30

Đập tan xiềng xích gông cùm

1Chúa bảo Giê-rê-mi: 2“Chúa là Chân Thần của Y-sơ-ra-ên phán: 'Con hãy ghi chép tất cả các lời Ta dạy vào một quyển sách. 3Vì sẽ có ngày Ta phục hưng dân Ta, cả Y-sơ-ra-ên và Giu-đa. Ta sẽ đem họ về quê cha đất tổ, cho họ lấy lại quyền sở hữu đất nước mà Ta đã ban cho tổ phụ họ. Họ sẽ an cư lạc nghiệp trên đất nước này."
4Con hãy viết về Y-sơ-ra-ên và Giu-đa: 5“Nhân dân ta thán: Ta tìm đâu thấy hòa bình? Chỉ thấy những cảnh khiếp sợ hãi hùng. 6Không lẽ đàn ông sinh đẻ hay sao mà họ đứng sựng một chỗ, mặt tái ngắt, hai tay ghì chặt bên hông như đàn bà chuyển bụng?"
7Than ôi, suốt cả lịch sử dân tộc, có thời kỳ nào bị khủng khiếp kinh hoàng như những ngày sắp đến? Đó là ngày rối loạn dân Ta chưa từng thấy. Tuy nhiên, Thượng Đế sẽ giải cứu họ. 8Chúa Toàn năng phán: "Ngày ấy, Ta sẽ bẻ gãy cái ách đè nặng trên cổ dân Ta; Ta sẽ đập tan xiềng xích của quân thù; các dân tộc nước ngoài không còn thống trị dân Ta nữa. 9Vì dân Ta sẽ phục vụ Chúa Hằng Hữu, Chân Thần của họ và Chúa Cứu Thế, Vua của họ, mà Ta sẽ dấy lên trong dòng dõi Đa-vít," Chúa phán vậy.
10Vậy nên Gia-cốp, đầy tớ Ta, ngươi đừng sợ hãi! Y-sơ-ra-ên ơi, đừng kinh hoàng! Vì Ta sẽ cho các ngươi từ các nước xa xôi trở về quê cha đất tổ. Ta sẽ đem dòng dõi các ngươi trở về từ đất lưu đày. Chúng sẽ an cư lạc nghiệp trên đất nước mình, không còn bị ai đe dọa khủng bố nữa.
11Vì Ta ở với các ngươi luôn; Ta sẽ cứu các ngươi, Chúa phán vậy. Dù Ta tiêu diệt các quốc gia xung quanh các ngươi, Ta sẽ chẳng bao giờ tiêu diệt các ngươi, dù Ta phải sửa phạt các ngươi, là việc Ta không thể nào bỏ qua.
12Vì tội lỗi dân Ta giống như vết thương thối nát, khổng ai chữa lành, 13không một người nào cứu giúp, băng bó; không một phương thuốc chữa trị. 14Tất cả tình nhân các ngươi đều bò bê, không thèm lưu ý đến các ngươi nữa. Ta đã thẳng tay gây thương tích nặng nề cho các ngươi không thương xót, như kẻ thù vẫn làm vì tội lỗi các ngươi quá nhiều, tội các ngươi quá lớn.
15Tại sao các ngươi kêu la vì bị hình phạt? Tội lỗi các ngươi quá nặng nề nên cơn sầu thảm không chấm dứt được. Tội các ngươi quá lớn lao nên Ta phải hình phạt các ngươi xứng đáng.
16Tuy nhiên, đến ngày ấy, tất cả những kẻ tiêu diệt các ngươi sẽ bị tiêu diệt; tất cả quân thù các ngươi sẽ bị bắt làm nô lệ. Những kẻ cướp giật các ngươi sẽ bị cướp. Những kẻ tiến công các ngươi sẽ bị tiến công. 17Ta sẽ phục hồi sức khỏe các ngươi và chữa lành vết thương các ngươi, vì các ngươi bị gọi là "cặn bã xã hội loài người," là "thủ đô phế thải." 18Nhưng Chúa phán: "Đến ngày Ta cho dân lưu đày của Gia-cốp hồi hương và phục hưng, Giê-ru-sa-lem sẽ được tái thiết trên đống hoang tàn đổ nát; các lâu đài sẽ mọc lên như ngày xưa; các cung điện sẽ được xây cất tại chỗ cũ. 19Từ nơi đó, sẽ vang dội tiếng hoan ca. Ta sẽ cho dân số họ gia tăng, không còn suy giảm nữa. Ta sẽ làm cho họ được tôn trọng, không còn yếu hèn nữa. 20Đòng dõi họ sẽ cường thịnh như thời Đa-vít; quốc dân họ sẽ được vững lập trước mặt Ta; ai phá hoại họ sẽ bị Ta trừng phạt. 21Dân Ta sẽ có nhà lãnh đạo anh minh, không còn bị ngoại bang thống trị. Ta sẽ vời lãnh tụ ấy vào dâng tế lễ nơi bàn thờ Ta và gần gũi vói Ta, vì ai dám đến gần Ta nếu không được Ta vời? 22Các ngươi sẽ làm dân Ta và Ta sẽ làm Chân Thần của các ngươi.
23Trận bão trốt của Chúa bất ngờ nổi lên dữ dội, nổ ầm trên đầu kẻ ác. 24Chúa chỉ dẹp cơn phẫn nộ Ngài khi sự đoán phạt kinh khủng hoàn tất đúng chương trình Ngài dự định. Về sau, các ngươi sẽ hiểu sứ điệp này.

30

Restoration of Israel and Judah

1The word that came to Jeremiah from the Lord, saying, 2“Thus speaks the Lord God of Israel, saying: ‘Write in a book for yourself all the words that I have spoken to you. 3For behold, the days are coming,’ says the Lord, ‘that I will bring back from captivity My people Israel and Judah,’ says the Lord. ‘And I will cause them to return to the land that I gave to their fathers, and they shall possess it.’ ”
4Now these are the words that the Lord spoke concerning Israel and Judah.
5“For thus says the Lord:
  ‘We have heard a voice of trembling,
   Of fear, and not of peace.
   6Ask now, and see,
   Whether a man is ever in labor with child?
   So why do I see every man with his hands on his loins
   Like a woman in labor,
   And all faces turned pale?
   7Alas! For that day is great,
   So that none is like it;
   And it is the time of Jacob’s trouble,
   But he shall be saved out of it.
  8‘For it shall come to pass in that day,’
   Says the Lord of hosts,
   ‘That I will break his yoke from your neck,
   And will burst your bonds;
   Foreigners shall no more enslave them.
   9But they shall serve the Lord their God,
   And David their king,
   Whom I will raise up for them.
  10‘Therefore do not fear, O My servant Jacob,’ says the Lord,
   ‘Nor be dismayed, O Israel;
   For behold, I will save you from afar,
   And your seed from the land of their captivity.
   Jacob shall return, have rest and be quiet,
   And no one shall make him afraid.
   11For I am with you,’ says the Lord, ‘to save you;
   Though I make a full end of all nations where I have scattered you,
   Yet I will not make a complete end of you.
   But I will correct you in justice,
   And will not let you go altogether unpunished.’
12“For thus says the Lord:
  ‘Your affliction is incurable,
   Your wound is severe.
   13There is no one to plead your cause,
   That you may be bound up;
   You have no healing medicines.
   14All your lovers have forgotten you;
   They do not seek you;
   For I have wounded you with the wound of an enemy,
   With the chastisement of a cruel one,
   For the multitude of your iniquities,
   Because your sins have increased.
   15Why do you cry about your affliction?
   Your sorrow is incurable.
   Because of the multitude of your iniquities,
   Because your sins have increased,
   I have done these things to you.
  16‘Therefore all those who devour you shall be devoured;
   And all your adversaries, every one of them, shall go into captivity;
   Those who plunder you shall become plunder,
   And all who prey upon you I will make a prey.
   17For I will restore health to you
   And heal you of your wounds,’ says the Lord,
   ‘Because they called you an outcast saying:
   “This is Zion;
   No one seeks her.” ’
  18“Thus says the Lord:
  ‘Behold, I will bring back the captivity of Jacob’s tents,
   And have mercy on his dwelling places;
   The city shall be built upon its own mound,
   And the palace shall remain according to its own plan.
   19Then out of them shall proceed thanksgiving
   And the voice of those who make merry;
   I will multiply them, and they shall not diminish;
   I will also glorify them, and they shall not be small.
   20Their children also shall be as before,
   And their congregation shall be established before Me;
   And I will punish all who oppress them.
   21Their nobles shall be from among them,
   And their governor shall come from their midst;
   Then I will cause him to draw near,
   And he shall approach Me;
   For who is this who pledged his heart to approach Me?’ says the Lord.
   22‘You shall be My people,
   And I will be your God.’ ”
  23Behold, the whirlwind of the Lord
   Goes forth with fury,
   A continuing whirlwind;
   It will fall violently on the head of the wicked.
   24The fierce anger of the Lord will not return until He has done it,
   And until He has performed the intents of His heart.
  In the latter days you will consider it.