6

Yêsu Čem Rơma-Rơbâo Čô Mơnuih

(Mathiơ 14:13-21; Markôs 6:30-44; Luk 9:10-17)

1Tơdơi kơ anŭn ƀiă, Yêsu wơ̆t hăng ƀing ding kơna Ñu găn nao hăng sŏng pơ gah adih ha̱ng ia dơnao Galilê, dơnao anŭn ăt jing dơnao Tiberias mơ̆n, 2laih anŭn hơmâo ƀing mơnuih lu kiaŏ tui Yêsu ƀơi jơlan lŏn yuakơ ƀing gơñu hơmâo ƀuh laih hơdôm gru tơlơi mơsêh mơyang Ñu hơmâo pơsuaih laih ƀing duăm ruă. 3Giŏng anŭn, Yêsu đĭ nao pơ bŏl čư̆ laih anŭn dŏ be̱r hrŏm hăng ƀing ding kơna Ñu kiăng kơ pơtô kơ ƀing gơñu. 4Tơlơi Phet Tơlơi Găn ƀing Yehudah jĕ či truh laih.
5Tơdang Yêsu angak lăng đĭ ƀuh ƀing mơnuih lu rai pơ Ñu, Ñu tơña kơ ding kơna Ñu Philip tui anai, “Pơ anih pă ƀing ta dưi blơi ƀañ tơpŭng kơ ƀing mơnuih anai kiăng kơ ƀơ̆ng lĕ?” 6Yêsu tơña tui anŭn kơnơ̆ng kiăng kơ lông lăng đôč tơdah Philip đaŏ mơ̆n thâo kơ tơlơi Yêsu či ngă đơđa tơlơi bruă, yuakơ Ñu hơmâo pơmĭn laih tơlơi Ñu či ngă.
7Philip laĭ glaĭ kơ Ñu tui anai, “Nua apăh sapăn blan ƀu dưi blơi djŏp ôh ƀañ tơpŭng kơ rĭm čô wơ̆t tơdah kơnơ̆ng hơmâo sa čơđeh anet đôč!”
8Pô ding kơna pơkŏn anăn Andre, adơi Simôn, laĭ tui anai, 9“Pơ anai hơmâo sa čô čơđai rơkơi hơmâo rơma tơlŏ ƀañ tơpŭng hăng dua drơi akan anet, samơ̆ sĭt hơdôm gơnam ƀơ̆ng anŭn ƀu či pơpha djŏp ôh kơ ƀing mơnuih lu kar hăng anai!”
10Yêsu laĭ tui anai, “Brơi kơ ƀing gơñu dŏ be̱r bĕ.” Pơ anih anŭn hơmâo rơ̆k mơda lu laih anŭn ƀing gơñu dŏ be̱r yơh. Ƀing mơnuih hơmâo pơ anŭn kơplăh wăh rơma-rơbâo čô kơnơ̆ng yap ƀing đah rơkơi đôč. 11Giŏng anŭn, Yêsu mă hơdôm ƀañ tơpŭng anŭn, bơni hơơč kơ Ơi Adai laih anŭn jao brơi kơ ƀing ding kơna Ñu pơpha brơi gơnam ƀơ̆ng kơ ƀing mơnuih dŏ be̱r pơ anŭn ƀơ̆ng dơ̆ pă ƀing gơñu kiăng yơh. Ñu ăt ngă kar hăng anŭn mơ̆n hăng khul akan anŭn.
12Tơdang abih bang ƀing gơñu ƀơ̆ng trơi laih, Yêsu pơđar kơ ƀing ding kơna Ñu tui anai, “Duñ mă bĕ hơdôm čơđeh rơmeh rơbeh anŭn. Anăm pơhoăč hĭ čơđeh rơmeh anŭn ôh.” 13Tui anŭn, ƀing gơñu duñ mă hơdôm čơđeh rơmeh anŭn hơmâo bă truh kơ pluh-dua boh bai hăng čơđeh rơmeh mơ̆ng rơma tơlŏ ƀañ tơpŭng ƀing arăng ƀơ̆ng rơbeh laih.
14Tơdơi kơ ƀing mơnuih lu anŭn ƀuh tơlơi mơsêh mơyang Yêsu hơmâo ngă laih, ƀing gơñu čơdơ̆ng laĭ tui anai, “Sĭt yơh anai jing Pô Pơala, jing Pô khŏm rai pơ lŏn tơnah anai yơh.” 15Yuakơ Yêsu thâo krăn tơlơi pơmĭn gơñu kiăng kơ pơgŏ̱ Yêsu jing pơtao, Ñu rơiăt đuaĭ nao hĭ hơjăn pơ čư̆.

Yêsu Rơbat Ƀơi Jơlah Ia

(Mathiơ 14:22-33; Markôs 6:45-52)

16Tơdang klăm truh laih, ƀing ding kơna Ñu trŭn nao pơ ha̱ng ia dơnao, 17hăng đĭ amăng sa boh sŏng kiăng găn nao pơ gah adih dơnao anŭn, či nao pơ plei Kapharnaoum yơh. Hlak anŭn hrơi mơmŏt laih, laih anŭn Yêsu ăt aka ƀu nao truh pơ ƀing gơñu ôh. 18Angĭn hlak thut kơtang laih anŭn jơlah ia păh pung prŏng tui yơh. 19Tơdang ƀing gơñu hơmâo waih sŏng gơñu truh kơ klâo juă ƀôdah klâo juă sămkrah laih, ƀing gơñu ƀuh Yêsu hlak rơbat rai pơ sŏng gơñu ƀơi jơlah ia. Ƀing gơñu huĭ bra̱l biă mă yơh. 20Samơ̆ Yêsu laĭ, “Kâo yơh anai, anăm huĭ ôh!” 21Tui anŭn, ƀing ding kơna brơi kơ Yêsu đĭ amăng sŏng, ƀơi mông anŭn mơtam sŏng gơñu truh hĭ pơ ha̱ng jing anih ƀing gơñu kiăng kơ nao yơh.
22Amăng hrơi tŏ tui, ƀing mơnuih lu, jing ƀing dŏ pơ ha̱ng gah adih dơnao, thâo krăn kơnơ̆ng sa boh sŏng đôč pơ anŭn laih anŭn Yêsu ƀu hơmâo đĭ amăng sŏng anŭn hrŏm hăng ƀing ding kơna Ñu ôh, samơ̆ ƀing ding kơna anŭn hơmâo đuaĭ nao hĭ laih hơjăn gơñu. 23Đơđa hơmâo sŏng pơkŏn mơ̆ng plei Tiberias rai jĕ pơ anih ƀing mơnuih lu hơmâo ƀơ̆ng laih ƀañ tơpŭng tơdơi kơ Yêsu hơmâo bơni hơơč hăng pha brơi laih kơ ƀing arăng. 24Tơdang ƀing mơnuih lu thâo krăn kơ tơlơi Yêsu wơ̆t hăng ƀing ding kơna Ñu ƀu dŏ pơ anŭn ôh, ƀing gơñu đĭ amăng khul sŏng anŭn hăng nao pơ plei Kapharnaoum kiăng hơduah Yêsu.

Yêsu, Jing Kar Hăng Ƀañ Tơpŭng, Ngă Kơ Mơnuih Mơnam Hơdip

25Tơdang ƀing gơñu ƀuh Yêsu pơ ha̱ng ia gah adih, ƀing gơñu rơkâo kơ Ñu tui anai, “Ơ Nai, hơbĭn Ih hơmâo rai laih pơ anai lĕ?”
26Yêsu laĭ glaĭ tui anai, “Kâo laĭ sĭt biă mă kơ ƀing gih, ƀing gih hơduah sem Kâo, ƀu djơ̆ kơ tơlơi ƀing gih ƀuh laih tơlơi mơsêh mơyang ôh, samơ̆ yuakơ ƀing gih hơmâo ƀơ̆ng laih ƀañ tơpŭng hăng trơi hrăp laih. 27Anăm kơnơ̆ng mă bruă kơ gơnam ƀơ̆ng thâo răm rai đôč ôh, samơ̆ khăp kiăng bĕ kơ tơlơi kar hăng gơnam ƀơ̆ng či djru kơ ƀing gih kiăng kơ hơdip hlŏng lar, jing gơnam Kâo, jing Ană Mơnuih mơ̆ng plei hiam, či pha brơi kơ ƀing gih. Ơi Adai, Ama Kâo, hơmâo pơrơđah laih kơ tơlơi Ñu pơrơklă kơ tơlơi bruă Kâo hlak ngă.”
28Giŏng anŭn, ƀing gơñu tơña kơ Yêsu tui anai, “Hơget tơlơi ƀing gơmơi khŏm ngă kiăng kơ pơmơak kơ Ơi Adai lĕ?”
29Yêsu laĭ glaĭ tui anai, “Anai yơh jing bruă Ơi Adai hơduah kiăng: Đaŏ bĕ kơ Kâo, jing Pô Ơi Adai hơmâo pơkiaŏ rai laih.”
30Tui anŭn, ƀing gơñu tơña tui anai, “Tui anŭn, hơget gru tơlơi mơsêh mơyang Ih ngă kiăng kơ ƀing gơmơi ƀuh laih anŭn đaŏ kơnang kơ Ih lĕ? 31Ƀing ơi adon ta ƀơ̆ng laih tơpŭng mana amăng tơdron ha̱r tui hăng Hră Ơi Adai hơmâo čih laih tui anai, ‘Ơi Adai hơmâo brơi laih kơ gơñu ƀơ̆ng ƀañ mơ̆ng adai kiăng kơ ƀơ̆ng.’ ”
32Yêsu laĭ glaĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Kâo laĭ sĭt biă mă kơ ƀing gih, ƀu djơ̆ Môseh ôh jing pô pha brơi kơ ƀing gih ƀañ tơpŭng mơ̆ng adai, samơ̆ Ama Kâo pô yơh jing Pô pha brơi kơ ƀing gih mơta tơlơi jing kar hăng ƀañ sĭt mơ̆ng adai adih. 33Mơta tơlơi Ơi Adai pha brơi kar hăng ƀañ tơpŭng anŭn jing Pô trŭn rai laih mơ̆ng adai laih anŭn ngă brơi kơ ƀing mơnuih mơnam lŏn tơnah kiăng kơ hơdip yơh.”
34Ƀing gơñu laĭ tui anai, “Ơ Khua ăh, čơdơ̆ng mơ̆ng ră anai rơkâo kơ Ih pha brơi ƀañ anŭn nanao bĕ kơ ƀing gơmơi.”
35Yêsu pơhiăp pơhơmutu tui anai, “Kâo yơh jing ƀañ tơpŭng ngă brơi kơ mơnuih mơnam hơdip. Hlơi pô rai kơ Kâo, ñu anŭn ƀu či rơpa ôh, laih anŭn hlơi pô đaŏ kơnang kơ Kâo, ñu anŭn ƀu či mơhao dơ̆ng tah. 36Samơ̆ tui hăng tơlơi Kâo laĭ laih kơ ƀing gih, ƀing gih hơmâo ƀuh laih Kâo samơ̆ ƀing gih ƀu đaŏ kơnang kơ Kâo ôh. 37Abih bang ƀing mơnuih Yang Ama jao kơ Kâo, ƀing gơñu či rai pơ Kâo yơh, laih anŭn hlơi pô rai pơ Kâo, kâo ƀu či puh pơđuaĭ hĭ ñu ôh. 38Yuakơ Kâo hơmâo rai laih mơ̆ng adai ƀu djơ̆ kiăng ngă tui hăng tơlơi Kâo pô kiăng ôh, samơ̆ ngă tui hăng tơlơi Pô pơkiaŏ rai Kâo kiăng yơh. 39Laih anŭn anai yơh jing mơta tơlơi Pô pơkiaŏ rai Kâo kiăng: Kâo ƀu či rơngiă hĭ hlơi pô ôh amăng ƀing gơñu jing ƀing Ñu hơmâo jao brơi laih kơ Kâo, samơ̆ či ngă kơ ƀing gơñu jing hĭ hơdip dơ̆ng ƀơi hrơi hơnăl tuč yơh. 40Anai jing mơta tơlơi Ama Kâo kiăng kơ rĭm čô: Hlơi pô lăng pơ Kâo, jing Ană Ñu, laih anŭn đaŏ kơnang kơ Kâo, ñu anŭn či hơdip hlŏng lar hăng Ơi Adai, laih anŭn Kâo či ngă brơi kơ ñu jing hĭ hơdip dơ̆ng yơh amăng hrơi hơnăl tuč tơdang Kâo či phat kơđi mơnuih mơnam.”
41Ƀơi mông anŭn ƀing Yehudah čơdơ̆ng pơhiăp brŏk kơ Yêsu yơh yuakơ Ñu laĭ tui anai, “Kâo jing ƀañ tơbiă rai mơ̆ng adai.” 42Ƀing gơñu pơlaĭ tui anai, “Anŭn jing kơnơ̆ng kơ Yêsu jing ană Yôsêp đôč, laih anŭn jing Pô amĭ ama Ñu abih bang ƀing ta thâo soh sel! Sĭt yơh Ñu ƀu dưi laĭ tui anai ôh, ‘Kâo trŭn rai laih mơ̆ng adai’!”
43Yêsu pơhiăp tui anai, “Anăm pơhiăp brŏk hăng tơdruă ôh. 44Ƀu hơmâo hlơi pô ôh dưi rai pơ Kâo tơdah Ama Kâo, jing Pô pơkiaŏ rai Kâo, ƀu dui ba ôh mơnuih anŭn rai pơ Kâo, laih anŭn Kâo či ngă kơ ñu jing hĭ hơdip dơ̆ng amăng hrơi hơnăl tuč yơh. 45Amăng hră ƀing pô pơala hơmâo čih laih tui anai, ‘Ơi Adai yơh či pơtô brơi kơ abih bang ƀing gơñu.’ Hlơi pô hơmư̆ tui Ama Kâo hăng hrăm mơ̆ng Ñu, ñu anŭn rai pơ Kâo yơh. 46Ƀu hơmâo hlơi pô ôh dưi ƀuh Ama Kâo rơngiao kơ Kâo, jing Pô rai mơ̆ng Ơi Adai, kơnơ̆ng Kâo đôč yơh hơmâo ƀuh laih Ama Kâo. 47Kâo laĭ sĭt biă mă kơ ƀing gih, hlơi pô đaŏ kơnang kơ Kâo, ñu anŭn hơmâo čơdơ̆ng laih kiăng kơ hơdip hlŏng lar. 48Kâo jing kar hăng ƀañ ngă brơi kơ mơnuih mơnam hơdip hlŏng lar yơh. 49Ƀing ơi adon gih ƀơ̆ng laih ƀañ mana amăng tơdron ha̱r, samơ̆ ƀing gơñu ăt djai laih mơ̆n. 50Samơ̆ Kâo hrup hăng ƀañ tơpŭng trŭn rai mơ̆ng adai, laih anŭn hlơi pô ƀơ̆ng ƀañ tơpŭng anai ñu anŭn ƀu či djai hĭ gah bơngăt ôh. 51Kâo jing ƀañ tơlơi hơdip trŭn rai mơ̆ng adai jing ngă kơ ƀing arăng hơdip. Tơdah hlơi ƀơ̆ng ƀañ anai, ñu anŭn či hơdip hlŏng lar yơh. Ƀañ anai jing kơđeh asar Kâo pô yơh, jing tơlơi Kâo či pha brơi kiăng kơ ngă kơ ƀing mơnuih mơnam hơdip hlŏng lar.”
52Giŏng anŭn, ƀing khua ba akŏ ƀing Yehudah čơdơ̆ng pơrơjăh kơtang tơdruă gơñu tui anai, “Pô anŭn ƀu dưi brơi kơ ƀing ta kơđeh asar Ñu kiăng ƀơ̆ng ôh!”
53Yêsu pơhiăp pơhơmutu kơ ƀing gơñu tui anai, “Kâo laĭ sĭt biă mă kơ ƀing gih, tơdah ƀing gih ƀu ƀơ̆ng ôh kơđeh asar Kâo, jing Ană Mơnuih trŭn rai mơ̆ng adai, hăng mơñum drah Kâo, ƀing gih ƀu či hơdip hlŏng lar ôh. 54Hlơi pô ƀơ̆ng kơđeh asar Kâo laih anŭn mơñum drah Kâo, ñu anŭn hơmâo čơdơ̆ng hơdip hlŏng lar laih, laih anŭn Kâo či ngă kơ ñu jing hĭ hơdip dơ̆ng ƀơi hrơi hơnăl tuč yơh, 55yuakơ kơđeh asar Kâo jing gơnam ƀơ̆ng sĭt laih anŭn drah Kâo ăt jing gơnam mơñum sĭt mơ̆n. 56Hlơi pô ƀơ̆ng asar Kâo laih anŭn mơñum drah Kâo, ñu anŭn tŏ tui tŭ pơgop sa hăng Kâo, laih anŭn Kâo tŏ tui pơgop sa hăng ñu yơh. 57Ama Kâo, jing Pô ngă brơi kơ ƀing mơnuih mơnam kiăng kơ hơdip, pơkiaŏ rai laih Kâo laih anŭn Ñu ngă brơi laih kơ Kâo hơdip. Tui anŭn ăt kar kaĭ mơ̆n, hlơi pô ƀơ̆ng Kâo, Kâo či ngă brơi kơ ñu anŭn hơdip hlŏng lar yơh. 58Anai jing kar hăng ƀañ tơpŭng trŭn rai mơ̆ng adai. Ƀing ơi adon gih ƀơ̆ng laih ƀañ mana laih anŭn djai laih, samơ̆ hlơi pô ƀơ̆ng ƀañ anai, ñu anŭn či hơdip hlŏng lar yơh.” 59Yêsu pơhiăp tơlơi anŭn tơdang Ñu hlak pơtô pơblang amăng sang jơnum amăng plei Kapharnaoum.

Lu Ƀing Ding Kơna Đuaĭ Lui Hĭ Yêsu

60Tơdang ƀing ding kơna Ñu hơmư̆ kơ tơlơi Yêsu pơtô anŭn, hơmâo đơđa ƀing gơñu laĭ tui anai, “Tơlơi pơtô anŭn jing tơnap thâo hluh đơi. Ƀu hơmâo hlơi pô ôh dưi tŭ mă tơlơi pơtô anŭn!”
61Tơdang Yêsu thâo kơnăl kơ tơlơi ƀing ding kơna Ñu brŏk ƀuăh kơ tơlơi anŭn, Ñu laĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Pap mơñai yơh, tơlơi Kâo pơtô anŭn ngă brơi kơ ƀing gih kiăng kơ đuaĭ ataih hĭ! 62Tui anŭn, hơget tơlơi ƀing gih či pơmĭn lĕ tơdah Kâo, jing Pô mơ̆ng plei hiam, đĭ glaĭ pơ adai adih lĕ? 63Yang Bơngăt Ơi Adai ngă kơ ƀing mơnuih mơnam hơdip. Ƀing mơnuih mơnam ƀu dưi ngă brơi kơ gơñu pô hơdip ôh. Hơdôm boh hiăp Kâo hơmâo pơhiăp laih kơ ƀing gih jing mơ̆ng Yang Bơngăt laih anŭn hơdôm tơlơi anŭn ngă brơi kơ ƀing mơnuih mơnam hơdip hlŏng lar yơh. 64Samơ̆ hơmâo đơđa mơnuih amăng ƀing gih hơngah ƀu kiăng đaŏ kơnang ôh.” Yêsu laĭ tui anŭn yuakơ Ñu thâo krăn laih čơdơ̆ng mơ̆ng Ñu čơdơ̆ng pơtô kơ ƀing mơnuih jing ƀing ƀu đaŏ kơnang kơ Ñu ôh laih anŭn hlơi jing pô či pơblư̆ lui hĭ Ñu. 65Yêsu laĭ dơ̆ng tui anŭn, “Anŭn yơh jing tơhơnal tơlơi Kâo ruai kơ ƀing gih kơ tơlơi ƀu hơmâo hlơi pô dưi rai pơ Kâo ôh tơdah Ama Kâo ƀu ba rai laih ôh pô anŭn pơ Kâo.”
66Čơdơ̆ng mơ̆ng anŭn, hơmâo lu ƀing ding kơna Ñu wir đuaĭ hĭ laih anŭn ƀu kiăng đuaĭ tui Yêsu dơ̆ng tah.
67Yêsu tơña kơ ƀing pluh-dua čô ding kơna pơjao tui anai, “Hiư̆m ngă, ƀing gih ăt či lui hĭ Kâo mơ̆n hă?”
68Simôn Pêtrôs laĭ tui anai, “Ơ Khua ăh, ƀing gơmơi ƀu hơmâo hlơi pô pơkŏn ôh kiăng kơ đuaĭ tui! Kơnơ̆ng hơjăn Ih yơh pơhiăp hơdôm boh hiăp kơ tơlơi kiăng kơ hơdip hlŏng lar. 69Ƀing gơmơi hơmâo đaŏ kơnang laih anŭn thâo krăn yơh kơ tơlơi Ih jing Pô Rơgoh Hiam Ơi Adai.”
70Giŏng anŭn, Yêsu pơhiăp tui anai, “Sĭt yơh, Kâo hơmâo ruah mă laih ƀing gih, jing Pluh-Dua čô ƀing ding kơna pơjao. Samơ̆ sa čô amăng ƀing gih tŭ git gai mơ̆ng yang sat.” 71Yêsu laĭ tui anŭn kiăng kơ kơčrâo kơ Yudas, ană Simôn Iskariôt, jing pô wơ̆t tơdah sa čô amăng ƀing Pluh-Dua, či pơblư̆ hĭ Ñu tơdơi anai.

6

Chúa Hóa Bánh Cho Năm Ngàn Người Ăn

(Mat 14:13-21; Mác 6:32-44; Lu 9:10-17)

1Sau những việc đó Ðức Chúa Jesus đi qua bên kia Biển Ga-li-lê, cũng gọi là Biển Ti-bê-ri-át. 2Một đoàn dân rất đông đi theo Ngài, vì họ đã thấy những phép lạ Ngài làm cho những người bịnh. 3Ðức Chúa Jesus đi lên một triền núi và ngồi xuống với các môn đồ Ngài tại đó. 4Khi ấy Lễ Vượt Qua, đại lễ của người Do-thái, sắp đến gần. 5Ðức Chúa Jesus ngước mắt lên và thấy một đoàn dân rất đông kéo đến với Ngài, Ngài nói với Phi-líp, “Chúng ta phải mua bánh ở đâu cho những người nầy ăn?” 6Ngài nói vậy để thử Phi-líp chứ Ngài đã biết phải làm gì rồi.
7Phi-líp trả lời Ngài, “Thưa dùng hai trăm đơ-na-ri mua bánh cũng không đủ cho mỗi người một ít.”
8Một trong các môn đồ Ngài là Anh-rê em của Si-môn Phi-rơ nói với Ngài,
9“Thưa đây có một cậu bé, cậu ấy có năm cái bánh lúa mạch và hai con cá nhỏ, nhưng ngần ấy có thấm vào đâu so với đoàn dân đông nầy?”
10Ðức Chúa Jesus phán, “Hãy truyền cho đoàn dân ngồi xuống.” Lúc ấy nơi đó có rất nhiều cỏ. Vậy đoàn dân ngồi xuống. Số người ước chừng năm ngàn.
11Ðức Chúa Jesus lấy bánh, tạ ơn, rồi phân phát cho những người đang ngồi. Ngài cũng lấy cá và làm như vậy, ai muốn bao nhiêu tùy ý. 12Sau khi mọi người đã ăn no nê, Ngài nói với các môn đồ, “Hãy lượm lại những mảnh bánh thừa để không uổng phí.” 13Vậy các môn đồ lượm lại những mảnh thừa của năm cái bánh lúa mạch sau khi mọi người đã ăn, và chất đầy mười hai giỏ.
14Khi dân chúng thấy phép lạ Ngài làm, họ nói với nhau, “Người nầy đúng là đấng tiên tri đã đến thế gian.” 15Ðức Chúa Jesus biết ý họ muốn đến và dùng áp lực để tôn Ngài lên làm vua, nên Ngài lánh lên núi và ở đó một mình.

Chúa Ði Bộ Trên Mặt Nước

(Mat 14:22-33; Mác 6:45-52)

16Khi trời sắp tối các môn đồ Ngài xuống biển. 17Sau khi lên thuyền, họ vượt biển hướng về Thành Ca-phác-na-um. Lúc ấy trời đã tối và Ðức Chúa Jesus vẫn chưa đến với họ. 18Biển động dữ dội vì một trận cuồng phong thổi mạnh. 19Khi họ đã chèo thuyền ra khơi khoảng năm hay sáu cây số, họ thấy Ðức Chúa Jesus đi bộ trên mặt biển và đến gần thuyền, họ hoảng sợ. 20Nhưng Ngài nói với họ, “Ta đây, đừng sợ.” 21Bấy giờ các môn đồ muốn rước Ngài lên thuyền, nhưng ngay lập tức chiếc thuyền cập vào bờ, đúng nơi họ định đến.

Chúa Là Bánh Hằng Sống

22Hôm sau dân chúng đứng bên kia bờ biển nhận thấy không có thuyền nào khác ngoài chiếc thuyền nhỏ mà các môn đồ Ngài đã dùng, và họ cũng biết Ðức Chúa Jesus đã không lên thuyền với các môn đồ Ngài, nhưng chỉ các môn đồ Ngài đã chèo đi mà thôi.
23Bấy giờ một số thuyền nhỏ khác từ Ti-bê-ri-át vừa đến và cập vào nơi đoàn dân đã ăn bánh sau khi Chúa tạ ơn. 24Khi đám đông không thấy Ðức Chúa Jesus ở đó, và cũng không thấy các môn đồ Ngài, họ xuống thuyền, đến Thành Ca-phác-na-um, tìm Ðức Chúa Jesus. 25Khi tìm được Ngài bên kia bờ biển, họ nói với Ngài, “Thưa Thầy, Thầy đã đến đây khi nào?”
26Ðức Chúa Jesus trả lời họ và nói, “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, các ngươi tìm Ta không phải vì đã thấy những phép lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh và được no nê. 27Ðừng làm việc vì thức ăn hay hư nát, nhưng vì thức ăn còn đến sự sống đời đời, là thức ăn Con Người sẽ cho các ngươi, vì Người là Ðấng mà Ðức Chúa Trời là Cha đã đóng ấn xác nhận.”
28Họ hỏi Ngài, “Chúng tôi phải làm gì để có thể làm những công việc của Ðức Chúa Trời?”
29Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Ðây là công việc của Ðức Chúa Trời: các ngươi tin Ðấng mà Ngài đã sai đến.”
30Họ nói với Ngài, “Thầy sẽ làm phép lạ gì để chúng tôi thấy và tin Thầy? Thầy sẽ làm việc gì? 31Tổ tiên chúng tôi đã ăn bánh man-na trong đồng hoang, như có chép rằng,
  ‘Người đã cho họ ăn bánh từ trời xuống.’”
32Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, không phải Mô-sê đã cho các ngươi bánh từ trời đâu, nhưng là Cha Ta, Ðấng ban cho các ngươi bánh thật đến từ trời. 33Vì bánh của Ðức Chúa Trời là những gì từ trời xuống để ban sự sống cho thế gian.”
34Bấy giờ họ nói với Ngài, “Lạy Chúa, xin ban cho chúng tôi bánh đó luôn luôn.”
35Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Ta là bánh của sự sống. Ai đến với Ta sẽ không bao giờ đói, và ai tin Ta sẽ không bao giờ khát. 36Nhưng Ta đã nói với các ngươi rằng các ngươi đã thấy Ta mà vẫn không tin. 37Tất cả những người Cha cho Ta sẽ đến với Ta, và ai đến với Ta, Ta sẽ không bao giờ loại ra; 38vì Ta từ trời xuống, chẳng phải để làm theo ý Ta, nhưng để làm theo ý của Ðấng đã sai Ta. 39Ðây là ý của Ðấng đã sai Ta: tất cả những người Ngài cho Ta, Ta không được làm mất người nào, nhưng phải làm cho sống lại trong ngày cuối cùng. 40Thật vậy đây là ý muốn của Cha Ta: hễ ai nhìn nhận Con và tin Con thì có sự sống đời đời; còn chính Ta sẽ làm cho người ấy sống lại trong ngày cuối cùng.”
41Bấy giờ người Do-thái xầm xì bàn tán về Ngài, vì Ngài nói, “Ta là bánh từ trời xuống.” 42Họ nói, “Người nầy chẳng phải là Jesus con của Giô-sép, mà cha và mẹ ông ấy chúng ta đều biết cả sao? Thế mà sao bây giờ ông ấy lại nói, ‘Ta từ trời xuống’?’”
43Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Các ngươi đừng xầm xì bàn tán với nhau nữa. 44Không ai có thể đến với Ta, nếu Cha, Ðấng sai Ta, không kéo người ấy đến, và Ta sẽ làm cho người ấy sống lại trong ngày cuối cùng. 45Như có chép trong Các Tiên Tri,
  ‘Và mọi người sẽ được Ðức Chúa Trời dạy dỗ.’
Vậy hễ ai đã nghe và học từ Cha thì đến với Ta.
46Không ai đã thấy Cha ngoại trừ Ðấng từ Ðức Chúa Trời đến; Ðấng ấy đã thấy Cha.
47Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, kẻ nào tin thì có sự sống đời đời. 48Ta là bánh của sự sống. 49Tổ tiên các ngươi đã ăn bánh man-na trong đồng hoang, và họ đã chết. 50Ðây là bánh từ trời xuống, để ai ăn bánh ấy sẽ không chết. 51Ta là bánh sống từ trời xuống; nếu ai ăn bánh nầy, người ấy sẽ sống đời đời, và bánh Ta sẽ cho để ban sự sống cho thế gian chính là thịt Ta.”
52Bấy giờ người Do-thái bàn cãi sôi nổi với nhau, “Làm sao người nầy lấy thịt mình cho chúng ta ăn?”
53Vì thế Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, nếu các ngươi chẳng ăn thịt Con Người và chẳng uống huyết Con Người, các ngươi sẽ chẳng có sự sống trong các ngươi. 54Người nào ăn thịt Ta và uống huyết Ta thì có sự sống đời đời, và Ta sẽ làm cho người ấy sống lại trong ngày cuối cùng, 55vì thịt Ta là thức ăn thật, và huyết Ta là thức uống thật. 56Người nào ăn thịt Ta và uống huyết Ta thì ở trong Ta, và Ta ở trong người ấy. 57Như Cha hằng sống đã sai Ta, và Ta sống nhờ Cha thể nào, những người ăn Ta cũng sẽ sống nhờ Ta thể ấy. 58Ðây là bánh từ trời xuống, không như bánh man-na mà tổ tiên các ngươi đã ăn và đã chết. Ai ăn bánh nầy sẽ sống đời đời.”
59Ngài nói những điều ấy khi Ngài dạy trong hội đường ở Ca-phác-na-um.

Những Lời của Sự Sống

60Nhiều môn đồ Ngài nghe những lời ấy, họ nói, “Những lời dạy nầy khó quá. Ai có thể lãnh hội nổi?”
61Ðức Chúa Jesus biết các môn đồ Ngài lầm bầm về việc ấy, Ngài nói với họ, “Ðiều nầy làm các ngươi bị vấp ngã sao? 62Vậy nếu các ngươi nhìn thấy Con Người ngự lên nơi Người đã ở trước kia thì thể nào? 63Thần Linh làm cho sống, xác thịt chẳng ích chi. Những lời Ta nói với các ngươi là thần linh và là sự sống. 64Nhưng trong các ngươi có những người không tin.” Vì Ðức Chúa Jesus đã biết từ đầu những ai không tin Ngài, và ai sẽ phản Ngài.
65Ngài lại phán, “Vì lẽ đó Ta đã nói với các ngươi, không ai có thể đến với Ta nếu Cha không cho phép.” 66Từ lúc đó, nhiều môn đồ Ngài trở lui, không đi theo Ngài nữa.

Phi-rơ Xưng Nhận Chúa

67Ðức Chúa Jesus hỏi nhóm mười hai người, “Các ngươi không tính bỏ đi sao?”
68Si-môn Phi-rơ thưa với Ngài, “Lạy Chúa, chúng con sẽ theo ai? Ngài có lời của sự sống đời đời. 69Chúng con đã tin và biết rằng Ngài là Ðấng Thánh của Ðức Chúa Trời.”
70Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Ta đã chẳng chọn mười hai người các ngươi sao? Tuy nhiên một trong các ngươi là quỷ.” 71Ngài muốn nói về Giu-đa con Si-môn Ích-ca-ri-ốt, một trong mười hai người, vì hắn sắp phản nộp Ngài.