33

Nhiệm vụ sứ giả Chúa

Chúa Hằng Hữu lại phán bảo tôi:

1,2“Con loài người, nói với dân tộc con: Nếu Ta đưa quân đến đánh một nước, và nhân dân nước ấy chọn một người canh gác, 3khi người thấy đạo quân đến, liền thổi còi báo động nhân dân; 4Người nào nghe tiếng báo động mà không chịu để ý, nếu bị giết, phải chịu trách nhiệm về tính mạng mình. 5Nó đã nghe tiếng còi mà không cảnh giác, đố là lỗi của nó. Nếu nó chịu canh gác, hẳn đã cứu được mạng sống mình. 6Nếu người canh gác thấy đạo quân đến, nhưng không chịu thổi còi báo động để cánh cáo nhân dân. Địch quân đến giết người nào, người ấy chết trong tội lỗi mình, nhưng Ta đòi trách nhiệm tính mạng nó nơi người canh gác."

7“Con loài người! Ta lập con làm ngươi canh gác dân Y-sơ-ra-ên, vậy phải nghe lời Ta để cảnh cáo nhân dân. 8Khi Ta bảo kẻ ác: 'Này, ác nhân, ngươi hẳn phải chết', nhưng con không nói lại lời Ta để cảnh cáo kẻ ác ăn năn. Kẻ ác sẽ chết trong tội lỗi nó, nhưng Ta đòi trách nhiệm tính mạng nó nơi con. 9Ngược lại, nếu con cảnh cáo nhưng kẻ ác không ăn năn, nó sẽ chết trong tội lỗi mình, còn con cứu được tính mạng mình."

10“Này, dân Y-sơ-ra-ên, các ngươi nói: 'Tội lỗi đè nặng trên chúng tôi, khiến chúng tôi héo hon gầy mòn, làm sao sống nổi?' 11Con bảo họ: 'Như Ta hằng sống, Thượng Đế phán, Ta chẳng vui gì khi kẻ ác chết, nhưng Ta muốn họ ăn năn tội lỗi và sống.' Vậy khá ăn năn tội ác mình, Y-sơ-ra-ên! Tại sao các ngươi muốn chết? 12Con loài người, nói với nhân dân: Việc ngay lành của người công chính không thể cứu nó khi nó phạm tội. Tội lỗi của người gian ác không hủy diệt nó khi nó ăn năn lìa bỏ tội."

13“Ta nói 'người công chính hẳn được sống' nhưng nếu nó phạm tội, nghĩ rằng các việc lành của mình sẽ cứu mình, nhưng chẳng việc lành nào được nhớ cả. Nó sẽ chết vì phạm tội. 14Ta nói 'người ác hẳn phải chết', nhưng nếu nó lìa bỏ tội lỗi, làm việc hợp pháp, hợp lẽ; 15nếu nó trả lại của cầm, hoàn lại của cướp, nếu ăn ngay ở thẳng, không gian tà, nó hẳn sẽ sống, chứ không chết. 16Không một việc ác nào bị nhắc nhở để buộc tội nó cả. Vì nó đã trở về đường ngay nẻo phải, nên sẽ được sống."

17“Nhưng dân tộc con nói: 'Chúa không công bằng', trong khi chính chúng nó bất công. 18Ta quả quyết: Nếu người công chính bỏ đường ngay, làm điều ác, nó sẽ chết. 19Nếu người ác bỏ đường gian làm điều ngay lành, nó sẽ sống. 20Nhưng các ngươi nói: 'Chúa không công bằng.' Y-sơ-ra-ên! Ta xét xử các ngươi mỗi người tùy theo việc mình làm."

21Năm thứ 11, kể từ khi chúng tôi bị lưu đày, cuối tháng 12, một người trốn thoát Giê-ru-sa-lem đến báo tin: 'Kinh đô đã thất thủ.' 22Đêm trước khi người ấy đến, tay Chúa Hằng Hữu đặt trên tôi, Ngài chữa tôi lành. Qua sáng hôm sau, khi người ấy đến, tôi nói được, không còn câm nữa.

23Chúa Hằng Hữu phán bảo tôi:

24“Con loài người! Những kẻ sống sót trong các thành phố điêu tàn xứ Y-sơ-ra-ôn nói: 'Áp-ra-ham chỉ một mình mà thừa hướng xứ này, còn chúng ta đông đúc, chắc chắn chúng ta sẽ được xứ này làm sản nghiệp.' 25Con bảo chúng nó:Chúa Hằng Hữu phán: 'Các ngươi ăn thịt lẫn với huyết, thờ lạy thần tượng và giết người, các ngươi sẽ hưởng được xứ này sao? 26Các ngươi ưa chém giết nhau, thờ thần tượng ghê tởm, người này ngoại tình với vợ kẻ khác, các ngươi sẽ hưởng được xứ này sao?"

27“Con bảo chúng nó: Chúa Hằng Hữu phán: Như Ta hằng sống, những kẻ ở nơi hoang tàn sẽ bị gươm giết, kẻ sống ngoài đồng sẽ bị thú dữ ăn thịt, người trong chiến lũy, hang động sẽ chết vì bệnh dịch. 28Ta sẽ làm cho xứ này hoang vắng, tiêu điều, niềm tự hào về sức mạnh sẽ cáo chung, núi đồi Y-sơ-ra-ên sẽ hoang vu đến nỗi chẳng còn ái đặt chân. 29Khi Ta làm cho xứ này hoang phế vì tội lỗi chúng nó, chứng nó sẽ biết Ta là Chúa Hằng Hữu."

30“Con loài người! Dân tộc con nói với nhau về con bên tường thành trước cửa nhà. Họ bảo nhau: 'Đến nghe ông ấy trình bày lời Chúa.' 31Vậy họ làm ra vẻ chân thành đến ngồi trước mặt con, nghe con nói, nhưng không làm theo. Miộng họ thốt lời yêu mến Chúa, nhưng trong lòng chỉ tìm kiếm tư lợi. 32Họ xem con như kẻ đàn giỏi, hát hay, đang trình diễn bản tình ca. Họ nghe lời con nói mà chẳng chú ý gì.

33Nhưng khi những việc này xảy đến, hẳn sẽ đến, họ sẽ biết rằng đã có tiên tri báo trước rồi."

33

上帝派以西结作守望者

(3.16-21)

1耶和华的话临到我,说: 2“人子啊,你要吩咐本国的百姓,对他们说:我使刀剑临到哪一国,哪一国的百姓从他们中间选立一人,作为守望者。 3守望者见刀剑临到那地,若吹角警戒百姓, 4有人听见角声却不受警戒,刀剑来除灭了他,这人的血必归到自己头上。 5他听见角声,不受警戒,他的血必归到自己身上;他若受警戒,就救了自己的命。 6倘若守望者见刀剑临到,却不吹角,以致百姓未受警戒,刀剑来杀了他们中间的一个人,这人虽然因自己的罪孽而死,我却要从守望者的手里讨他的血债。
7“人子啊,我照样立你作以色列家的守望者;你要听我口中的话,替我警戒他们。 8我对恶人说:‘恶人哪,你必要死!’你若不开口警戒恶人,使他离开所行的道,这恶人必因自己的罪孽而死,我却要从你手里讨他的血债。 9但是你,你若警戒恶人,叫他离弃所行的道,他仍不转离,他必因自己的罪孽而死,你却救了自己的命。”

个人的责任

10“人子啊,你要对以色列家说:你们曾这样说:‘我们的过犯罪恶在自己身上,我们必因此消灭,怎能存活呢?’ 11你要对他们说,主耶和华说:我指着我的永生起誓,我断不喜悦恶人死亡,惟喜悦恶人转离他所行的道而存活。以色列家啊,你们回转,回转离开恶道吧!何必死亡呢? 12人子啊,你要对本国的百姓说:义人的义,在他犯罪之日不能救他;至于恶人的恶,在他转离恶行之日不会使他倾倒;义人在他犯罪之日不能因自己的义存活。 13我对义人说:‘你必存活!’他若倚靠自己的义作恶,所行的义就不被记念;他必因所作的恶死亡。 14我对恶人说:‘你必死亡!’他若转离他的罪恶,行公平公义的事; 15恶人若归还抵押品,归回所抢夺的东西,遵行生命的律例,不再作恶;他必存活,不致死亡。 16他所犯的一切罪必不被记念;他行了公平公义的事,必要存活。
17“你本国的百姓说:‘主的道不公平。’其实他们,他们的道才是不公平。 18义人转离自己的义作恶,他必因此而死亡。 19恶人转离他的恶,行公平公义的事,他必因此而存活。 20你们还说:‘主的道不公平。’以色列家啊,我必按你们各人所行的审判你们。”

耶路撒冷陷落的消息

21我们被掳后第十二年的十月初五,有人从耶路撒冷逃到我这里,说:“城已被攻破。” 22逃来的人到的前一天晚上,耶和华的手按在我身上,开我的口。第二天早晨,等那人来到我这里,我的口就开了,不再说不出话来。

百姓的罪

23耶和华的话临到我,说: 24“人子啊,住在以色列荒废之地的人说:‘亚伯拉罕一人能得这地为业,我们人数众多,这地更是给我们为业的。’ 25所以你要对他们说,主耶和华如此说:你们吃带血的食物,向偶像举目,并且流人的血,你们还能得这地为业吗? 26你们倚靠自己的刀剑行可憎的事,人人污辱邻舍的妻,你们还能得这地为业吗? 27你要对他们这样说,主耶和华如此说:我指着我的永生起誓,在废墟的,必倒在刀下;在田野的,必交给野兽吞吃;在堡垒和洞中的,必遭瘟疫而死。 28我必使这地荒废荒凉,它骄傲的权势也必止息;以色列的山都必荒废,无人经过。 29我因他们所做一切可憎的事,使地荒废荒凉;那时,他们就知道我是耶和华。”

先知传讲的信息

30“你,人子啊,你本国的百姓在城墙旁边、在房屋门口谈论你。弟兄对弟兄彼此说:‘来吧!听听有什么话从耶和华而出。’ 31他们如同百姓前来,来到你这里,坐在你面前仿佛是我的子民。他们听了你的话,却不实行;因为他们口里说爱,心却追随财利。 32看哪,他们看你如同一个唱情歌的人,声音优雅、善于奏乐;他们听了你的话,却不实行。 33看哪,这话就要应验;应验时,他们就知道在他们中间有了先知。”