49

Nhiệm vụ của Đầy tớ Chúa

1Các dân tộc xa xôi, các nước bên kia đại dương, hãy nghe Ta! Chúa đã gọi tôi khi còn trong bụng mẹ và đặt tên cho tôi. 2Thượng Đế sẽ làm cho lời phán quyết của tôi như gươm bén. Ngài giấu tôi trong bóng bàn tay Ngài. Ngài dùng tôi như mũi tên nhọn hoắt.
3Chúa bảo tôi: "Con là đầy tớ Ta; con có quyền nơi Thượng Đế. Con sẽ tôn vinh Ta!" 4Tôi thưa: "Nhưng đối với họ, công việc con thật là vô ích. Con đem tâm huyết phục vụ họ nhưng không ai đáp ứng. Tuy nhiên, con xin giao phó mọi việc trong tay Chúa; Ngài sẽ tưởng thưởng cho con!"
5Đấng đã tạo thành tôi trong lòng mẹ để sai tôi đem dân tộc tôi quay về với Ngài; Đấng đã ban cho tôi sức mạnh để chu toàn nhiệm vụ và tưởng thưởng xứng đáng cho tôi, 6đã bảo: "Con không những đem dân Ta trở về với Ta mà con còn làm ánh sáng cho các dân tộc trên thế giới để đem ân cứu độ đến cho họ nữa!"
7Chúa Hằng Hữu, là Cứu Chúa và là Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên bảo: Người bị xã hội khinh dễ và ghen ghét, Người bị chà đạp dưới gót giày của các kẻ thống trị: "Các vua sẽ đứng lên chào mừng Con! Các lãnh tụ sẽ đến thờ lạy Con vì Chúa Hằng Hữu đã chọn Con thật là Thành tín; Ngài là Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên."
8,9Chúa phán: "Ta đã nhậm lời Con đúng lúc kịp thời. Ta đã giúp đỡ Con trong ngày cứu rỗi. Ta sẽ bảo toàn Con và cho Con xuống đời bảo lãnh lời cam kết này của Ta với nhân dân: "Ta sẽ khôi phục đất nước Y-sơ-ra-ên và cho nhân dân hưởng lại sản nghiệp của họ. Ta sẽ dùng Con kêu gọi các tù nhân đang ngồi trong bóng tối tử vong: 'Hãy ra đi tự do! Ta đã giải phóng các con!' Họ sẽ trở thành bầy chiên Ta, sẽ ăn trong đồng cỏ tươi ngon, trên các đồi núi xanh dờn. 10Họ không còn đói khát nữa, không còn bị mặt trời nung đốt hay gió nóng sa mạc làm phỏng da. Ta sẽ thương xót họ và dìu dắt họ đến các suối nước ngọt. 11Ta sẽ san bằng núi cao và lấp đầy trũng sâu để làm thông lộ cho họ đi. 12Kìa, dân ta sẽ từ các xứ xa trở về; từ phương bắc phương tây, phương nam, họ sẽ hồi hương." 13Hát lên đi, các tầng trời! Reo mừng đi, cả địa cầu! Xướng ca lên, các núi đồi quang đãng! Vì Chúa Hằng Hữu đã an ủi dân Ngài và đoái thương những người buồn thảm. 14Tuy nhiên, dân Ta vẫn phàn nàn: "Chúa đã bỏ chúng tôi! Ngài quên chúng tôi rồi!"
15Lẽ nào đàn bà quên con không cho bú, và không thương xót con ruột mình sao? Dù có người quên con đi nữa, ta vẫn không bao giờ quên ngươi. 16Này, Ta đã chạm ngươi trong lòng bàn tay Ta; Ta luôn luôn nhìn các tường lũy ngươi. 17Chẳng bao lâu, con cái ngươi sẽ gấp rút trở về xây lại thủ đô và đánh đuổi quân thù là những kẻ đã hủy diệt ngươi. 18Hãy ngẩng mặt lên, mở rộng tầm mắt nhìn quanh: Con cái ngươi đang tập họp và kéo nhau về với ngươi. Thật như Ta Hằng Sống, chúng nó sẽ như các giây chuyền và đồ trang điểm đeo quanh cổ ngươi như cổ cô dâu. 19Những mảnh đất trống, những vùng hoang vu, những nơi đổ nát trở thành chật hẹp, không đủ chỗ cho dân số hồi cư đông đảo trong ngày quân thù bỏ chạy. 20Con cái ngươi sinh trong thời kỳ gian khổ sẽ thưa với ngươi: "Nơi này chật hẹp quá, xin xúm xít lại cho chúng con có chỗ ở!" 21Lúc ấy, ngươi sẽ tự hỏi: "Ai đã sinh đàn con này cho tôi trong lúc tôi bị lưu đày, hất hủi, góa bụa, đau thương? Ai đã nuôi dưỡng chúng nó? Thời ấy, tôi ở một mình, cô độc. Đàn con này từ đâu đến?"

Một nước phục hưng

22Chúa Hằng hữu đáp: "Này Ta sẽ đưa tay trên các nước, dựng trụ cờ giữa các dân tộc. Họ sẽ bồng ẵm và kiệu con cái ngươi trên vai. 23Các vua sẽ làm cha nuôi, các hoàng hậu sẽ làm vú em săn sóc chúng. Các vua chúa, các lãnh tụ sẽ cúi mọp xuống đất lau chân ngươi. Lúc ấy, ngươi sẽ biết ta là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu; ai trông đợi Ta sẽ chẳng bao giờ hổ thẹn.
24Có ai cướp được chiến lợi phẩm trong tay đoàn quân hùng mạnh hoặc giải thoát tù binh khỏi xiềng xích của bạo chúa? 25Nhưng Chúa bảo: Tù binh sẽ được giải thoát khỏi xiềng xích của bạo chúa và chiến lợi phẩm trong tay đoàn quân hùng mạnh sẽ phải trả về nguyên chủ. Vì Ta sẽ chiến đấu với quân thù của ngươi và giải thoát con dân ngươi. 26Ta sẽ làm cho bọn áp bức ngươi sẽ tự ăn thịt mình tự uống huyết mình đến nổi say như người ta say rượu ngọt. Tất cả nhân loại sẽ biết Ta, Chúa Hằng Hữu là Cứu Chúa ngươi, Đấng chuộc ngươi và Thần mạnh mẽ của Gia-cốp.

49

The Servant, the Light to the Gentiles

  1“Listen, O coastlands, to Me,
   And take heed, you peoples from afar!
   The Lord has called Me from the womb;
   From the matrix of My mother He has made mention of My name.
   2And He has made My mouth like a sharp sword;
   In the shadow of His hand He has hidden Me,
   And made Me a polished shaft;
   In His quiver He has hidden Me.”
  3“And He said to me,
   ‘You are My servant, O Israel,
   In whom I will be glorified.’
   4Then I said, ‘I have labored in vain,
   I have spent my strength for nothing and in vain;
   Yet surely my just reward is with the Lord,
   And my work with my God.’ ”
  5“And now the Lord says,
   Who formed Me from the womb to be His Servant,
   To bring Jacob back to Him,
   So that Israel is gathered to Him
   (For I shall be glorious in the eyes of the Lord,
   And My God shall be My strength),
   6Indeed He says,
   ‘It is too small a thing that You should be My Servant
   To raise up the tribes of Jacob,
   And to restore the preserved ones of Israel;
   I will also give You as a light to the Gentiles,
   That You should be My salvation to the ends of the earth.’ ”
  7Thus says the Lord,
   The Redeemer of Israel, their Holy One,
   To Him whom man despises,
   To Him whom the nation abhors,
   To the Servant of rulers:
   “Kings shall see and arise,
   Princes also shall worship,
   Because of the Lord who is faithful,
   The Holy One of Israel;
   And He has chosen You.”
8Thus says the Lord:
  “In an acceptable time I have heard You,
   And in the day of salvation I have helped You;
   I will preserve You and give You
   As a covenant to the people,
   To restore the earth,
   To cause them to inherit the desolate heritages;
   9That You may say to the prisoners, ‘Go forth,’
   To those who are in darkness, ‘Show yourselves.’
  “They shall feed along the roads,
   And their pastures shall be on all desolate heights.
   10They shall neither hunger nor thirst,
   Neither heat nor sun shall strike them;
   For He who has mercy on them will lead them,
   Even by the springs of water He will guide them.
   11I will make each of My mountains a road,
   And My highways shall be elevated.
   12Surely these shall come from afar;
   Look! Those from the north and the west,
   And these from the land of Sinim.”
  13Sing, O heavens!
   Be joyful, O earth!
   And break out in singing, O mountains!
   For the Lord has comforted His people,
   And will have mercy on His afflicted.

God Will Remember Zion

  14But Zion said, “The Lord has forsaken me,
   And my Lord has forgotten me.”
   15“Can a woman forget her nursing child,
   And not have compassion on the son of her womb?
   Surely they may forget,
   Yet I will not forget you.
   16See, I have inscribed you on the palms of My hands;
   Your walls are continually before Me.
   17Your sons shall make haste;
   Your destroyers and those who laid you waste
   Shall go away from you.
   18Lift up your eyes, look around and see;
   All these gather together and come to you.
   As I live,” says the Lord,
   “You shall surely clothe yourselves with them all as an ornament,
   And bind them on you as a bride does.
  19“For your waste and desolate places,
   And the land of your destruction,
   Will even now be too small for the inhabitants;
   And those who swallowed you up will be far away.
   20The children you will have,
   After you have lost the others,
   Will say again in your ears,
   ‘The place is too small for me;
   Give me a place where I may dwell.’
   21Then you will say in your heart,
   ‘Who has begotten these for me,
   Since I have lost my children and am desolate,
   A captive, and wandering to and fro?
   And who has brought these up?
   There I was, left alone;
   But these, where were they?’ ”
22Thus says the Lord God:
  “Behold, I will lift My hand in an oath to the nations,
   And set up My standard for the peoples;
   They shall bring your sons in their arms,
   And your daughters shall be carried on their shoulders;
   23Kings shall be your foster fathers,
   And their queens your nursing mothers;
   They shall bow down to you with their faces to the earth,
   And lick up the dust of your feet.
   Then you will know that I am the Lord,
   For they shall not be ashamed who wait for Me.”
  24Shall the prey be taken from the mighty,
   Or the captives of the righteous be delivered?
25But thus says the Lord:
  “Even the captives of the mighty shall be taken away,
   And the prey of the terrible be delivered;
   For I will contend with him who contends with you,
   And I will save your children.
   26I will feed those who oppress you with their own flesh,
   And they shall be drunk with their own blood as with sweet wine.
   All flesh shall know
   That I, the Lord, am your Savior,
   And your Redeemer, the Mighty One of Jacob.”