14

1,2Một ngày thứ bảy, Chúa Giê-xu dự tiệc tại nhà một lãnh tụ phái Biệt-lập. Trước mặt Ngài có người bị bệnh phù, các thày dạy luật và Biệt-lập chăm chú theo dõi, xem Ngài có chữa bệnh cho người ấy không.
3Chúa Giê-xu hỏi: “Chữa bệnh trong ngày thứ bảy có hợp pháp không?”
4Nhưng họ không trà lời. Chúa nắm tay người bệnh, chữa lành rồi cho về. 5Chúa hỏi các thầy dạy luật và Biệt-lập: “Ngày thứ bảy, nếu bò lừa của các ông chẳng may té xuống hố, các ông không kẻo nó lên sao?”
6Họ không trả lời gì được.

Khiêm tốn

7Chúa Giê-xu để ý thấy nhiều người khách muốn ngồi chỗ danh dự đầu bàn, nên Ngài khuyên: 8“Khi được mời dự tiệc cưới, các ông đừng ngồi chỗ danh dự. Vì nếu có người quan trọng hơn các ông cũng được mời, 9chủ sẽ đưa họ đến và bảo các ông nhường chỗ. Lúc ấy các ông sẽ hổ thẹn xuống ngồi tận cuối bàn.
10“Vậy các ông nên chọn chỗ thấp nhất, chủ nhà trông thấy sẽ mời lên chỗ tốt hơn. Các ông sẽ được vinh dự trước mặt quan khách. 11Vì ai tự đề cao sẽ bị hạ xuống, còn ai hạ mình sẽ được nâng cao.”
12Chúa quay sang chủ nhà: “Khi đãi tiệc, ông đừng mời bạn hữu, anh em, bà con, hay láng giềng giàu có, vì họ sẽ mời ông để đáp lễ. 13Trái lại, nên mời người nghèo khổ, tàn tật, đui què, 14ông sẽ được Thượng Đế ban phúc. Đến kỳ người công chính sống lại, Ngài sẽ khen thưởng, vì ông đã mời những người không thể mời lại mình.”

Ngụ ngôn “Tiệc lớn”

15Nghe Chúa dạy, một thực khách lên tiếng: “Phúc cho người được dự tiệc trong Nước Trời!”
16Chúa Giê-xu liền kể chuyện này: “Người kia mở tiệc lớn, mời rất nhiều người, 17Đến giờ, ông sai gia nhân đi báo cho tân khách: ‘Tiệc đã dọn, xin mời đến dự.’ 18Nhưng mọi người đều kiếm cớ từ chối. Người này trả lời: Tôi mới mua đám ruộng, phải đi xem, xin cho tôi cáo từ’ 19Người kia nêu lý do: ‘Tôi vừa mua năm đôi bò, sắp đem cày thử, xin cho tôi kiếu.’ 20Người khác thoái thác: ‘Tôi mới cưới vợ, không đến được.’
21Gia nhân trở về phúc trình mọi việc. Chủ tức giận, bảo họ đi mau ra các đường lớn, ngõ hẻm trong thành phố, đưa về những người nghèo đói, tàn tật, què quặt, mù lòa. 22Tuy nhiên, bàn tiệc vẫn còn nhiều chỗ trống. 23Chủ lại bảo gia nhân: ‘Vào các con đường nhỏ trong làng, gặp ai mời nấy, đem về cho đầy nhà. 24Vì những người ta mời trước đây sẽ không được nếm một chút gì trên bàn tiệc của ta.’ ”

Điều kiện làm môn đệ Chúa

25Nhân dân theo Chúa thật đông đảo. Ngài quay lại giảng giải: 26“Ai theo ta mà không yêu ta hơn cha mẹ, vợ con, anh em chị em, và hơn cả tính mạng mình, thì không thể làm môn đệ ta. 27Ai không vác cây thập tự mình theo ta cũng không thể làm môn đệ ta.
28“Vậy anh em phải suy cho kỹ! Có ai trước khi xây nhà mà không tính toán mọi phí tổn, liệu mình có đủ sức làm cho xong? 29Nếu không, mới đặt nền đã ngưng, sẽ bị chê cười: 30‘Kìa làm nhà nửa chừng đã bỏ cuộc!”
31“Có vua nào trước khi ra trận mà không bàn tính cẩn thận, với mười ngàn quân trong tay, liệu có thể chống lại hai mươi ngàn địch quân đang tiến đánh mình không? 32Nếu không, phải sai sứ giả cầu hòa khi địch quân còn ở xa.” 33Rồi Chúa kết luận: “Nếu không bỏ hết mọi điều mình có, anh em không thể làm môn đệ ta. 34Muối là vật hữu ích, nhưng nếu muối mất mặn, làm sao lấy lại vị mặn được nữa? 35Muối ấy chẳng dùng làm gì được, dù làm phân bón cũng không xong, đành phải vứt bỏ. Ai có tai, nên lắng nghe!”

14

Yê-su Táq Bán Manoaq Cũai A‑ĩ Tâng Tangái Rlu

1Bữn muoi Tangái Rlu, Yê-su pỡq cha muoi pêl tâng dống manoaq cũai sốt tâng tỗp Pha-rasi. Máh cũai ỡt ngki nhêng níc chu Yê-su. 2Bữn manoaq samiang a‑ĩ u-áih toâq pỡ Yê-su. 3Yê-su blớh máh cũai atỡng phễp rit cớp máh cũai Pha-rasi neq: “Puai rit hái, têq hái táq bán cũai a‑ĩ tâng Tangái Rlu tỡ?”
4Ma alới ỡt ravưl sâng, tỡ bữn ta‑ỡi ntrớu. Ngkíq Yê-su tếc cũai a‑ĩ ki, cớp án táq bán. Chơ Yê-su ớn án chu. 5Moâm ki Yê-su atỡng neq: “Khân bữn manoaq tễ anhia ma bữn con samiang tỡ la ntroŏq ma sapứl tâng dỡq parníq tâng Tangái Rlu, anhia lứq âc achỗn bo ki toâp, pĩeiq tỡ?”
6Ma alới tỡ bữn ta‑ỡi Yê-su ntrớu tễ ŏ́c ki.

Phễp Cớp Khũn

7Yê-su hữm bữn máh cũai tamoi rưoh ntốq tacu coah pỡng. Ngkíq án atỡng alới toâq parnai sacâm neq: 8“Toâq noau mơi anhia pỡq côl, anhia chỗi chuaq ntốq tacu coah pỡng. Cŏh lơ bữn manoaq toâr hỡn tễ anhia toâq tê. 9Ngkíq cũai ca mơi anhia toâq cớp pai neq: ‘Anhia priang ntốq yỗn cũai nâi tacu.’ Ŏ́c ki táq yỗn anhia sâng casiet, cớp anhia cóq pỡq tacu coah pưn ễn. 10Ma khân noau mơi anhia, o lứq la anhia ỡt coah pưn. Chơ án ca mơi anhia toâq cớp atỡng anhia neq: ‘Ai ơi! Sễq ai chỗn tacu coah pỡng.’ Ngkíq án ca mơi anhia yám noap anhia yáng moat máh tamoi. 11Yuaq cũai aléq ma achỗn tỗ bữm, nỡ‑ra cũai ki lứq cỡt cacớt. Ma cũai aléq asễng tỗ bữm, nỡ‑ra cũai ki lứq cỡt toâr.”
12Moâm ki Yê-su atỡng cũai ca mơi án neq: “Bo léq mới ễ táq muoi pêl cha bũi, tâng tarưp tỡ la tabữ, mới chỗi mơi yớu, tỡ la sễm ai, tỡ la cũai sốc tâng vil mới toâq. Cŏh lơ alới ễ mơi loah mới tê, chơ culáh dỡq tễ mới khoiq mơi alới. 13Ma toâq mới táq muoi pêl cha bũi, cóq mới mơi máh cũai cadĩt, máh cũai ralĩh, máh cũai yỗt, cớp máh cũai sũt moat. 14Chơ mới bữn ŏ́c bốn sa‑ữi, yuaq cũai ki ŏ́q ntrớu ễ culáh yỗn mới. Lứq Yiang Sursĩ toâp culáh cóng mới tang alới tâng tangái cũai tanoang o tamoong loah tễ cuchĩt.”

Yê-su Sacâm Tễ Muoi Pêl Bũi

(Mathia 22:1-10)

15Bữn manoaq tacu cha ntốq ki sâng Yê-su atỡng ngkíq, chơ án pai chóq Yê-su neq: “Bốn lứq alới ca cha sana tâng ntốq Yiang Sursĩ sốt!”
16Ma Yê-su atỡng án neq: “Bữn manoaq samiang táq muoi pêl bũi, cớp án mơi clứng cũai toâq cha. 17Toâq ngư cha, án ớn ranễng án pỡq coâiq máh cũai khoiq án mơi neq: ‘Anhia toâq cha! Khoiq moâm chơ hếq tễng sana!’ 18Ma máh cũai án khoiq mơi, ariang pai alới bữn muoi mứt tỡ ễq pỡq. Bữn manoaq tễ tỗp alới pai neq: ‘Cứq khoiq chỡng muoi tâm cutễq dŏq táq sarái. Cứq sễq lôih, cứq cóq pỡq nhêng salĩq!’ 19Bữn manoaq ễn pai neq: ‘Cứq khoiq chỡng sỡng cáp ntroŏq. Cứq sễq lôih, cứq cóq pỡq nhêng chim ntroŏq.’ 20Cớp bữn manoaq ễn pai neq: ‘Cứq mbỡiq ĩt lacuoi. Ngkíq cứq tỡ têq pỡq.’ 21Chơ ranễng ki chu atỡng loah ncháu án máh santoiq alới pai. Ncháu ki sâng ũan lứq, chơ án ớn ranễng án neq: ‘Mới pỡq chái chu máh rana dũ ravéh tâng vil, cớp pỡq coâiq máh cũai cadĩt, máh cũai yỗt, cớp máh cũai sũt moat, yỗn alới pỡq pỡ nâi.’ 22Chơ ranễng ki chu, cớp án pai neq: ‘Ncháu ơi! Cứq khoiq táq samoât ncháu ớn, ma tâng dống ncháu noâng la‑a.’ 23Chơ ncháu ki ớn ranễng án neq: ‘Mới loŏh tễ vil, pỡq chu rana put cớp dũ ravéh cớt hỡ. Khân mới ramóh cũai aléq, yỗn mới cucốh cucũoi mơi cũai ki toâq, dŏq táq yỗn tadát dống cứq. 24Ma máh cũai cứq khoiq mơi tễ nhũang, ki tỡ va manoaq têq toâq cha bũi tâng dống cứq.’”

Yoc Ễ Puai Yê-su, Cóq Táq Nŏ́q?

(Mathia 10:37-38; 5:13; Mac 9:50)

25Bữn clứng cũai pỡq parnơi cớp Yê-su. Chơ án píh nhêng chu alới cớp atỡng alới neq: 26“Khân cũai aléq yoc ễ puai ngê cứq, ma cũai ki ayooq mpiq mpoaq án, tỡ la con lacuoi án, tỡ la sễm ai sễm ỡi án, tỡ la án ayooq rangứh án bữm hỡn tễ án ayooq cứq, cũai ki tỡ têq puai ngê cứq. 27Cũai aléq ma tỡ bữn ĩt dỗl bữm aluang sangcáng án bữm, cớp tỡ bữn puai cứq lứq samoât, cũai ki tỡ têq cỡt cũai rien tễ cứq. 28Khân bữn manoaq tễ anhia ma yoc ễ táq muoi lám dống toâr, dâu lứq cóq án tếng máh aluang aloai crái samữ voai. 29Khân án tỡ bữn táq ngkíq, cŏh lơ toâq án patứng dống, ma tỡ bữn khám máh crơng ễ táq moâm, chơ dũ náq cũai hữm dống ki tỡ bữn moâm, cớp alới cacháng ayê án. 30Alới pai neq: ‘Cũai nâi khoiq táq dống, ma tỡ cỡt moâm noâng!’ 31Cớp khân bữn puo ca bữn muoi vian tahan, ma án ễ pỡq chíl puo ca bữn bar vian tahan, dâu lứq puo ki cóq chanchớm nŏ́q án ễ táq yỗn têq riap. 32Khân án dáng tỡ riap, bo puo canŏ́h noâng ỡt yơng, án cóq ớn máh ranễng án pỡq sễq tễ puo ki chỗi chíl noâng, ma yỗn ỡt ratoi. 33Machớng ki tê, khân bữn cũai tễ anhia ma tỡ bữn táh dũ ramứh án bữn, án tỡ têq cỡt cũai rien tễ cứq.
34“Boi la lứq crơng o. Ma khân boi cỡt ntiah, nŏ́q ễ táq yỗn cỡt báq loah? 35Tỡ têq táq ntrớu noâng boi ki. Hái cóq voang chu cutễq. Aléq bữn cutũr yoc ễ tamứng, ki tamứng!”