30

Đập tan xiềng xích gông cùm

1Chúa bảo Giê-rê-mi: 2“Chúa là Chân Thần của Y-sơ-ra-ên phán: 'Con hãy ghi chép tất cả các lời Ta dạy vào một quyển sách. 3Vì sẽ có ngày Ta phục hưng dân Ta, cả Y-sơ-ra-ên và Giu-đa. Ta sẽ đem họ về quê cha đất tổ, cho họ lấy lại quyền sở hữu đất nước mà Ta đã ban cho tổ phụ họ. Họ sẽ an cư lạc nghiệp trên đất nước này."
4Con hãy viết về Y-sơ-ra-ên và Giu-đa: 5“Nhân dân ta thán: Ta tìm đâu thấy hòa bình? Chỉ thấy những cảnh khiếp sợ hãi hùng. 6Không lẽ đàn ông sinh đẻ hay sao mà họ đứng sựng một chỗ, mặt tái ngắt, hai tay ghì chặt bên hông như đàn bà chuyển bụng?"
7Than ôi, suốt cả lịch sử dân tộc, có thời kỳ nào bị khủng khiếp kinh hoàng như những ngày sắp đến? Đó là ngày rối loạn dân Ta chưa từng thấy. Tuy nhiên, Thượng Đế sẽ giải cứu họ. 8Chúa Toàn năng phán: "Ngày ấy, Ta sẽ bẻ gãy cái ách đè nặng trên cổ dân Ta; Ta sẽ đập tan xiềng xích của quân thù; các dân tộc nước ngoài không còn thống trị dân Ta nữa. 9Vì dân Ta sẽ phục vụ Chúa Hằng Hữu, Chân Thần của họ và Chúa Cứu Thế, Vua của họ, mà Ta sẽ dấy lên trong dòng dõi Đa-vít," Chúa phán vậy.
10Vậy nên Gia-cốp, đầy tớ Ta, ngươi đừng sợ hãi! Y-sơ-ra-ên ơi, đừng kinh hoàng! Vì Ta sẽ cho các ngươi từ các nước xa xôi trở về quê cha đất tổ. Ta sẽ đem dòng dõi các ngươi trở về từ đất lưu đày. Chúng sẽ an cư lạc nghiệp trên đất nước mình, không còn bị ai đe dọa khủng bố nữa.
11Vì Ta ở với các ngươi luôn; Ta sẽ cứu các ngươi, Chúa phán vậy. Dù Ta tiêu diệt các quốc gia xung quanh các ngươi, Ta sẽ chẳng bao giờ tiêu diệt các ngươi, dù Ta phải sửa phạt các ngươi, là việc Ta không thể nào bỏ qua.
12Vì tội lỗi dân Ta giống như vết thương thối nát, khổng ai chữa lành, 13không một người nào cứu giúp, băng bó; không một phương thuốc chữa trị. 14Tất cả tình nhân các ngươi đều bò bê, không thèm lưu ý đến các ngươi nữa. Ta đã thẳng tay gây thương tích nặng nề cho các ngươi không thương xót, như kẻ thù vẫn làm vì tội lỗi các ngươi quá nhiều, tội các ngươi quá lớn.
15Tại sao các ngươi kêu la vì bị hình phạt? Tội lỗi các ngươi quá nặng nề nên cơn sầu thảm không chấm dứt được. Tội các ngươi quá lớn lao nên Ta phải hình phạt các ngươi xứng đáng.
16Tuy nhiên, đến ngày ấy, tất cả những kẻ tiêu diệt các ngươi sẽ bị tiêu diệt; tất cả quân thù các ngươi sẽ bị bắt làm nô lệ. Những kẻ cướp giật các ngươi sẽ bị cướp. Những kẻ tiến công các ngươi sẽ bị tiến công. 17Ta sẽ phục hồi sức khỏe các ngươi và chữa lành vết thương các ngươi, vì các ngươi bị gọi là "cặn bã xã hội loài người," là "thủ đô phế thải." 18Nhưng Chúa phán: "Đến ngày Ta cho dân lưu đày của Gia-cốp hồi hương và phục hưng, Giê-ru-sa-lem sẽ được tái thiết trên đống hoang tàn đổ nát; các lâu đài sẽ mọc lên như ngày xưa; các cung điện sẽ được xây cất tại chỗ cũ. 19Từ nơi đó, sẽ vang dội tiếng hoan ca. Ta sẽ cho dân số họ gia tăng, không còn suy giảm nữa. Ta sẽ làm cho họ được tôn trọng, không còn yếu hèn nữa. 20Đòng dõi họ sẽ cường thịnh như thời Đa-vít; quốc dân họ sẽ được vững lập trước mặt Ta; ai phá hoại họ sẽ bị Ta trừng phạt. 21Dân Ta sẽ có nhà lãnh đạo anh minh, không còn bị ngoại bang thống trị. Ta sẽ vời lãnh tụ ấy vào dâng tế lễ nơi bàn thờ Ta và gần gũi vói Ta, vì ai dám đến gần Ta nếu không được Ta vời? 22Các ngươi sẽ làm dân Ta và Ta sẽ làm Chân Thần của các ngươi.
23Trận bão trốt của Chúa bất ngờ nổi lên dữ dội, nổ ầm trên đầu kẻ ác. 24Chúa chỉ dẹp cơn phẫn nộ Ngài khi sự đoán phạt kinh khủng hoàn tất đúng chương trình Ngài dự định. Về sau, các ngươi sẽ hiểu sứ điệp này.

30

Klei Ƀuăn Srăng Wĭt Mơ̆ng Klei Jing Mnă

1Yêhôwa blŭ kơ Y-Yêrêmi: 2“Snei Yêhôwa Aê Diê Israel lač: ‘Čih bĕ hlăm sa pŏk hdruôm hră jih jang klei kâo blŭ leh kơ ih. 3Kyuadah nĕ anei, hruê srăng truh,’ Yêhôwa lač, ‘tơdah kâo srăng lŏ bi wĭt klei jăk jĭn kơ phung ƀuôn sang kâo, phung Israel leh anăn phung Yuđa,’ Yêhôwa lač, ‘leh anăn kâo srăng atăt diñu wĭt kơ čar kâo brei leh kơ phung aê diñu, leh anăn diñu srăng mă bha čar anăn.’ ”
4Anei klei Yêhôwa blŭ djŏ kơ phung Israel leh anăn phung Yuđa: 5“Snei Yêhôwa blŭ:
  ‘Drei hmư̆ leh asăp ur kyua klei rŭng răng,
   klei jŭ jhat, leh anăn amâo djŏ klei êđăp ênang ôh.
  6Êmuh bĕ ară anei leh anăn thâo,
   dưi mơ̆ sa čô êkei kkiêng kơ sa čô anak?
  Snăn si ngă kâo ƀuh grăp čô êkei
   kngan djă ti kơiêng ñu msĕ si sa čô mniê dôk đih pui?
   Si ngă ƀô̆ mta grăp čô jing hĕ kô̆?
  7Hƀơih, hruê anăn jing jŭ jhat snăk!
   Amâo mâo hruê mkăn msĕ si hruê anăn ôh;
  jing ênuk klei knap mñai truh kơ phung Yakôp,
   ƀiădah ñu srăng tlaih mơ̆ng klei anăn.

  8Leh anăn srăng mâo klei truh hruê anăn,’ Yêhôwa kơ phung kahan lač,
   ‘Kâo srăng bi joh hĕ knông ti kkuê diñu,
  leh anăn kâo srăng bi tloh hĕ klei kă diñu,+
   leh anăn phung tue amâo srăng lŏ mjing diñu hlŭn ôh.
  9Ƀiădah diñu srăng mă bruă kơ Yêhôwa Aê Diê diñu
   leh anăn Y-Đawit mtao diñu,
   pô kâo srăng bi kbiă kơ diñu.’

  10 ‘Snăn đăm huĭ ôh, Ơ phung Yakôp dĭng buăl kâo,’ Yêhôwa lač,
   ‘Kăn êdu ai rei, Ơ phung Israel,
  kyuadah nĕ anei, kâo srăng bi mtlaih ih mơ̆ng anôk kbưi,
   leh anăn phung anak čô ih mơ̆ng čar digơ̆ jing mnă.
  Phung Yakôp srăng lŏ wĭt leh anăn dôk êđăp ênang leh anăn dôk mdei,
   leh anăn amâo mâo pô bi huĭ diñu ôh.’
  11‘Kyuadah kâo dôk mbĭt hŏng ih čiăng bi mtlaih ih’ Yêhôwa lač,
   ‘Jih jang phung găp djuê mkăn kâo srăng bi rai jih,
  ti krah phung găp djuê anăn, kâo suôt ih leh,
   ƀiădah kâo amâo srăng bi rai ih jih ôh.
  Kâo srăng mkra ih tui si klei năng,
   leh anăn kâo amâo srăng lui ôh ih tlaih kơ klei bi kmhal.’
12Kyuadah snei Yêhôwa lač:
   ‘Klei ruă ih amâo thâo hlao ôh,
   leh anăn anôk êka ih jing kjham êdi.
  13Amâo mâo sa čô dôk tĭng kơ ih ôh,
   amâo mâo êa drao kơ anôk êka ih,
   amâo mâo klei bi hlao kơ ih ôh.
  14Jih jang phung ih khăp wơr bĭt leh ih,
   diñu amâo uêñ kơ ih ôh.
  Kyuadah kâo ngă kơ ih leh msĕ si sa čô roh,
   klei bi kmhal mơ̆ng sa čô roh amâo thâo pap ôh,
  kyuadah klei ih soh leh jing prŏng,
   kyuadah klei soh ih jing kjham.
  15Si ngă ih ur kyua klei ruă ih?
   Klei ruă ih amâo thâo hlao ôh.
  Kyuadah klei ih soh leh jing prŏng,
   kyuadah klei soh ih jing kjham,
   kâo ngă leh klei anei kơ ih.
  16Kyuanăn jih jang hlei pô kĕ ƀơ̆ng ih arăng srăng kĕ ƀơ̆ng diñu;
   leh anăn jih jang phung roh ih srăng nao jing mnă;
  phung plah mă ih srăng jing mnơ̆ng arăng plah mă,
   leh anăn jih jang phung mă ih kâo srăng brei arăng mă diñu mơh.
  17Kyuadah kâo srăng bi hlao ih,
   leh anăn anôk êka ih kâo srăng bi hlao hĕ,’

  ‘kyuadah diñu pia kơ ih pô arăng hwiê hĕ ti tač:
   “Jing ƀuôn Siôn yơh, amâo mâo pô uêñ kơ gơ̆ ôh!”’
18Snei Yêhôwa lač:
   ‘Nĕ anei, kâo srăng bi wĭt klei jăk jĭn kơ sang čhiăm phung Yakôp,
  leh anăn pap kơ anôk diñu dôk;
   arăng srăng lŏ mdơ̆ng ƀuôn prŏng ti dlông djah ƀuôn,
   leh anăn sang mtao srăng dôk djŏ ti anôk ñu dôk mphŭn dô.
  19Mơ̆ng ƀuôn anăn arăng srăng hmư̆ asăp mmuñ klei bi mni,
   leh anăn asăp phung ngă klei hơ̆k mơak.
  Kâo srăng bi lar diñu,
   leh anăn diñu amâo srăng jing phung ƀiă ôh;
  kâo srăng brei diñu jing phung arăng mpŭ,
   leh anăn diñu amâo srăng jing điêt ôh.
  20Phung anak diñu srăng jing msĕ si ênuk êlâo,
   leh anăn phung bi kƀĭn srăng jing kjăp ti anăp kâo;
   leh anăn kâo srăng bi kmhal jih jang phung ktư̆ juă diñu.
  21Khua diñu srăng jing sa čô hlăm phung diñu pô;
   mtao diñu srăng kbiă hriê mơ̆ng ti krah diñu.
  Kâo srăng brei ñu hriê giăm kâo, leh anăn ñu srăng truh,
   kyuadah hlei jhŏng hriê giăm kâo tơdah kâo amâo jak ñu ôh?’

  22‘Leh anăn diih srăng jing phung ƀuôn sang kâo,
   leh anăn kâo srăng jing Aê Diê diih.’ ”

  23Nĕ anei, angĭn êbŭ mơ̆ng Yêhôwa!
   Klei ngêñ kbiă nao leh,
  sa angĭn đrŭng ktang;
   ñu srăng truh bhiâo riâo rit kơ boh kŏ phung ƀai.
  24Klei Yêhôwa ngêñ hlơr amâo srăng kdŭn ôh
   tơl ñu ngă leh anăn bi leh
  jih klei ñu mĭn čiăng ngă.
   Hlăm ênuk knhal tuč, diih srăng thâo săng klei anei.