33

Nhiệm vụ sứ giả Chúa

Chúa Hằng Hữu lại phán bảo tôi:

1,2“Con loài người, nói với dân tộc con: Nếu Ta đưa quân đến đánh một nước, và nhân dân nước ấy chọn một người canh gác, 3khi người thấy đạo quân đến, liền thổi còi báo động nhân dân; 4Người nào nghe tiếng báo động mà không chịu để ý, nếu bị giết, phải chịu trách nhiệm về tính mạng mình. 5Nó đã nghe tiếng còi mà không cảnh giác, đố là lỗi của nó. Nếu nó chịu canh gác, hẳn đã cứu được mạng sống mình. 6Nếu người canh gác thấy đạo quân đến, nhưng không chịu thổi còi báo động để cánh cáo nhân dân. Địch quân đến giết người nào, người ấy chết trong tội lỗi mình, nhưng Ta đòi trách nhiệm tính mạng nó nơi người canh gác."

7“Con loài người! Ta lập con làm ngươi canh gác dân Y-sơ-ra-ên, vậy phải nghe lời Ta để cảnh cáo nhân dân. 8Khi Ta bảo kẻ ác: 'Này, ác nhân, ngươi hẳn phải chết', nhưng con không nói lại lời Ta để cảnh cáo kẻ ác ăn năn. Kẻ ác sẽ chết trong tội lỗi nó, nhưng Ta đòi trách nhiệm tính mạng nó nơi con. 9Ngược lại, nếu con cảnh cáo nhưng kẻ ác không ăn năn, nó sẽ chết trong tội lỗi mình, còn con cứu được tính mạng mình."

10“Này, dân Y-sơ-ra-ên, các ngươi nói: 'Tội lỗi đè nặng trên chúng tôi, khiến chúng tôi héo hon gầy mòn, làm sao sống nổi?' 11Con bảo họ: 'Như Ta hằng sống, Thượng Đế phán, Ta chẳng vui gì khi kẻ ác chết, nhưng Ta muốn họ ăn năn tội lỗi và sống.' Vậy khá ăn năn tội ác mình, Y-sơ-ra-ên! Tại sao các ngươi muốn chết? 12Con loài người, nói với nhân dân: Việc ngay lành của người công chính không thể cứu nó khi nó phạm tội. Tội lỗi của người gian ác không hủy diệt nó khi nó ăn năn lìa bỏ tội."

13“Ta nói 'người công chính hẳn được sống' nhưng nếu nó phạm tội, nghĩ rằng các việc lành của mình sẽ cứu mình, nhưng chẳng việc lành nào được nhớ cả. Nó sẽ chết vì phạm tội. 14Ta nói 'người ác hẳn phải chết', nhưng nếu nó lìa bỏ tội lỗi, làm việc hợp pháp, hợp lẽ; 15nếu nó trả lại của cầm, hoàn lại của cướp, nếu ăn ngay ở thẳng, không gian tà, nó hẳn sẽ sống, chứ không chết. 16Không một việc ác nào bị nhắc nhở để buộc tội nó cả. Vì nó đã trở về đường ngay nẻo phải, nên sẽ được sống."

17“Nhưng dân tộc con nói: 'Chúa không công bằng', trong khi chính chúng nó bất công. 18Ta quả quyết: Nếu người công chính bỏ đường ngay, làm điều ác, nó sẽ chết. 19Nếu người ác bỏ đường gian làm điều ngay lành, nó sẽ sống. 20Nhưng các ngươi nói: 'Chúa không công bằng.' Y-sơ-ra-ên! Ta xét xử các ngươi mỗi người tùy theo việc mình làm."

21Năm thứ 11, kể từ khi chúng tôi bị lưu đày, cuối tháng 12, một người trốn thoát Giê-ru-sa-lem đến báo tin: 'Kinh đô đã thất thủ.' 22Đêm trước khi người ấy đến, tay Chúa Hằng Hữu đặt trên tôi, Ngài chữa tôi lành. Qua sáng hôm sau, khi người ấy đến, tôi nói được, không còn câm nữa.

23Chúa Hằng Hữu phán bảo tôi:

24“Con loài người! Những kẻ sống sót trong các thành phố điêu tàn xứ Y-sơ-ra-ôn nói: 'Áp-ra-ham chỉ một mình mà thừa hướng xứ này, còn chúng ta đông đúc, chắc chắn chúng ta sẽ được xứ này làm sản nghiệp.' 25Con bảo chúng nó:Chúa Hằng Hữu phán: 'Các ngươi ăn thịt lẫn với huyết, thờ lạy thần tượng và giết người, các ngươi sẽ hưởng được xứ này sao? 26Các ngươi ưa chém giết nhau, thờ thần tượng ghê tởm, người này ngoại tình với vợ kẻ khác, các ngươi sẽ hưởng được xứ này sao?"

27“Con bảo chúng nó: Chúa Hằng Hữu phán: Như Ta hằng sống, những kẻ ở nơi hoang tàn sẽ bị gươm giết, kẻ sống ngoài đồng sẽ bị thú dữ ăn thịt, người trong chiến lũy, hang động sẽ chết vì bệnh dịch. 28Ta sẽ làm cho xứ này hoang vắng, tiêu điều, niềm tự hào về sức mạnh sẽ cáo chung, núi đồi Y-sơ-ra-ên sẽ hoang vu đến nỗi chẳng còn ái đặt chân. 29Khi Ta làm cho xứ này hoang phế vì tội lỗi chúng nó, chứng nó sẽ biết Ta là Chúa Hằng Hữu."

30“Con loài người! Dân tộc con nói với nhau về con bên tường thành trước cửa nhà. Họ bảo nhau: 'Đến nghe ông ấy trình bày lời Chúa.' 31Vậy họ làm ra vẻ chân thành đến ngồi trước mặt con, nghe con nói, nhưng không làm theo. Miộng họ thốt lời yêu mến Chúa, nhưng trong lòng chỉ tìm kiếm tư lợi. 32Họ xem con như kẻ đàn giỏi, hát hay, đang trình diễn bản tình ca. Họ nghe lời con nói mà chẳng chú ý gì.

33Nhưng khi những việc này xảy đến, hẳn sẽ đến, họ sẽ biết rằng đã có tiên tri báo trước rồi."

33

Ê-xê-chiên làm lính gác cho dân Ít-ra-en

1CHÚA phán cùng tôi rằng: 2“Hỡi con người, hãy nói cùng dân chúng ngươi rằng: ‘Nếu ta mang chiến tranh đến trong một xứ thì dân xứ đó có thể chọn một người làm lính gác. 3Khi nó thấy kẻ thù kéo đến tấn công xứ thì sẽ thổi kèn báo động cho dân chúng. 4Nếu chúng nghe tiếng kèn mà không chuẩn bị gì cả thì kẻ thù sẽ kéo đến giết chúng. Chúng sẽ chịu trách nhiệm về cái chết của mình. 5Vì chúng đã nghe tiếng kèn mà không làm gì cả cho nên chúng phải chịu trách nhiệm về cái chết mình. Nếu chúng đã chuẩn bị thì chắc hẳn đã cứu được mạng sống mình. 6Nhưng nếu nó thấy quân thù đến tấn công mà không thổi kèn, dân chúng không được cảnh cáo trước cho nên nếu quân thù đến giết ai thì họ sẽ chết vì tội lỗi mình nhưng ta sẽ bắt người lính gác chịu trách nhiệm về cái chết ấy.’
7Cho nên, hỡi con người, ta đã đặt ngươi làm người lính gác cho Ít-ra-en. Nếu ngươi nghe lời từ miệng ta, ngươi phải cảnh cáo chúng cho ta. 8Nếu ta bảo kẻ ác rằng: ‘Hỡi kẻ ác, ngươi chắc chắn sẽ chết,’ nhưng ngươi lại không nói gì cả để cảnh cáo nó đừng làm ác nữa. Như thế nó sẽ chết vì tội lỗi nó nhưng ta sẽ bắt ngươi chịu trách nhiệm về cái chết của nó. 9Nhưng nếu ngươi đã cảnh cáo kẻ ác để đừng làm ác nữa mà nó vẫn cứ làm ác thì nó sẽ chết vì tội lỗi mình nhưng ngươi thì cứu được mạng mình.

Thượng Đế không muốn tiêu diệt ai cả

10Cho nên, hỡi con người, ngươi hãy bảo dân Ít-ra-en rằng: ‘Các ngươi đã nói: Dĩ nhiên chúng tôi biết những vi phạm luật lệ và tội lỗi làm tổn hại chúng tôi. Chúng sẽ giết chúng tôi nhưng chúng tôi phải làm thế nào để được sống?’ 11Hãy bảo chúng rằng: ‘CHÚA là Thượng Đế phán: Thật như ta hằng sống, ta không muốn thấy kẻ ác nào chết cả. Ta muốn chúng thôi làm ác và được sống. Thôi, hãy ngưng việc ác của các ngươi đi! Hỡi Ít-ra-en, các ngươi không muốn chết phải không?’
12Hỡi con người, hãy bảo dân ngươi rằng: ‘Những điều tốt của những kẻ làm phải sẽ không cứu chúng được khi chúng phạm tội. Những điều ác của kẻ ác sẽ không khiến chúng bị phạt khi chúng thôi làm điều ác. Nếu người lành phạm tội thì việc lành nó làm trước kia cũng không cứu nó được.’ 13Nếu ta bảo người tốt rằng, ‘Ngươi chắc chắn sẽ sống,’ chúng sẽ nghĩ rằng chúng đã đủ tốt rồi cho nên sẽ làm điều ác. Như thế thì chẳng có điều tốt gì chúng làm mà được ghi nhớ cả. Chúng sẽ chết vì điều ác mình. 14Hay nếu ta bảo kẻ ác rằng, ‘Ngươi chắc chắn sẽ chết,’ nó nghe vậy nên không làm điều ác nữa mà làm điều ngay thẳng lương thiện. 15Chẳng hạn nó trả lại vật cầm thế hay trả lại vật nó đã ăn cắp. Nếu nó sống theo qui tắc và không phạm tội nữa thì nó chắc chắn sẽ sống, không chết. 16Nó sẽ không bị trừng phạt gì về những tội lỗi nó cả. Nay nó đã làm điều ngay thằng công bình cho nên chắc chắn nó sẽ sống.
17Dân chúng ngươi nói: ‘Đường lối Chúa không công bình.’ Nhưng chính đường lối chúng nó mới không công bình. 18Nếu người tốt thôi làm điều thiện mà làm điều ác thì sẽ chết vì điều ác mình. 19Nhưng nếu kẻ ác thôi làm chuyện ác mà làm điều phải lẽ và công bằng thì sẽ sống. 20Các ngươi sẽ vẫn nói: ‘Đường lối Chúa không công bằng.’ Hỡi Ít-ra-en, ta sẽ xét xử các ngươi theo đường lối của các ngươi.”

Giê-ru-sa-lem thất thủ

21Sự việc xảy ra vào ngày năm tháng mười, năm lưu đày thứ mười hai của chúng tôi. Có một người vừa thoát khỏi Giê-ru-sa-lem đến gặp tôi báo cáo, “Thành Giê-ru-sa-lem bị chiếm rồi.” 22Tôi cảm biết quyền năng CHÚA trên tôi từ tối hôm trước. Ngài đã cho tôi nói trở lại trước khi người đó đến. Tôi nói được, không bị câm nữa.
23Rồi CHÚA phán cùng tôi: 24“Hỡi con người, dân chúng sống ở những nơi đổ nát trong xứ Ít-ra-en nói rằng: ‘Áp-ra-ham chỉ có một người thôi mà ông ta được cấp toàn xứ làm tài sản. Dĩ nhiên vì chúng ta đông cho nên xứ cũng được cấp cho chúng ta làm tài sản.’ 25Vì thế hãy bảo chúng: ‘Chúa là Thượng Đế phán: Các ngươi ăn thịt còn dính máu, các ngươi xin thần tượng giúp mình, các ngươi giết người. Như vậy mà các ngươi muốn lấy xứ làm tài sản sao? 26Các ngươi trông cậy vào gươm và làm những điều ta ghét. Ai nấy trong các ngươi cũng ăn nằm với vợ của người láng giềng mình. Vậy mà các ngươi đòi xứ sao?’
27Hãy bảo chúng: CHÚA là Thượng Đế phán: ‘Thật như ta hằng sống, những kẻ sống trong các thành đổ nát trong Ít-ra-en sẽ chết vì chiến tranh. Còn những kẻ sống trong vùng quê thì ta sẽ cho thú dữ ăn thịt. Ai trốn trong mật khu và hang hốc sẽ chết vì bệnh tật. 28Ta sẽ khiến đất trở thành sa mạc hoang vu. Sự kiêu hãnh của dân chúng vì quyền lực của đất đai sẽ không còn. Núi non của Ít-ra-en sẽ hoang vắng đến nỗi không ai qua lại cả. 29Rồi chúng sẽ biết rằng ta là CHÚA khi ta biến xứ ra sa mạc hoang vu vì chúng làm những điều mà ta ghét.’
30Nhưng còn về phần ngươi, hỡi con người, dân chúng ngươi bàn tán về ngươi bên vách và nơi mỗi cửa nhà. Chúng bảo nhau: ‘Chúng ta hãy đến nghe lời CHÚA.’ 31Vì thế chúng kéo nhau đông đảo đến với ngươi làm như thể muốn nghe lắm. Chúng ngồi trước mặt ngươi như thể chúng là dân ta và muốn nghe lời ngươi nhưng chúng đâu có chịu vâng theo. Miệng chúng nói yêu thương ta nhưng lòng thì chỉ nghĩ đến tư lợi. 32Đối với dân chúng ngươi thì ngươi chỉ như ca sĩ hát bài tình ca, có giọng hay, chơi đờn giỏi. Chúng nghe lời ngươi nói nhưng không làm theo.
33Khi việc đó xảy ra, mà chắc chắn sẽ xảy ra, thì dân chúng sẽ biết rằng có một nhà tiên tri ở giữa họ.”