12

Pô Pơala Nathan Ƀuăh Kơ Pơtao Dawid

1Yahweh pơkiaŏ pô pơala Nathan nao pơ pơtao Dawid. Tơdang ñu truh pơ pơtao Dawid, ñu ruai tui anai, “Hơmâo dua čô mơnuih amăng sa boh plei, sa čô pơdrŏng laih anŭn sa čô ƀun rin. 2Pô pơdrŏng hơmâo lu biă mă khul triu laih anŭn rơmô, 3samơ̆ pô ƀun rin ƀu hơmâo hơget gĕt ôh rơngiao kơ sa drơi triu ania anet ñu hơmâo blơi laih. Ñu rong triu anet anŭn laih anŭn triu anŭn prŏng tui hrŏm hăng ñu, hăng ƀing ană bă ñu. Triu anŭn ƀơ̆ng mơ̆ng gơnam ƀơ̆ng ñu, mơñum mơ̆ng kơčŏk ñu laih anŭn pĭt ƀơi hơpăl tơngan ñu mơ̆n. Triu anŭn jing kar hăng ană đah kơmơi kơ ñu yơh.
4“Hơmâo sa čô tuai rai pơ sang pô pơdrŏng, samơ̆ pô pơdrŏng anŭn ƀu kiăng pơdjai hĭ ôh sa drơi amăng khul triu ƀôdah amăng khul rơmô ñu kiăng kơ pơkra brơi gơnam ƀơ̆ng kơ tuai hơmâo rai laih pơ sang ñu anŭn. Kơđai glaĭ, ñu nao sua mă hĭ triu ania lŏm kơ pô ƀun rin anŭn laih anŭn pơdjai hĭ triu anŭn kiăng kơ pơkra brơi gơnam ƀơ̆ng huă kơ pô tuai hơmâo rai laih pơ sang ñu anŭn.”
5Dawid ƀrŭk hil biă mă pơkơdơ̆ng glaĭ hăng pô pơdrŏng anŭn laih anŭn ñu laĭ kơ pô pơala Nathan tui anai, “Kâo ƀuăn hăng Yahweh hơdip, pô ngă tơlơi anŭn năng kơ tŭ tơlơi djai yơh! 6Ñu khŏm kla glaĭ kơ pô ƀun rin anŭn pă̱ drơi triu yơh, yuakơ ñu ngă laih tơlơi anŭn ƀu thâo pap ôh.”
7Giŏng anŭn, pô pơala Nathan anŭn laĭ kơ Dawid tui anai, “Ih yơh jing pô hrup hăng pô pơdrŏng anŭn! Anai yơh jing tơlơi Yahweh jing Ơi Adai Israel laĭ, ‘Kâo ruah mă laih ih jing pơtao kơ ƀing Israel laih anŭn Kâo pơklaih hĭ laih ih tơdang Saul gir kiăng pơdjai hĭ ih lu wơ̆t. 8Kâo pha brơi laih kơ ih dêh čar Saul wơ̆t hăng ƀing bơnai ñu mơ̆n. Kâo brơi laih kơ ih sang anŏ ƀing Israel laih anŭn ƀing Yudah. Tơdah abih bang tơlơi anŭn jing ƀiă đơi kơ ih, Kâo či pha brơi thim kơ ih dơ̆ng yơh tơdah ih ƀu ngă soh ôh. 9Yua hơget ih djik djak kơ tơlơi pơđar Kâo, jing Yahweh, laih anŭn ngă hĭ tơlơi bruă sat ƀai ƀơi anăp Kâo jing tơlơi Kâo pơrơmut lĕ? Ih ngă laih kơ Uriah mơnuih Hit tŭ arăng pơdjai hĭ amăng tơdron pơblah tơdang ih brơi kơ ƀing Ammôn pơdjai hĭ gơ̆, laih anŭn mă tŭ bơnai gơ̆ kiăng kơ jing hĭ bơnai ih pô. Ih pơdjai hĭ laih gơ̆ yua mơ̆ng đao gưm ƀing Ammôn. 10Hơnŭn yơh, či hơmâo nanao yơh mơnuih či pơdjai hĭ đơđa mơnuih amăng ƀing ană tơčô ih, yuakơ ih djik djak laih kơ Kâo laih anŭn mă tŭ bơnai Uriah mơnuih Hit jing hĭ bơnai kơ ih pô.’
11“Anai yơh jing tơlơi Yahweh laĭ, ‘Mơ̆ng sang anŏ ih pô yơh, Kâo či brơi kơ ƀing arăng ngă sat kơ ih yơh. Ƀơi anăp mơta ih yơh, Kâo či brơi mơnuih mơ̆ng sang anŏ ih pô mă tŭ ƀing bơnai ih laih anŭn ñu či đih hrŏm hăng ƀing bơnai ih ƀơi anih rơđah rơđo̱ng arăng lăng. 12Ih ngă laih tơlơi sat anŭn amăng tơlơi hơgŏm, samơ̆ Kâo či ngă tơlơi truh anai rơđah rơđo̱ng ƀơi anăp abih bang ƀing Israel yơh.’ ”
13Giŏng anŭn, Dawid laĭ kơ pô pơala Nathan tui anai, “Kâo hơmâo ngă soh pơkơdơ̆ng glaĭ hăng Yahweh laih.”
 Nathan laĭ glaĭ tui anai, “Yahweh hơmâo pap brơi laih kơ tơlơi soh ih. Tui anŭn, ră anai ih ƀu či djai hĭ ôh.
14Samơ̆ yuakơ ih hơmâo ngă laih tơlơi soh anŭn, tui anŭn ih hơmâo ngă laih kơ ƀing rŏh ayăt Yahweh djik djak kơ Yahweh. Hơnŭn yơh, ană đah rơkơi tơkeng rai kơ ih anŭn či djai hĭ yơh.”
15Tơdơi kơ Nathan glaĭ pơ sang laih, Yahweh ngă brơi kơ ană nge, jing ană bơnai Uriah hơmâo tơkeng rai laih kơ Dawid anŭn, jing hĭ ruă kơtang biă mă. 16Dawid kwưh rơkâo Yahweh yuakơ čơđai anŭn. Ñu kŏm ƀơ̆ng huă laih anŭn nao pơ sang ñu, đih ƀơi lŏn amăng abih mlam mơtam yơh. 17Ƀing kŏng tha sang anŏ ñu dŏ dơ̆ng jĕ ñu kiăng yŏng đĭ ñu mơ̆ng lŏn, samơ̆ ñu hơngah hĭ laih anŭn ƀu kiăng ƀơ̆ng huă hơget gĕt ôh hrŏm hăng ƀing gơñu.
18Ƀơi hrơi tal tơjuh tơdơi kơ čơđai anŭn ruă, čơđai anŭn djai hĭ yơh. Ƀing ding kơna Dawid huĭ yơh tơdah ruai kơ tơlơi pô čơđai anŭn djai hĭ laih, yuakơ ƀing gơñu pơmĭn tui anai, “Tơdang čơđai anŭn ăt dŏ hơdip, ƀing ta pơhiăp laih hăng Dawid samơ̆ ñu ƀu kiăng hơmư̆ ta ôh. Ƀing ta dưi ruai pơthâo kơ ñu kơ tơlơi djai čơđai anŭn ôh. Năng ai ñu či ngă sat kơ ñu pô yơh.”
19Dawid thâo hluh kơ tơlơi ƀing ding kơna ñu pơhiăp pơhoč hăng tơdruă gơñu laih anŭn ñu ăt thâo krăn mơ̆n čơđai anŭn djai laih. Ñu tơña tui anai, “Čơđai anŭn djai laih hă?”
 Ƀing gơñu laĭ glaĭ tui anai, “Ơ, čơđai anŭn djai laih.”
20Giŏng anŭn, Dawid tơgŭ mơ̆ng lŏn. Giŏng kơ ñu mơnơi hơgơi laih, ñu buh hơô ao ñu. Ñu nao pơ wăl tơdron sang khăn Yahweh laih anŭn kơkuh pơpŭ. Giŏng anŭn, ñu nao pơ sang ñu pô; ñu brơi arăng ba rai gơnam ƀơ̆ng laih anŭn ñu ƀơ̆ng huă yơh.
21Ƀing ding kơna ñu tơña ñu tui anai, “Yua hơget ih ngă hrup hăng anŭn lĕ? Tơdang čơđai anŭn ăt dŏ hơdip, ih kŏm ƀơ̆ng huă laih anŭn čŏk hia, samơ̆ ră anai čơđai anŭn djai hĭ laih, ih tơgŭ laih anŭn huă ƀơ̆ng!”
22Ñu laĭ glaĭ tui anai, “Tơdang čơđai anŭn hlak dŏ hơdip, kâo kŏm ƀơ̆ng huă laih anŭn čŏk hia yuakơ kâo pơmĭn, ‘Ƀu hlơi pô thâo ôh kơ tơlơi năng ai Yahweh či pap kơ kâo laih anŭn brơi kơ čơđai anŭn hơdip mơ̆n thâo.’ 23Samơ̆ ră anai ñu djai laih, kâo ƀu hơmâo tơhơnal tơlơi kiăng kơ kŏm ƀơ̆ng huă dơ̆ng tah. Kâo ƀu dưi pơhơdip glaĭ ñu dơ̆ng tah. Sĭt yơh kâo či nao pơ ñu, samơ̆ ñu ƀu či wơ̆t glaĭ pơ kâo dơ̆ng tah.”
24Giŏng anŭn, Dawid pơjuh alum bơnai ñu HʼBatseba laih anŭn ñu nao dŏ hrŏm hăng gơ̆. Gơ̆ pi kian tơkeng kơ sa čô ană đah rơkơi laih anŭn gơñu pơanăn ană nge anŭn Solomôn. Yahweh khăp kơ čơđai anŭn, 25laih anŭn yuakơ Yahweh khăp kơ čơđai anŭn yơh, Ñu pơkiaŏ nao pô pơala Ñu Nathan kiăng kơ pơanăn ană nge anŭn Yêdidiah.

Dawid Blah Mă Plei Raƀah

(1 Hră Ruai 20:1-3)

26Tơdang anŭn, Yôab hlak pơblah pơkơdơ̆ng glaĭ hăng plei Raƀah jing plei phŭn ƀing Ammôn laih anŭn blah mă abih bang plei kơđông kơjăp gơñu. 27Giŏng anŭn, Yôab pơkiaŏ nao pô laĭ pơthâo kơ Dawid tui anai, “Kâo hơmâo pơblah pơkơdơ̆ng glaĭ laih hăng plei Raƀah laih anŭn mă hơmâo laih anih ia plei anŭn yua. 28Ră anai iâu pơƀut glaĭ bĕ abih bang ƀing tơhan kiăng kơ wang blah jum dar plei anŭn. Tơdah ih ƀu ngă ôh, kâo či mă tŭ plei anŭn laih anŭn pơanăn hĭ plei anŭn tui hăng anăn kâo yơh.”
29Tui anŭn, Dawid iâu pơƀut glaĭ abih bang ling tơhan nao pơ plei Raƀah laih anŭn kơsung blah mă tŭ hĭ plei anŭn yơh. 30Ñu mă hĭ đoăn pơtao mơ̆ng akŏ pơtao ƀing Ammôn. Đoăn pơtao anŭn kơtraŏ truh kơ sa talang mah laih anŭn arăng pơkra laih hăng khul boh pơtâo yom biă mă yơh. Giŏng anŭn, arăng mă đua brơi ƀơi akŏ Dawid yơh. Ñu mă tŭ gơnam sua mă lu biă mă mơ̆ng plei anŭn. 31Ñu ăt ba tơbiă ƀing mơnuih dŏ amăng plei anŭn mơ̆n laih anŭn pơgŏ̱ kơ ƀing anŭn mă bruă hăng anuă kơyâo, čŏng añhueng laih anŭn jo̱ng. Ñu ăt brơi ƀing gơñu pơkra rai ƀrĭk. Giŏng anŭn, Dawid ngă hrup hăng anŭn kơ abih bang plei pla ƀing Ammôn. Tơdơi kơ anŭn, Dawid hăng abih bang ƀing ling tơhan ñu wơ̆t glaĭ pơ plei phŭn Yerusalaim yơh.

12

Na-than trách Đa-vít

1Chúa Hằng Hữu sai Na-than đến gặp Đa-vít. Ông kể cho Đa-vít nghe câu chuyện này: "Trong thành kia có hai người, một giàu một nghèo. 2Người giàu có vô số bò và cừu, 3còn người nghèo chẳng có gì ngoài một con cừu cái người ấy mua được và nuôi nó lớn lên trong nhà cùng với con cái mình. Người cho nó ăn thứ gì mình ăn, uống thứ gì mình uống và ngủ trong lòng mình, như con gái nhỏ của mình vậy. 4Hôm nọ, người giàu có khách đến thăm. Người này không muốn bắt bò, cừu mình đãi khách, nên bắt con cừu của người nghèo làm thịt khoản đãi."
5,6Nghe chuyện, Đa-vít rất tức giận người giàu và nói: "Ta thề trước Chúa, một người hành động tàn nhẫn như thế đáng chết lắm. Ngoài ra người ấy còn phải bồi thường bốn con cừu cho người kia." 7Na-than nói: "Bệ hạ chính là người ấy. Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của Y-sơ-ra-ên phán: Ta xức dầu cho ngươi làm vua Y-sơ-ra-ên, cứu ngươi khỏi tay Sau-lơ, 8cho ngươi nhà và cả vợ của chủ ngươi, cho ngươi cai trị cả Giu-đa và Y-sơ-ra-ên. Nếu vẫn chưa đủ, Ta còn sẽ cho thêm nhiều thứ nữa. 9Tại sao ngươi dám coi thường điều răn Ta, làm điều tà ác, mượn lưỡi kiếm người Am-môn giết U-ri người Hê-tít rồi cướp vợ người. 10Vậy, vì ngươi coi thường Ta, cướp vợ U-ri, nên gươm sẽ không tha gia đình ngươi. 11Ta còn cho người chính trong gia đình ngươi nổi lên làm hại ngươi. Vợ ngươi sẽ bị bắt đi làm vợ người khác, người ấy sẽ ngủ với vợ ngươi giữa thanh thiên bạch nhật. 12Ngươi làm chuyện này thầm kín, nhưng Ta sẽ phạt ngươi công khai, trước mắt mọi người Y-sơ-ra-ên."
13Đa-vít thú tội với Na-than: "Ta có tội với Chúa." Na-than nói: "Chúa tha tội cho bệ hạ, bệ hạ không chết đâu. 14Tuy nhiên, vì bệ hạ đã tạo cơ hội cho kẻ thù xúc phạm Danh Chúa, nên đứa bé vừa sinh phải chết." 15Nói xong, Na-than quay về nhà. Chúa khiến đứa con Bát-sê-ba mới sinh bị đau ốm. 16Đa-vít cầu xin Thượng Đế chữa cho đứa bé. Vua nhịn ăn, suốt đêm nằm dưới đất. 17Những người lớn tuổi trong hoàng gia đến đỡ vua dậy, nhưng vua cứ nằm dưới đất và không chịu ăn. 18Đến ngày thứ bảy, đứa bé chết. Các cận thần không dám cho Đa-vít hay, vì họ bảo nhau: "Khi đứa bé còn sống, ta nói, vua quay lưng đi. Nay ta nói nó chết rồi, không biết vua còn phản ứng tới đâu, sợ có hại cho vua. " 19Nhưng khi Đa-vít thấy họ thầm thì bàn tán, vua biết đứa bé đã chết, liền hỏi: "Nó chết rồi phải không?" Họ thưa: "Tâu phải." 20Đa-vít dậy tắm rửa, xức dầu, thay áo, lên Đền Chúa thờ lạy, rồi về cung, bảo dọn thức ăn cho mình. 21Các cận thần ngạc nhiên, hỏi: "Bệ hạ hành động như thế có nghĩa gì? Khi đứa bé còn sống, bệ hạ nhịn ăn, khóc lóc; nhưng khi nó chết, bệ hạ dậy, ăn uống." 22Vua đáp: "Khi nó còn sống, ta nhịn ăn, khóc lóc vì nghĩ rằng: biết đâu Chúa sẽ thương tình, cho nó sống. 23Nay nó chết rồi, ta còn nhịn ăn làm gì? Có đem nó trở lại được đâu? Ta sẽ đến với nó, chứ nó không về với ta."
24Đa-vít an ủi Bát-sê-ba, vợ mình, ăn ở với nàng, nàng thụ thai và sinh một đứa con trai khác. Vua đặt tên nó là Sa-lô-môn. Chúa thương yêu đứa bé, 25sai Na-than đến thăm và đặt tên đứa bé là Giê-đi-đia, vì Chúa thương yêu nó.
26Lúc ấy, Giô-áp đang tấn công thành Ráp-ba, đế đô của người Am-môn. 27Ông sai sứ về trình với Đa-vít: "Tôi đánh chiếm được một phần của thành, nơi bờ sông. 28Bây giờ, xin bệ hạ đem quân còn lại đến chiếm nốt thành để tôi khỏi chiếm thành và người ta khỏi lấy tên tôi đặt cho thành!"
29,30Đa-vít đem quân tới chiếm thành Ráp-ba, thu được vô số chiến lợi phẩm. Đa-vít còn lấy vương miện của vua Am-môn đang đội, đặt lên đầu mình. Vương miện này bằng vàng nhận ngọc, rất nặng. 31Đa-vít bắt dân thành này về làm lao công, sử dụng cưa, cuốc và làm việc trong lò gạch. Dân các thành khác của người Am-môn cũng chịu chung số phận. Rồi Đa-vít kéo quân về Giê-ru-sa-lem.