24

Pơtao Dawid Yap Ƀing Ling Tơhan Israel

(1 Hră Ruai 21:1-17)

1Sa wơ̆t dơ̆ng, Yahweh hil pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ƀing Israel laih anŭn pơtrŭt kơ pơtao Dawid pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ƀing gơñu tui anai, “Nao yap bĕ mrô ƀing ling tơhan mơ̆ng ƀing Yudah laih anŭn mrô ƀing ling tơhan mơ̆ng ƀing Israel pơkŏn.”
2Tui anŭn, pơtao pơtă kơ Yôab laih anŭn kơ ƀing khua djă̱ akŏ ƀing ling tơhan hrŏm hăng ñu tui anai, “Nao bĕ amăng djŏp kơnung djuai Israel čơdơ̆ng mơ̆ng anih Dan jing pơ rơnuč gah dư̱r hlŏng truh pơ anih Beêrseba jing pơ rơnuč gah thu̱ng kiăng kơ yap ƀing tơhan pơblah kiăng kơ kâo dưi thâo hơdôm čô ƀing ta hơmâo.”
3Samơ̆ Yôab laĭ glaĭ kơ pơtao tui anai, “Rơkâo kơ Yahweh Ơi Adai ih pơlar tui ƀing ling tơhan sa-rơtuh wơ̆t lu hloh, kiăng kơ mơta ih dưi ƀuh kơ tơlơi anai, Ơ pơtao khua kâo ăh. Samơ̆ yua hơget ih, Ơ pơtao ăh, kiăng ngă kơ tơlơi sat kar hăng anai lĕ?”
4Wơ̆t tơdah tui anŭn, boh hiăp pơtao kơtang hloh kơ Yôab laih anŭn kơ ƀing khua djă̱ akŏ ƀing tơhan, tui anŭn ƀing gơñu tơbiă mơ̆ng anăp pơtao kiăng nao yap ƀing tơhan pơblah amăng ƀing Israel yơh.
5Laih kơ ƀing gơñu găn krong Yurdan, ƀing gơñu dŏ jưh ƀơi anih jĕ plei Arôêr, jing anih gah thu̱ng kơ plei amăng anih dơnung anŭn nao truh pơ anih tring Gad laih anŭn ƀơi plei Yazer. 6Ƀing gơñu nao pơ anih tring Gilead, amăng tring Tahtim-Hodsi, čơdơ̆ng mơ̆ng anih Dan-Yaan laih anŭn jum dar anăp nao pơ plei Sidôn. 7Giŏng anŭn, ƀing gơñu anăp nao pơ plei kơđông kơjăp Tir, abih bang plei pla ƀing mơnuih Hiwi laih anŭn mơnuih Kanaan. Hơnăl tuč, ƀing gơñu nao truh pơ plei Beêrseba amăng anih tring Negewơ lŏm kơ ƀing kơnung djuai Yudah.
8Tơdơi kơ ƀing gơñu găn nao amăng djŏp djang anih lŏn laih, ƀing gơñu wơ̆t glaĭ pơ plei Yerusalaim. Ƀing gơñu pơrơngiă hĭ truh kơ duapăn blan duapluh hrơi kiăng kơ pơgiŏng hĭ tơlơi yap ƀing tơhan pơblah anŭn.
9Yôab glaĭ ruai pơthâo mrô ƀing tơhan kơ pơtao tui anai: Amăng ƀing kơnung djuai Israel hơmâo sapăn-rơtuh-rơbâo čô tơhan, jing ƀing dưi djă̱ đao gưm nao pơblah, laih anŭn amăng ƀing kơnung djuai Yudah hơmâo rơma-rơtuh-rơbâo čô.
10Samơ̆ tơdơi kơ anŭn, pran jua Dawid thâo krăn ñu ngă soh laih yuakơ tơlơi ñu yap ƀing tơhan pơblah, tui anŭn ñu pơhaih hăng Yahweh tui anai, “Kâo hơmâo ngă soh prŏng prin laih yơh yuakơ kâo hơmâo ngă laih kar hăng anŭn. Ră anai, Ơ Yahweh, kâo kwưh rơkâo kơ Ih pap brơi bĕ tơlơi soh kâo, ding kơna Ih anai. Kâo hơmâo ngă laih sa tơlơi mlŭk mơgu biă mă.”
11Hlâo kơ Dawid mơdưh ƀơi mơguah hrơi tŏ tui, Yahweh hơmâo pơtă laih boh hiăp Ñu kơ Gad, jing pô pơala mă bruă kơ Dawid, tui anai, 12“Nao ruai pơthâo bĕ kơ Dawid kơ tơhơnal tơlơi Kâo, Yahweh, hơmâo pơhiăp laih tui anai: Kâo brơi kơ ih klâo mơta tơlơi kiăng kơ ih ruah. Ruah mă bĕ sa mơta tơlơi amăng klâo anŭn yuakơ Kâo či mă tơlơi anŭn kiăng kơ pơkơhma̱l hĭ ih pô.”
13Tui anŭn, Gad nao pơ Dawid laih anŭn laĭ kơ ñu tui anai, “Hơget tơlơi ih ruah lĕ? Či hơmâo klâo thŭn ư̆ rơpa truh ƀơi ih laih anŭn ƀơi lŏn čar ih hă? Ƀôdah klâo blan ih či đuaĭ kơdŏp mơ̆ng ƀing rŏh ayăt ih tơdang ƀing gơñu kiaŏ mă ih hă? Ƀôdah klâo hrơi kli̱n khe̱ng či pơrai hĭ djŏp anih amăng anih lŏn ih anai? Hơnŭn yơh ră anai, ruah mă mơtam bĕ hiư̆m tơlơi kâo năng laĭ glaĭ kơ Pô hơmâo pơkiaŏ rai laih kâo.”
14Dawid laĭ kơ Gad tui anai, “Kâo gleh tơnap rŭng răng biă mă. Brơi bĕ kơ tơngan Yahweh pơkơhma̱l hĭ ƀing gơmơi, yuakơ tơlơi pap Ñu jing prŏng prin, samơ̆ anăm brơi ôh tơngan ƀing rŏh ayăt gơmơi pơrai hĭ ƀing gơmơi yuakơ ƀing gơñu ƀu thâo pap drap ôh.”
15Tui anŭn, Yahweh brơi rai sa tơlơi kli̱n khe̱ng ƀơi ƀing Israel čơdơ̆ng mơ̆ng mơguah anŭn truh kơ mông Ñu hơmâo pơkơčah laih. Hơmâo tơjuhpluh-rơbăn čô mơnuih djai hĭ čơdơ̆ng mơ̆ng anih Dan amăng gah dư̱r truh pơ anih Beêrseba amăng gah thu̱ng. 16Tơdang ling jang Yahweh jĕ či yơr tơbiă tơngan ñu kiăng pơrai hĭ plei Yerusalaim, Yahweh rơngot yuakơ tơlơi truh anŭn laih anŭn laĭ kơ ling jang hlak dŏ pơrai hĭ ană plei anŭn tui anai, “Djŏp laih! Añăk glaĭ bĕ tơngan ih!” Ling jang Yahweh hlak anŭn dŏ ƀơi anih prăh pơdai lŏm kơ Araunah, mơnuih Yebus.
17Tơdang Dawid ƀuh ling jang jing pô hlak pơrai hĭ ƀing ană plei, ñu laĭ kơ Yahweh tui anai, “Kâo yơh jing pô hơmâo ngă soh hăng ngă tơlơi wĕ wŏ laih. Ƀing anai kơnơ̆ng jing kar hăng tơpul triu đôč laih anŭn kâo jing pô wai gơñu. Ƀing gơñu ƀu hơmâo ngă soh hơget gĕt ôh. Brơi bĕ tơngan Ih pơkơhma̱l hĭ kâo hăng sang anŏ kâo.”

Dawid Pơdơ̆ng Đĭ Sa Boh Kơnưl

(1 Hră Ruai 21:18–22:1)

18Ƀơi hrơi anŭn, Gad nao laĭ kơ Dawid tui anai, “Nao bĕ laih anŭn pơdơ̆ng đĭ bĕ sa boh kơnưl ngă yang kơ Yahweh ƀơi anih prăh pơdai Araunah, mơnuih Yebus anŭn.” 19Tui anŭn, Dawid đĭ nao ngă tui hăng tơlơi Yahweh hơmâo pơđar laih mơ̆ng pô pơala Gad anŭn yơh. 20Tơdang Araunah lăng trŭn ƀuh pơtao laih anŭn ƀing tơhan pơtao rai anăp pơ ñu pô, ñu tơbiă nao bon kơkuh ƀơi anăp pơtao hăng ƀô̆ mơta ñu sŏ̱ lŏn mơtam yơh.
21Araunah tơña tui anai, “Ơ pơtao khua kâo ăh, yua hơget ih rai pơ ding kơna ih anai lĕ?”
 Dawid laĭ glaĭ tui anai, “Kâo rai kiăng blơi mă anih prăh pơdai ih, kiăng kơ kâo dưi pơdơ̆ng đĭ sa boh kơnưl ngă yang kơ Yahweh, kiăng kơ Ñu či pơsuaih hĭ ƀing ană plei anai mơ̆ng tơlơi kli̱n khe̱ng anŭn yơh.”
22Araunah laĭ kơ Dawid tui anai, “Rơkâo kơ ih, Ơ pơtao khua kâo ăh, mă tŭ bĕ hơget gơnam ih khăp laih anŭn pơyơr đĭ bĕ. Pơ anai ăt hơmâo khul rơmô kơ gơnam pơyơr čuh mơ̆n, laih dơ̆ng pơ anai hơmâo wơ̆t hăng kơyâo tơlŏ prăh prŏng laih anŭn oč rơmô pioh kơ ngă djŭh pơtŏ apui mơ̆n. 23Ơ pơtao ăh, kâo, Araunah anai jao brơi abih bang gơnam anai kơ ih yơh.” Araunah ăt laĭ kơ pơtao tui anai mơ̆n, “Rơkâo kơ Yahweh Ơi Adai ih mă tŭ tơlơi ih pơyơr đĭ anai.”
24Samơ̆ pơtao laĭ glaĭ kơ Araunah tui anai, “Ơ ơh, kâo khŏm kla kơ ih nua djơ̆ yơh kơ gơnam anŭn. Kâo ƀu dưi pơyơr sa gơnam pơyơr čuh ôh kơ Yahweh Ơi Adai tơdah kâo ƀu hơmâo pơhoăč hĭ sa mơta hơget gĕt ôh.” Tui anŭn, Dawid blơi mă anih prăh pơdai wơ̆t hăng khul rơmô laih anŭn kla kơ Araunah rơmapluh sekel amrăk kơ hơdôm gơnam anŭn.
25Giŏng anŭn, Dawid pơdơ̆ng đĭ sa boh kơnưl kơ Yahweh ƀơi anih anŭn. Pơ anŭn yơh ñu ngă yang khul gơnam pơyơr čuh laih anŭn khul gơnam pơyơr tơlơi pơgop pơlir. Giŏng anŭn, Yahweh laĭ glaĭ kơ tơlơi iâu laĭ brơi kơ anih lŏn anai laih anŭn tơlơi kli̱n khe̱ng ƀơi ƀing Israel rơgao hĭ yơh.

24

Điều Tra Dân Số

1CHÚA lại nổi giận với dân Y-sơ-ra-ên. Ngài giục vua Đa-vít gây hại cho họ. Ngài phán với vua: “Hãy đi đếm dân Y-sơ-ra-ên và dân Giu-đa.” 2Vua bảo ông Giô-áp, tướng chỉ huy quân lực, đang ở với vua: “Hãy đi điều tra dân số khắp các chi tộc Y-sơ-ra-ên, từ thành Đan phía bắc đến Bê-e-sê-ba ở phía nam, cho ta biết tổng số dân trong tuổi lính tráng là bao nhiêu.” 3Ông Giô-áp tâu với vua: “Cầu xin CHÚA là Đức Chúa Trời của bệ hạ ban cho bệ hạ một đội quân đông gấp trăm lần đội quân hiện tại. Cầu xin Ngài cho chính mắt vua chúa tôi thấy được điều đó. Nhưng tại sao vua chúa tôi lại muốn làm việc này?” 4Tuy nhiên lệnh vua truyền không thay đổi, nên ông Giô-áp và các sĩ quan trong quân lực buộc lòng phải cáo lui và ra đi điều tra dân số khắp lãnh thổ Y-sơ-ra-ên.
5Họ đi qua sông Giô-đanh và khởi sự đếm dân số từ thành A-rô-e, và một thành ở giữa thung lũng rồi đi lên hướng địa phận Gát đến thành Gia-xe. 6Họ đến địa phận Ga-la-át, đi xuyên qua lãnh thổ người Hết, đến thành Ca-đết, đến Đan Gia-an rồi vòng về thành Si-đôn. 7Họ đến Ty-rơ, một thành lũy kiên cố, và đi khắp các thành của người Hê-vi và người Ca-na-an. Cuối cùng, họ đến Bê-e-sê-ba, thuộc vùng sa mạc miền nam địa phận Giu-đa. 8Họ trở về thành Giê-ru-sa-lem sau khi đi khắp lãnh thổ, mất chín tháng hai mươi ngày. 9Ông Giô-áp trình lên vua kết quả cuộc điều tra dân số: Y-sơ-ra-ên có tám trăm ngàn binh sĩ biết tuốt gươm, và Giu-đa có năm trăm ngàn.

Bệnh Dịch

10Sau khi điều tra dân số xong, vua Đa-vít bị lương tâm cắn rứt và thưa với CHÚA: “Lạy Chúa, con đã làm một việc rất ngu dại và phạm tội nặng. Giờ đây, con xin CHÚA tha tội cho đầy tớ của Ngài.” 11Sáng hôm sau, trước khi vua Đa-vít dậy, CHÚA bảo tiên tri Gát, là tiên tri phục vụ tại triều vua Đa-vít: 12“Con hãy đi nói với Đa-vít: ‘CHÚA phán như vầy: Ta có ba cách để sửa trị ngươi. Ta cho phép ngươi chọn một trong ba, rồi Ta sẽ theo đó mà sửa trị ngươi.’ ”
13Tiên tri Gát đến thuật lại cho vua Đa-vít nghe. Tiên tri hỏi vua: “Bệ hạ chọn điều nào: bảy năm đói kém trên khắp lãnh thổ của bệ hạ, hoặc ba tháng bệ hạ phải chạy trốn trong khi quân thù đuổi theo bệ hạ, hoặc ba ngày bệnh dịch lan tràn khắp đất nước? Bây giờ, xin bệ hạ cân nhắc thận trọng, xem tôi phải thưa lại Đấng sai bảo tôi như thế nào.” 14Vua Đa-vít nói với tiên tri Gát: “Ta bối rối vô cùng, ta khó chọn quá. Thà chúng ta rơi vào tay CHÚA còn hơn, vì Ngài rộng lòng thương xót! Xin đừng cho ta rơi vào tay loài người!”
15Vậy CHÚA giáng bệnh dịch xuống dân Y-sơ-ra-ên từ sáng hôm đó cho đến giờ ấn định. Từ Đan đến Bê-e-sê-ba, có bảy mươi ngàn người chết. 16Thiên sứ đưa tay ra hướng về thành Giê-ru-sa-lem để hủy diệt thành, nhưng CHÚA không muốn gây thêm khổ đau nên bảo thiên sứ đang hủy diệt dân chúng: “Đủ rồi! Rút tay về đi!” Bấy giờ thiên sứ của CHÚA ở bên sân đạp lúa của ông A-rau-na, người Giê-bu. 17Khi vua Đa-vít thấy thiên sứ giết hại dân chúng, vua thưa với CHÚA: “Chính con là người phạm tội, chính con là người lỗi lầm! Còn những con chiên này, chúng có làm gì đâu? Xin cho tay CHÚA giáng xuống con và dòng họ nhà cha con!”

Vua Đa-vít Dựng Bàn Thờ

18Ngay hôm ấy, tiên tri Gát đến nói với vua Đa-vít: “Xin bệ hạ đi đến sân đạp lúa của ông A-rau-na người Giê-bu và dựng tại đó một bàn thờ để thờ CHÚA.” 19Vua Đa-vít đi ngay theo lời chỉ dẫn của tiên tri Gát, y như CHÚA đã truyền dạy ông. 20Ông A-rau-na nhìn ra, thấy vua và triều thần tiến về phía mình, ông liền đi ra, cúi sấp mặt xuống đất, vái lạy vua.
21Ông A-rau-na thưa: “Tâu vua chúa tôi đến gặp hạ thần có điều chi dạy bảo?” Vua Đa-vít bảo: “Ta đến mua sân đạp lúa của ngươi. Ta phải dựng bàn thờ lên tại đây để thờ CHÚA và để cho bệnh dịch này ngưng, không hủy diệt dân chúng nữa.” 22Ông A-rau-na thưa với vua Đa-vít: “Xin vua chúa tôi tùy nghi sử dụng sân đạp lúa này và dâng tế lễ theo ý bệ hạ. Thưa đây có sẵn bò để dâng tế lễ toàn thiêu, cũng có bàn đạp lúa và ách bò để làm củi. 23Tâu bệ hạ, A-rau-na xin dâng bệ hạ tất cả những thứ đó.” Ông A-rau-na thưa tiếp: “Cầu xin CHÚA là Đức Chúa Trời của bệ hạ nhậm lời bệ hạ!” 24Nhưng vua đáp: “Không được. Ta muốn mua và trả tiền sòng phẳng cho ngươi. Ta không muốn dâng lên CHÚA là Đức Chúa Trời của ta những của lễ toàn thiêu mà ta không mất tiền mua.” Vậy vua Đa-vít mua sân đạp lúa và bò với giá khoảng mười sáu lượng bạc. 25Vua Đa-vít dựng lên tại đó một bàn thờ để thờ CHÚA. Vua dâng lên CHÚA tế lễ toàn thiêu và tế lễ cầu an. CHÚA nhậm lời vua cầu xin cho đất nước, và bệnh dịch ngưng hủy hoại dân Y-sơ-ra-ên.