1

Dawid Hơmư̆ Kơ Tơlơi Saul Djai

1Tơdơi kơ Saul djai laih, Dawid wơ̆t glaĭ mơ̆ng tơlơi blah dưi hĭ kơ ƀing Amalek laih anŭn dŏ amăng plei Ziklag dua hrơi. 2Ƀơi hrơi tal klâo, hơmâo sa čô mơnuih rai mơ̆ng anih jưh Saul, sum ao ñu tơĭ tel laih anŭn ƀruih lŏn bă ƀơi akŏ ñu yuakơ ñu pơrơđah kơ tơlơi ñu rơngot hơning. Tơdang ñu truh pơ Dawid, ñu bon kơkuh ƀơi lŏn kiăng pơpŭ kơ Dawid yơh.
3Dawid tơña kơ ñu, “Mơ̆ng pă ih rai lĕ?”
 Ñu laĭ glaĭ tui anai, “Kâo hơmâo đuaĭ tơklaih laih mơ̆ng anih jưh ƀing Israel.”
4Dawid tơña dơ̆ng tui anai, “Hơget tơlơi truh lĕ? Ruai bĕ kơ kâo.”
 Ñu ruai tui anai, “Ƀing Philistia pơdjai hĭ lu ƀing ling tơhan Israel, hơnŭn yơh hơmâo lu ƀing ling tơhan Israel rơbuh djai laih anŭn čơlah đuaĭ mơ̆ng tơlơi pơblah. Saul laih anŭn ană đah rơkơi ñu Yônathan ăt djai hĭ mơ̆n.”
5Giŏng anŭn, Dawid laĭ kơ pô hlak ai anŭn jing pô ba rai tơlơi pơthâo kơ ñu tui anai, “Hiư̆m pă ih dưi thâo krăn Saul laih anŭn ană ñu Yônathan djai hĭ laih lĕ?”
6Pô hlak ai anŭn laĭ glaĭ tui anai, “Kâo dŏ ƀơi čư̆ Gilboa laih anŭn ƀuh Saul hlak ăh kơnang ƀơi tơbăk ñu kiăng kơ ƀu rơbuh hĭ ôh. Khul rơdêh aseh hăng ƀing đĭ aseh rai jĕ či truh pơ ñu laih. 7Tơdang ñu wir glaĭ hăng ƀuh kâo, ñu iâu kâo rai tui anŭn kâo laĭ, ‘Hơget tơlơi kâo dưi ngă lĕ?’
8“Ñu tơña kơ kâo tui anai, ‘Hlơi ih jing lĕ?’
 “Kâo laĭ glaĭ, ‘Kâo jing sa čô mơnuih Amalek.’
9“Giŏng anŭn, ñu pơđar kơ kâo tui anai, ‘Rai pơdjai hĭ kâo bĕ! Kâo hlak djai yơh anai, samơ̆ kâo dŏ hơdip mơ̆n.’
10“Tui anŭn, kâo rai jĕ laih anŭn pơdjai hĭ ñu yuakơ kâo thâo tơdơi kơ ñu hơmâo rơbuh laih, ñu ƀu dưi hơdip dơ̆ng tah. Giŏng anŭn, kâo mă đoăn pơtao ƀơi akŏ ñu, ko̱ng ƀơi hơpăl tơngan ñu laih anŭn hơmâo ba rai laih kơ ih khua kâo ăh.”
11Giŏng anŭn, Dawid laih anŭn ƀing ling tơhan ñu djă̱ ƀơi ao gơñu pô hlak buh hăng hek hĭ. 12Ƀing gơñu rơngot hơning, čŏk hia laih anŭn kŏm ƀơ̆ng huă truh kơ hrơi klăm yuakơ ƀing Philistia hơmâo pơdjai hĭ laih Saul, ană ñu Yônathan laih anŭn lu ƀing ling tơhan Israel, jing ƀing ană plei Yahweh hăng đao gưm.
13Dawid laĭ kơ pô hlak ai, jing pô ba rai kơ ñu tơlơi pơthâo anŭn tui anai, “Mơ̆ng pă ih rai lĕ?”
 Ñu laĭ glaĭ tui anai, “Kâo jing sa čô ană tuai, jing sa čô mơnuih Amalek.”
14Dawid tơña kơ ñu tui anai, “Yua hơget ih ƀu huĭ ôh tơdang ih yơr tơbiă tơngan ih kiăng pơdjai hĭ pô Yahweh trôč laih ia jâo kiăng kơ jing pơtao anŭn lĕ?”
15Giŏng anŭn, Dawid iâu rai sa čô tơhan ñu laih anŭn pơtă tui anai, “Nao pơdjai hĭ bĕ pô hlak ai anŭn!” Tui anŭn, pô tơhan anŭn klâŏ pơdjai hĭ pô anŭn, laih anŭn gơ̆ djai hĭ yơh. 16Dawid brơi tơhan ñu ngă tui anŭn yuakơ ñu hơmâo laĭ laih tui anai, “Drah ih či lê̆ trŭn ƀơi akŏ ih pô yuakơ amăng bah ih pô ngă gơ̆ng jơlan pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ih pô yơh tơdang ih laĭ, ‘Kâo pơdjai hĭ pô Yahweh trôč laih ia jâo anŭn.’ ”

Dawid Adoh Tơlơi Čŏk Hia Kơ Saul Laih Anŭn Kơ Yônathan

17Dawid adoh sa tơlơi adoh kơŭ kơuăn kiăng djă̱ hơdơr kơ Saul laih anŭn kơ ană đah rơkơi gơ̆ Yônathan. 18Tui anŭn yơh, ñu pơđar ƀing tơhan ñu pơtô tơlơi adoh kơŭ kơuăn anŭn kơ ƀing Yudah. Ñu pơanăn tơlơi adoh anŭn jing “Tơlơi Adoh Čŏk Hia.” Tơlơi adoh anŭn arăng ăt čih pioh amăng hră Yasar mơ̆n. Anai yơh jing tơlơi adoh anŭn:
  19“Ơ Israel hơi, ƀing kơdrưh kơang ih đih djai ƀơi anih glông ih.
   Ƀing khĭn kơtang anŭn hơmâo rơbuh djai hĭ laih!

  20“Anăm ră ruai tơlơi anŭn amăng plei Gat ôh
   anăm pơhaih tơlơi anŭn lơi amăng khul jơlan plei Eskelôn,
  huĭdah ƀing ană đah kơmơi Philistia mơak hĭ,
   huĭdah ƀing ană đah kơmơi ƀing ƀu khăt klĭ anŭn hơ̆k kơdơ̆k hĭ yơh.

  21“Ơ khul čư̆ Gilboa hơi,
   kwưh kiăng kơ gih ƀu hơmâo ia ngo̱m ôh kŏn hơmâo ia hơjan lơi,
   ƀu hơmâo ôh đang hơma pơtơbiă rai khul gơnam pơyơr pơdai.
  Yuakơ pơ anih anŭn yơh khiơl pô khĭn kơtang jing hĭ grĭ grañ hăng drah ñu pô,
   jing khiơl Saul yơh, ƀu sut pik hăng ia jâo dơ̆ng tah.
  22Mơ̆ng drah pô djai anŭn yơh, mơ̆ng čơđeh asar mơnuih kơtang anŭn yơh,
   hraŏ Yônathan ƀu wơ̆t glaĭ dơ̆ng tah,
   laih anŭn đao Saul kŏn wơ̆t glaĭ đôč đač lơi.

  23“Saul hăng Yônathan,
   amăng tơlơi hơdip arăng khăp laih anŭn bơni kơ ƀing gơñu,
   laih anŭn amăng tơlơi djai ƀing gơñu kŏn čơlah hĭ lơi.
  Ƀing gơñu hơmăr kar hăng čim si̱ng,
   laih anŭn kơtang hloh kơ khul rơmung dŭl yơh.

  24“Ơ ƀing ană đah kơmơi ƀing Israel hơi,
   čŏk hia bĕ kơ Saul,
  jing pô sŏm brơi laih kơ ƀing gih hăng khăn mriah huč laih anŭn khăn blâo ƀlĭ yom,
   jing pô pơhrôp laih khul ao gih hăng gơnam hrôp ngă hăng mah.

  25“Ƀing khĭn kơtang hơmâo rơbuh djai hĭ laih amăng tơlơi pơblah!
   Yônathan đih djai ƀơi khul anih glông gih.
  26Kâo kơŭ kơuăn brơi kơ ih, Ơ Yônathan ayŏng adơi kâo hơi,
   yuakơ ih jing pô khăp kơ kâo biă mă.
  Tơlơi ih khăp kơ kâo jing yom pơphan,
   jing yom pơphan hloh kơ tơlơi khăp ƀing đah kơmơi yơh.

  27“Ƀing khĭn kơtang hơmâo rơbuh djai hĭ laih!
   Ƀing rŏh ayăt hơmâo pơdjai hĭ laih ƀing yua khul gơnam blah kơ tơlơi pơblah!”

II SA-MU-ÊN

1

Đa-vít khóc Giô-na-than

1,2Ba ngày sau khi vua Sau-lơ tử trận và Đa-vít trở về Xiếc-lác sau trận tàn sát người A-ma-léc có một người từ đồn quân Y-sơ-ra-ên đến tìm Đa-vít. Vừa gặp ông, người này sấp mình dưới đất vái lạy. Thấy người ấy áo quần rách rưới, đầu dính bụi đất, 3Đa-vít hỏi: "Anh từ đâu đến đây?" Người ấy đáp: "Thưa từ đồn quân Y-sơ-ra-ên." 4“Tình hình thế nào?" "Quân ta thảm bại vô số người chết, kể cả vua Sau-lơ và Giô-na-than." 5Nghe thế, Đa-vít gạn hỏi thanh niên đưa tin: -"Sao anh biết Sau-lơ và Giô-na-than đã chết?" 6“Tình cờ đang đi trên núi Ghinh-bô-a, tôi thấy vua Sau-lơ tựa mình vào cây giáo, trong khi chiến xa và kỵ binh địch đuổi theo gần tới. 7Quay lại thấy tôi, vua liền bảo: "Đến đây!" Tôi vâng lời. 8Vua hỏi: "Chú là ai?" Tôi đáp: "Một người A-ma-léc." 9Vua bảo: "Giết ta đi, vì ta bị thương nặng, nhưng mãi vẫn chưa chết!" 10,11Tôi đến bên cạnh, giết vua vì biết chắc thế nào vua cũng chết. Rồi tôi lấy vương miện và vòng đeo tay của vua đem đến đây cho ông." Khi nghe sự việc xảy ra, Đa-vít nắm áo mình xé rách ra vì đau đớn. Các thuộc hạ ông cũng làm theo. 12Họ kiêng ăn, than khóc suốt ngày hôm ấy vì vua Sau-lơ, Giô-na-than, vì dân của Chúa Hằng Hữu và vì những chiến sĩ vừa tử trận.
13Đa-vít hỏi thanh niên đưa tin: "Anh gốc gác ở đâu?" Đáp: "Tôi là một ngoại kiều người A-ma-léc." 14Đa-vít lại hỏi: "Sao anh dám giết vua, người được Chúa Hằng Hữu tấn phong?" 15,16Nói xong, ông gọi một thuộc hạ trẻ tuổi bảo: "Xử tử tên này đi!" Người bộ hạ vâng lời, đánh người ấy chết. Đa-vít nói: "Anh phải chịu tội vì chính anh đã tự buộc tội khi anh nói: Tôi vừa giết người được Chúa Hằng Hữu tấn phong."
17Rồi Đa-vít sáng tác bi ca sau đây để khóc Sau-lơ và Giô-na-than: 18(Về sau, bi ca này được đem dạy cho người Giu-đa theo chỉ thị của Đa-vít, và được chép vào sách Người công chính):
19“Y-sơ-ra-ên ơi,
Vinh quang ngươi tắt phụt trên đồi!
Vì đâu các anh hùng ngã gục?
20Đừng báo tin này trong đất Gát,
Chớ loan tin này tại Ách-ca-long,
Giữa các phố phường,
Kẻo người Phi-li-tin hân hoan,
Và kẻ vô tín vui mừng.
21Dải Ghinh-bô-a ơi!
Cầu cho sương không đọng, mưa không rơi
Trên các sườn núi ngươi,
Ngươi không sinh sản hoa mầu làm lễ vật.
Vì tại đây các khiên của bậc anh hùng bị chà dưới đất,
Cái khiên của Sau lơ đâu còn được xức dầu.
22Cung tên của Giô-na-than chưa hề trở về không vấy máu quân thù,
Lưỡi kiếm của Sau-lơ chưa hề trở về không dính mỡ dũng sĩ
23Sau-lơ và Giô-na-than thật đáng yêu đáng quý
Khi sống, lúc chết, cha con chẳng xa nhau bao giờ.
Họ nhanh hơn phụng hoàng, mạnh hơn sư tử tơ.
24Nhân dân hỡi! Khóc thương Sau-lơ đi nào!
Vì người đã làm cho dân ta giàu to,
Ăn mặc rất sang
Trang sức bằng vàng.
25Vì đâu bậc anh hùng ngã gục giữa chiến trường?
Giô-na-than ngã chết trên đỉnh đồi cao ngất
26Nhắc đến anh, lòng đau như cắt.
Thật quá xót thương!
Anh đã làm cho tâm hồn tôi hứng khởi.
Tình anh quá diệu vợi,
Cao quý hơn mối tình nhi nữ.
27Vì đâu các anh hùng ngã vội?
Buông khí giới trên chiến trường?
Và sự nghiệp tan ra mây khói?"