19

Yêsu Pơtô Kơ Tơlơi Dŏ Rơkơi Bơnai

(Markôs 10:1-12)

1Tơdơi kơ Yêsu pơhiăp hơdôm tơlơi anŭn giŏng laih, Ñu đuaĭ hĭ mơ̆ng kwar Galilê laih anŭn mŭt nao pơ tring kwar Yudea gah ngŏ̱ kơ krong Yurdan. 2Amăng tring anŭn, hơmâo ƀing mơnuih lu đuaĭ tui Ñu laih anŭn Ñu pơsuaih hĭ lu ƀing gơ̆ pơ anŭn. 3Ăt hơmâo mơ̆n đơđa ƀing khua Pharisai rai kiăng kơ lông lăng Yêsu laih anŭn ƀing gơñu tơña tui anai, “Djơ̆ tui hăng Tơlơi Juăt ta mơ̆ kơ sa čô mơnuih dưi lui hĭ bơnai ñu tui hăng hơget tơhơnal tơlơi ñu kiăng?”
4Yêsu laĭ glaĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Ƀing gih ƀu hơmâo đŏk ôh hă, čơdơ̆ng mơ̆ng phŭn Ơi Adai hơmâo hrih pơjing laih ƀing mơnuih đah rơkơi hăng đah kơmơi? 5Laih anŭn Ñu laĭ tui anai dơ̆ng, ‘Yuakơ tơhơnal tơlơi anŭn yơh, đah rơkơi khŏm lui hĭ amĭ ama ñu kiăng kơ pơgop hăng bơnai ñu laih anŭn dua gơñu jing hĭ sa drơi jan.’ 6Tui anŭn yơh, ƀing gơñu ƀu djơ̆ jing dua dơ̆ng tah, samơ̆ ƀing gơñu jing hĭ sa yơh. Hơnŭn yơh, anăm brơi mơnuih mơnam pơčơlah hĭ ôh hơget tơlơi Ơi Adai hơmâo pơgop laih hăng tơdruă.”
7Ƀing Pharisai anŭn tơña kơ Ñu tui anai, “Tui anŭn, yua hơget Môseh hơmâo brơi laih tơlơi juăt kơ đah rơkơi dưi brơi hră pơlui kơ bơnai ñu laih anŭn brơi gơ̆ đuaĭ hĭ lĕ?”
8Yêsu laĭ glaĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Môseh brơi laih kơ ƀing gih dưi pơlui hĭ bơnai gih yuakơ jua pơmĭn gih khăng yơh. Samơ̆ čơdơ̆ng mơ̆ng phŭn adih ƀu djơ̆ hrup hăng anŭn ôh. 9Tui anŭn, Kâo laĭ kơ ƀing gih tui anai, hlơi pô lui bơnai ñu rơngiao kơ tơlơi gao akŏ laih anŭn dŏ kơ bơnai pơkŏn, ñu anŭn jing mơnuih klĕ pyu yơh.”
10Ƀing ding kơna Yêsu laĭ kơ Ñu tui anai, “Tơdah anŭn jing tơlơi bruă tŏng krah rơkơi hăng bơnai, hiam hloh lui pơdŏ rơkơi bơnai yơh.”
11Yêsu laĭ glaĭ kơ ƀing gơñu, “Ƀu djơ̆ ôh abih bang mơnuih dưi ngă tui hăng anŭn, samơ̆ kơnơ̆ng kơ ƀing hlơi pô Ơi Adai hơmâo pha brơi laih tơlơi dưi anŭn đôč yơh dưi ngă. 12Kâo laĭ tui anŭn yuakơ hơmâo lu tơhơnal tơlơi yua hơget đơđa mơnuih ƀu dưi dŏ bơnai ôh tui anai: Đơđa yuakơ ƀing gơñu tơkeng rai jing hrup hăng anŭn laih, đơđa ƀing pơkŏn yuakơ arăng ngă brơi jing hĭ ƀu dưi dŏ bơnai, laih anŭn đơđa ƀing pơkŏn ƀu kiăng dŏ bơnai ôh yuakơ kiăng kơñăm kơ bruă Dêh Čar Ơi Adai. Tui anŭn, hlơi pô dưi tŭ mă tơlơi pơtô anŭn, brơi kơ ñu anŭn ngă bĕ tui anŭn.”

Yêsu Bơni Hiam Kơ Ƀing Čơđai

(Markôs 10:13-16; Luk 18:15-17)

13Hơmâo đơđa ƀing mơnuih ăt ba rai mơ̆n ƀing čơđai pơ Yêsu kiăng kơ Ñu bơni hiam kơ ƀing čơđai anŭn. Samơ̆ tơdang ƀing ding kơna Ñu ƀuh tơlơi anŭn, ƀing gơñu ƀuăh khă kơ ƀing ba rai anŭn. 14Yêsu laĭ glaĭ, “Brơi bĕ kơ ƀing čơđai rai pơ Kâo laih anŭn anăm khă ƀing gơñu ôh, yuakơ hlơi pô hơmâo kơnuih hrup hăng ƀing čơđai anai, ƀing gơñu či hơmâo tơlơi mơnơ̆ng ƀing ană plei amăng Dêh Čar Ơi Adai hơmâo yơh.”
15Tơdơi kơ Yêsu ăh tơngan Ñu bơni hiam kơ ƀing čơđai anŭn laih, Ñu đuaĭ hĭ mơ̆ng anih anŭn.

Yêsu Pơtô Kơ Tơlơi Pơdrŏng Pơgăn Hĭ Mơnuih

(Markôs 10:17-31; Luk 18:18-30)

16Hơmâo sa wơ̆t, sa čô đah rơkơi rai tơña kơ Yêsu tui anai, “Ơ Nai ăh, hơget tơlơi bruă hiam klă kâo khŏm ngă kiăng kơ dưi mă tŭ tơlơi hơdip hlŏng lar lĕ?”
17Yêsu laĭ glaĭ kơ ñu, “Yua hơget ih tơña kơ Kâo kơ tơlơi hiam klă lĕ? Kơnơ̆ng hơjăn Ơi Adai đôč yơh jing Pô hiam klă. Samơ̆ tơdah ih kiăng mă tŭ tơlơi hơdip anŭn, brơi kơ ih gưt tui bĕ hơdôm tơlơi juăt Môseh pha brơi laih kơ ƀing ta.”
18Mơnuih anŭn tơña kơ Ñu, “Tơlơi juăt pă lĕ?”
 Yêsu laĭ glaĭ kơ ñu, “Anăm pơdjai mơnuih ôh; anăm klĕ pyu ôh; anăm klĕ dŏp ôh; anăm ngă gơ̆ng jơlan ƀlŏr kơ arăng ôh;
19pơpŭ bĕ kơ amĭ ama ih; laih anŭn dơ̆ng, khăp bĕ kơ mơnuih re̱ng gah ih kar hăng ih khăp kơ ih pô.”
20Pô tơdăm anŭn laĭ glaĭ, “Kâo hơmâo gưt tui laih abih bang tơlơi juăt anŭn. Tui anŭn, hơget tơlơi pơkŏn dơ̆ng kâo khŏm ngă lĕ?”
21Yêsu laĭ glaĭ kơ ñu, “Tơdah ih kiăng kơ jing mơnuih hlo̱m ƀo̱m, nao sĭ hĭ bĕ abih bang mŭk dram ih hơmâo laih anŭn pha brơi prăk anŭn kơ ƀing ƀun rin; tui anŭn, ih či hơmâo tơlơi pơdrŏng gah bơngăt yơh pơ adai adih. Tơdơi kơ ih ngă laih tơlơi anŭn, brơi kơ ih rai đuaĭ tui Kâo bĕ.” 22Samơ̆ tơdang pô tơdăm anŭn hơmư̆ tơlơi anŭn, ñu đuaĭ hĭ rơngot hơning yơh, yuakơ ñu pơdrŏng săh biă mă.
23Giŏng anŭn, Yêsu laĭ kơ ƀing ding kơna Ñu tui anai, “Kâo laĭ kơ ƀing gih sĭt biă mă, tơnap biă mă yơh kơ mơnuih pơdrŏng kiăng kơ dưi jing ană plei Dêh Čar Ơi Adai. 24Kâo laĭ kơ ƀing gih dơ̆ng, sa drơi aseh samô ƀu dưi mŭt găn amăng jrum anet ôh, kar kaĭ mơ̆n, tơnap biă mă kơ sa čô mơnuih pơdrŏng dưi jao ñu pô kiăng kơ jing ană plei Dêh Čar Ơi Adai.”
25Tơdang ƀing ding kơna Ñu hơmư̆ tơlơi anŭn, ƀing gơñu rŭng răng biă mă laih anŭn tơña, “Tơdah ƀing pơdrŏng ƀu dưi klaih ôh, tui anŭn hlơi pô dưi klaih lĕ?”
26Yêsu lăng pơ ƀing gơñu hăng laĭ glaĭ tui anai, “Mơnuih mơnam ƀu dưi pơklaih gơñu pô ôh, samơ̆ Ơi Adai yơh dưi pơklaih brơi.”
27Giŏng anŭn, Pêtrôs laĭ hăng Yêsu tui anai, “Bơ kơ ƀing gơmơi jing ƀing ding kơna Ih, ƀing gơmơi hơmâo lui hĭ laih abih bang dram gơnam kiăng đuaĭ tui Ih; tui anŭn, hơget tơlơi ƀing gơmơi či hơmâo lĕ?”
28Yêsu laĭ glaĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Kâo laĭ hăng ƀing gih sĭt biă mă, ƀơi hrơi Ơi Adai pơphrâo hĭ abih bang tơlơi, tơdang Kâo, jing Ană Mơnuih, či dŏ be̱r ƀơi grê pơtao ang yang git gai wai lăng, ƀing gih, jing ƀing đuaĭ tui Kâo, ăt či dŏ ƀơi pluh-dua boh grê pơtao mơ̆n kiăng kơ git gai wai lăng abih pluh-dua kơnung djuai ƀing Israel. 29Laih anŭn hlơi pô đuaĭ lui hĭ laih ayŏng adơi amai adơi ñu, amĭ ama ñu, ƀing ană bơnai ñu ƀôdah pưk sang đang hơma ñu yuakơ ñu đaŏ kơ Kâo, ñu anŭn či tŭ mă glaĭ abih bang tơlơi anŭn lu hloh wơ̆t hăng tơlơi hơdip hlŏng lar mơ̆n.
30“Samơ̆ hơmâo lu mơnuih yom pơphan amăng rơnŭk anai či jing hĭ ƀing đôč đač amăng rơnŭk tơdơi, laih anŭn lu ƀing đôč đač či jing hĭ yom pơphan yơh.”

19

Chức vụ Đức Chúa Jêsus tại xứ Giu-đê và thành Giê-ru-sa-lem

(Từ đoạn 19:1 đến đoạn 25:46)

Sự để vợ

(Mac 10:1-12)

1 Đức Chúa Jêsus phán lời ấy xong rồi, thì từ xứ Ga-li-lê mà đi đến bờ cõi xứ Giu-đê, bên kia sông Giô-đanh. 2 Có nhiều đoàn dân đông theo Ngài, và Ngài chữa lành các kẻ bịnh ở đó.
3 Người Pha-ri-si bèn đến gần để thử Ngài, mà rằng: Không cứ vì cớ gì người ta có phép để vợ mình chăng? 4 Ngài trả lời rằng: Các ngươi há chưa đọc lời chép về Đấng Tạo Hóa, hồi ban đầu, dựng nên một người nam, một người nữ, 5 và có phán rằng: Vì cớ đó người nam sẽ lìa cha mẹ, mà dính díu với vợ mình; hai người sẽ cùng nên một thịt hay sao? 6 Thế thì, vợ chồng không phải là hai nữa, nhưng một thịt mà thôi. Vậy, loài người không nên phân rẽ những kẻ mà Đức Chúa Trời đã phối hiệp!
7 Họ lại hỏi Ngài rằng: Vậy chớ sao Môi-se đã dạy lập tờ để đặng để vợ đi? 8 Ngài phán rằng: Vì cớ lòng các ngươi cứng cỏi, nên Môi-se cho phép để vợ; nhưng, lúc ban đầu, không có như vậy đâu. 9 Vả, ta phán cùng các ngươi, nếu ai để vợ mình không phải vì cớ ngoại tình, và cưới vợ khác, thì người ấy phạm tội tà dâm; và hễ ai cưới người bị để, thì phạm tội ngoại tình. 10 Môn đồ thưa rằng: Nếu phận người nam phải xử với vợ mình như vậy, thì thà không cưới vợ là hơn! 11 Ngài đáp rằng: Chẳng phải mọi người đều có thể lãnh được lời nầy, chỉ người sẵn có ban cho như vậy mà thôi. 12 Vì có người hoạn từ trong lòng mẹ; có người hoạn vì tay người ta, và có người tự mình làm nên hoạn vì cớ nước thiên đàng. Người nào lãnh nổi lời ấy thì hãy lãnh lấy.

Các con trẻ

13 Khi ấy, người ta đem các con trẻ đến, đặng Ngài đặt tay trên mình và cầu nguyện cho chúng nó; môn đồ quở trách những người đem đến. 14 Song Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy để con trẻ đến cùng ta, đừng ngăn trở; vì nước thiên đàng thuộc về những kẻ giống như con trẻ ấy. 15 Ngài bèn đặt tay trên chúng nó, rồi từ đó mà đi.

Người trẻ tuổi giàu có

(Mac 10:17-31; Lu 18:18-30)

16 Nầy, có một người đến hỏi Ngài rằng: Thưa thầy, tôi phải làm việc lành chi cho được sự sống đời đời? 17 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Sao ngươi hỏi ta về việc lành? Chỉ có một Đấng lành mà thôi. Nếu ngươi muốn vào sự sống, thì phải giữ các điều răn. 18 Người hỏi: Những điều răn gì? Đức Chúa Jêsus phán rằng: Những điều nầy: Đừng giết người; đừng phạm tội tà dâm; đừng ăn trộm cắp; đừng làm chứng dối; 19 Hãy thảo kính cha mẹ; và: Hãy yêu kẻ lân cận như mình. 20 Người trẻ đó thưa rằng: Tôi đã giữ đủ các điều nầy; còn thiếu chi cho tôi nữa? 21 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Nếu ngươi muốn được trọn vẹn, hãy đi bán hết gia tài mà bố thí cho kẻ nghèo nàn, thì ngươi sẽ có của quí ở trên trời; rồi hãy đến mà theo ta. 22 Nhưng khi người trẻ nghe xong lời nầy, thì đi, bộ buồn bực; vì chàng có của cải nhiều lắm.
23 Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng môn đồ rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, người giàu vào nước thiên đàng là khó lắm. 24 Ta lại nói cùng các ngươi, lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn một người giàu vào nước Đức Chúa Trời. 25 Môn đồ nghe lời ấy, thì lấy làm lạ lắm mà nói rằng: Vậy thì ai được rỗi? 26 Đức Chúa Jêsus ngó môn đồ mà phán rằng: Điều đó loài người không thể làm được, song Đức Chúa Trời làm mọi việc đều được.
27 Phi-e-rơ bèn thưa rằng: Nầy, chúng tôi đã bỏ mọi sự mà theo thầy; vậy thì chúng tôi sẽ được chi? 28 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, đến kỳ muôn vật đổi mới, là khi Con người sẽ ngự trên ngôi vinh hiển của Ngài, thì các ngươi là kẻ đã theo ta, cũng sẽ ngồi trên mười hai ngôi, mà xét đoán mười hai chi phái Y-sơ-ra-ên. 29 Hễ ai vì danh ta mà bỏ anh em, chị em, cha mẹ, con cái, đất ruộng, nhà cửa, thì người ấy sẽ lãnh bội phần hơn, và được hưởng sự sống đời đời. 30 Song có nhiều kẻ ở đầu sẽ nên rốt, và nhiều kẻ ở rốt sẽ nên đầu.