15

Phục sinh

1Thưa anh em, tôi xin nhắc lại Phúc âm tôi đã công bố; anh em đã tin nhận và đứng vững cho đến ngày nay.
2Nhờ Phúc âm đó, anh em được cứu rỗi, nếu cứ giữ vững đức tin trừ phi anh em không thực lòng. 3Trước hết, tôi truyền lại cho anh em những chân lý tôi đã tin nhận: Chúa Cứu Thế chịu chết vì tội chúng ta theo lời Thánh kinh. 4Chúa được mai táng, qua ngày thứ ba Ngài sống lại theo lời Thánh kinh. 5Chúa hiện ra cho Phê-rơ, rồi cho các sứ đồ. 6Ngài lại hiện ra cho hơn 500 anh em xem thấy cùng một lúc, phần đông vẫn còn sống, nhưng một vài người đã qua đời. 7Sau đó Chúa hiện ra cho Gia-cơ, rồi cho tất cả các sứ đồ.
8Sau hết, Ngài cũng hiện ra cho tôi, như cho một hài nhi sinh non. 9Tôi là người hèn mọn hơn hết trong các sứ đồ, không đáng gọi là sứ đồ, vì tôi đã khủng bố Hội thánh của Thượng Đế. 10Nhưng nhờ ân phúc Thượng Đế, tôi được đổi mới như ngày nay, và ân Ngài ban cho tôi không đến nỗi vô ích. Tôi đã chịu vất vả hơn tất cả các sứ đồ, thật ra không phải tôi nhưng nhờ ân Chúa cho tôi. 11Nhưng dù tôi hay các sứ đồ khác chịu gian khổ, mục đích chúng tôi là truyền bá Phúc âm cho anh em tin nhận.
12Nếu chúng tôi truyền giảng Chúa Cứu Thế đã sống lại tứ cõi chết, sao trong anh em còn có người nói kẻ chết sẽ không sống lại? 13Nếu người chết không sống lại, Chúa Cứu Thế cũng đã không sống lại. 14Nếu Chúa Cứu Thế không sống lại, lời giảng dạy của chúng tôi vô ích, và đức tin anh em mất nền tảng. 15Chúng tôi trở thành nhân chứng giả dối, vì xác nhận Thượng Đế đã cho Chúa Cứu Thế sống lại. Tất nhiên Thượng Đế không cho Chúa Cứu Thế sống lại, nếu người chết không được sống lại. 16Ngài sống lại làm gì nếu người chết không được sống lại? 17Nếu Chúa Cứu Thế đã chẳng sống lại, đức tin anh em hóa ra vô ích, anh em vẫn còn bị đày đọa trong tội lỗi, 18và các tín hữu đã chết cũng vĩnh viễn hư vong.
19Nếu chúng ta chỉ hy vọng nơi Chúa Cứu Thế về đời này thôi, thì trong cả nhân loại, chúng ta là những người bất hạnh hơn hết. 20Nhưng Chúa Cứu Thế thật đã sống lại, Ngài sống lại đầu tiên trong muôn triệu người sẽ sống lại. 21Do một người mà có sự chết, cũng do một người mà có sự sống lại của kẻ chết. 22Do A-đam mọi người đều chết, do Chúa Cứu Thế mọi người đều sẽ sống lại. 23Sự sống lại diễn ra theo thứ tự: Chúa Cứu Thế Giê-xu sống lại trước hết, đến ngày Chúa tái lâm, những người thuộc về Ngài sẽ sống lại.
24Kế đó là ngày tận thế, Chúa Cứu Thế giao Nước lại cho Thượng Đế là Cha, sau khi đã tiêu diệt mọi chính thể, mọi uy quyền, mọi thế lực trần gian. 25Vì Ngài phải cai trị cho đến khi Thượng Đế đặt tất cả thù nghịch dưới chân Ngài.
26Kẻ thù bị tiêu diệt sau cùng là sự chết, 27vì Thượng Đế bắt vạn vật đầu phục dưới chân Ngài. Khi nói vạn vật đầu phục Ngài, tất nhiên ngoại trừ Thượng Đế, là Đấng khiến vạn vật đầu phục Chúa Cứu Thế.
28Khi vạn vật đã đầu phục Chúa Cứu Thế, đến lượt chính Ngài đầu phục Thượng Đế, và Thượng Đế cầm quyền tuyệt đối.
29Nếu người chết không sống lại, có ai chịu báp-tem cho người chết làm gì? Còn hy vọng gì khi chịu báp-tem cho người chết? 30Nếu người chết không được sống lại, tại sao chúng tôi chịu nguy hiểm từng giờ để truyền bá Phúc âm?
31Thưa anh em, mỗi ngày tôi giáp mặt với cái chết; do niềm tự hào vì anh em, trong Chúa, tôi dám quả quyết như thế. 32Nếu cân nhắc lợi hại như người đời tôi dại gì xông pha chiến đấu với hùm beo rắn rết tại Ê-phê-sô? Nếu người chết chẳng sống lại, chúng ta cứ ăn uống thỏa thích, vì ngày mai chúng ta sẽ chết!
33Đừng để bị người ta mê hoặc, vì giao thiệp với người xấu, anh em sẽ mất hết tính tốt. 34Hãy sáng suốt lại và từ bỏ tội lỗi, vì trong anh em vẫn có người không hiểu biết Chúa. Tôi nói thế để anh em hổ thẹn.
35Nhưng có người hỏi: người chết sống lại cách nào? Lấy thể xác đâu mà sống lại? 36Câu hỏi thật ngây ngô! Khi anh em gieo giống, nếu hạt giống không chết đi sẽ không bao giờ nẩy mầm sống lại.
37Cây non từ hạt giống mọc lên trông khác hẳn hạt lúa, hạt đậu lúc gieo xuống đất. 38Thượng Đế cho nó hình thể theo ý Ngài, mỗi loại hạt giống sinh ra một loại cây. 39Cũng thế, động vật chia ra nhiều loài, mỗi loài có cơ thể khác nhau: loài người, loài thú, loài chim, loài cá...
40Có hình thể trên trời, có hình thể dưới đất. Nhưng vinh quang hình thể trên trời khác vinh quang hình thể dưới đất. 41Vinh quang mặt trời khác, vinh quang mặt trăng khác, vinh quang các tinh tú khác, và mỗi tinh tú vinh quang cũng khác nhau.
42Sự sống lại của người chết cũng thế: Chết là thân thể hư nát, nhưng sống lại là thân thể không hư nát. 43Chết lúc bệnh tật già nua, nhưng sống lại đầy vinh quang rực rỡ. Khi chết rất yếu ớt, nhưng sống lại thật mạnh mẽ. 44Chết là thân thể xương thịt, nhưng sống lại là thân thể thần linh. Vì đã có thân thể xương thịt, tất nhiên cũng có thân thể thần linh.
45Thánh kinh chép: Người thứ nhất là A-đam có sự sống. Còn Chúa Cứu Thế là Thần linh ban sự sống. 46Chúng ta có thân thể bằng xương thịt trước, sau đó Thượng Đế ban cho chúng ta thân thể thần linh.
47A-đam ra từ cát bụi và thuộc về đất, còn Chúa Cứu Thế đến từ trời. 48Mọi người trần gian đều có thân thể bằng cát bụi như A-đam; nhưng người thuộc về Chúa Cứu Thế sẽ có thân thể thần linh giống như Ngài. 49Nếu đã có thân thể giống như A-đam, chúng ta cũng sẽ có thân thể giống như Chúa Cứu Thế.
50Thưa anh em, tôi xin nói rõ: thân thể bằng thịt và huyết không thể hưởng được Nước Thượng Đế, vì thân thể hư nát không thể hưởng sự sống bất diệt.
51Tôi xin tỏ cho anh em huyền nhiệm này: Chúng ta sẽ không chết hết, nhưng tất cả đều sẽ được biến hóa. 52Trong giây lát, trong chớp mắt, khi có tiếng kèn cuối cùng: vì kèn sẽ thổi, người chết sẽ sống lại với thân thể không hư nát nữa, và chúng ta, những người còn sống sẽ được biến hóa.
53Thân thể bằng xương thịt hư hoại này sẽ biến thành thân thể thần linh, bất tử. 54Lúc đó, lời Thánh kinh này sẽ được ứng nghiêm: ‘‘Sự Chết bị Sự Chiến thắng tiêu diệt.”
55Này sự chết, ngươi chiến thắng nơi nào? Này sự chết, nọc độc ngươi để đâu? 56Nọc độc của sự chết là tội lỗi, quyền lực của tội lỗi là luật pháp. 57Nhưng tạ ân Thượng Đế, Ngài cho chúng ta chiến thắng nhờ Chúa Cứu Thế Giê-xu chúng ta.
58Vậy, thưa anh em thân yêu, hãy giữ vững đức tin, đừng lay chuyển. Luôn luôn tích cực phục vụ Chúa, vì không một việc nào anh em làm cho Chúa là vô ích cả.

15

The Risen Christ, Faith’s Reality

1Moreover, brethren, I declare to you the gospel which I preached to you, which also you received and in which you stand, 2by which also you are saved, if you hold fast that word which I preached to you—unless you believed in vain.
3For I delivered to you first of all that which I also received: that Christ died for our sins according to the Scriptures, 4and that He was buried, and that He rose again the third day according to the Scriptures, 5and that He was seen by Cephas, then by the twelve. 6After that He was seen by over five hundred brethren at once, of whom the greater part remain to the present, but some have fallen asleep. 7After that He was seen by James, then by all the apostles. 8Then last of all He was seen by me also, as by one born out of due time.
9For I am the least of the apostles, who am not worthy to be called an apostle, because I persecuted the church of God. 10But by the grace of God I am what I am, and His grace toward me was not in vain; but I labored more abundantly than they all, yet not I, but the grace of God which was with me. 11Therefore, whether it was I or they, so we preach and so you believed.

The Risen Christ, Our Hope

12Now if Christ is preached that He has been raised from the dead, how do some among you say that there is no resurrection of the dead? 13But if there is no resurrection of the dead, then Christ is not risen. 14And if Christ is not risen, then our preaching is empty and your faith is also empty. 15Yes, and we are found false witnesses of God, because we have testified of God that He raised up Christ, whom He did not raise up—if in fact the dead do not rise. 16For if the dead do not rise, then Christ is not risen. 17And if Christ is not risen, your faith is futile; you are still in your sins! 18Then also those who have fallen asleep in Christ have perished. 19If in this life only we have hope in Christ, we are of all men the most pitiable.

The Last Enemy Destroyed

20But now Christ is risen from the dead, and has become the firstfruits of those who have fallen asleep. 21For since by man came death, by Man also came the resurrection of the dead. 22For as in Adam all die, even so in Christ all shall be made alive. 23But each one in his own order: Christ the firstfruits, afterward those who are Christ’s at His coming. 24Then comes the end, when He delivers the kingdom to God the Father, when He puts an end to all rule and all authority and power. 25For He must reign till He has put all enemies under His feet. 26The last enemy that will be destroyed is death. 27For “He has put all things under His feet.” But when He says “all things are put under Him,it is evident that He who put all things under Him is excepted. 28Now when all things are made subject to Him, then the Son Himself will also be subject to Him who put all things under Him, that God may be all in all.

Effects of Denying the Resurrection

29Otherwise, what will they do who are baptized for the dead, if the dead do not rise at all? Why then are they baptized for the dead? 30And why do we stand in jeopardy every hour? 31I affirm, by the boasting in you which I have in Christ Jesus our Lord, I die daily. 32If, in the manner of men, I have fought with beasts at Ephesus, what advantage is it to me? If the dead do not rise, “Let us eat and drink, for tomorrow we die!”
33Do not be deceived: “Evil company corrupts good habits.” 34Awake to righteousness, and do not sin; for some do not have the knowledge of God. I speak this to your shame.

A Glorious Body

35But someone will say, “How are the dead raised up? And with what body do they come?” 36Foolish one, what you sow is not made alive unless it dies. 37And what you sow, you do not sow that body that shall be, but mere grain—perhaps wheat or some other grain. 38But God gives it a body as He pleases, and to each seed its own body.
39All flesh is not the same flesh, but there is one kind of flesh of men, another flesh of animals, another of fish, and another of birds.
40There are also celestial bodies and terrestrial bodies; but the glory of the celestial is one, and the glory of the terrestrial is another. 41There is one glory of the sun, another glory of the moon, and another glory of the stars; for one star differs from another star in glory.
42So also is the resurrection of the dead. The body is sown in corruption, it is raised in incorruption. 43It is sown in dishonor, it is raised in glory. It is sown in weakness, it is raised in power. 44It is sown a natural body, it is raised a spiritual body. There is a natural body, and there is a spiritual body. 45And so it is written, “The first man Adam became a living being.” The last Adam becamea life-giving spirit.
46However, the spiritual is not first, but the natural, and afterward the spiritual. 47The first man was of the earth, made of dust; the second Man is the Lord from heaven. 48As was the man of dust, so also are those who are made of dust; and as is the heavenly Man, so also are those who are heavenly. 49And as we have borne the image of the man of dust, we shall also bear the image of the heavenly Man.

Our Final Victory

50Now this I say, brethren, that flesh and blood cannot inherit the kingdom of God; nor does corruption inherit incorruption. 51Behold, I tell you a mystery: We shall not all sleep, but we shall all be changed— 52in a moment, in the twinkling of an eye, at the last trumpet. For the trumpet will sound, and the dead will be raised incorruptible, and we shall be changed. 53For this corruptible must put on incorruption, and this mortal must put on immortality. 54So when this corruptible has put on incorruption, and this mortal has put on immortality, then shall be brought to pass the saying that is written: “Death is swallowed up in victory.”
  55“O Death, where is your sting?
   O Hades, where is your victory?”
56The sting of death is sin, and the strength of sin is the law. 57But thanks be to God, who gives us the victory through our Lord Jesus Christ.
58Therefore, my beloved brethren, be steadfast, immovable, always abounding in the work of the Lord, knowing that your labor is not in vain in the Lord.