31

Chúa tập họp các đại tộc Y-sơ-ra-ên

1Đến thời ấy, tất cả các đại tộc Y-sơ-ra-ên sẽ công nhận Ta là Chúa của họ, và tình nguyện làm dân Ta, Chúa phán vậy. 2Ta sẽ chăm sóc họ như tổ phụ họ ngày xưa khi ra khỏi Ai-cập được Ta thương xót bảo vệ trong sa mạc và cho họ nghỉ ngơi. 3Thời xưa, Chúa đã bảo Y-sơ-ra-ên: Dân Ta ơi, Ta luôn luôn yêu thương các con với tình yêu vĩnh cửu; Ta đã thu hút các con với lòng từ ái vô biên. 4Các trinh nữ Y-sơ-ra-ên ơi, Ta sẽ khôi phục tổ quốc các con! Các con sẽ vui sướng nhảy múa theo nhịp trống, nhịp đàn. 5Các con sẽ trồng nho lại trên các sườn núi Sa-ma-ri; các con sẽ ăn trái cây trồng trong vườn nhà.
6Đến ngày ấy, các lính canh trên các đồi Ép-ra-im sẽ hô lớn: "Vùng dậy đi! Ta hãy lên núi Si-ôn thờ phượng Chúa là Chân Thần chúng ta." 7Vì Chúa bảo: "Hãy ca hát mừng rỡ vì phúc lành Ta ban cho Y-sơ-ra-ên, dân tộc số một của cả thế giới. Hãy lớn tiếng ca ngợi và kêu cầu: Thưa Chúa, xin hãy cứu vớt dân Ngài, là đoàn dân Y-sơ-ra- ên còn sống sót!" 8Này, Ta sẽ đem họ hồi hương từ nước phương bắc; Ta sẽ tập họp dân Ta từ khắp góc biển, chân trời; kể cả người mù, người què, đàn bà thai nghén và chuyển bụng; đoàn người hồi hương thật là đông đảo. 9Họ sẽ ứa nước mắt mà về quê cha đất tổ; họ sẽ cầu nguyện mà đi theo sự hướng dẫn của Ta. Ta sẽ dìu dắt họ bên các dòng sông; trên con đường ngay thẳng; họ không bao giờ vấp ngã trên con đường ấy vì Ta là Cha của Y-sơ-ra-ên, và Ép-ra-im là con đầu lòng của Ta.
10Các dân tộc! Hãy nghe lời Chúa! Hãy truyền tin đến tận các nước xa xôi rằng: Đấng đã làm tản lạc Y-sơ-ra-ên sẽ tập họp họ trở lại và chăm sóc họ như người chăn bầy. 11Ngài sẽ cứu Y-sơ-ra-ên ra khỏi nanh vuốt của những người tàn bạo. 12Họ sẽ hồi hương và hoan ca trên khắp các đồi núi Si-ôn, mặt mày sáng rỡ vì Chúa ban phúc lành cho dân tộc, cho được mùa, lúa, dầu, rượu nho dư dật, bầy bò bầy chiên sinh sôi nẩy nở rất nhiều. Đời sống họ như khu vườn nhuần tưới, nỗi buồn thảm sẽ tiêu tan. 13Các thiếu nữ sẽ nhảy múa vui mừng; thanh niên, ông già sẽ liên hoan. Vì Ta sẽ biến buồn rầu ra vui vẻ, biến sầu thảm ra hân hoan và sẽ an ủi họ. 14Ta sẽ cho các thầy tế lẻ hưởng các lễ vật béo bổ dân chúng dâng lên tại Đền thờ. Ta sẽ cho dân Ta no nê các thức ăn dư dật.
15Chúa lại phán: "Tại Ra-ma, có tiếng rên la Tiếng Ra-chên than khóc đàn con Để tang, khóc lóc, kêu ca Nhưng có bao giờ khuây khỏa Vì chúng đã ra đi khuất bóng."
16Nhưng Chúa lại an ủi: "Đừng than khóc nữa, vì Ta đã nghe lời cầu nguyện của các ngươi. Các ngươi sẽ gặp lại con cái mình, chúng sẽ quay về với các ngươi từ những miền viễn xứ. 17Chúa phán: "Trong tương lai, vẫn còn hy vọng cho các ngươi! Con cháu các ngươi sẽ được trở về quê cha đất tổ."
18Ta đã nghe tiếng than khóc của Ép-ra-im: "Chúa đã sửa phạt con và con đã chịu sửa phạt như bò đực chưa thuần thục. Xin Chúa xoay con lại thì con sẽ quay về; vì Chúa là Chân Thần Hằng Hữu của con. 19Sau khi bỏ Chúa, con đã ăn năn và sau khi được Chúa dạy, con thật quá vui mừng. Trước kia con xấu hổ, thẹn thuồng vì mặt con in hằn tủi nhục thời niên thiếu."
20“Ép-ra-im có phải là đứa con cưng mà Ta ưa thích không? Mỗi khi Ta quở phạt nó, Ta vẫn nhớ nó tha thiết và thương nó đứt ruột, Chúa phán vậy.
21Trên đường lưu đày, hãy trồng trụ treo bảng chỉ đường về cố quốc! Này, trinh nữ Y-sơ-ra-ên! ngươi sẽ được hồi hương, trở về các thành phố của mình. 22Đứa con gái thoái hóa kia ơi, ngươi còn phân tâm cho đến khi nào? Chúa sẽ làm một điều mới lạ trên đất nước Y-sơ-ra-ên sẽ tìm kiếm Chúa!
23Chúa Hằng Hữu Toàn năng Chân Thần của Y-sơ-ra-ên phán: "Khi Ta cho chúng trở về quê cha đất tổ, sau thời gian lưu đày, chúng lại dùng thành ngữ này. 'Cầu Chúa Hằng Hữu ban phúc lành cho ngươi, là Nhà Công chính, là Núi Thánh khiết!' 24Nông dân và người chăn bầy sẽ sống chung trong các thành phố và cả xứ Giu-đa. 25Vì Ta đã làm cho linh hồn mệt mỏi được hồi sức và tấm lòng buồn thảm được vui mừng.
26(Đến đây, Giê-rê-mi thức dậy và nhìn nhận: "Giấc ngủ vừa rồi thật ngon lành, êm ái!")
27Chúa phán: "Sẽ đến thời kỳ Ta tăng dân số và cho gia súc sinh sôi nẩy nở thật nhiều trong xứ Y-sơ-ra-ên. 28Đã một thời Ta phải đau lòng hình phạt nước này đến gần tiêu diệt, nhưng nay Ta sẽ hết lòng xây dựng, tăng cường nó. 29Nhân dân sẽ không còn dùng câu tục ngữ "Cha làm con chịu" 30vì mỗi người phải chịu trách nhiệm về tội lỗi mình."
31Chúa Hằng Hữu bảo: "Sẽ đến ngày Ta lập giao ước mới với dân Y-sơ-ra-ên và Giu-đa, 32khác hẳn giao ước Ta đã lập vổi tổ phụ họ khi Ta cầm tay dìu họ ra khỏi đất ngục tù Ai-cập, nhưng tổ phụ họ đã bội ước nên Ta không còn giữ giao ước cũ." Chúa phán vậy. 33Nhưng đây là Tân ước: Ta sẽ ghi khắc luật pháp Ta trong lòng họ, nên họ hết lòng tôn kính Ta; khi đó, họ mới thật là dân Ta và Ta mới là Chân Thần của họ. 34Đến thời kỳ ấy, không cần ai nhắc nhở dân Ta nhìn biết Ta vì tất cả mọi người, từ kẻ nhỏ đến người lớn đều biết Ta cách đích thực," Chúa phán vậy. "Ta sẽ tha thứ và quên hết tội lỗi họ."
35Chúa là Đấng ban ánh sáng mặt trời ban ngày và ánh sáng trăng sao ban đêm, Đấng khuấy động đại dương, tạo nên các lượn sóng lớn tên Ngài là Chúa Tự Hữu Hằng Hữu Toàn năng. Chúa phán: 36“Một khi các định luật chi phối vũ trụ không thay đổi, Ta cũng không bao giờ thay lòng đổi dạ đối với dân Ta. 37Nếu có ai đo được chiều kích các tầng trời và thám hiểm đến tận lòng quả đất, thì Ta mới từ bỏ dân Ta!"
38,39Chúa bảo: "Sắp đến ngày, cả Giê-ru-sa-lem được tái kiến thiết cho Chúa, từ tháp Ha-na-nên ở góc đông bắc đến Cổng Góc phía tây bắc, và từ đồi Ga-rép phía tây nam đến Gô-a phía đông nam thành phố. 40Khắp Giê-ru-sa-lem, kể cả khu mộ địa và khu đổ rác trong thung lũng, đều sẽ được thánh hóa cho Chúa. Đồng ruộng hai bên bờ suối Khiết-rôn cho đến Cổng Ngựa phía đông thành phố cũng được thánh hóa. Giê-ru-sa-lem sẽ chẳng bao giờ bị chiếm đóng hay tiêu diệt nữa.

31

1“At that time,” declares the Lord, “I will be the God of all the families of Israel, and they will be my people.”
2This is what the Lord says:
  “The people who survive the sword
   will find favor in the wilderness;
   I will come to give rest to Israel.”
3The Lord appeared to us in the past, saying:
  “I have loved you with an everlasting love;
   I have drawn you with unfailing kindness.
  4I will build you up again,
   and you, Virgin Israel, will be rebuilt.
  Again you will take up your timbrels
   and go out to dance with the joyful.
  5Again you will plant vineyards
   on the hills of Samaria;
  the farmers will plant them
   and enjoy their fruit.
  6There will be a day when watchmen cry out
   on the hills of Ephraim,
  ‘Come, let us go up to Zion,
   to the Lord our God.’ ”
7This is what the Lord says:
  “Sing with joy for Jacob;
   shout for the foremost of the nations.
  Make your praises heard, and say,
   ‘Lord, save your people,
   the remnant of Israel.’
  8See, I will bring them from the land of the north
   and gather them from the ends of the earth.
  Among them will be the blind and the lame,
   expectant mothers and women in labor;
   a great throng will return.
  9They will come with weeping;
   they will pray as I bring them back.
  I will lead them beside streams of water
   on a level path where they will not stumble,
  because I am Israel’s father,
   and Ephraim is my firstborn son.

  10“Hear the word of the Lord, you nations;
   proclaim it in distant coastlands:
  ‘He who scattered Israel will gather them
   and will watch over his flock like a shepherd.’
  11For the Lord will deliver Jacob
   and redeem them from the hand of those stronger than they.
  12They will come and shout for joy on the heights of Zion;
   they will rejoice in the bounty of the Lord—
  the grain, the new wine and the olive oil,
   the young of the flocks and herds.
  They will be like a well-watered garden,
   and they will sorrow no more.
  13Then young women will dance and be glad,
   young men and old as well.
  I will turn their mourning into gladness;
   I will give them comfort and joy instead of sorrow.
  14I will satisfy the priests with abundance,
   and my people will be filled with my bounty,”

15This is what the Lord says:
  “A voice is heard in Ramah,
   mourning and great weeping,
  Rachel weeping for her children
   and refusing to be comforted,
   because they are no more.”
16This is what the Lord says:
  “Restrain your voice from weeping
   and your eyes from tears,
  for your work will be rewarded,”

   “They will return from the land of the enemy.
  17So there is hope for your descendants,”

   “Your children will return to their own land.

  18“I have surely heard Ephraim’s moaning:
   ‘You disciplined me like an unruly calf,
   and I have been disciplined.
  Restore me, and I will return,
   because you are the Lord my God.
  19After I strayed,
   I repented;
  after I came to understand,
   I beat my breast.
  I was ashamed and humiliated
   because I bore the disgrace of my youth.’
  20Is not Ephraim my dear son,
   the child in whom I delight?
  Though I often speak against him,
   I still remember him.
  Therefore my heart yearns for him;
   I have great compassion for him,”


  21“Set up road signs;
   put up guideposts.
  Take note of the highway,
   the road that you take.
  Return, Virgin Israel,
   return to your towns.
  22How long will you wander,
   unfaithful Daughter Israel?
  The Lord will create a new thing on earth—
   the woman will return to the man.”
23This is what the Lord Almighty, the God of Israel, says: “When I bring them back from captivity, the people in the land of Judah and in its towns will once again use these words: ‘The Lord bless you, you prosperous city, you sacred mountain.’ 24People will live together in Judah and all its towns—farmers and those who move about with their flocks. 25I will refresh the weary and satisfy the faint.”
26At this I awoke and looked around. My sleep had been pleasant to me.
27“The days are coming,” declares the Lord, “when I will plant the kingdoms of Israel and Judah with the offspring of people and of animals. 28Just as I watched over them to uproot and tear down, and to overthrow, destroy and bring disaster, so I will watch over them to build and to plant,” declares the Lord. 29“In those days people will no longer say,
  ‘The parents have eaten sour grapes,
   and the children’s teeth are set on edge.’
30Instead, everyone will die for their own sin; whoever eats sour grapes—their own teeth will be set on edge.
  31“The days are coming,” declares the Lord,
   “when I will make a new covenant
  with the people of Israel
   and with the people of Judah.
  32It will not be like the covenant
   I made with their ancestors
  when I took them by the hand
   to lead them out of Egypt,
  because they broke my covenant,
   though I was a husband to them,

  33“This is the covenant I will make with the people of Israel
   after that time,” declares the Lord.
  “I will put my law in their minds
   and write it on their hearts.
  I will be their God,
   and they will be my people.
  34No longer will they teach their neighbor,
   or say to one another, ‘Know the Lord,’
  because they will all know me,
   from the least of them to the greatest,”

  “For I will forgive their wickedness
   and will remember their sins no more.”
35This is what the Lord says,
  he who appoints the sun
   to shine by day,
  who decrees the moon and stars
   to shine by night,
  who stirs up the sea
   so that its waves roar—
   the Lord Almighty is his name:
  36“Only if these decrees vanish from my sight,”
   declares the Lord,
  “will Israel ever cease
   being a nation before me.”
37This is what the Lord says:
  “Only if the heavens above can be measured
   and the foundations of the earth below be searched out
  will I reject all the descendants of Israel
   because of all they have done,”

38“The days are coming,” declares the Lord, “when this city will be rebuilt for me from the Tower of Hananel to the Corner Gate. 39The measuring line will stretch from there straight to the hill of Gareb and then turn to Goah. 40The whole valley where dead bodies and ashes are thrown, and all the terraces out to the Kidron Valley on the east as far as the corner of the Horse Gate, will be holy to the Lord. The city will never again be uprooted or demolished.”