2

1Tui anŭn yơh, abih bang kơyâo pơtâo mơnơ̆ng mơnuă Ñu hơmâo hrih pơjing tŏ tơroai giŏng laih. 2Ƀơi hlâo kơ hrơi tal tơjuh Ơi Adai pơgiŏng hĭ hơget tơlơi Ñu hơmâo ngă laih hăng pơdơi mă bruă ƀơi hrơi tal tơjuh mơ̆ng abih bang bruă Ñu. 3Tui anŭn, Ơi Adai bơni hiam kơ hrơi tal tơjuh laih anŭn pioh hrơi anŭn yom hơjăn, yuakơ ƀơi hrơi anŭn yơh Ñu pơdơi mơ̆ng abih bang bruă Ñu hơmâo pơgiŏng hĭ laih amăng tơlơi Ñu hrih pơjing.

Adam Hăng HʼEwơ Amăng Đang Iden

4Anai yơh jing hră čih pioh kơ tơlơi phŭn rơjŭng kơyâo pơtâo mơnơ̆ng mơnuă Ơi Adai hơmâo hrih pơjing laih. Tơdang Yahweh pơjing rai khul adai laih anŭn lŏn tơnah: 5Hlak anŭn aka hơmâo kơyâo pơtâo ƀơi lŏn tơnah laih anŭn aka hơmâo sar pơjĕh čăt đĭ ôh, yuakơ Yahweh Ơi Adai aka brơi rai ia hơjan ƀơi lŏn tơnah ôh, laih anŭn ăt aka hơmâo hlơi pô jik čŏh lŏn đang mơ̆n; 6samơ̆ hơmâo kơhŭl ia hơyŭh đĭ mơ̆ng lŏn tơnah laih anŭn pruih djŏp ƀơi rŏng lŏn tơnah anai.
7Giŏng anŭn, Yahweh Ơi Adai mă ƀruih lŏn ma̱n đĭ sa rup mơnuih; Ñu bluh brơi jua hơdip mŭt amăng grŏng adŭng gơ̆ laih anŭn mơnuih anŭn jing hĭ sa djuai hơdip yơh.
8Giŏng anŭn, Yahweh Ơi Adai pơkra sa boh đang Iden hiam, jing pơ gah Ngŏ̱, laih anŭn Ñu pioh mơnuih, jing pô Ñu hơmâo ma̱n pơjing laih, dŏ pơ đang anŭn. 9Laih anŭn Yahweh Ơi Adai ngă brơi kơ djŏp mơta kơyâo čăt đĭ ƀơi đang anŭn, anŭn jing hiam mơak kơ mơta lăng hăng jơma̱n kơ gơnam ƀơ̆ng yơh. Amăng tŏng krah đang anŭn hơmâo sa phŭn kơyâo pha brơi tơlơi hơdip laih anŭn sa phŭn kơyâo pha brơi tơlơi thâo hluh kơ abih bang tơlơi hiam ƀôdah tơlơi sat.
10Sa ia krong rô găn amăng Đang Iden kiăng kơ pruih djŏp amăng đang; laih anŭn mơ̆ng anŭn pơkăh pơpha jing pă̱ ia krong. 11Ia krong tal sa jing Phisôn; ñu rô nao jum dar tring Hawilah, jing anih hơmâo mah. 12Anih anai hơmâo mah phŭn, kơtăk kơyâo ƀâo hiam laih anŭn hơdôm boh pơtâo yom mơ̆n. 13Ia krong tal dua jing Gihôn; ñu rô nao jum dar tring Kus. 14Ia krong tal klâo jing Tigris; ia anai rô nao gah ngŏ̱ kơ tring Assiria, laih anŭn ia krong tal pă̱ jing Huphrat.
15Giŏng anŭn, Yahweh Ơi Adai mă mơnuih laih anŭn pioh ñu amăng Đang Iden kiăng kơ čŏh pla hăng răk wai. Yahweh Ơi Adai pơtă kơ mơnuih tui anai, 16“Ih dưi ƀơ̆ng djŏp mơta boh čroh mơ̆ng djŏp mơta kơyâo amăng đang; 17samơ̆ kơyâo brơi tơlơi thâo krăn tơlơi hiam tơlơi sat ih anăm ƀơ̆ng ôh; tơdah ih ƀơ̆ng djơ̆ boh kơyâo anŭn, ih či djai yơh amăng hrơi anŭn.”
18Giŏng anŭn, Yahweh Ơi Adai laĭ, “Ƀu hiam ôh kơ mơnuih dŏ hơdip hơjăn. Kâo či pơjing sa čô pô djru djơ̆ lăp hăng ñu yơh.” 19Samơ̆ Ñu mă ƀruih lŏn hrih pơjing rai laih abih bang hơdôm hlô mơnơ̆ng laih anŭn khul čim brĭm amăng adai hăng ba abih bang rai kơ mơnuih kiăng kơ lăng hăng pơanăn; tui anŭn, hơget anăn mơnuih pơanăn kơ hơdôm hlô mơnơ̆ng anŭn, anŭn yơh jing tơhơnal tơlơi hiư̆m ngă hlô mơnơ̆ng hơmâo anăn kơ gơñu pô. 20Tui anŭn, mơnuih pơanăn abih bang hơdôm hlô mơnơ̆ng rong, khul čim brĭm amăng adai laih anŭn hơdôm hlô mơnơ̆ng glai; samơ̆ bơ kơ mơnuih anŭn, gơ̆ pô ƀu hơmâo hlơi pô ôh jing pô djru djơ̆ lăp kơ gơ̆.
21Giŏng anŭn, Yahweh Ơi Adai ngă brơi kơ mơnuih pĭt wơr, laih anŭn tơdang gơ̆ hlak dŏ pĭt, Yahweh mă tơbiă sa ƀĕ tơlang rơsŭ gơ̆ laih anŭn klôp mŭt asar ƀơi anih anŭn. 22Yahweh pơjing rai sa čô đah kơmơi mơ̆ng tơlang rơsŭ mơnuih hăng ba gơ̆ rai kơ mơnuih anŭn. 23Giŏng anŭn, mơnuih anŭn laĭ,
  “Anai nê, anai jing sa čô hrup hăng djuai kâo pô
   tơlang mă mơ̆ng tơlang kâo,
   laih anŭn asar mă mơ̆ng asar kâo.
  Anăn ñu jing ‘đah kơmơi’
   yuakơ ñu hơmâo rai mơ̆ng đah rơkơi.”
24Yua mơ̆ng anŭn yơh đah rơkơi či tơbiă đuaĭ hĭ mơ̆ng amĭ ama ñu laih anŭn pơgop hăng bơnai ñu; laih anŭn dua gơñu jing hĭ sa drơi jan yơh.
25Đah rơkơi hăng đah kơmơi anŭn abih dua ƀing gơñu dŏ mơhlŭn, samơ̆ ƀing gơñu ƀu thâo mlâo ôh.

2

Ngày thứ bảy—Nghỉ ngơi

1Thế là trời, đất và mọi vật trong đó đã được dựng nên xong. 2Đến ngày thứ bảy Thượng Đế hoàn tất công tác của Ngài, cho nên Ngài nghỉ việc. 3Thượng Đế ban phước cho ngày thứ bảy và thánh hóa ngày ấy vì là ngày Thượng Đế nghỉ ngơi công tác sáng tạo thế giới.

Con người đầu tiên

4Đây là câu truyện tạo dựng trời đất. Khi Thượng Đế mới dựng nên trời đất, 5mặt đất chưa có một bụi cây nào cả. Cũng chẳng có gì mọc ngoài đồng vì CHÚA chưa cho mưa xuống đất. Cũng chưa có ai chăm sóc đất,
6nhưng có một luồng sương mù bốc lên từ dưới đất tưới ướt khắp cả mặt đất. 7Sau đó Thượng Đế lấy bụi đất tạo nên con người. Ngài thổi hơi thở vào lỗ mũi, thì con người trở thành người sống. 8Thượng Đế lập một cái vườn ở Ê-đen về phía Đông, rồi Ngài đặt con người Ngài đã dựng nên vào đó. 9CHÚA khiến các loài cây từ đất mọc lên. Cây thì đẹp và trái ăn rất ngon. Ở giữa vườn có cây tạo sự sống và cây biết điều thiện lẫn điều ác.
10Có một con sông chảy ra từ Ê-đen để tưới vườn. Con sông nầy chia ra bốn nhánh sông khác. 11Nhánh sông thứ nhất tên Phi-sôn, chảy quanh vùng đất Ha-vi-la là nơi có vàng. 12Vàng xứ đó rất quí giá. Ở đó cũng có nhũ hương và hồng ngọc. 13Con sông thứ hai tên Ghi-hôn, chảy quanh xứ Cút. 14Con sông thứ ba tên Ti-gờ-rít, chảy về hướng đông đến A-xy-ri. Con sông thứ tư là Ơ-phơ-rát.
15Thượng Đế đặt con người trong vườn Ê-đen để chăm sóc và trồng trọt. 16Ngài ra chỉ thị cho con người như sau, “Con được phép ăn tất cả trái cây trong vườn, 17nhưng không được ăn trái của cây biết điều thiện và điều ác. Nếu con ăn trái cây ấy con sẽ chết!”

Người đàn bà đầu tiên

18Thượng Đế bảo, “Con người sống một mình không tốt. Ta sẽ làm một người giúp đỡ thích hợp cho nó.”
19Thượng Đế lấy đất tạo nên mọi loài muông thú trên đất, mọi loài chim trời, xong Ngài đưa chúng đến trước con người, để xem con người đặt tên cho chúng ra sao. Con người đặt tên cho sinh vật nào thì thành tên ấy cho nó. 20Con người đặt tên cho tất cả các loài gia súc, các loài chim trên trời và các muông thú sống trên đất. Nhưng về con người thì không tìm được ai giúp đỡ thích hợp cả. 21Cho nên Thượng Đế khiến con người ngủ mê; trong khi đang ngủ Ngài lấy ra một xương hông của con người, rồi lấp chỗ ấy lại. 22Thượng Đế dùng cái xương hông từ người nam mà làm thành một người nữ, xong đưa người nữ ấy đến gặp người nam. 23Người nam nói,
  “Đây là con người mà xương là do xương tôi ra,
   thân thể cũng do thân thể tôi mà ra.
  Tôi sẽ gọi nàng là ‘đàn bà’
   vì nàng ra từ người đàn ông.”
24Cho nên người đàn ông phải rời cha mẹ mà gắn bó với vợ mình. Hai người sẽ trở thành một thân.
25Cả người đàn ông và vợ đều trần truồng nhưng không cảm thấy xấu hổ.