời và kinh hãi nói với nhau, “Hôm nay chúng ta đã thấy những việc thật lạ lùng.”

Chúa Kêu Gọi Lê-vi

(Mat 9:9; Mác 2:13-14)

27Sau đó, Ðức Chúa Jesus đi ra và thấy một người thu thuế tên là Lê-vi, đang ngồi ở trạm thu thuế. Ngài nói với ông, “Hãy theo Ta.” 28Ông bỏ mọi sự, đứng dậy, và theo Ngài.

Chúa Dùng Bữa với Những Kẻ Tội Lỗi

(Mat 9:10-13; Mác 2:15-17)

29Bấy giờ Lê-vi tổ chức một tiệc thật linh đình tại nhà ông để thết đãi Ngài. Có rất đông người thu thuế và những người khác ngồi ăn với họ. 30Những người Pha-ri-si và các thầy dạy giáo luật phàn nàn với các môn đồ Ngài rằng, “Tại sao các ông lại ăn uống với bọn thu thuế và phường tội lỗi như thế?”
31Nhưng Ðức Chúa Jesus trả lời họ, “Không phải những người mạnh khỏe cần y sĩ nhưng những người bịnh. 32Ta đến không để gọi những người công chính nhưng những kẻ tội lỗi ăn năn.”

Chúa Dạy về Sự Kiêng Ăn

(Mat 9:14-17; Mác 2:18-22)

33Bấy giờ họ nói với Ngài, “Các môn đồ của Giăng thường kiêng ăn và cầu nguyện, các môn đồ của những thầy Pha-ri-si cũng làm thế, nhưng các môn đồ của Thầy thì vẫn ăn và uống như thường.”
34Ðức Chúa Jesus trả lời họ, “Không lẽ các ngươi bắt các quan khách đến dự tiệc cưới phải kiêng ăn trong khi chàng rể vẫn còn ở với họ sao? 35Sẽ có ngày chàng rể phải ra đi, bấy giờ họ sẽ kiêng ăn.”
36Kế đó Ngài kể cho họ một ngụ ngôn, “Không ai xé một miếng vải từ chiếc áo mới để vá vào chiếc áo cũ, vì như thế áo mới sẽ rách, và miếng vải mới sẽ không hợp với chiếc áo cũ. 37Không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, vì như thế rượu mới sẽ làm nứt bầu da, rượu sẽ chảy ra, và bầu rượu sẽ hư. 38Nhưng rượu mới phải được chứa trong bầu da mới. 39Cũng không ai sau khi uống rượu cũ lại đòi rượu mới, vì sẽ bảo, ‘Rượu cũ ngon hơn.’”