8

1Binh đát, người Su-a trả lời:
2Anh lải nhải cho đến khi nào
Đến bao giờ anh mới thôi khoác lác?
3Có khi nào Chúa bẻ cong chân lý
Hay là Ngài chấp thuận cảnh bất công?
4Nếu con cái anh sai lầm phạm tội,
Và bị Ngài hình phạt cách công minh,
5Nếu anh quyết tâm tìm kiếm Chúa
Và cầu nguyện với Đấng Toàn năng
6Nếu anh trong sạch ngay lành
Hẳn Chúa nghe lời anh nguyện cầu
Cho gia đình hưng thịnh
7Dù mới đầu chẳng có bao nhiêu,
Nhưng về sau sẽ gia tăng gấp bội.
8Xin tra cứu lịch sử,
Học hỏi với người xưa,
9Chúng ta mới ra đời
Hiểu biết còn nông cạn
Đời người lại ngắn ngủi.
10Khôn ngoan người xưa dạy dỗ ta
Rèn luyện ta kinh nghiệm tiền nhân.
11Không bùn lầy, lau lách làm sao lớn?
Không nước nôi, cây sậy chẳng trổ bông
12Đang xanh tươi, chưa bị người cắt bỏ
Đã héo khô trước mọi loài hoa cỏ.
13Người bỏ Thượng Đế rồi cũng thế
Bao hy vọng của họ đều tiêu ma
14Như đặt niềm tin vào váng nhện,
Chỉ đem lại rã rời tan nát.
15Người tựa vào nhà; nhà không vững.
Dù bám víu chặt, cũng chẳng còn.
16Như cây xanh tốt trong nắng ấm,
Cành lá sum sê phủ cả vườn;
17Rễ cây ăn sâu vào mạch nước,
Bám chặt vầng đá, len lỏi nằm.
18Nhưng khi cây bị tiêu diệt
Chẳng một ai thèm nhớ tiếc.
19Đó là luật chung của muôn loài,
Chết cây này, cây khác mọc lên.
20Nhưng, Thượng Đế chẳng bỏ người ngay lành,
Cũng không giúp ác nhân thịnh vượng.
21Chúa sẽ cho miệng anh dầy tiếng cười
Và môi anh tuôn tràn suối reo vui.
22Người ghét anh sẽ hổ thẹn cúi đầu,
Kẻ gian ác không còn nơi nương tựa.

8

Bài diễn thuyết của Binh-đát

1 Binh-đát, người Su-a, bèn đáp lời, mà rằng:
 Ông sẽ nói các điều ấy đến bao giờ,
2 Và lời của miệng ông sẽ giống như gió bão đến chừng nào?
3 Đức Chúa Trời há thiên đoán ư?
 Đấng Toàn năng há trái phép công bình sao?
4 Nếu con cái ông có phạm tội cùng Ngài,
 Thì Ngài đã phó chúng nó vào quyền tội ác chúng nó.
5 Nếu ông cẩn thận tìm kiếm Đức Chúa Trời,
 Cầu khẩn cùng Đấng Toàn năng,
6 Nếu ông thanh sạch và ngay thẳng,
 Quả thật bây giờ Ngài sẽ tỉnh thức vì ông,
 Và làm cho nhà công bình ông được hưng thịnh.
7 Dẫu ban sơ ông vốn nhỏ mọn,
 Thì sau rốt sẽ nên trọng đại.

8 Xin hãy hỏi dòng dõi đời xưa,
 Khá chăm chỉ theo sự tìm tòi của các tổ tiên.
9 (Vì chúng ta mới có hôm qua, và chẳng biết gì;
 Bởi các ngày chúng ta trên đất khác nào một cái bóng);
10 Chớ thì chúng sẽ chẳng dạy ông, nói chuyện với ông,
 Và do nơi lòng mình mà đem ra những lời lẽ sao?

11 Sậy há mọc nơi chẳng bưng bàu ư?
 Lác há mọc lên không có nước sao?
12 Khi còn xanh tươi chưa phải phát,
 Thì đã khô trước các thứ cỏ khác.
13 Đường lối kẻ quên Đức Chúa Trời là như vậy:
 Sự trông cậy kẻ không kính sợ Đức Chúa Trời sẽ hư mất;
14 Nơi người nương nhờ sẽ bị truất,
 Điều người tin cậy giống như váng nhện.
15 Người ấy nương dựa vào nhà mình, song nhà không vững chắc;
 Người níu lấy nó, nhưng nó chẳng đứng chịu nổi.
16 Trước mặt trời, nó xanh tươi.
 Nhành lá che phủ vườn nó.
17 Rễ nó quấn trên đống đá,
 Nó mọc xỉa ra giữa đá sỏi.
18 Nếu nó bị nhổ khỏi chỗ nó,
 Thì chỗ ấy bèn từ chối nó, mà rằng: Ta chẳng hề thấy ngươi!
19 Kìa, ấy là sự vui sướng về đường lối nó;
 Sẽ có loài khác từ đất nảy ra.

20 Kìa, Đức Chúa Trời chẳng từ bỏ người trọn vẹn,
 Cũng không giúp đỡ kẻ hung ác.
21 Song Chúa sẽ còn làm cho miệng ông được đầy vui cười;
 Và môi ông tràn ra tiếng reo mừng.
22 Những kẻ ghét ông sẽ bị hổ thẹn bao phủ,
 Và nhà trại của kẻ ác sẽ chẳng còn.