10

Tơlơi Pơlui Rơkơi Bơnai

(Mathiơ 19:1-12; Luk 16:18)

1Giŏng anŭn, Yêsu đuaĭ hĭ mơ̆ng anŭn hăng nao pơ tring kwar Yudea laih anŭn găn nao pơ gah ngŏ̱ kơ krong Yurdan. Laih anŭn dơ̆ng, ƀing mơnuih lu rai pơ Ñu laih anŭn tui hăng tơlơi Ñu juăt ngă, Ñu pơtô pơblang kơ ƀing gơñu yơh.
2Ăt hơmâo mơ̆n đơđa ƀing Pharisai rai kiăng kơ lông lăng Yêsu laih anŭn ƀing gơñu tơña tui anai, “Djơ̆ tui hăng Tơlơi Juăt ta mơ̆ kơ sa čô mơnuih dưi lui hĭ bơnai ñu?”
3Yêsu laĭ glaĭ tui anai, “Hơget tơlơi Môseh hơmâo pơđar laih kơ ƀing gih lĕ?”
4Ƀing gơñu laĭ glaĭ tui anai, “Môseh brơi kơ rơkơi čih hră kơnăl kơ tơlơi pơlui laih anŭn brơi kơ bơnai ñu đuaĭ hĭ yơh.”
5Yêsu laĭ glaĭ tui anai, “Môseh brơi ngă tui anŭn yuakơ pran jua gih khăng tơl Ñu čih kơ ƀing gih tơlơi juăt anŭn. 6Samơ̆ čơdơ̆ng mơ̆ng phŭn amăng tơlơi hrih pơjing Ơi Adai ‘hrih pơjing ƀing gơñu đah rơkơi hăng đah kơmơi.’ 7‘Yuakơ tơhơnal tơlơi anŭn yơh, đah rơkơi či tơbiă đuaĭ hĭ mơ̆ng amĭ ama ñu kiăng kơ pơgop hăng bơnai ñu. 8Laih anŭn dua gơñu jing hĭ sa drơi jan yơh.’ Tui anŭn yơh, ƀing gơñu ƀu djơ̆ jing dua dơ̆ng tah, samơ̆ ƀing gơñu jing hĭ sa yơh. 9Hơnŭn yơh, anăm brơi mơnuih mơnam pơčơlah hĭ ôh hơget tơlơi Ơi Adai hơmâo pơgop laih hăng tơdruă.”
10Tơdang ƀing gơñu dŏ amăng sang dơ̆ng, ƀing ding kơna Yêsu tơña kơ Ñu kơ tơlơi anŭn dơ̆ng. 11Yêsu laĭ glaĭ tui anai, “Hlơi pô lui hĭ bơnai ñu laih anŭn dŏ kơ bơnai pơkŏn, ñu anŭn jing mơnuih klĕ pyu pơkơdơ̆ng glaĭ hăng bơnai ñu hlâo yơh. 12Laih anŭn tơdah bơnai lui hĭ rơkơi ñu laih anŭn dŏ kơ rơkơi pơkŏn, ñu jing mơnuih klĕ pyu yơh.”

Yêsu Bơni Hiam Kơ Ƀing Čơđai

(Mathiơ 19:13-15; Luk 18:15-17)

13Ƀing ană plei ba rai ƀing čơđai pơ Yêsu kiăng Ñu bơni hiam kơ ƀing čơđai anŭn, samơ̆ ƀing ding kơna Yêsu ƀuăh khă kơ ƀing ană plei anŭn. 14Tơdang Yêsu ƀuh kơ tơlơi anŭn, Ñu hil laih anŭn laĭ kơ ƀing ding kơna Ñu tui anai, “Brơi bĕ kơ ƀing čơđai rai pơ Kâo laih anŭn anăm khă ƀing gơñu ôh, yuakơ hlơi pô hơmâo kơnuih hrup hăng ƀing čơđai anai, ƀing gơñu tŭ tơlơi dưi jing amăng ƀing ană plei Dêh Čar Ơi Adai yơh. 15Kâo laĭ kơ ƀing gih sĭt biă mă, hlơi pô ƀu či tŭ mă ôh Dêh Čar Ơi Adai kar hăng sa čô čơđai anai, ñu anŭn ƀu či dưi mŭt pơ dêh čar anŭn ôh.” 16Giŏng anŭn, Yêsu kuar mă ƀing čơđai amăng tơngan Ñu, ăh tơngan Ñu ƀơi ƀing gơ̆ laih anŭn bơni hiam kơ ƀing gơ̆ yơh.

Sa Čô Tơdăm Pơdrŏng

(Mathiơ 19:16-30; Luk 18:18-30)

17Tơdang Yêsu čơdơ̆ng nao ƀơi jơlan, hơmâo sa čô mơnuih đuaĭ rai tŏ tơŭt ƀơi anăp Yêsu laih anŭn tơña tui anai, “Ơ Nai hiam klă ăh, hơget tơlơi bruă kâo khŏm ngă kiăng kơ dưi mă tŭ tơlơi hơdip hlŏng lar lĕ?”
18Yêsu laĭ glaĭ tui anai, “Yua hơget ih iâu kơ Kâo jing pô hiam klă lĕ? Kơnơ̆ng hơjăn Ơi Adai đôč yơh jing Pô hiam klă, ƀu hơmâo hlơi pô pơkŏn ôh. 19Ih thâo yơh hơdôm tơlơi juăt anai, ‘Anăm pơdjai mơnuih ôh. Anăm klĕ pyu ôh, anăm klĕ dŏp ôh, anăm ngă gơ̆ng jơlan ƀlŏr kơ arăng ôh, anăm pơlŏm ƀlŏr kơ arăng ôh laih anŭn pơpŭ bĕ kơ amĭ ama ih.’ ”
20Pô tơdăm anŭn pơhaih tui anai, “Ơ Nai ăh, abih bang tơlơi anŭn kâo hơmâo gưt tui laih čơdơ̆ng mơ̆ng kâo dŏ čơđai.”
21Yêsu lăng kơ ñu hăng tơlơi khăp laih anŭn laĭ tui anai, “Dŏ sa tơlơi ih kơƀah. Nao sĭ hĭ bĕ abih bang dram gơnam ih hơmâo laih anŭn pha brơi kơ mơnuih ƀun rin tui anŭn ih či hơmâo kŏng ngăn yom pơphan amăng adai adih yơh. Tơdơi kơ ih ngă laih tơlơi anŭn, brơi kơ ih rai đuaĭ tui Kâo bĕ.”
22Tơdang hơmư̆ kơ tơlơi anŭn, ƀô̆ mơta pô tơdăm anŭn rơngot hơning biă mă, yuakơ ñu pơdrŏng săh biă mă.
23Yêsu lăng jum dar laih anŭn laĭ kơ ƀing ding kơna Ñu tui anai, “Tơnap biă mă yơh kơ mơnuih pơdrŏng kiăng kơ dưi jing ană plei Dêh Čar Ơi Adai!”
24Ƀing ding kơna hli̱ng hla̱ng biă mă tơdang hơmư̆ tơlơi Yêsu laĭ anŭn. Samơ̆ Yêsu laĭ dơ̆ng tui anai, “Ơ ƀing čơđai, tơnap biă mă yơh kiăng kơ dưi jing ană plei Dêh Čar Ơi Adai! 25Sa drơi aseh samô ƀu dưi mŭt găn amăng jrum anet ôh, kar kaĭ mơ̆n, tơnap biă mă kơ sa čô mơnuih pơdrŏng jao ñu pô kiăng kơ dưi jing ană plei Dêh Čar Ơi Adai.”
26Ƀing ding kơna hli̱ng hla̱ng hloh dơ̆ng laih anŭn pơlaĭ hăng tơdruă gơñu tui anai, “Tơdah ƀing pơdrŏng ƀu dưi klaih ôh, tui anŭn hlơi pô dưi klaih lĕ?”
27Yêsu lăng pơ ƀing gơñu hăng laĭ glaĭ tui anai, “Mơnuih mơnam ƀu dưi pơklaih gơñu pô ôh, samơ̆ Ơi Adai yơh dưi pơklaih brơi kơ abih bang tơlơi.”
28Pêtrôs laĭ kơ Yêsu tui anai, “Bơ kơ ƀing gơmơi jing ƀing ding kơna Ih, ƀing gơmơi hơmâo lui hĭ laih abih bang dram gơnam kiăng kơ đuaĭ tui Ih!”
29Yêsu laĭ glaĭ tui anai, “Kâo laĭ kơ ƀing gih sĭt biă mă, ƀu hơmâo hlơi pô ôh, jing pô đuaĭ lui hĭ laih ayŏng adơi amai adơi ñu, amĭ ama ñu, ƀing ană bơnai ñu ƀôdah pưk sang đang hơma ñu yuakơ ñu đaŏ kơ Kâo laih anŭn yuakơ tơlơi pơthâo hiam, 30ƀu či tŭ mă glaĭ ôh sa-rơtuh wơ̆t lu hloh amăng rơnŭk anai kar hăng sang dŏ, ƀing ayŏng adơi amai adơi, amĭ ama, ƀing ană bă laih anŭn khul đang hơma, khul tơlơi kơpĭ kơpe̱t laih anŭn amăng rơnŭk tơdơi, jing tơlơi hơdip hlŏng lar. 31Samơ̆ hơmâo lu mơnuih yom pơphan amăng rơnŭk anai či jing hĭ ƀing đôč đač amăng rơnŭk tơdơi, laih anŭn lu ƀing đôč đač či jing hĭ yom pơphan yơh.”

Yêsu Laĭ Lui Hlâo Tal Klâo Dơ̆ng Kơ Tơlơi Ñu Či Ruă Nuă Hăng Djai

(Mathiơ 20:17-19; Luk 18:31-34)

32Ƀing gơñu ƀơi jơlan đĭ nao pơ plei Yerusalaim. Yêsu hlak ba jơlan kơ ƀing ding kơna, jing ƀing huĭ bra̱l biă mă. Ƀing mơnuih đuaĭ tui gah rŏng ăt huĭ bra̱l mơ̆n. Sa wơ̆t dơ̆ng Yêsu djă̱ ba ƀing pluh-dua čô ding kơna Ñu amăng anih ƀing gơñu dưi dŏ hơjăn laih anŭn pơhiăp hăng ƀing gơñu kơ tơlơi či truh kơ Ñu tui anai, 33“Hơmư̆ pơñen bĕ, ƀing ta hlak đĭ nao pơ plei Yerusalaim laih anŭn arăng či pơblư̆ jao lui hĭ Kâo, jing Ană Mơnuih, kơ ƀing khua ngă yang hăng ƀing nai pơtô Tơlơi Juăt. Ƀing gơñu či klă̱ kơđi jao hĭ Kâo kiăng kơ pơdjai hĭ yơh laih anŭn jao lui hĭ Kâo kơ ƀing mơnuih Tuai. 34Ƀing Tuai anŭn či djik djak kơhak kơčŭh kơ Kâo, taih čŏm hăng pơdjai hĭ Kâo. Klâo hrơi tơdơi kơ anŭn, Kâo či hơdip glaĭ yơh.”

Amĭ Yakơ Hăng Yôhan Rơkâo Tơlơi Yom Pơphan Kơ Dua Čô Ană Ñu

(Mathiơ 20:20-28)

35Giŏng anŭn, Yakơ hăng Yôhan, jing ană Zebedai, nao pơ Yêsu hăng laĭ tui anai, “Ơ Nai ăh, ƀing gơmơi kiăng kơ Ih ngă brơi kơ ƀing gơmơi hơget tơlơi ƀing gơmơi rơkâo.”
36Yêsu tơña tui anai, “Hơget tơlơi ƀing gih kiăng kơ Kâo ngă brơi lĕ?”
37Ƀing gơñu laĭ glaĭ tui anai, “Rơkâo kơ Ih brơi bĕ kơ sa čô amăng ƀing gơmơi dŏ be̱r ƀơi gah hơnuă Ih laih anŭn sa čô dŏ be̱r ƀơi gah ieo Ih amăng tơlơi ang yang Ih.”
38Yêsu laĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Ƀing gih ƀu thâo hluh ôh tơlơi ƀing gih rơkâo. Ƀing gih dưi găn tơlơi ruă nuă kar hăng Kâo či găn anai ƀôdah tŭ baptem kar hăng hơdră baptem Kâo tŭ anai mơ̆?”
39Ƀing gơñu laĭ glaĭ tui anai, “Ơ, ƀing gơmơi dưi.” Yêsu laĭ glaĭ tui anai, “Ƀing gih ăt či găn tơlơi ruă nuă kar hăng Kâo mơ̆n laih anŭn tŭ baptem kar hăng hơdră Kâo tŭ mơ̆n, 40samơ̆ Kâo pô ƀu hơmâo ôh tơlơi dưi kiăng kơ ruah hlơi pô či dŏ ƀơi gah hơnuă laih anŭn ƀơi gah ieo Kâo. Hơdôm anih dŏ anŭn Ơi Adai hơmâo prap pre brơi hlâo laih kơ ƀing hlơi pô Ñu ruah.”
41Tơdang ƀing pluh čô ding kơna pơkŏn hơmư̆ tơlơi anŭn, ƀing gơñu hil kơ Yakơ hăng Yôhan yơh. 42Yêsu iâu rai ƀing gơñu hrŏm hơbĭt hăng laĭ tui anai, “Ƀing gih thâo laih mơ̆n, ƀing mơnuih arăng yap jing ƀing khua djă̱ akŏ ƀing ană plei Tuai hơmâo tơlơi dưi hlo̱m ƀo̱m yơh laih anŭn ƀing khua moa gơñu kơtư̆ juă ƀing ană plei gơñu. 43Bơ kơ ƀing gih, ƀu djơ̆ hrup hăng anŭn ôh. Kơđai glaĭ kơ tơlơi anŭn, tơdah sa čô amăng ƀing gih kiăng kơ jing pô yom pơphan, brơi bĕ pô anŭn jing hĭ ding kơna kơ ƀing gih, 44laih anŭn hlơi pô kiăng kơ jing pô yom pơphan hloh, brơi kơ ñu anŭn jing bĕ hlŭn kơ abih bang ƀing gih. 45Yuakơ Kâo, jing Ană Mơnuih, rai ƀu djơ̆ kiăng kơ arăng mă bruă brơi kơ Kâo ôh, samơ̆ Kâo mă bruă kơ arăng laih anŭn pơsăn tơlơi hơdip Kâo pô kiăng song mă lu mơnuih.”

Yêsu Pơsuaih Pô Bum Mơta Anăn Bartimê

(Mathiơ 20:29-34; Luk 18:35-43)

46Giŏng anŭn, ƀing gơñu truh pơ plei Yerêhô. Tơdang Yêsu hăng ƀing ding kơna Ñu, hrŏm hăng ƀing mơnuih lu, găn amăng plei anŭn, hơmâo sa čô mơnuih bum mơta anăn ñu Bartimê, kiăng laĭ ană Timê, hlak dŏ be̱r ƀơi akiăng jơlan rơkâo da̱n. 47Tơdang ñu hơmư̆ kơ tơlơi anŭn jing Yêsu Pô Nazaret, ñu čơdơ̆ng ur kraih tui anai, “Ơ Yêsu, Ană Tơčô pơtao Dawid hơi, pap mơñai kơ kâo đa!”
48Hơmâo lu mơnuih ƀuăh khă hĭ pô bum anŭn kiăng kơ ñu dŏ rơiăt, samơ̆ ñu ur iâu kraih hloh dơ̆ng tui anai, “Ơ Ană Tơčô pơtao Dawid hơi, rơkâo kơ Ih pap mơñai brơi kơ kâo đa!”
49Yêsu dơ̆ng glaĭ laih anŭn laĭ tui anai, “Iâu ñu rai ñu bĕ.”
 Tui anŭn, ƀing gơñu iâu rai pô bum mơta anŭn hăng laĭ tui anai, “Mơak bĕ! Tơgŭ bĕ! Ñu hlak iâu ih.”
50Pô bum mơta lui hĭ ao phyung ñu, ñu tơgŭ ječ ameč nao pơ Yêsu yơh.
51Yêsu tơña kơ ñu tui anai, “Hơget tơlơi ih kiăng kơ Kâo ngă brơi kơ ih lĕ?”
 Pô bum mơta anŭn laĭ glaĭ, “Ơ Rabbi ăh, kâo kiăng kơ Ih brơi kơ kâo dưi ƀuh rơđah.”
52Yêsu laĭ kơ ñu tui anai, “Nao bĕ, ih suaih laih yuakơ ih đaŏ kơnang kơ Kâo.” Ƀơi mông anŭn mơtam, ñu ƀuh rơđah laih anŭn đuaĭ tui Yêsu kơtuai jơlan yơh.

10

Chức vụ của Đức Chúa Jêsus tại Giu-đê và Giê-ru-sa-lem

(10:1 – 13:37)

Vấn đề ly dị

(Ma-thi-ơ 19:1-12; Lu-ca 16:18)

1Từ đó Đức Chúa Jêsus đi vào miền Giu-đê và miền bên kia sông Giô-đanh. Đoàn dân đông lại tụ họp quanh Ngài, và như thường lệ, Ngài dạy dỗ họ. 2Có mấy người Pha-ri-si đến hỏi để thử Ngài: “Đàn ông có được phép ly dị vợ không?” 3Ngài hỏi: “Môi-se đã truyền dạy các ngươi điều gì?” 4Họ thưa: “Môi-se cho phép người đàn ông viết giấy ly hôn rồi ly dị vợ.” 5Đức Chúa Jêsus phán: “Chính vì sự cứng lòng của các ngươi mà Môi-se mới viết ra luật nầy. 6Nhưng từ buổi sáng thế, ‘Đức Chúa Trời chỉ tạo dựng một nam và một nữ.’ 7‘Vì lý do đó mà người nam phải lìa cha mẹ mình và kết hợp với vợ, 8và hai người trở nên một thịt.’ Như thế, vợ chồng sẽ không còn là hai nữa, mà chỉ là một. 9Vậy, loài người không được phân rẽ những người mà Đức Chúa Trời đã phối hợp.”
10Khi ở trong nhà, các môn đồ lại hỏi Ngài về vấn đề nầy; 11Ngài phán: “Người nào ly dị vợ để cưới người khác là phạm tội ngoại tình đối với vợ. 12Còn nếu người đàn bà ly dị chồng để kết hôn với người khác thì cũng phạm tội ngoại tình.”

Đức Chúa Jêsus ban phước cho con trẻ

(Ma-thi-ơ 19:13-15; Lu-ca 18:15-17)

13Người ta đem con trẻ đến với Đức Chúa Jêsus để được Ngài đặt tay trên chúng, nhưng các môn đồ trách họ. 14Thấy vậy, Ngài giận và bảo các môn đồ: “Hãy để con trẻ đến cùng Ta, đừng ngăn cấm chúng, vì vương quốc Đức Chúa Trời thuộc về những ai giống như các con trẻ ấy. 15Thật, Ta bảo các con, ai không tiếp nhận vương quốc Đức Chúa Trời như một đứa trẻ thì sẽ không vào đó được.” 16Rồi Ngài ẵm những đứa trẻ ấy, đặt tay trên chúng và ban phước cho.

Người thanh niên giàu có

(Ma-thi-ơ 19:16-30; Lu-ca 18:18-30)

17Khi Đức Chúa Jêsus vừa khởi hành, có một người chạy đến, quỳ trước mặt Ngài và hỏi: “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được hưởng sự sống đời đời?” 18Đức Chúa Jêsus đáp: “Tại sao ngươi gọi Ta là nhân lành? Không ai là nhân lành cả, ngoài một mình Đức Chúa Trời. 19Hẳn ngươi biết các điều răn: ‘Đừng giết người; đừng phạm tội ngoại tình; đừng trộm cắp; đừng làm chứng dối; đừng lừa đảo; hãy hiếu kính cha mẹ ngươi.’” 20Người ấy nói: “Thưa Thầy, tôi đã tuân giữ mọi điều đó từ thuở niên thiếu.” 21Đức Chúa Jêsus trìu mến nhìn anh và nói: “Ngươi còn thiếu một điều. Hãy đi, bán những gì mình có và phân phát cho người nghèo thì ngươi sẽ có kho báu ở trên trời; rồi hãy đến theo Ta.” 22Nghe vậy, anh sa sầm nét mặt, rồi buồn bã bỏ đi, vì anh ta có quá nhiều của cải.
23Đức Chúa Jêsus đưa mắt nhìn quanh rồi phán với các môn đồ: “Người giàu vào vương quốc Đức Chúa Trời thật khó biết bao!” 24Các môn đồ ngạc nhiên về những lời nầy. Nhưng Đức Chúa Jêsus lại phán: “Hỡi các con, những ai nương cậy vào sự giàu có để được vào vương quốc Đức Chúa Trời thật vô cùng khó khăn! 25Lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào vương quốc Đức Chúa Trời.” 26Các môn đồ vô cùng ngạc nhiên, nói với nhau: “Vậy thì ai có thể được cứu?” 27Đức Chúa Jêsus nhìn họ và phán: “Loài người không thể làm được việc nầy, nhưng với Đức Chúa Trời thì khác; vì Đức Chúa Trời làm được mọi sự.”
28Phi-e-rơ liền nói: “Thưa Thầy, chúng con đã từ bỏ tất cả mà theo Thầy.” 29Đức Chúa Jêsus đáp: “Thật, Ta bảo các con, không một ai vì Ta và Tin Lành từ bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái, đất ruộng, 30mà bây giờ, ngay trong đời nầy, lại không nhận gấp trăm lần hơn về nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con cái, đất ruộng, cùng với sự bắt bớ, và sự sống đời đời trong đời sau. 31Nhưng có nhiều người đầu sẽ trở nên cuối, và người cuối sẽ trở nên đầu.”

Đức Chúa Jêsus báo trước lần thứ ba về sự chết và sống lại của Ngài

(Ma-thi-ơ 20:17-19; Lu-ca 18:31-34)

32Đức Chúa Jêsus và các môn đồ đang trên đường lên thành Giê-ru-sa-lem, Ngài đi trước họ. Các môn đồ kinh ngạc, còn những người đi theo thì sợ hãi. Ngài lại đem mười hai sứ đồ riêng ra và nói cho họ những gì sẽ phải xảy đến cho mình. 33Ngài nói: “Nầy, chúng ta lên thành Giê-ru-sa-lem, Con Người sẽ bị nộp cho các thầy tế lễ cả và các thầy thông giáo. Họ sẽ kết án tử hình Người, rồi giao cho dân ngoại. 34Người ta sẽ chế nhạo Người, khạc nhổ trên Người, đánh đòn và giết chết Người; nhưng sau ba ngày, Người sẽ sống lại.”

Lời thỉnh cầu của Gia-cơ và Giăng

(Ma-thi-ơ 20:20-28)

35Hai con trai của Xê-bê-đê là Gia-cơ và Giăng đến gần Đức Chúa Jêsus và nói: “Thưa Thầy, chúng con mong Thầy thực hiện điều chúng con cầu xin.” 36Ngài hỏi: “Các con muốn Ta làm gì cho các con?” 37Họ thưa: “Khi Thầy được vinh hiển, xin cho hai chúng con một người được ngồi bên phải, một người bên trái của Thầy.” 38Nhưng Đức Chúa Jêsus nói: “Các con không biết điều mình xin. Các con có thể uống được chén Ta uống, và chịu được báp-têm Ta chịu không?” 39Họ thưa: “Dạ được!” Đức Chúa Jêsus phán: “Các con sẽ uống chén Ta uống, và sẽ chịu báp-têm Ta chịu. 40Nhưng việc ngồi bên phải hay bên trái Ta thì Ta không cho được, vị trí ấy dành cho những người đã được định sẵn.”
41Nghe vậy, mười sứ đồ kia giận Gia-cơ và Giăng. 42Đức Chúa Jêsus gọi họ đến và nói: “Các con biết rằng những người được tôn làm nhà cầm quyền dân ngoại thì thống trị dân; các quan chức cao cấp thì dùng quyền lực mà cai trị. 43Nhưng giữa các con thì không phải vậy. Trái lại, ai muốn làm lớn trong các con thì phải làm đầy tớ, 44còn ai muốn đứng đầu trong các con thì phải làm nô lệ cho mọi người. 45Vì Con Người đã đến không phải để được phục vụ nhưng để phục vụ, và hiến dâng mạng sống mình làm giá chuộc cho nhiều người.”

Đức Chúa Jêsus chữa lành người mù ở Giê-ri-cô

(Ma-thi-ơ 20:29-34; Lu-ca 18:35-43)

46Đức Chúa Jêsus và các môn đồ đến Giê-ri-cô. Khi Ngài cùng các môn đồ và đoàn dân đông rời khỏi thành, có một người mù tên là Ba-ti-mê, con trai của Ti-mê, ngồi ăn xin bên đường. 47Nghe nói đây là Đức Chúa Jêsus, người Na-xa-rét, anh kêu lớn: “Lạy Đức Chúa Jêsus, Con vua Đa-vít, xin đoái thương con!” 48Nhiều người rầy anh, bảo phải im lặng, nhưng anh càng kêu lớn hơn: “Lạy Con vua Đa-vít, xin đoái thương con!” 49Đức Chúa Jêsus dừng lại và bảo: “Hãy gọi người ấy đến đây.” Họ gọi người mù và bảo: “Hãy vững lòng, đứng dậy, Ngài gọi anh đó.” 50Người mù vứt bỏ áo choàng, đứng phắt dậy và đến với Đức Chúa Jêsus. 51Đức Chúa Jêsus hỏi: “Con muốn Ta làm gì cho con?” Anh thưa: “Lạy Thầy, xin cho con được sáng mắt.” 52Ngài phán: “Hãy đi, đức tin con đã chữa lành con.” Lập tức người mù được sáng mắt lại và đi theo Ngài.