11

Dawid Hăng HʼBatseba

1Amăng bơyan bơnga, ƀơi mông tơdang ƀing pơtao tơbiă nao pơblah, Dawid pơkiaŏ Yôab, jing khua prŏng ba akŏ ƀing ling tơhan, hrŏm hăng ƀing tơhan pơtao laih anŭn abih bang ƀing ling tơhan Israel tơbiă nao pơblah. Ƀing gơñu pơrai hĭ ƀing Ammôn laih anŭn wang blah jum dar plei pơnăng Raƀah. Samơ̆ Dawid ăt dŏ glaĭ amăng plei Yerusalaim.
2Hơmâo sa klăm Dawid tơgŭ mơ̆ng anih pĭt ñu laih anŭn rơbat jum dar adri̱ng bơbŭng sang pơtao. Mơ̆ng bơbŭng sang ñu anŭn ñu ƀuh sa čô đah kơmơi hlak mơnơi. Đah kơmơi anŭn jing hiam bơnai biă mă, 3laih anŭn Dawid pơkiaŏ mơnuih nao tơña bla lăng hlơi pô đah kơmơi anŭn jing. Mơnuih anŭn laĭ pơthâo tui anai, “Anŭn jing HʼBatseba, ană đah kơmơi Êliam, laih anŭn jing bơnai Uriah mơnuih Hit yơh.” 4Giŏng anŭn, Dawid brơi ƀing ding kơna nao mă mŭt đah kơmơi anŭn. Gơ̆ rai pơ Dawid laih anŭn ñu pĭt hrŏm hăng gơ̆. Gơ̆ phrâo pơgiŏng hĭ laih tơlơi phiăn pơrơgoh gơ̆ pô rĭm blan. Giŏng anŭn, gơ̆ glaĭ pơ sang yơh. 5Pô đah kơmơi anŭn pi kian laih anŭn mơit hiăp kơ Dawid tui anai, “Kâo pi kian laih.”
6Tui anŭn, Dawid mơit hiăp kơ Yôab tui anai, “Pơkiaŏ rai pơ kâo bĕ Uriah mơnuih Hit anŭn.” Yôab pơkiaŏ Uriah nao pơ Dawid yơh. 7Tơdang Uriah nao pơ ñu, Dawid tơña bla ñu kơ Yôab, kơ ƀing tơhan hiư̆m pă laih anŭn tơlơi pơblah ngă hiư̆m pă yơh. 8Giŏng anŭn, Dawid pơtă kơ Uriah tui anai, “Glaĭ bĕ pơ sang ih pô laih anŭn pơdơi.” Tui anŭn, Uriah đuaĭ hĭ mơ̆ng sang pơtao anŭn laih anŭn pơtao ăt brơi kơ arăng ba nao sa gơnam brơi pơyơr mơ̆n pơ sang ñu. 9Samơ̆ Uriah pĭt ƀơi amăng ja̱ng sang pơtao hrŏm hăng abih bang ƀing ding kơna khua ñu Dawid laih anŭn ƀu mŭt nao pơ sang ñu pô ôh.
10Tơdang Dawid hơmư̆ arăng laĭ pơthâo tui anai, “Uriah ƀu glaĭ pơ sang ôh,” ñu tơña kơ Uriah tui anai, “Ih phrâo wơ̆t glaĭ mơ̆ng anih ataih. Yua hơget ih ƀu glaĭ pơ sang ih pô ôh lĕ?”
11Uriah laĭ hăng Dawid tui anai, “Hip, ƀing Israel laih anŭn ƀing Yudah hlak dŏ amăng sang khăn, laih dơ̆ng khua kâo Yôab wơ̆t hăng ƀing ling tơhan khua kâo hlak dŏ jưh amăng tơdron tač. Sĭt kâo ƀu dưi glaĭ pơ sang kâo kiăng kơ ƀơ̆ng, mơñum laih anŭn nao pĭt hăng bơnai kâo ôh. Kâo ƀuăn hăng ih, kâo ƀu či ngă tơlơi kar hăng anŭn ôh!”
12Giŏng anŭn, Dawid laĭ kơ ñu tui anai, “Dŏ glaĭ pơ anai sa hrơi dơ̆ng bĕ, tui anŭn pơgi kâo či brơi kơ ih wơ̆t glaĭ.” Tui anŭn, Uriah dŏ glaĭ amăng plei Yerusalaim hrơi anŭn laih anŭn ăt hrơi tŏ tui mơ̆n. 13Dawid jak iâu Uriah rai kiăng kơ ƀơ̆ng laih anŭn mơñum hrŏm hăng ñu, giŏng anŭn Dawid pơmăt hĭ gơ̆. Samơ̆ kơnăm mơmŏt Uriah tơbiă nao pĭt ƀơi khăn tap ñu pô hrŏm hăng ƀing ding kơna khua ñu; ñu ƀu glaĭ pơ sang ñu pô ôh.
14Amăng hrơi mơguah Dawid čih hră kơ Yôab laih anŭn mơit hrŏm hăng Uriah. 15Amăng hră anŭn Dawid čih tui anai, “Pioh bĕ Uriah gah anăp tơlơi pơblah pă jing kơtang hloh. Giŏng anŭn, kơdŭn đuaĭ hĭ mơ̆ng ñu, tui anŭn arăng či kơsung blah ƀơi ñu laih anŭn ñu djai hĭ yơh.”
16Tui anŭn, Yôab blah hruă plei anŭn, ñu pioh Uriah dŏ gah anăp jing ƀơi anih ñu thâo laih jing hơmâo tơlơi blah kơtang biă mă. 17Tơdang ƀing mơnuih amăng plei anŭn tơbiă rai kiăng pơblah pơkơdơ̆ng glaĭ hăng Yôab, ƀing gơñu pơdjai hĭ đơđa ƀing ling tơhan Dawid, amăng ƀing djai anŭn ăt hơmâo hrŏm hăng Uriah mơnuih Hit mơ̆n.
18Yôab mơit kơ Dawid abih bang tơlơi pơthâo phrâo kơ tơlơi pơblah. 19Ñu pơtô brơi kơ pô laĭ pơthâo anŭn tui anai, “Tơdang ih hơmâo laĭ pơthâo giŏng laih kơ pơtao tơlơi truh anŭn kơ tơlơi pơblah, 20tơlơi hil pơtao či ƀrŭk tơbiă rai laih anŭn ñu či tơña kơ ih, ‘Yua hơget ƀing gih mŭt nao jĕ đơi pơ plei anŭn kiăng blah lĕ? Ƀing gih ƀu thâo ôh hă ƀing gơñu či pơnăh ƀrŏm hraŏ mơ̆ng pơnăng plei? 21Sĭt yơh ih thâo kơ tơlơi arăng pơdjai hĭ Abimelek, ană đah rơkơi Yêrub-Beset. Hơmâo sa čô đah kơmơi glŏm trŭn sa boh rơsŭng boh pơtâo ƀơi ñu mơ̆ng pơnăng plei hă, tui anŭn ñu djai hĭ amăng anih Têbêz yơh. Yua hơget ƀing gih nao jĕ đơi ƀơi pơnăng plei lĕ?’ Tơdah ñu tơña ih kơ tơlơi anŭn, giŏng anŭn laĭ bĕ kơ ñu, ‘Laih anŭn dơ̆ng, ding kơna ih Uriah mơnuih Hit ăt djai hĭ mơ̆n.’ ”
22Pô laĭ pơthâo anŭn tơbiă nao; tơdang ñu truh, ñu ruai kơ Dawid abih bang tơlơi Yôab hơmâo pơtă laih kơ ñu kiăng kơ laĭ. 23Pô laĭ pơthâo anŭn ruai kơ Dawid tui anai, “Ƀing mơnuih anŭn kơtang đơi laih anŭn ƀing gơñu tơbiă rai blah ƀing gơmơi amăng tơdron, samơ̆ ƀing gơmơi ngă brơi kơ ƀing gơñu kơdŭn đuaĭ mŭt amăng plei anŭn. 24Giŏng anŭn, ƀing pơnăh hraŏ pơnăh trŭn khul hraŏ ƀơi ƀing ding kơna ih mơ̆ng pơnăng plei laih anŭn hơmâo đơđa ƀing tơhan ih djai hĭ. Laih anŭn dơ̆ng, ding kơna ih Uriah mơnuih Hit ăt djai hĭ mơ̆n.”
25Dawid pơtă kơ pô laĭ pơthâo anŭn, “Laĭ bĕ tơlơi anai kơ Yôab, ‘Anăm brơi tơlơi anŭn ngă kơ ih hil ôh; sĭt ih ƀu thâo ôh hlơi či djai hĭ amăng tơlơi pơblah. Kơsung blah kơtang bĕ ƀơi plei anŭn laih anŭn pơrai hĭ plei anŭn.’ Laĭ bĕ tơlơi anai kiăng pơkơjăp brơi kơ Yôab.”
26Tơdang bơnai Uriah hơmư̆ rơkơi ñu djai laih, ñu čŏk hia kơ gơ̆ yơh. 27Tơdơi kơ mông kơŭ kơuăn rơgao laih, Dawid brơi arăng ba gơ̆ mŭt amăng sang ñu, tui anŭn gơ̆ jing hĭ bơnai ñu hăng tơkeng sa čô ană đah rơkơi kơ ñu. Samơ̆ tơlơi Dawid ngă anŭn ƀu pơmơak kơ Yahweh ôh.

11

Đa-vít phạm tội tà dâm và tội sát nhân

1Mùa xuân là thời điểm các vua thường ra quân chinh chiến. Đa-vít sai Giô-áp cùng với các thuộc hạ của mình và toàn thể Y-sơ-ra-ên đánh giặc; họ cướp phá người Am-môn và bao vây thành Ráp-ba. Nhưng Đa-vít ở lại Giê-ru-sa-lem.
2Một buổi chiều kia, Đa-vít đứng dậy khỏi giường mình và đi dạo trên mái bằng cung điện. Từ trên mái bằng, vua thấy một phụ nữ rất đẹp đang tắm. 3Đa-vít sai người dọ hỏi về người phụ nữ ấy thì người ta thưa rằng: “Đó chính là Bát Sê-ba, con gái của Ê-li-am, vợ của U-ri, người Hê-tít.” 4Đa-vít sai người bắt nàng vào cung. Khi nàng đến, vua nằm với nàng. (Khi ấy nàng vừa thanh tẩy sau kỳ ô uế). Rồi nàng trở về nhà. 5Người phụ nữ thụ thai. Nàng sai người báo cho Đa-vít: “Tôi có thai.”
6Đa-vít sai người nói với Giô-áp: “Hãy bảo U-ri, người Hê-tít, về gặp ta.” Vậy, Giô-áp gọi U-ri về gặp Đa-vít. 7Khi U-ri đến, Đa-vít hỏi thăm về Giô-áp và quân lính có bình an không, và chiến sự thế nào. 8Rồi Đa-vít nói với U-ri: “Hãy đi xuống nhà ngươi và rửa chân đi.” Vậy, U-ri đi ra khỏi cung vua và có người đem một món quà của vua theo sau ông. 9Nhưng U-ri ngủ tại cổng cung điện cùng với tất cả thuộc hạ của chúa mình, chứ không về nhà. 10Khi người ta thuật với Đa-vít rằng: “U-ri không đi xuống nhà ông ta,” thì Đa-vít hỏi U-ri: “Chẳng phải ngươi đi đường xa mới về ư? Tại sao ngươi không về nhà của ngươi?” 11U-ri thưa với Đa-vít: “Hòm Giao Ước cũng như dân Y-sơ-ra-ên và Giu-đa đang ở trong lều, chủ tướng tôi là Giô-áp cùng với các đầy tớ chúa tôi đang cắm trại ngoài đồng, còn tôi lại về nhà để ăn uống và ngủ với vợ mình sao? Thật như bệ hạ và linh hồn của bệ hạ vẫn sống, tôi chẳng bao giờ làm một việc như thế!” 12Đa-vít nói với U-ri: “Hôm nay hãy ở lại đây, rồi mai ta sẽ sai ngươi đi.” Vậy, U-ri ở lại Giê-ru-sa-lem ngày hôm đó và hôm sau. 13Đa-vít mời ông ăn uống với mình, và ép ông uống say. Nhưng chiều tối, U-ri ra ngủ trên giường với các đầy tớ của chúa mình, chứ không đi về nhà.

Đa-vít khiến U-ri bị giết

14Sáng hôm sau, Đa-vít viết thư cho Giô-áp, và gửi U-ri mang đi. 15Trong thư vua viết rằng: “Hãy đặt U-ri tại tiền tuyến, nơi hiểm nguy nhất của chiến trận, rồi hãy rút ra xa, để hắn bị đánh và chết đi.” 16Vậy nên khi vây thành, Giô-áp đặt U-ri tại nơi mà ông biết có quân thù mạnh mẽ nhất. 17Quân trong thành kéo ra giao chiến với Giô-áp, và một số người trong các đầy tớ Đa-vít ngã chết. U-ri, người Hê-tít, cũng chết. 18Giô-áp sai người tâu trình cho Đa-vít tất cả diễn tiến của trận chiến. 19Và ông dặn người đưa tin: “Khi ngươi đã tâu trình cho vua tất cả diễn tiến của trận chiến xong, 20nếu vua nổi giận nói với ngươi rằng: ‘Tại sao các ngươi đến gần thành quá để giao chiến? Các ngươi không biết rằng địch sẽ từ trên tường thành bắn xuống sao? 21Ai đã giết A-bi-mê-léc, con của Giê-rút-bê-sết? Chẳng phải một phụ nữ từ trên tường thành ném một thớt cối đá xuống ông, và ông ta đã chết tại Tê-bết đó sao? Tại sao các ngươi đến gần tường thành như vậy?’ Bấy giờ, ngươi sẽ nói: ‘Đầy tớ của bệ hạ là U-ri, người Hê-tít, cũng chết nữa.’”
22Vậy, người đưa tin ra đi và đến tâu trình cho Đa-vít mọi điều Giô-áp đã dặn. 23Người đưa tin tâu với Đa-vít: “Ban đầu quân địch mạnh hơn, xông ra đánh chúng tôi ngoài đồng; nhưng chúng tôi đẩy lui chúng cho đến lối vào cổng thành. 24Từ trên tường thành, lính bắn cung đã bắn những đầy tớ của bệ hạ, có vài người bị chết; cả đầy tớ của bệ hạ là U-ri, người Hê-tít, cũng chết nữa.” 25Đa-vít nói với sứ giả: “Ngươi hãy nói với Giô-áp thế nầy: ‘Đừng quá nặng lòng về điều nầy, vì gươm đao khi giết kẻ nầy, lúc giết kẻ khác. Hãy khích lệ ông ấy tấn công mạnh mẽ hơn và phá hủy thành.’”
26Khi vợ U-ri nghe tin U-ri, chồng mình, đã chết thì than khóc chồng. 27Khi đã mãn tang, Đa-vít sai người rước bà vào cung; bà trở thành vợ vua và sinh cho vua một con trai.
 Nhưng Đức Giê-hô-va không hài lòng điều Đa-vít đã làm.