17

Nau Ngơi Di Ma Ƀon Damas

1Nau ngơi di ma ƀon Damas: "Aơ, ƀon Damas mâu mra jêng du rplay ƀon ôh, păng mra du nku ndơ rai. 2Ƀon Arôer mra jêng rngol, păng mra jêng ntŭk ma biăp bêch rlu, jêh ri mâu geh nơm nhhu khân păng ôh. 3Bri Êphraim mâu mra lŏ geh pôih ôh, ƀon Damas mâu mra dơi chiă uănh ôh; Jêh ri phung hôm bơh bri Siri mra jêng tâm ban ma nau chrêk rmah phung kon Isarael. "Yêhôva ma phung tahan lah.

Nau Phat Dôih Ma Phung Isarael

4Tâm nar nây phung Yakôb mra roh nau chrêk rmah; jêh ri săk jăn khân păng mra rgay. 5Mra tât ma păng tâm ban ma nơm rek ba, ti păng kuăn nkong ba, tâm ban ma bu dônh nkong ba tâm rlung Rêphaim. 6Ăt mra geh djê̆ ba hôm tâm nây, tâm ban ma bu n'gu tơm play ôlivơ cha lat bar pe găr ta chiông si prêh lơn, puăn prăm găr ta n'gĭng tơm play." Yêhôva Brah Ndu Phung Israel lah,
7Tâm nar nây phung bunuyh mra yơk ma Nơm Rhăk khân păng, jêh ri măt khân păng mra Uănh ta Nơm Kloh Ueh phung Isarael. 8Khân păng mâu mra rŏng ôh ma nơng, kan ti khân păng nơm ƀư, mâu lĕ khân păng mra uănh ma ndơ nglao ti khân păng njêng jêh, gĭt lah rup brah Asêrim mâu lah nơng gŭch ndơ ƀâu kah.
9Tâm nar nây lĕ rngôch ƀon toyh nâp ajăp khân păng mra jêng tâm ban ma ntŭk phung Hivit jêh ri phung Amôrit cha lơi jêh ta năp phung kon Isarael, jêh ri mra jêng ntŭk rngol. 10Yor lah may chuêl jêh Brah Ndu nơm tâm rklaih may; jêh ri mâu kah gĭt ôh ma lŭ ntŭk may may du krap. Yor nây nđâp tơ lah may tăm jêh ndơ ueh reh, jêh ri tăm âk tơm play kriăk ƀâu brah bu năch, 11nđâp tơ lah may ăn khân păng jêng ta nar may tăm, jêh ri ăn khân păng geh kao ta ôi may tăm, ăt yan pĕ play mâu mra tât ôh tâm nar geh nau rngot jêh ri nau ji mâu blau bah ôh.
12Phung ƀon âk ƀư nteh drâu drâu tâm ban ma nteh rbuh dak mƀŭt! Jêh ri phung ndŭl mpôl bunuyh ƀư nteh tâm ban ma dak mƀŭt sial rbuh. 13Nđâp tơ lah phung ndŭl mpôl mra ƀư nteh tâm ban ma dak njach rbuh, ƀiă lah păng mra nduyh bu, jêh ri khân păng mra du ngai. Bu nsot khân păng tâm ban ma rhe ba tâm yôk ta năp sial, tâm ban ma ndruyh tâm sial khôm. 14Ta mhaơ, aơ, geh nau tâm nhhu; lor ma tât ôi mâu hôm saơ khân păng ôh. Pô ri jêng nau mra tât ma phung sŏk pit ndô ndơ he, nau mra tât ma phung ntŭng tă bơh he.

17

Lời tiên tri về sự trừng phạt Đa-mách

1Lời tiên tri về Đa-mách:

  “Nầy, Đa-mách sẽ không còn là một thành nữa
   Mà sẽ trở nên một đống đổ nát.
  2Các thành của A-rô-e bị bỏ hoang
   Và sẽ làm chỗ cho bầy chiên nằm nghỉ,
   Chẳng ai làm chúng kinh hãi.
  3Đồn lũy sẽ biến mất khỏi Ép-ra-im,
   Vương quốc của Đa-mách cũng không còn;
  Số người còn sót lại của A-ram
   Cũng sẽ giống như vinh quang của dân Y-sơ-ra-ên.”


  4“Trong ngày đó, vinh quang của Gia-cốp sẽ giảm đi,
   Thân xác béo mập sẽ trở nên gầy ốm.
  5Điều ấy sẽ xảy ra như khi con gặt túm các ngọn lúa
   Rồi dùng cánh tay cắt bông lúa;
  Và như khi người ta mót lúa
   Trong thung lũng Rê-pha-im
  6Thì sẽ còn sót lại những bông lúa mót được;
   Như khi người ta rung cây ô-liu,
  Còn sót hai ba trái
   Trên đầu cành rất cao,
  Hoặc bốn năm trái
   Trên những cành sai quả.”

Dân sót của Y-sơ-ra-ên sẽ trở về với Chúa

7Trong ngày đó, người ta sẽ hướng về Đấng Tạo Hóa mình, và mắt họ chăm nhìn Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên. 8Họ sẽ không còn hướng về các bàn thờ là công việc của tay mình, và không còn nhìn đến các vật bởi ngón tay mình làm ra, dù là các tượng Át-tạt-tê hay bàn thờ dâng hương.
9Trong ngày đó, các thành kiên cố của họ sẽ giống như những nơi bị bỏ hoang trong rừng hoặc trên đỉnh núi, là những nơi đã bị bỏ hoang trước mặt con dân Y-sơ-ra-ên; đó là cảnh hoang tàn.

  10Vì ngươi đã quên Đức Chúa Trời của sự cứu rỗi ngươi,
   Không nhớ đến Vầng Đá trú ẩn của ngươi.
  Cho nên dù ngươi trồng vườn cây tốt nhất,
   Lại ươm mầm giống nho ngoại quốc;
  11Trong ngày ngươi trồng, ngươi thấy nó lớn lên,
   Vào một buổi sáng, hạt giống đâm chồi nở hoa;
  Nhưng trong ngày buồn rầu đau đớn
   Thì mùa màng mất hết!

  12Ôi, các dân đông đảo náo động làm sao!
   Chúng gầm lên như biển cả thét gào!
  Tiếng ồn ào của các dân
   Ầm ầm như tiếng của nhiều dòng thác đổ!
  13Thật, các dân gào lên như nhiều dòng nước đổ ầm ầm,
   Nhưng khi Chúa quở trách, chúng trốn đi xa,
  Và bị đùa đi như rơm rác trên núi bị gió thổi,
   Như bụi đất gặp cơn gió bão.
  14Vào buổi tối, kìa, có sự kinh hãi,
   Trước lúc bình minh, chúng chẳng còn gì.
  Đó là phần của quân cướp phá,
   Là số phận dành cho bọn cướp bóc chúng ta.