CỔ LINH (II)

1

1Phao-lô, được Thượng Đế tuyển chọn làm sứ đồ của Chúa Cứu Thế Giê-xu, cùng với Ti-mộ-thư,
Kính gửi Hội thánh của Chúa tại Cổ- linh và tất cả anh em tín hữu thánh thiện xứ Hy-lạp.
2Cầu xin Thượng Đế, Cha chúng ta và Chúa Cứu Thế Giê-xu ban ân phúc và bình an cho anh em.

Thần An ủi

3Trước hết tôi xin ca ngợi Thượng Đế, Cha của Chúa Giê-xu chúng ta; Ngài là Cha Từ ái và Thần An ủi. 4Ngài đã an ủi chúng tôi trong mọi cảnh gian nan, khốn khổ. Nhờ niềm an ủi của Chúa, chúng tôi có thể an ủi anh em đang gặp gian khổ. 5Chúng ta càng chịu khổ đau vì Chúa Cứu Thế bao nhiêu, Ngài càng an ủi, phấn khởi chúng ta bấy nhiêu.
6Chúng tôi chịu gian khổ để anh em được an ủi và cứu rỗi. Còn khi chúng tôi được an ủi, anh em lại thêm phấn khởi để nhẫn nại chịu đựng gian khổ như chúng tôi. 7Chúng tôi hy vọng vững vàng, vì biết anh em đã dự phần gian khổ, tất nhiên cũng dự phần an ủi.
8Thưa anh em, thiết tưởng anh em nên biết nỗi gian khổ của chúng tôi tại Tiểu Á. Chúng tôi bị áp lực nặng nề quá mức, không còn hy vọng sống nữa. 9Chúng tôi cảm thấy như bị lên án tử hình, nên không dám cậy mình, chỉ biết ủy thác mọi việc trong tay Chúa, vì Ngài có quyền ‘cải tử hoàn sinh.’ 10Ngài đã giải cứu chúng tôi khỏi sự chết khủng khiếp. Chúng tôi tin chắc Ngài sẽ tiếp tục giải cứu chúng tôi giữa các hiểm nghèo trùng điệp. 11Xin cầu thay cho chúng tôi để Chúa cho chúng tôi được an toàn, và anh em cũng sẽ vì chúng tôi cảm tạ ân lành của Chúa khi Ngài nhậm lời cầu nguyện của anh em.

Chương trình hoạt động của Phao-lô

12Chúng tôi vui mừng vì có thể chân thành xác nhận: chúng tôi đã đối xử cách trong sạch và ngay thẳng với mọi người, nhất là với anh em. Chúng tôi không dùng thuật xử thế khôn khéo của con người, nhưng hoàn toàn nhờ ân phúc Chúa. 13Chúng tôi không viết cho anh em điều gì cao kỳ khó hiểu; mỗi lời chúng tôi đều rõ ràng, chân thật. Ước mong anh em hiểu được lòng chúng tôi. 14Dù nay chỉ hiểu chúng tôi được đôi phần, nhưng đến ngày Chúa Giê-xu trở lại, anh em sẽ hiểu rõ và tự hào về chúng tôi, cũng như chúng tôi tự hào về anh em.
15,16Vì tín nhiệm anh em, nên trước đây tôi dự định ghé thăm anh em trên đường qua Ma-xê-đoan. Đến khi trở về, tôi sẽ dừng lại thăm anh em lần nữa. Như thế, tôi có hai dịp chia sẻ ân phúc của Chúa cho anh em, rồi anh em sẽ tiễn tôi lên đường sang xứ Giu-đê. 17Nhưng chương trình này chưa thực hiện được. Vậy có phải tôi là người mâu thuẫn hoặc xử sự theo lối người thế gian, nghĩ có nói không, nghĩ không nói có? 18Thưa không! Như Thượng Đế Thành tín, lời nói chúng tôi chẳng lật lừa, gian dối.
19Chúa Cứu Thế Giê-xu, Con Thượng Đế — Đấng mà Si-la, Ty-mộ-thư và tôi truyền giảng cho anh em — chẳng bao giờ mâu thuẫn, bất nhất; trong Ngài chỉ có sự chân thật. 20Ngài đã thực hiện mọi lời hứa của Thượng Đế; nhờ Ngài, chúng ta cùng nói: “Thành tâm sở nguyện!”, và đồng thanh ca ngợi Thượng Đế. 21Thượng Đế cho chúng tôi với anh em đứng vững trong Chúa Cứu Thế, bổ nhiệm chúng tôi truyền giảng Phúc âm. 22Ngài cũng đóng ấn trên chúng tôi, ban Thánh Linh vào lòng để bảo đảm mọi điều Ngài hứa ban cho chúng tôi.
23Xin Thượng Đế làm chứng cho tôi, sở dĩ tôi chưa đến Cổ-linh thăm anh em vì muốn anh em khỏi bị khiển trách nặng nề. 24Không phải chúng tôi định chi phối đức tin anh em, — vì anh em đứng vững nhờ đức tin — nhưng chúng tôi muốn đem lại cho anh em niềm hoan hỉ.

1

Lời Chào

1Tôi là Phao-lô, sứ đồ của Chúa Cứu Thế Giê-su theo ý Đức Chúa Trời, cùng với Ti-mô-thê, một anh em chúng ta,
 Kính gởi Hội Thánh Đức Chúa Trời tại thành Cô-rinh-tô cùng tất cả thánh đồ ở khắp vùng A-chai.
2Nguyện xin Đức Chúa Trời là Cha chúng ta và Chúa Cứu Thế Giê-su ban ân sủng và bình an cho anh chị em.

Hy Vọng Và Cảm Tạ

3Chúc tụng Đức Chúa Trời, Cha của Chúa Cứu Thế Giê-su chúng ta, là Cha thương xót và Đức Chúa Trời ban mọi niềm an ủi. 4Ngài luôn an ủi chúng ta trong mọi cơn hoạn nạn để chúng ta, nhờ sự an ủi đã nhận được từ Đức Chúa Trời, có thể an ủi những người khác trong mọi cơn hoạn nạn họ gặp. 5Như sự đau đớn của Chúa Cứu Thế tràn ngập trong đời sống chúng ta thể nào thì nhờ Chúa Cứu Thế niềm an ủi của chúng ta cũng dồi dào thể ấy. 6Khi chúng tôi chịu hoạn nạn cũng là để cho anh chị em được an ủi và giải cứu. Hoặc chúng tôi được an ủi, ấy là vì sự an ủi mà anh chị em kinh nghiệm khi kiên trì chịu đựng cùng những nỗi đau đớn chúng tôi đã chịu. 7Hy vọng của chúng tôi nơi anh chị em thật vững chắc. Vì chúng ta biết rằng như anh chị em đã chia sẻ sự đau đớn của chúng tôi thể nào thì anh chị em cũng dự phần trong niềm an ủi của chúng tôi thể ấy.
8Vì, thưa anh chị em, chúng tôi muốn anh chị em biết rằng hoạn nạn đã xảy ra cho chúng tôi tại Tiểu-á thật nặng nề quá sức chịu đựng, đến nỗi chúng tôi không còn chút hy vọng sống sót nào nữa. 9Thật vậy, chúng tôi cảm thấy mình phải mang án tử hình để không còn cậy nơi chính mình, nhưng nương cậy Đức Chúa Trời là Đấng làm cho kẻ chết sống lại. 10Chính Ngài đã giải cứu chúng tôi khỏi hiểm họa chết chóc lớn như thế thì Ngài cũng sẽ giải cứu chúng tôi nữa. Chúng tôi hy vọng nơi Đức Chúa Trời rằng Ngài sẽ tiếp tục giải cứu chúng tôi, 11khi anh chị em hợp tác giúp đỡ chúng tôi bằng lời cầu thay để nhờ lời cầu nguyện của nhiều người mà chúng tôi được ân tứ và nhiều người cũng cảm tạ Chúa vì chúng tôi.

Phao Lô Hoãn Chuyến Thăm

12Điều hãnh diện cho chúng tôi là thế này, có lương tâm chúng tôi làm chứng rằng chúng tôi cư xử trong thế gian, nhất là đối với anh chị em với tấm lòng thánh khiết và chân thật của Đức Chúa Trời, không phải bằng sự khôn ngoan xác thịt nhưng bằng ân sủng của Đức Chúa Trời. 13Vì chúng tôi không viết cho anh chị em những gì mà anh chị em không thể đọc và hiểu được. Tôi hy vọng anh chị em sẽ hiểu thấu, 14như anh chị em đã hiểu một phần nào rằng anh chị em có thể hãnh diện về chúng tôi cũng như chúng tôi hãnh diện về anh chị em trong ngày của Chúa Giê-su chúng ta.
15Tôi tin chắc rằng tôi muốn đến thăm anh chị em trước để anh chị em được vui mừng gấp bội. 16Tôi định ghé thăm anh chị em trên đường đi Ma-xê-đoan và khi về Giu-đê, tôi đến với anh chị em để anh chị em đưa tôi đi. 17Tôi dự định như thế, nào có phải vì nhẹ dạ đâu? Hay tôi quyết định theo xác thịt đến nỗi tôi lúc thì phải, phải, lúc thì không, không, sao?
18Đức Chúa Trời là thành tín. Vì thế lời tôi nói với anh chị em không phải khi thì phải khi thì không đâu. 19Vì Con Đức Chúa Trời, là Chúa Cứu Thế Giê-su, Đấng mà chúng tôi, tức là tôi, Sinh-vanh và Ti-mô-thê, đã truyền giảng cho anh chị em, không phải là Đấng vừa “phải” vừa “không” nhưng trong Ngài chỉ toàn là “phải.” 20Vì bất luận bao nhiêu lời hứa của Đức Chúa Trời đều thành tựu trong Ngài và cũng bởi Ngài mà chúng ta nói “a-men” tôn vinh Đức Chúa Trời. 21Đức Chúa Trời là Đấng thiết lập chúng tôi với anh chị em vững vàng trong Chúa Cứu Thế, cũng là Đấng xức dầu cho chúng tôi; 22Đấng đóng ấn sở hữu trên chúng tôi và ban Đức Thánh Linh trong lòng chúng tôi để bảo chứng.
23Còn chính tôi, xin Đức Chúa Trời chứng giám cho linh hồn tôi; tôi không trở lại Cô-rinh-tô nữa là vì dung thứ anh chị em; 24chứ không phải muốn khống chế đức tin anh chị em vì đức tin anh chị em rất vững vàng, trái lại chúng tôi là người đồng lao với anh chị em để anh chị em được vui mừng.