30

Dawid Pơrai Hĭ Ƀing Amalek

1Dawid laih anŭn ƀing tơhan ñu wơ̆t glaĭ pơ anih Ziklag amăng hrơi tal klâo tơdơi kơ đuaĭ mơ̆ng anih Aphêk laih. Hlak anŭn, ƀing Amalek hơmâo rai wang blah anih Negewơ laih anŭn anih Ziklag. Ƀing gơñu hơmâo kơsung blah Ziklag laih anŭn čuh hĭ, 2laih anŭn mă mơnă ƀing đah kơmơi wơ̆t hăng abih bang mơnuih amăng anŭn, wơ̆t hăng čơđai laih anŭn tha. Ƀing gơñu ƀu pơdjai hĭ ƀing gơñu ôh, samơ̆ ba pơđuaĭ hĭ ƀing mơnă anŭn tơdang gơñu glaĭ pơ jơlan gơñu pô.
3Tơdang Dawid laih anŭn ƀing tơhan ñu truh pơ Ziklag, ƀing gơñu ƀuh arăng čuh hĭ hăng apui laih anŭn ƀing ană bơnai gơñu arăng mă ngă mơnă laih. 4Tui anŭn, Dawid laih anŭn ƀing tơhan ñu hia kraih biă mă tơl ƀing gơñu ƀu hơmâo tơlơi kơtang dơ̆ng tah kiăng kơ hia. 5Dua čô bơnai Dawid arăng hơmâo mă jing mơnă laih, anŭn jing HʼAhinôam mơnuih Yizreel laih anŭn HʼAbigail jing đah kơmơi kơmai Nabal pơ anih Karmel. 6Dawid rŭng răng biă mă yuakơ ƀing tơhan ñu pơlaĭ kiăng kơ pơdjai hĭ ñu hăng tơlơi glŏm boh pơtâo ƀơi ñu. Rĭm čô ruă pran biă mă yuakơ ƀing ană đah rơkơi đah kơmơi gơñu. Samơ̆ Dawid đaŏ kơnang kơ Yahweh Ơi Adai ñu jing Pô pơkơtang ñu.
7Giŏng anŭn, Dawid laĭ kơ khua ngă yang Abiathar jing ană đah rơkơi Ahimelek tui anai, “Ba rai ao êphôd kơ kâo bĕ kiăng tơña kơ Ơi Adai hơget tơlơi či ngă.” Abiathar ba rai ao êphôd kơ ñu, 8laih anŭn Dawid hơduah tơña kơ Yahweh tui anai, “Kâo či kiaŏ tui ƀing wang blah anŭn mơ̆? Kâo či dưi hĭ kơ ƀing gơñu mơ̆?”
 Yahweh laĭ glaĭ tui anai, “Kiaŏ blah ƀing gơñu bĕ. Sĭt yơh ih či blah dưi hĭ kơ ƀing gơñu laih anŭn dưi pơklaih hĭ ƀing ană plei ih yơh.”
9Dawid laih anŭn năm-rơtuh čô ling tơhan nao truh pơ anih čroh ia Besor, jing anih đơđa hơmâo mơnuih amăng ƀing gơñu dŏ glaĭ pơ anŭn. 10Anŭn jing dua-rơtuh čô dŏ glaĭ yuakơ ƀing gơñu gleh rơmơ̆n biă mă kiăng găn nao čroh ia anŭn. Samơ̆ Dawid laih anŭn pă̱-rơtuh čô adih ăt kiaŏ tui mơ̆n.
11Ƀing tơhan Dawid hơduah ƀuh sa čô mơnuih Êjip amăng đang hơma laih anŭn ba rai pơ Dawid. Ƀing gơñu brơi kơ gơ̆ ia mơñum laih anŭn gơnam ƀơ̆ng, 12anŭn jing črăn mơ̆ng ƀañ boh hra hăng dua boh ƀañ boh kơƀâo. Ñu ƀơ̆ng laih anŭn hơmâo glaĭ pran. Hlâo kơ anŭn, ñu ƀu ƀơ̆ng kŏn mơñum lơi amăng klâo hrơi klâo mlam.
13Dawid tơña gơ̆ tui anai, “Ih lŏm kơ ƀing hlơi lĕ laih anŭn mơ̆ng pă ih rai lĕ?”
 Gơ̆ laĭ tui anai, “Kâo jing sa čô mơnuih Êjip, hlŭn kơ sa čô amăng ƀing Amalek. Khua kâo lui raih hĭ kâo tơdang kâo ruă amăng klâo hrơi hlâo kơ anai.
14Ƀing gơmơi wang blah anih Negewơ ƀing Keret laih anŭn guai lŏn lŏm kơ ƀing Yudah, wơ̆t hăng anih Negewơ ƀing Kaleb mơ̆n. Giŏng anŭn, ƀing gơmơi čuh hĭ plei Ziklag.”
15Dawid tơña kơ ñu tui anai, “Dưi mơ̆ ih dui ba kâo nao pơ ƀing mơnuih wang blah anŭn?”
 Ñu laĭ glaĭ tui anai, “Ƀuăn rơ̆ng bĕ hăng kâo ƀơi anăp Ơi Adai, ih ƀu či pơdjai hĭ kâo ƀôdah jao glaĭ kâo kơ khua kâo ôh, tui anŭn kâo či ba ih trŭn nao pơ ƀing gơñu.”
16Ñu ba jơlan kơ Dawid, ƀuh ƀing gơñu bra hyu djŏp anih, ƀơ̆ng huă, mơñum laih anŭn yŭn suang yuakơ khul gơnam ƀing gơñu sua mă lu biă mă mơ̆ng anih lŏn ƀing Philistia laih anŭn mơ̆ng anih lŏn Yudah. 17Ƀơi mơguah ưm hrơi tŏ tui, Dawid pơblah hăng ƀing gơñu hlŏng truh pơ hơhuñ yơh. Dawid hăng ƀing tơhan ñu pơdjai hĭ abih bang ƀing gơñu, kơnơ̆ng pă̱-rơtuh čô ƀing tơdăm jing ƀing đĭ aseh samô đôč dưi đuaĭ tơklaih hĭ. 18Dawid mă glaĭ abih bang gơnam ƀing Amalek hơmâo mă pơđuaĭ laih, wơ̆t hăng dua čô bơnai ñu mơ̆n. 19Ƀu hơmâo hlơi pô ƀôdah gơnam hơget ôh rơngiă hĭ: Čơđai ƀôdah tha, đah rơkơi ƀôdah đah kơmơi, gơnam sua mă ƀôdah hơget gơnam pơkŏn dơ̆ng jing gơnam ƀing gơñu hơmâo mă pơđuaĭ hĭ. Dawid mă glaĭ abih bang tơlơi yơh. 20Ñu mă abih bang khul triu, khul rơmô laih anŭn ƀing tơhan ñu puh wang nao hlâo kơ hlô mơnơ̆ng anŭn pơtă tui anai, “Anai jing gơnam sua mă Dawid yơh.”
21Giŏng anŭn, Dawid nao truh pơ anih dua-rơtuh čô tơhan jing ƀing gleh rơmơ̆n biă mă kiăng đuaĭ tui ñu, jing ƀing dŏ glaĭ pơ anih čroh ia Besor anŭn. Ƀing gơñu tơbiă kiăng bưp Dawid laih anŭn ƀing mơnuih hrŏm hăng ñu. Tơdang Dawid laih anŭn ƀing ling tơhan ñu rai jĕ pơ ƀing anŭn, ñu pơhiăp kơkuh hăng ƀing gơ̆ yơh. 22Samơ̆ abih bang ƀing sat ƀai laih anŭn ƀing ngă brơi kơ arăng pơrơdjơ̆ pơrơsao amăng ƀing ling tơhan Dawid laĭ tui anai, “Yuakơ ƀing gơñu ƀu tơbiă nao hrŏm hăng ƀing ta ôh, ƀing ta ƀu či pơpha hăng ƀing gơñu ôh gơnam sua mă ta hơmâo mă laih anai. Samơ̆, rĭm čô dưi mă glaĭ bơnai ñu, ană bă ñu laih anŭn đuaĭ yơh.”
23Dawid laĭ glaĭ tui anai, “Ƀu djơ̆ ôh, Ơ ƀing ayŏng adơi kâo hơi, ƀing gih khŏm anăm ngă ôh hăng hơget tơlơi Yahweh hơmâo jao brơi laih kơ ƀing ta. Ñu hơmâo pơgang brơi laih kơ ƀing ta laih anŭn djru laih ƀing ta blah dưi hĭ kơ ƀing ling tơhan rai pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ƀing ta. 24Ƀing gih pơmĭn kơ tơlơi ƀing arăng či hơmư̆ kơ tơlơi ƀing gih laĭ lĕ? Gơnam pơpha kơ mơnuih dŏ glaĭ wai gơnam djru anŭn ăt hrup hăng gơnam pơpha kơ mơnuih nao pơ tơdron blah mơ̆n. Abih bang jing kar kaĭ soh sel.” 25Dawid pơkra tơlơi juăt laih anŭn tơlơi phiăn anai kơ ƀing Israel čơdơ̆ng mơ̆ng hrơi anŭn truh kơ tă anai.
26Tơdang Dawid truh pơ anih plei Ziklag, ñu mơit ƀiă gơnam sua mă kơ ƀing kŏng tha Yudah jing ƀing gơyut ñu hlâo adih laih anŭn laĭ tui anai, “Anai yơh jing sa gơnam brơi kơ ƀing gih jing gơnam sua mă mơ̆ng ƀing rŏh ayăt Yahweh.”
27Ñu ăt mơit nao gơnam sua mă kơ ƀing dŏ pơ plei Bêthêl, Ramôt-Negewơ laih anŭn plei Yattir mơ̆n; 28kơ ƀing dŏ pơ plei Arôêr, Sipmot, Estemôa, 29laih anŭn plei Rakal; kơ ƀing dŏ amăng plei pla ƀing Yerahmeêl laih anŭn ƀing Ken; 30kơ ƀing dŏ amăng plei Hormah, Bôrasan, Athak, 31laih anŭn plei Hebrôn; kơ ƀing dŏ amăng abih bang khul anih pơkŏn jing anih Dawid laih anŭn ƀing đuaĭ tui ñu hơmâo găn nao laih.

30

Thành Xiếc-lác Bị Quân A-ma-léc Cướp Phá

1Khi Đa-vít và những người theo chàng về đến thành Xiếc-lác vào ngày thứ ba, thì người A-ma-léc đã cướp phá vùng Ne-ghép và thành Xiếc-lác. Chúng hủy phá thành Xiếc-lác và phóng hỏa đốt thành. 2Chúng bắt đàn bà và mọi người trong thành, từ nhỏ đến lớn, làm tù binh, không giết một ai. Chúng dẫn họ đi theo và lên đường.
3Đa-vít và những người theo chàng về đến nơi, thấy thành cháy rụi, còn vợ và con trai, con gái họ thì bị bắt đi. 4Đa-vít và binh sĩ theo mình òa lên khóc cho đến khi họ không còn sức khóc nữa. 5Ngay cả hai bà vợ của Đa-vít, A-hi-nô-am người Gít-rê-ên, và A-bi-ga-in, vợ góa của Na-banh, người Cạt-mên, cũng bị bắt đi. 6Đa-vít lâm vào tình cảnh rất nguy kịch vì tất cả các binh sĩ đều cay đắng khi nghĩ đến con trai con gái mình nên bàn chuyện ném đá chàng.
 Nhưng Đa-vít lấy lại can đảm nhờ CHÚA là Đức Chúa Trời mình.
7Đa-vít nói với thầy tế lễ A-bia-tha, con ông A-hi-mê-léc: “Xin thầy đem ê-phót lại đây cho tôi.” Khi thầy tế lễ A-bia-tha đem ê-phót đến, 8Đa-vít cầu hỏi ý CHÚA: “Con có nên đuổi theo bọn cướp này không? Con có rượt kịp chúng không?” Ngài đáp: “Hãy đuổi theo chúng. Thế nào con cũng rượt kịp chúng và giải thoát các tù binh.”
9Đa-vít ra đi cùng với sáu trăm người theo chàng. Đến khe Bê-sô, hậu quân dự bị dừng lại. 10Đa-vít cùng với bốn trăm người tiếp tục đuổi theo bọn cướp, còn hai trăm người kia dừng lại vì họ đuối sức, không thể băng qua khe Bê-sô được.
11Binh sĩ bắt gặp một tên Ai-cập ngoài đồng, dẫn đến cho Đa-vít. Họ cho nó ăn bánh và nước uống. 12Họ cũng cho nó một miếng bánh trái vả khô và hai chùm nho khô. Ăn xong, nó lại sức, vì đã ba ngày ba đêm nó không ăn uống gì. 13Đa-vít hỏi nó: “Anh là người của ai? Quê anh ở đâu?” Nó đáp: “Tôi là người Ai-cập, làm nô lệ cho một người A-ma-léc. Chủ bỏ tôi lại đây ba ngày vì tôi ngã bệnh. 14Trước đó, chúng tôi cướp phá vùng Ne-ghép của người Kê-rê-thít, vùng Ne-ghép của người Giu-đa, và vùng Ne-ghép của người Ca-lép. Chúng tôi cũng phóng hỏa đốt thành Xiếc-lác.” 15Đa-vít hỏi: “Anh có muốn dẫn tôi xuống chỗ bọn cướp đó không?” Nó đáp: “Xin ông nhân danh Đức Chúa Trời thề với tôi rằng ông sẽ không giết tôi, cũng không nộp tôi vào tay chủ tôi, thì tôi sẽ dẫn ông xuống chỗ bọn cướp đó.”

Đa-vít Đánh Bại Quân A-ma-léc

16Người Ai-cập dẫn Đa-vít xuống. Kìa, quân A-ma-léc tràn lan khắp miền, chè chén, ăn mừng vì số chiến lợi phẩm lớn thu được từ xứ Phi-li-tin và Giu-đa. 17Đa-vít đánh giết chúng từ rạng đông đến chiều ngày hôm sau. Không một tên nào thoát, ngoại trừ bốn trăm thanh niên cưỡi lạc đà chạy trốn. 18Đa-vít giải cứu tất cả những người bị quân A-ma-léc bắt đi, kể cả hai bà vợ của mình. 19Họ không mất một ai, từ người nhỏ đến người lớn, từ con trai đến con gái. Đa-vít cũng thu hồi được chiến lợi phẩm và tất cả những gì bị cướp. 20Đa-vít bắt tất cả chiên dê và bò. Những người theo chàng lùa đàn súc vật đi trước và nói: “Đây là chiến lợi phẩm của Đa-vít.”
21Đa-vít về đến nơi hai trăm người ở lại khe Bê-sô vì họ quá mệt mỏi không theo chàng được. Họ ra đón Đa-vít và đoàn quân đi theo chàng. Đa-vít và đoàn quân đến gần chào hỏi họ. 22Bấy giờ, tất cả những tên côn đồ vô lại trong đám người theo Đa-vít lên tiếng: “Vì chúng nó không có đi với chúng ta nên chúng ta không chia chiến lợi phẩm thu được cho chúng nó. Chúng chỉ được phép dẫn vợ con đi thôi.” 23Nhưng Đa-vít cản họ: “Anh em không nên làm như vậy. Hãy xem những gì CHÚA ban cho chúng ta, thể nào Ngài gìn giữ chúng ta bình an vô sự, lại còn nộp bọn cướp vào tay chúng ta. 24Không ai có thể nghe lời anh em đề nghị! Phần của người đi đánh giặc cũng như phần của người ở lại giữ đồ đạc đều bằng nhau. Họ sẽ chia đồng đều.” 25Kể từ hôm ấy, Đa-vít lập quyết định này thành luật trong dân Y-sơ-ra-ên, vẫn còn áp dụng đến ngày nay.
26Về đến Xiếc-lác, Đa-vít gởi một phần chiến lợi phẩm cho bạn bè mình là các trưởng lão Giu-đa, kèm theo sứ điệp: “Xin gởi đến anh em món quà này trong số chiến lợi phẩm lấy được từ tay kẻ thù của CHÚA.” 27Đa-vít cũng gởi quà cho các trưởng lão ở Bê-tên, Ra-mốt Ne-ghép, và Giạt-thia, 28các trưởng lão ở A-rô-e, Síp-mốt, và Et-tơ-mô-a, 29các trưởng lão ở Ra-canh, ở trong các thành của người Giê-ra-mên, và các thành của người Kê-ni, 30các trưởng lão ở Họt-ma, Bọt-a-san, A-thạch, 31các trưởng lão ở Hếp-rôn, và ở tất cả mọi nơi Đa-vít và những người theo chàng thường qua lại.