5

Yêsu Pơsuaih Mơnuih Yang Sat Ngă

(Mathiơ 8:28-34; Luk 8:26-39)

1Ƀing gơñu găn ia dơnao anŭn hăng nao truh pơ tring Garasênos. 2Tơdang Yêsu tơbiă mơ̆ng sŏng, hơmâo sa čô mơnuih yang sat ngă tơbiă rai mơ̆ng anih pơsat nao bưp Ñu. 3Mơnuih anŭn juăt dŏ amăng anih pơsat laih anŭn ƀu hơmâo hlơi pô ôh dơ̆ng tah dưi mă akă hĭ ñu, wơ̆t tơdah akă hăng hrĕ čuăk tŭ mơ̆n. 4Yuakơ hơmâo lu wơ̆t laih arăng akă tơngan hăng anŭh hĭ tơkai ñu, samơ̆ ñu kơtŭng hĭ hrĕ čuăk pơsơi laih anŭn wŏk kơjŏh hĭ anŭh pơsơi mơ̆ng tơkai ñu. Ƀu hơmâo hlơi pô ôh kơtang dưi pơkơ̆ng hĭ ñu. 5Hrơi mlam ñu dŏ amăng khul anih pơsat laih anŭn amăng khul bŏl čư̆ ur pơkrao hăng khăt ñu pô hăng khul pơtâo.
6Tơdang ñu ƀuh Yêsu mơ̆ng ataih, ñu đuaĭ rai hăng tŏ tơŭt ƀơi anăp Yêsu. 7Ñu ur pơhiăp kraih krin biă mă tui anai, “Ơ Yêsu, Ană Ơi Adai Glông Hloh hơi, hơget Ih pơtơpăk hăng kâo lĕ? Ƀuăn bĕ hăng tơlơi hơdip Ơi Adai kơ tơlơi Ih ƀu či pơtơnap hĭ kâo ôh!” 8Ñu laĭ tui anŭn yuakơ Yêsu hơmâo pơđar laih kơ ñu tui anai, “Ơ yang sat, tơbiă đuaĭ bĕ mơ̆ng mơnuih anai!”
9Giŏng anŭn, Yêsu tơña kơ ñu tui anai, “Hlơi anăn ŏng lĕ?”
 Ñu laĭ glaĭ tui anai, “Anăn kâo jing Ling Tơhan, yuakơ ƀing gơmơi jing lu.”
10Laih anŭn ñu kwưh rơkâo Yêsu nanao anăm puh pơđuaĭ hĭ ôh ƀing gơñu tơbiă đuaĭ hĭ mơ̆ng tring anŭn.
11Hlak anŭn, hơmâo sa tơpul bơbui lu biă mă hlak dŏ čuk ƀơ̆ng jĕ ƀơi tơkai bŏl čư̆. 12Tui anŭn, ƀing yang sat kwưh rơkâo kơ Yêsu tui anai, “Pơkiaŏ bĕ ƀing gơmơi dŏ amăng tơpul bơbui anŭn; brơi bĕ kơ ƀing gơmơi mŭt amăng gơñu.” 13Yêsu brơi yơh laih anŭn ƀing yang sat tơbiă mơ̆ng mơnuih anŭn hăng nao mŭt amăng tơpul bơbui anŭn. Tơpul bơbui anŭn jĕ kơ dua-rơbâo drơi ječ ameč đuaĭ kơdâo mơ̆ng hơ̆ng dơ̆ng kơdư trŭn pơ dơnao ia hăng djai tram hĭ abih.
14Ƀing wai bơbui đuaĭ glaĭ pơruai tơlơi truh anŭn amăng rĭm plei pla jum dar. Tui anŭn, ƀing ană plei pơ anŭn tơbiă rai kiăng kơ lăng hơget tơlơi hơmâo truh laih yơh. 15Tơdang ƀing gơñu rai pơ Yêsu, ƀing gơñu ƀuh pô ƀing yang sat ngă hlâo adih anŭn dŏ be̱r pơ anŭn, buh sum ao laih anŭn tơlơi pơmĭn gơ̆ tơngăl laih. Tui anŭn, ƀing gơñu huĭ hyưt biă mă. 16Hơdôm ƀing hơmâo ƀuh laih tơlơi truh anŭn ruai glaĭ kơ ƀing ană plei hơget tơlơi hơmâo truh laih kơ pô ƀing yang sat ngă anŭn laih anŭn ăt ruai kơ tơlơi tơpul bơbui anŭn mơ̆n. 17Giŏng anŭn, ƀing gơñu čơdơ̆ng rơkâo kơ Yêsu tơbiă đuaĭ mơ̆ng tring gơñu yơh.
18Tơdang Yêsu wơ̆t glaĭ pơ sŏng, pô yang ngă anŭn, kwưh rơkâo kiăng kơ đuaĭ tui Ñu yơh. 19Yêsu ƀu brơi ôh, samơ̆ Ñu laĭ tui anai, “Wơ̆t glaĭ bĕ pơ sang ih laih anŭn pơhaih bĕ kơ ƀing gơñu hơdôm bruă Khua Yang hơmâo ngă laih kơ ih laih anŭn hiư̆m pă Ñu hơmâo khăp pap laih kơ ih.” 20Tui anŭn, ñu glaĭ laih anŭn čơdơ̆ng ruai hyu amăng kwar Dekapolis hơdôm tơlơi Yêsu hơmâo ngă laih kơ ñu. Laih anŭn abih bang mơnuih hơmư̆ hli̱ng hla̱ng yơh.

Yêsu Pơsuaih Laih Anŭn Pơhơdip

(Mathiơ 9:18-26; Luk 8:40-56)

21Tơdang Yêsu đĭ sŏng găn nao pơ ha̱ng gah adih kơ ia dơnao laih, hơmâo ƀing mơnuih lu pơƀut glaĭ jum dar Ñu tơdang Ñu dŏ ƀơi ha̱ng ia dơnao. 22Giŏng anŭn, hơmâo sa čô amăng ƀing khua wai sang jơnum anăn ñu Yairus nao pơ anih anŭn. Tơdang ñu bưp Yêsu, ñu bon ƀơi tơkai Yêsu, 23laih anŭn kwưh rơkâo kơ Yêsu tui anai, “Ană dra anet kâo jĕ či djai laih. Rơkâo kơ Ih rai ăh bĕ tơngan ƀơi ñu kiăng kơ ñu či suaih hăng hơdip.” 24Tui anŭn, Yêsu nao hăng ñu yơh.
 Hơmâo lu mơnuih đuaĭ tui hăng pơkơhñet jum dar Yêsu.
25Pơ anŭn hơmâo sa čô đah kơmơi ruă tuh drah amăng pluh-dua thŭn laih. 26Wơ̆t tơdah hơmâo lu ƀing nai pơjrao djru kơ ñu laih anŭn ñu pơhoăč hĭ abih bang dram gơnam ñu hơmâo, samơ̆ ñu ăt ƀu dưi suaih mơ̆n. Pơala kơ tơlơi plai ƀiă, ñu jai ruă kơtang tui yơh. 27Tơdang ñu hơmư̆ hing kơ Yêsu, ñu rai ƀơi gah rŏng Yêsu amăng ƀing mơnuih lu laih anŭn ruaih ƀơi ao Yêsu, 28yuakơ ñu pơmĭn tui anai, “Tơdah kâo kơnơ̆ng ruaih ƀơi ao Ñu đôč, sĭt kâo či dưi suaih hĭ yơh.” 29Ƀơi mông anŭn mơtam, tơlơi ƀlĕ drah ñu khơ̆t hĭ laih anŭn ñu pơmưn amăng drơi jan ñu suaih laih mơ̆ng tơlơi ruă anŭn.
30Ƀơi mông anŭn mơ̆n, Yêsu thâo kơnăl kơ tơlơi mơyang hơmâo tơbiă laih mơ̆ng Ñu. Ñu wir glaĭ amăng ƀing mơnuih lu laih anŭn tơña tui anai, “Hlơi pô hơmâo ruaih laih ƀơi ao Kâo lĕ?”
31Ƀing ding kơna Ñu laĭ glaĭ tui anai, “Ih ƀuh hiư̆m ƀing mơnuih lu pơkơhñet djơ̆ Ih, yua hơget Ih tơña kơ tơlơi hlơi pô ruaih djơ̆ Ih lĕ?”
32Samơ̆ Yêsu ăt dŏ kơsem lăng jum dar kiăng kơ ƀuh hlơi pô hơmâo ngă laih tơlơi anŭn. 33Giŏng anŭn, pô đah kơmơi anŭn, thâo krăn hơget tơlơi hơmâo truh laih kơ ñu, huĭ tơtư̆ rai bon ƀơi tơkai Yêsu hăng pơruai glaĭ abih bang tơlơi ñu ngă anŭn yơh. 34Yêsu laĭ kơ gơ̆ tui anai, “Ơ neh ăh, Ơi Adai hơmâo pơsuaih laih ih yuakơ ih đaŏ kơ Kâo. Nao rơnŭk rơnua hăng rơngai bĕ mơ̆ng tơlơi ruă ih anŭn.”
35Tơdang Yêsu ăt hlak dŏ pơhiăp, hơmâo mơnuih mơ̆ng sang khua wai sang jơnum anăn Yairus rai laĭ pơthâo tui anai, “Ană dra ih djai laih, anăm pơtơpăk kơ Nai dơ̆ng tah.”
36Yêsu ƀu pơđi̱ng ôh kơ hơget tơlơi arăng laĭ, Ñu laĭ kơ pô khua wai sang jơnum anŭn tui anai, “Anăm huĭ ôh, kơnơ̆ng đaŏ kơnang đôč.”
37Yêsu ƀu brơi hlơi pô ôh đuaĭ tui Ñu rơngiao kơ Pêtrôs, Yakơ laih anŭn Yôhan adơi Yakơ đôč dưi nao. 38Tơdang ƀing gơñu nao truh pơ sang pô khua wai sang jơnum anŭn, Yêsu ƀuh tơlơi pơrơo̱ng pơrơa̱ng, hrŏm hăng ƀing mơnuih čŏk hia hăng pơkrao kraih krin yơh. 39Ñu mŭt laih anŭn laĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Yua hơget ƀing gih ngă pơrơo̱ng pơrơa̱ng hăng čŏk hia lĕ? Čơđai anŭn ƀu djai ôh samơ̆ ñu dŏ pĭt.” 40Samơ̆ ƀing gơñu klao djik djak kơ Yêsu.
 Tơdơi kơ Ñu brơi kơ ƀing gơñu tơbiă đuaĭ pơ gah rơngiao laih, Ñu djă̱ ba amĭ ama pô čơđai anŭn hrŏm hăng ƀing ding kơna đuaĭ tui hăng Ñu laih anŭn mŭt pơ anih čơđai hlak dŏ đih anŭn yơh.
41Yêsu mă ƀơi tơngan gơ̆ hăng pơđar kơ gơ̆ tui anai, “Talitha koum!” Kiăng laĭ, “Ơ dra anet hơi, Kâo pơđar kơ ih, tơgŭ bĕ!” 42Ƀơi mông anŭn mơtam, ană dra anŭn tơgŭ laih anŭn rơbat jum dar. Dra anŭn hlak pluh-dua thŭn laih. Ƀơi mông anŭn ƀing gơñu dŏ kơtuă hli̱ng hla̱ng biă mă yơh. 43Yêsu pơkơđiăng ƀing gơñu kơ tơlơi anăm brơi kơ arăng thâo kơ tơlơi anŭn ôh, laih anŭn Ñu pơtă kơ ƀing gơñu pha brơi kơ ană dra anŭn đơđa gơnam ƀơ̆ng yơh.

5

Chúa Chữa Lành Người Bị Quỷ Ám

(Mat 8:28-34; Lu 8:26-39)

1Sau đó họ đến bờ biển bên kia, vào miền Ghê-ra-sê-nê. 2Vừa khi Ngài bước ra khỏi thuyền, một người bị tà linh ô uế nhập từ nghĩa địa ra đón Ngài. 3Ông sống giữa các mồ mả. Không ai có thể kiềm chế ông, ngay cả xiềng xích cũng vô dụng đối với ông, 4vì ông thường bị cùm và bị xiềng, nhưng ông đã bứt xiềng và bẻ cùm, và không ai đủ sức để chế ngự ông. 5Ngày đêm ông ở giữa các mồ mả và trên núi; ông thường gào rú và lấy đá đập vào mình. 6Khi thấy Ðức Chúa Jesus ở đàng xa, ông chạy đến, sấp mình xuống trước mặt Ngài, 7và nói lớn tiếng, “Lạy Ðức Chúa Jesus, Con Ðức Chúa Trời Tối Cao, Ngài định làm gì với tôi? Tôi nhân danh Ðức Chúa Trời van xin Ngài đừng hành hạ tôi.” 8Số là Ngài đã nói với ông, “Hỡi tà linh ô uế, hãy ra khỏi người nầy.”
9Ngài hỏi ông, “Ngươi tên chi?”
 Ông đáp, “Tôi tên là ‘Ðạo quân,’ vì chúng tôi rất đông.”
10Rồi ông cứ lải nhải van xin Ngài đừng đuổi chúng ra khỏi miền đó.
11Khi ấy gần đó có một bầy heo thật đông đang ăn trên triền núi. 12Chúng van nài, “Xin sai chúng tôi đến với bầy heo để chúng tôi có thể nhập vào chúng.” 13Ngài cho phép. Bầy quỷ ô uế xuất ra khỏi người ấy và nhập vào bầy heo. Bầy heo từ trên triền núi cùng nhau lao mình xuống biển. Có khoảng hai ngàn con heo chết chìm dưới biển.
14Thấy vậy những người chăn heo bỏ chạy và thuật chuyện ấy khắp thành và các làng xung quanh. Người ta đổ xô nhau đến xem việc đã xảy ra. 15Khi họ đến gặp Ðức Chúa Jesus và thấy người bị quỷ ám, tức người vốn đã bị bầy quỷ ‘đạo quân’ ám nhập, ngồi đó, ăn mặc đàng hoàng, và đầu óc tỉnh táo, họ phát sợ. 16Những người chứng kiến việc ấy thuật lại cho họ những gì đã xảy đến cho người bị quỷ ám và bầy heo. 17Họ liền nài xin Ngài rời khỏi địa phương của họ.
18Ðang khi Ngài xuống thuyền, người vốn bị quỷ ám đến xin Ngài cho ông đi theo Ngài, 19nhưng Ngài không cho. Ngài bảo ông, “Hãy đi về nhà ngươi, về với bà con chòm xóm của ngươi, thuật lại mọi việc lớn lao Chúa đã làm cho ngươi, và cho họ biết Ngài đã thương xót ngươi thế nào.” 20Ông đi về và bắt đầu rao truyền khắp miền Ðê-ca-pô-li những việc lớn lao mà Ðức Chúa Jesus đã làm cho ông, và ai nghe qua đều lấy làm lạ.

Giai-ru Xin Chúa Cứu Chữa Con Gái của Ông

(Mat 9:18-19; Lu 8:40-42)

21Ðức Chúa Jesus xuống thuyền và trở lại bờ bên kia, một đám đông rất lớn tụ họp quanh Ngài; lúc ấy Ngài đang ở cạnh bờ biển. 22Bấy giờ có một người tên là Giai-ru đến đó; ông là một trong những người quản lý hội đường. Vừa khi thấy Ngài, ông sấp mình xuống nơi chân Ngài 23và khẩn thiết cầu xin Ngài rằng, “Con gái tôi sắp chết. Kính xin Thầy vui lòng đến đặt tay trên cháu, để cháu được lành và sống.” 24Vậy Ngài đi với ông. Một đoàn dân rất đông đi theo Ngài và chen lấn nhau quanh Ngài.

Chúa Chữa Lành Người Ðàn Bà Bị Băng Huyết

(Mat 9:20-22; Lu 8:43-48)

25Khi ấy có một bà bị băng huyết đã mười hai năm. 26Bà đã khổ sở làm theo cách chữa trị dưới tay nhiều y sĩ và đã tốn hết tiền bạc, nhưng bịnh tình đã không thuyên giảm mà còn trở nên trầm trọng hơn. 27Bà đã nghe người ta nói về Ðức Chúa Jesus, nên bà chen lấn trong đám đông đang theo Ngài và đụng vào áo Ngài, 28vì bà nghĩ rằng, “Nếu tôi chỉ được chạm vào áo Ngài, tôi sẽ được lành.” 29Ngay lập tức máu trong người bà cầm lại, và bà cảm biết trong người của bà rằng bịnh của bà đã được chữa lành. 30Ðức Chúa Jesus biết ngay rằng quyền năng từ Ngài vừa xuất ra; Ngài quay lại đám đông và hỏi, “Ai đã chạm vào áo Ta?”
31Các môn đồ nói với Ngài, “Thầy thấy đó, người ta đông đúc chen lấn nhau quanh Thầy, mà Thầy còn hỏi, ‘Ai đã đụng vào Ta’? 32Nhưng Ngài vẫn tiếp tục nhìn quanh, để xem ai đã làm điều đó. 33Bấy giờ người đàn bà biết điều gì đã xảy đến cho mình, nên sợ và run, đến sấp mình trước mặt Ngài, và trình bày hết sự thật. 34Ngài nói với bà, “Hỡi con gái, đức tin của con đã làm cho con được cứu chữa. Hãy đi bình an và được lành bịnh.”

Con Gái của Giai-ru Ðược Sống Lại

(Mat 9:23-26; Lu 8:49-56)

35Khi Ngài còn đang nói, có mấy người từ nhà của người quản lý hội đường đến và báo rằng, “Con gái ông đã chết rồi. Sao ông còn làm phiền Thầy làm chi?”
36Nhưng khi Ðức Chúa Jesus nghe những lời đó, Ngài nói với người quản lý hội đường, “Ðừng sợ, chỉ tin mà thôi.” 37Ngài không cho phép ai đi theo Ngài ngoại trừ Phi-rơ, Gia-cơ, và Giăng em của Gia-cơ. 38Khi họ đến nhà người quản lý hội đường, Ngài thấy một cảnh ồn ào hỗn độn, kẻ khóc lóc, người kêu gào. 39Khi vào trong nhà, Ngài nói với họ, “Tại sao các ngươi kêu gào và khóc than như thế? Ðứa trẻ không chết đâu, nhưng chỉ ngủ thôi.” 40Họ chế nhạo Ngài. Sau khi mọi người được mời ra ngoài, Ngài đưa cha mẹ đứa trẻ và các môn đồ Ngài vào chỗ đứa trẻ nằm. 41Ngài nắm tay đứa trẻ và nói với nó, “Ta-li-tha Cum,” nghĩa là “Hỡi con gái nhỏ, Ta truyền cho con: hãy đứng dậy.” 42Ngay lập tức đứa trẻ đứng dậy và bước đi, vì nó đã được mười hai tuổi. Thấy vậy họ vô cùng kinh ngạc. 43Ngài nghiêm dặn họ đừng cho ai biết việc ấy và bảo họ hãy cho đứa trẻ ăn.