12

Klei Y-Yêrêmi Kwưh Krao leh anăn Klei Aê Diê Lŏ Wĭt Lač

  1Ơ Yêhôwa, ih jing pô kpă
   tơdah kâo hưn klei kâo kơ ih.
  Ƀiădah kâo čiăng blŭ kơ ih djŏ kơ klei kpă ih:
   si ngă bruă phung ƀai đĭ kyar leh?
   Si ngă phung lhiăr hriê kơ mdrŏng?
  2Ih pla leh diñu, diñu mtrŭn agha;
   diñu hriê kơ prŏng mâo boh.
  Hŏng ƀăng êgei diñu blŭ jăk kơ ih,
   ƀiădah ai tiê diñu kbưi hŏng ih.
  3Ƀiădah ih, Ơ Yêhôwa, thâo kral kâo leh;
   ih ƀuh kâo leh, leh anăn lông dlăng klei mĭn kâo hŏng ih.
  Đoh diñu kơ tač msĕ si biăp kơ anôk koh mdjiê,
   leh anăn pioh diñu mdê kơ hruê koh mdjiê.
  4Dŭm boh sui lăn čar srăng kơŭ kyăm,
   leh anăn rơ̆k hlăm grăp boh hma srăng dliu krô?
  Kyua klei ƀai phung dôk hlăm anăn ngă,
   hlô dliê leh anăn čĭm rai luč.
  Kyuadah phung mnuih lač,
   “Ñu amâo srăng ƀuh ôh klei truh kơ drei.”

  5“Tơdah ih tuôm êran leh mbĭt hŏng arăng,
   leh anăn diñu bi êmăn ih leh,
  si ih dưi bi lông êran hŏng aseh lĕ?
   Leh anăn tơdah ih lĕ buh hlăm čar hơĭt,
   si ih dưi hlăm bhĭt êa krông Yurdan?
  6Kyuadah wăt phung ayŏng adei ih leh anăn sang ama ih lhiăr kơ ih,
   diñu ur driâo čiăng ngă kơ ih.
  Đăm knang kơ diñu ôh,
   wăt tơdah diñu blŭ klei siam kơ ih dưn.

  7Kâo lui leh sang kâo,
   kâo lui leh mơh ngăn dưn kâo;
   kâo jao leh pô ai tiê kâo khăp hlăm kngan phung roh ñu.
  8Ngăn dưn kâo jing leh kơ kâo
   msĕ si sa drei êmông gu hlăm kmrơ̆ng.
  Ñu gruh bi kdơ̆ng hŏng kâo;
   kyuanăn kâo bi êmut kơ ñu leh.
  9Ngăn dưn kâo jing kơ kâo msĕ si sa drei tlang mơ̆?
   Lu tlang grư̆ dôk jŭm dar čiăng ngă kơ ñu mơ̆?
  Nao bi kƀĭn bĕ jih jang hlô dliê,
   atăt digơ̆ brei ƀơ̆ng ngăn dưn kâo anăn.
  10Lu phung mgăt biăp bi rai leh đang boh kriăk ƀâo kâo,
   diñu juă leh hma kâo,
   diñu mjing hma siam kâo msĕ si sa anôk kdrăn tač.
  11Diñu brei gơ̆ jing ênguôl leh;
   kyua jing ênguôl leh, ñu kơŭ kyăm kơ kâo.
  Tar ƀar čar jing ênguôl leh,
   kyuadah amâo mâo mnuih uêñ ôh kơ klei anăn.
  12Phung bi rai truh leh
   ti dlông jih jang čŏng čư̆ kla hlăm kdrăn tač;
  kyuadah đao gưm Yêhôwa dôk bi rai
   mơ̆ng sa knhal lăn truh kơ knhal mkăn;
   amâo mâo klei êđăp ênang ôh.
  13Diñu rah mdiê ƀiădah wiă êruê;
   diñu mă bruă suăi ƀiădah amâo mâo boh tŭ dưn ôh.
  Brei ih hêñ kơ boh ƀiă diñu wiă,
   kyuadah klei Yêhôwa ngêñ ktang snăk.”
14Snei Yêhôwa lač djŏ kơ jih jang phung riêng gah kâo jhat, phung ngă kơ ngăn dưn kâo brei leh kơ phung ƀuôn sang kâo Israel: “Nĕ anei, kâo srăng buč diñu mơ̆ng čar diñu pô, leh anăn kâo srăng kdjŏng bi mtlaih sang Yuđa mơ̆ng krah diñu. 15Tơdah leh kâo buč hĕ diñu, kâo srăng lŏ pap kơ diñu, leh anăn lŏ atăt grăp čô kơ ngăn dưn diñu leh anăn kơ čar diñu pô. 16Leh anăn tơdah diñu kriăng hriăm čiăng thâo săng êlan phung ƀuôn sang kâo, čiăng kat asei hŏng anăn kâo, ‘Tui si Yêhôwa dôk hdĭp,’ msĕ si diñu bi hriăm leh phung ƀuôn sang kâo kat asei hŏng yang Baal, hlăk anăn kâo srăng mdơ̆ng diñu ti krah phung ƀuôn sang kâo. 17Ƀiădah tơdah sa găp djuê mnuih amâo dôk hmư̆ ôh, snăn kâo srăng buč bi rai hĕ diñu jih nguêč,” Yêhôwa lač.

12

  1“Lạy CHÚA, nếu con biện luận với Ngài,
   Ngài sẽ thắng.
  Tuy nhiên, con vẫn xin trình bầy lời biện luận.
   Tại sao người gian ác hưng thịnh?
   Tại sao người phản phúc lại sống ung dung?
  2Ngài đã trồng chúng nó, chúng đâm rễ,
   Lớn lên, sinh hoa kết quả.
  Ngài ở gần miệng lưỡi chúng,
   Nhưng cách xa lòng dạ chúng.
  3Nhưng lạy CHÚA, Ngài đã biết con, Ngài nhìn thấy con,
   Ngài đã thử và biết lòng con ở với Ngài.
  Xin Ngài tách chúng nó ra như cừu dành cho lò sát sinh,
   Xin Ngài biệt riêng chúng ra cho ngày chém giết.
  4Đất nước phải khô héo cho đến bao giờ?
   Cỏ khắp đồng phải úa tàn cho đến khi nào?
  Thú rừng và chim chóc bị quét sạch
   Vì dân cư gian ác,
  Vì chúng nói:
   ‘Ngài không thấy điều gì chúng ta làm.’
  5Nếu con chạy đua với người chạy bộ
   Mà còn mỏi mệt vì họ,
   Thì làm sao đua nổi với ngựa?
  Nếu con chỉ vững tin trong đất nước trù phú,
   Thì con sẽ ra sao trong rừng rậm sông Giô-đanh?
  6Ngay cả dòng họ con và nhà cha con,
   Ngay cả họ cũng phản bội con,
   Ngay cả họ cũng gọi sau lưng con: ‘Đồ say rượu!’
  Con đừng tin họ
   Khi họ dùng lời ngon ngọt nói với con.”

CHÚA Đau Khổ Vì Dân Ngài

  7Ta đã từ bỏ dân Ta,
   Ta đã bỏ cơ nghiệp Ta,
  Ta đã giao dân Ta yêu quý
   Vào tay kẻ thù chúng.
  8Dân Ta nghịch lại Ta
   Như sư tử trong rừng rậm.
  Chúng lớn tiếng chống lại Ta,
   Vì thế Ta ghét bỏ chúng.
  9Dân Ta có phải là diều hâu có đốm,
   Bị diều hâu khác vây quanh?
   Hỡi tất cả các loài thú rừng,
  Hãy đến, hãy tụ tập lại,
   Hãy đến dự tiệc!
  10Nhiều người chăn đã hủy phá vườn nho Ta,
   Giầy đạp phần đất của Ta.
  Chúng đã biến phần đất đẹp đẽ của Ta
   Thành đồng hoang tiêu điều.
  11Chúng đã làm cho nó điêu tàn,
   Nó xơ xác khóc than với Ta.
  Cả đất nước điêu tàn,
   Nhưng không ai màng để tâm.
  12Quân thù cướp phá đã tràn đến
   Khắp các đồi trọc trong sa mạc.
  Vì lưỡi gươm của CHÚA cắn nuốt cả đất,
   Từ đầu này đến đầu kia,
   Không sinh vật nào an toàn cả.
  13Chúng gieo lúa mì, nhưng chỉ gặt gai gốc,
   Chúng làm việc khổ nhọc luống công.
  Chúng sẽ xấu hổ vì thu hoạch mình,
   Vì cơn giận cháy phừng của CHÚA!

Lời Hứa Cho Các Nước Láng Giềng

14CHÚA phán như vầy: “Về phần tất cả những người láng giềng gian ác của Ta đã xâm phạm cơ nghiệp Ta ban cho dân Y-sơ-ra-ên Ta, này, Ta sẽ bứng chúng khỏi đất mình, và Ta sẽ bứng nhà Giu-đa khỏi giữa chúng. 15Nhưng sau khi Ta đã bứng chúng đi, Ta lại sẽ thương xót chúng và Ta sẽ đem chúng trở về quê hương mình, mỗi người nhận lại cơ nghiệp mình. 16Và nếu chúng sốt sắng học hỏi nếp sống của dân Ta, học biết nhân danh Ta mà thề, ‘Thật như CHÚA hằng sống!’ như ngày trước chúng đã dạy dân Ta thề nhân danh Ba-anh, lúc ấy chúng sẽ vững lập giữa dân Ta. 17Còn nếu dân tộc nào không vâng lời Ta, Ta sẽ bứng hẳn và tiêu diệt dân ấy.” Đấy là lời CHÚA.