6

Chúa của ngày lễ

1Một ngày thứ bảy, lễ Cuối tuần của người Do-thái, Chúa Giê-xu và các môn đệ đi ngang qua đồng lúa mì. Các môn đệ hái bông lúa, chà cho tróc vỏ rồi ăn.
2Các thầy Biệt-lập liền phàn nàn: “Các ông làm thế là trái luật! Không được hái lúa vào ngày thứ bảy!” 3Chúa Giê-xu đáp: “Các ông chưa đọc chuyện vua Đa- vít và các bạn đồng hành bị đói sao? 4Vua vào Đền thờ, ăn bánh thánh dành riêng cho các thầy tế lễ, còn đưa cho các bạn ăn nữa. Việc đó không trái luật sao?” 5Rồi Ngài tiếp: “Chúa Cứu Thế cũng là Chúa của ngày lễ!

Người teo tay

6Một ngày thứ bảy khác, Chúa Giê-xu vào hội trường giảng dạy, gặp một người bị teo bàn tay phải. 7Các thầy dạy luật và Biệt-lập chăm chú theo dõi, xem Chúa có chữa bệnh ngày thứ bảy không, để lấy cớ tố cáo Ngài.
8Chúa Giê-xu biết ỷ tưởng họ, nên bảo người teo tay đứng dậy trước mặt mọi người. Anh ấy liền vâng lời. 9Chúa quay sang các thầy Biệt-lập và dạy luật: “Tôi hỏi các ông, ngày thứ bảy làm điều thiện là hợp pháp, hay làm điều ác? Nên cứu người hay hại người?” 10Chúa nhìn quanh mọi người rồi bảo người teo tay: “Con xòe bàn tay ra!” Anh làm theo, bàn tay liền được lành. 11Các thầy Biệt-lập và dạy luật rất giận dữ, bàn nhau tìm mưu giết Ngài.

Mười hai sứ đồ

12Một hôm, Chúa Giê-xu lên núi cầu nguyên suốt đêm. 13Đến sáng, Ngài gọi các môn đệ đến, chọn mười hai người làm sứ đồ:
14Si-môn (Chúa đặt tên là Phê-rơ)
Anh-rê, em Si-môn
Gia-cơ
Giăng
Phi-líp
Ba-thế-lâm
15Mã-thi
Thô-mai
Gia-cơ, con An-phê
Si-môn, thuộc đảng Xê-lốt
16Giu-đa, con Gia-cơ
và Giu-đa Ích-ca-ri-ốt (về sau phản Chúa).

Phúc và họa

17Xuống núi, Chúa Giê-xu và các sứ đồ đến một khu đất bằng phẳng, nhiều môn đệ đứng chung quanh. Dân chúng đông đảo từ xứ Giu-đê, thử đô Giê-ru-sa-lem, và từ miền duyên hải xa xôi như Ty-rơ và Si-đôn 18kéo đến nghe Ngài giảng dạy và xin trị bệnh. Các người bị quỷ ám cũng được chữa lành. 19Mọi người tìm cách lại gần sờ Chúa, vì quyền năng từ Ngài phát ra chữa lành bệnh tật cho họ.
20Nhìn các môn đệ, Chúa dạy: “Phúc cho các con đang nghèo khổ, vì Nước Trời thuộc về các con.
21“Phúc cho các con đang đói khát, vì sẽ được thỏa mãn.
“Phúc cho các con đang than khóc, vì đến lúc sẽ vui cười.
22“Phúc cho các con khi bị người ta thù ghét, xua đuổi, nhục mạ, bêu xấu tên tuổi vì ta. 23Gặp cảnh ngộ ấy, các con hãy vui mừng nhảy múa, vì sẽ được phần thưởng lớn dành sẵn trên trời. Ngày xưa các nhà tiên tri cũng từng bị đối xử như thế.
24“Nhưng khốn cho người giàu có, vì chỉ được sung sướng tạm thời.
25“Khốn cho người đang no chán, vì sẽ phải đói khổ.
“Khốn cho người đang cười cợt, vì sẽ phải than khóc.
26“Khốn cho người được quần chúng ca ngợi, vì các tiên tri giả ngày xưa cũng từng được ca ngợi như thế.

Yêu kẻ thù

27“Các con hãy nghe: “Phải yêu kẻ thù, lấy ân báo oán. 28Phải cầu phúc cho kẻ nguyền rủa mình, cầu nguyện cho người ngược đãi mình. 29Nếu các con bị ai tát má bên này, cứ đưa luôn má bên kia! Nếu có ai đoạt áo dài, cứ cho luôn áo ngắn! 30Ai xin gì, cứ cho; ai chiếm đoạt gì, đừng tìm cách lấy lại! 31Hãy làm cho người khác điều các con muốn người ta làm cho mình! 32Nếu các con chỉ yêu những người yêu mình thì có gì đáng khen đâu? Kẻ tội lỗi cũng yêu nhau lối ấy. 33Nếu các con chỉ lấy ân báo ân thì tốt đẹp gì đâu? Kẻ tội lỗi cũng cư xử như thế. 34Nếu các con chỉ cho những người sòng phẳng vay mượn thì ân nghĩa gì! Kẻ gian ác cũng cho vay như thế, và đòi lại đầy đủ.
35“Phải yêu kẻ thù và làm ơn cho họ, cứ cho mượn, đừng đòi lại. Như thế, phần thưởng các con trên trời sẽ rất lớn. Các con sẽ được làm con Thượng Đế, vì chính Ngài thi ân cho kẻ bội bạc và người gian ác.

Lên án

36“Phải có lòng thương người như Cha Từ Ái của các con. 37Đừng chỉ trích lên án ai, các con sẽ khỏi bị chỉ trích lên án. Hãy tha thứ, các con sẽ được tha thứ. 38Các con cho gì, sẽ nhận nấy. Người ta sẽ lấy thùng lớn đong đầy, nhận chặt, lắc và đổ thêm cho tràn rồi trao cho các con. Các con lường cho người ta mức nào, người ta sẽ lường lại mức đó.”
39Chúa Giê-xu còn dạy ngụ ngôn này: “Người mù làm sao dẫn đường cho người mù? Cả hai sẽ đưa nhau xuống hố thẳm. 40Môn đệ không hơn thầy, nhưng nếu được rèn luyện đầy đủ, sẽ giống thầy mình.
41“Sao các con nhìn thấy cái dằm trong mắt người khác, mà không biết có cả khúc gỗ trong mắt mình? 42Sao các con dám nói: ‘Này anh, đề tôi lấy cái dằm trong mắt cho anh’ khi chính các con không thấy khúc gỗ trong mắt mình? Hạng đạo đức giả, trước hết phải lấy khúc gỗ khỏi mắt mình, mới có thể thấy rõ để giúp đỡ người khác.
43“Cây lành không sinh quả độc; cây độc cũng không sinh quả lành. 44Nhờ xem quả mà biết cây. Gai xương rồng không bao giờ sinh quả vả, bụi gai độc cũng không sinh quả nho. 45Người tốt do lòng thiện mà nói ra lời lành. Người xấu do lòng ác mà nói ra lời dữ. Vì do những điều chất chứa trong lòng mà miệng nói ra.

Hai hạng người

46“Sao các con gọi ta là Chúa mà không vâng lời ta? 47,48Ai đến nghe lời ta và thực hành, có thể ví như người cất nhà biết đào móng, đặt nền trên vầng đá vững chắc. Khi nước lụt dâng lên, dòng nước cuốn mạnh, nhưng nhà không lay chuyển vì đượt xây cất kiên cố. 49Nhưng ai nghe lời ta mà không thực hành, giống như người cất nhà không xây nền: bị dòng nước cuốn mạnh, sẽ sụp đổ tan tành.”

6

在安息日摘麥穗

(太12.1-8;可2.23-28)

1有一個安息日,耶穌從麥田經過。他的門徒摘了麥穗,用手搓着吃。 2有幾個法利賽人說:「你們為甚麼做安息日不合法的事呢?」 3耶穌回答他們:「大衛和跟從他的人飢餓時所做的事,你們沒有念過嗎? 4他怎麼進了上帝的居所,拿供餅吃,又給跟從的人吃呢?這餅惟獨祭司可以吃,別人都不可以吃。」 5他又對他們說:「人子是安息日的主。」

治好萎縮的手

(太12.9-14;可3.1-6)

6又有一個安息日,耶穌進了會堂教導人,在那裏有一個人,他的右手萎縮了。 7文士和法利賽人窺探耶穌會不會在安息日治病,為要找把柄告他。 8耶穌卻知道他們的意念,就對那萎縮了手的人說:「起來,站在當中!」那人就起來,站着。 9耶穌對他們說:「我問你們,在安息日行善行惡,救命害命,哪樣是合法的呢?」 10他就環視眾人,對那人說:「伸出手來!」他照着做,他的手就復原了。 11他們怒氣填胸,彼此商議怎樣對付耶穌。

揀選十二使徒

(太10.1-4;可3.13-19)

12在那些日子,耶穌出去,上山祈禱,整夜向上帝禱告。 13到了天亮,他叫門徒來,就從他們中間挑選十二個人,稱他們為使徒。 14這十二個人有西門(耶穌又給他起名叫彼得),還有他弟弟安得烈,又有雅各約翰腓力巴多羅買 15馬太多馬亞勒腓的兒子雅各和激進黨的西門 16雅各的兒子猶大和後來成為出賣者的加略猶大

向大眾傳道

(太4.23-25)

17耶穌和他們下了山,站在一塊平地上;在一起的有許多門徒,又有許多百姓從全猶太耶路撒冷,並推羅西頓的海邊來, 18都要聽他講道,又希望耶穌醫治他們的病;還有被污靈纏磨的,也得了醫治。 19眾人都想要摸他,因為有能力從他身上發出來,治好了他們。

論福與禍

(太5.1-12)

20耶穌舉目看着門徒,說:
  「貧窮的人有福了!
  因為上帝的國是你們的。
  21現在飢餓的人有福了!
  因為你們將得飽足。
  現在哭泣的人有福了!
  因為你們將要歡笑。
22人為人子的緣故憎恨你們,拒絕你們,辱罵你們,把你們當惡人除掉你們的名,你們就有福了! 23在那日,你們要歡欣雀躍,因為你們在天上的賞賜是很多的;他們的祖宗也是這樣待先知的。
  24但你們富足的人有禍了!
  因為你們已經受過安慰。
  25你們現在飽足的人有禍了!
  因為你們將要飢餓。
  你們現在歡笑的人有禍了!
  因為你們將要哀慟哭泣。
26人都說你們好的時候,你們有禍了!因為他們的祖宗也是這樣待假先知的。」

論愛仇敵

(太5.38-48;7.12)

27「可是我告訴你們這些聽的人,要愛你們的仇敵!要善待恨你們的人! 28要祝福詛咒你們的人!要為凌辱你們的人禱告! 29有人打你的臉,連另一邊也由他打。有人拿你的外衣,連內衣也由他拿去。 30凡求你的,就給他;有人拿走你的東西,不要討回來。
31「你們想要人怎樣待你們,你們也要怎樣待人。 32你們若只愛那愛你們的人,有甚麼可感謝的呢?就是罪人也愛那愛他們的人。 33你們若善待那善待你們的人,有甚麼可感謝的呢?就是罪人也是這樣做。 34你們若借給人,希望從他收回,有甚麼可感謝的呢?就是罪人也借給罪人,再如數收回。 35你們倒要愛仇敵,要善待他們,並要借給人不指望償還,你們的賞賜就很多了,你們必作至高者的兒子,因為他恩待那忘恩的和作惡的。 36你們要仁慈,像你們的父是仁慈的。」

不要評斷人

(太7.1-5)

37「你們不要評斷別人,就不被審判;你們不要定人的罪,就不被定罪;你們要饒恕人,就必蒙饒恕。 38你們要給人,就必有給你們的,並且用十足的升斗,連搖帶按,上尖下流地倒在你們懷裏;因為你們用甚麼量器量給人,也必用甚麼量器量給你們。」
39耶穌又用比喻對他們說:「瞎子豈能領瞎子,兩個人不是都要掉在坑裏嗎? 40學生不高過老師,凡學成了的會和老師一樣。 41為甚麼看見你弟兄眼中有刺,卻不想自己眼中有梁木呢? 42你不見自己眼中有梁木,怎能對你弟兄說:『讓我去掉你眼中的刺』呢?你這假冒為善的人!先去掉自己眼中的梁木,然後才能看得清楚,好去掉你弟兄眼中的刺。」

樹和果子

(太7.16-20;12.33-35)

43「沒有好樹結壞果子,也沒有壞樹結好果子。 44每一種樹木可以從其果子看出來。人不是從荊棘上摘無花果的,也不是從蒺藜裏摘葡萄的。 45善人從他心裏所存的善發出善來,惡人從他所存的惡發出惡來;因為心裏所充滿的,口裏就說出來。」

兩種根基

(太7.24-27)

46「你們為甚麼稱呼我『主啊,主啊』,卻不照我的話做呢? 47凡到我這裏來,聽了我的話又去做的,我要告訴你們他像甚麼人: 48他像一個人蓋房子,把地挖深,將根基立在磐石上,到發大水的時候,水沖那房子,房子總不動搖,因為蓋造得好。 49但聽了不去做的,就像一個人在土地上蓋房子,沒有根基,水一沖,立刻倒塌了,並且那房子損壞得很厲害。」