24

Kiểm tra dân số

1Chúa Hằng Hữu lại giận dân Y-sơ-ra-ên, và giục Đa-vít kiểm tra dân số để nghịch với họ. 2Vua bảo Giô-áp, tổng tư lệnh quân đội: "Ông đi kiểm tra dân số các đại tộc Y-sơ-ra-ên, từ Đan cho đến Bê-e-sê-ba và cho ta biết tổng số." 3Nhưng Giô-áp đáp: "Cầu xin Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của bệ hạ cho vua thấy gia tăng dân số gấp trăm lần dân số hiện hữu. Nhưng tại sao bệ hạ muốn làm việc này?" 4Tuy nhiên lệnh vua mạnh hơn ý kiến của Giô-áp và các sĩ quan, nên họ đành từ giã vua đi kiểm tra dân số.
5Họ qua sông Giô-đan, cắm trại phía nam A-rô-e, một thành giữa thung lũng Gát rồi từ đấy đi Gia-xe. 6Kế đó, họ đi Ga-la-át, miền Ta-tim Hốt-si, Đan, vòng đến Si-đôn, 7đồn Ty-rơ, các thành của người Hê-vít và người Ca-na-an. Xuống miền Nam đến Giu-đa, tận Bê-e-sê-ba. 8Sau chín tháng hai mươi ngày, họ hoàn tất công tác và trở về Giê-ru-sa-lem. 9Giô-áp dâng bản phúc trình lên vua, theo đấy Y-sơ-ra-ên có 800.000 người trong tuổi quân dịch, còn Giu-đa có 500.000.
10Kiểm tra dân số xong, Đa-vít bị lương tâm cắn rứt, và thưa với Chúa: "Lạy Chúa Hằng Hữu! Con đã phạm một trọng tội; xin Chúa tha tội cho con, vì con thật điên rồ!" 11Sáng hôm sau, vào lúc Đa-vít thức giấc, Chúa bảo tiên tri Gát là người thường liên lạc với Đa-vít, 12,13đến gặp bệ hạ và nói: "Chúa cho vua chọn một trong ba điều: Hoặc bảy năm đói kém trong nước, hoặc ba tháng bị quân thù rượt đuổi, hoặc ba ngày bệnh dịch hoành hành trong lãnh thổ. Xin bệ hạ cân nhắc và quyết định để tôi thưa lại với Chúa, Đấng đã sai tôi." 14Đa-vít đáp: "Ta buồn khổ quá! Nhưng, thà rơi vào tay Chúa còn hơn vào tay người ta, bởi Ngài rộng lòng thương xót."
15Vậy, Chúa cho bệnh dịch hoành hành trong khắp nước Y-sơ-ra-ên, từ Đan cho đến Bê-e-sê-ba. Bắt đầu từ sáng hôm ấy cho đến hết thời gian ấn định, có đến 70.000 người chết. 16Khi thiên sứ ra tay hủy diệt Giê-ru-sa-lem, Chúa đổi ý về tai họa này, nên ra lệnh cho thiên sứ chấm dứt cuộc hủy diệt. Lúc ấy thiên sứ đang ở ngang sân đạp lúa của A-rau-na người Giê-bu. 17Khi Đa-vít thấy thiên sứ giết hại nhân dân, ông kêu xin Chúa: "Con mới chính là người có tội, còn đàn cừu này có làm gì nên tội đâu? Xin Chúa ra tay hành hạ con và gia đình cha con."
18Ngay hôm ấy, tiên tri Gát đến, tâu với Đa-vít: "Bệ hạ xây ngay cho Chúa một bàn thờ tại sân đạp lúa A-rau-na, người Giê-bu." 19Theo lời Gát, Đa-vít thi hành lệnh Chúa. 20Khi A-rau-na thấy vua và các tôi tớ vua đi tới, vội ra đón, phủ phục sát đất, 21hỏi: "Bệ hạ đến có việc gì? " Đa-vít đáp: "Để mua sân đạp lúa của ông và xây trên ấy một bàn thờ cho Chúa; mong rằng tai họa sẽ chấm dứt, không hành hại nhân dân nữa."
22A-rau-na thưa: "Xin vua cứ tự nhiên xử dụng vật gì để tế, tùy ý. Đây sẵn có bò để dâng lễ thiêu, cũng có xe chở lúa và ách bò dùng làm củi. 23Tôi xin dâng cho bệ hạ tất cả." Ông tiếp: "Chỉ cầu xin Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của bệ hạ nhậm lời bệ hạ." 24Đa-vít đáp lời A-rau-na: "Không. Ta muốn mua của ông, chứ không muốn dùng vật không mất tiền dâng cho Chúa làm lễ thiêu như thế." Vậy Đa-vít trả năm mươi lạng bạc để mua sân đạp lúa và mấy con bò, 25rồi xây tại đấy một bàn thờ cho Chúa, dâng lễ thiêu và lễ thù ân cho Ngài. Chúa nhậm lời cầu nguyện và bệnh dịch không hoành hành nữa.

24

Đa-vít kiểm điểm quân đội

1CHÚA lại nổi giận cùng dân Ít-ra-en. Ngài giục Đa-vít nghịch dân Ít-ra-en. Ngài bảo, “Hãy đi kiểm tra dân Ít-ra-en và Giu-đa.”
2Nên Đa-vít bảo Giô-áp, tư lệnh quân đội, “Hãy đi khắp các chi tộc Ít-ra-en, từ Đan cho đến Bê-e-sê-ba, kiểm tra dân chúng để ta biết số dân là bao nhiêu.”
3Giô-áp thưa với vua, “Nguyện CHÚA là Thượng Đế của bệ hạ ban cho dân của bệ hạ đông gấp trăm lần, và nguyện bệ hạ được sống để nhìn thấy điều đó. Nhưng tại sao bệ hạ lại muốn làm việc nầy?”
4Tuy nhiên vua ra lệnh cho Giô-áp và các cấp chỉ huy quân đội nên họ ra đi kiểm tra dân Ít-ra-en.
5Sau khi băng qua sông Giô-đanh, họ đóng trại gần A-rô-e về phía nam của thành nằm trong hố. Họ đi qua Gát rồi đến Gia-xe. 6Sau đó họ đi đến Ghi-lê-át và đất Ta-tim Hốt-si và đến Đan-Gia-an và vùng quanh Xi-đôn. 7Họ đi đến thành có vách kiên cố là Tia và tất cả các thành của người Hê-vít và người Ca-na-an. Sau cùng họ vào vùng nam Giu-đa, đến Bê-e-sê-ba. 8Sau chín tháng hai mươi ngày, họ đã đi qua khắp xứ rồi trở về Giê-ru-sa-lem.
9Giô-áp trao cho vua danh sách dân chúng. Có tám trăm ngàn người nam trong Ít-ra-en có thể cầm gươm và năm trăm ngàn người nam trong Giu-đa.

Chúa trừng phạt Đa-vít

10Đa-vít cảm thấy hổ thẹn sau khi kiểm tra dân số. Ông thưa cùng CHÚA, “Con đã phạm tội rất lớn về điều con làm. Lạy CHÚA xin tha thứ cho con, kẻ tôi tớ Ngài vì con đã hành động điên rồ.”
11Sáng sớm khi Đa-vít thức dậy thì CHÚA phán như sau với Gát, nhà tiên tri và tiên kiến của Đa-vít. 12CHÚA bảo Gát, “Hãy đi nói với Đa-vít, ‘CHÚA phán như sau: Ta cho ngươi ba lựa chọn. Hãy chọn một để ta phạt ngươi.’”
13Vậy Gát đi bảo Đa-vít, “Bệ hạ có muốn ba năm đói kém xảy đến cho bệ hạ và xứ của bệ hạ không? Hay bệ hạ phải trốn chạy trước kẻ thù trong ba tháng? Hoặc ba ngày dịch hạch trong xứ? Hãy suy nghĩ cho kỹ đi rồi cho tôi biết vua chọn điều nào để tôi thưa lại cùng CHÚA là Đấng đã sai tôi.”
14Đa-vít thưa cùng Gát, “Ta bị khốn đốn lớn. Thôi chẳng thà để CHÚA phạt chúng ta vì Ngài đầy lòng từ bi. Đừng để loài người phạt ta!”
15Vì thế CHÚA sai một nạn dịch kinh khiếp đến trên Ít-ra-en. Nó bắt đầu từ sáng và kéo dài tới thời gian đã định. Từ Đan cho đến Bê-e-sê-ba có bảy mươi ngàn người chết. 16Khi thiên sứ giơ tay ra trên Giê-ru-sa-lem để hủy diệt thành thì CHÚA ân hận về những sự thiệt hại Ngài gây ra. Ngài phán cùng thiên sứ đang tiêu diệt dân chúng rằng, “Thôi đủ rồi! Hãy bỏ tay ngươi xuống!” Thiên sứ của CHÚA đang đứng bên sân đập lúa của A-rau-na người Giê-bu-sít.

Đa-vít mua sân đập lúa của A-rau-na

17Khi Đa-vít nhìn thấy thiên sứ đã giết hại dân chúng thì ông thưa với CHÚA, “Con mới là người phạm tội và có lỗi chớ còn những người nầy chỉ là chiên đi theo con thôi. Họ đâu có lỗi gì? Xin CHÚA trừng phạt con và gia đình con.”
18Ngày đó Gát đến cùng Đa-vít và nói, “Hãy đi xây một bàn thờ cho CHÚA trên sân đập lúa của A-rau-na người Giê-bu-sít.” 19Vậy Đa-vít làm điều Gát dặn theo mệnh lệnh của CHÚA.
20A-rau-na ngước lên thấy vua và các tôi tớ đi đến. Ông liền bước ra sấp mặt xuống đất chào vua. 21Ông hỏi, “Tại sao vua chúa tôi đến cùng tôi?”
 Đa-vít đáp, “Để mua sân đập lúa của ngươi đặng ta xây một bàn thờ cho CHÚA. Rồi nạn dịch sẽ chấm dứt.”
22A-rau-na thưa cùng Đa-vít, “Vua chúa tôi ơi, bệ hạ cứ việc lấy gì cũng được để làm của lễ hi sinh. Đây có mấy con bò để làm của lễ thiêu, mấy tấm ván của sàn đạp lúa và ách để làm củi. 23Tâu bệ hạ, tôi xin dâng cho ngài tất cả mọi thứ.” A-rau-na thưa tiếp với vua, “Nguyện CHÚA là Thượng Đế hài lòng về bệ hạ.”
24Nhưng vua bảo A-rau-na, “Không, ta sẽ trả tiền miếng đất đó. Ta không muốn dâng của lễ cho CHÚA mà không tốn kém gì.”
 Vậy Đa-vít mua sân đập lúa và các con bò với giá một cân một phần tư bạc.
25Ông xây bàn thờ cho CHÚA ở đó và dâng của lễ toàn thiêu cùng của lễ thân hữu. Rồi CHÚA nghe lời cầu nguyện cho xứ, cơn dịch hạch trong Ít-ra-en liền chấm dứt.