16

Kôrah, Dathan Laih Anŭn Abiram

1Kôrah ană đah rơkơi Izhar, tơčô Kehat, tơčĕ Lêwi pơgop hrŏm hăng đơđa mơnuih mơ̆ng kơnung djuai Reuben tui anai: Dathan laih anŭn Abiram jing ƀing ană đah rơkơi Eliab, laih anŭn On ană đah rơkơi Pelet. Ƀing gơñu jing hĭ ƀrưh mơhiăh biă mă; 2laih anŭn tơgŭ pơkơdơ̆ng glaĭ hăng Môseh. Ƀing đuaĭ tui hăng ƀing gơñu truh kơ dua-rơtuh rơmapluh čô ƀing đah rơkơi Israel, jing ƀing khua djă̱ akŏ arăng hơmâo ruah laih amăng tơlơi pơjơnum. 3Abih bang ƀing gơñu rai jing sa grup kiăng pơkơdơ̆ng glaĭ hăng Môseh, A̱rôn laih anŭn ƀing gơñu pơhiăp hăng ƀing Môseh, A̱rôn tui anai, “Ƀing gih hơmâo ngă gao hơnơ̆ng đơi! Abih bang ană plei jing rơgoh hiam soh sel, jing rĭm čô amăng ƀing gơñu, laih anŭn Yahweh dŏ hăng ƀing gơñu. Tui anŭn yơh, yua hơget ƀing gih pơđĭ gih pô gah ngŏ kơ ƀing ană plei Yahweh lĕ?”
4Tơdang Môseh hơmư̆ tơlơi anai, ñu bon akŭp akŏ ñu iâu laĭ ƀơi lŏn. 5Giŏng anŭn, Môseh pơhiăp hăng Kôrah laih anŭn hăng abih bang ƀing đuaĭ tui ñu tui anai, “Amăng mơguah pơgi Yahweh yơh či pơrơđah brơi hlơi pô lŏm kơ Ñu laih anŭn hlơi pô jing rơgoh hiam, laih anŭn Ñu či brơi pô anŭn rai jĕ kơ Ñu. Hlơi pô Ñu ruah, Ñu či brơi pô anŭn rai jĕ kơ Ñu yơh. 6Ih yơh, Ơ Kôrah, laih anŭn abih bang ƀing đuaĭ tui ih yơh či ngă tui tơlơi anai: Mă bĕ khul gŏ apui, 7laih anŭn pioh mŭt bĕ apui hăng gơnam ƀâo mơngưi amăng khul gŏ anŭn amăng hrơi pơgi ƀơi anăp Yahweh. Hlơi pô Yahweh ruah djơ̆, pô anŭn yơh jing rơgoh hiam. Ƀing gih jing ƀing Lêwi hơmâo ngă gao hơnơ̆ng đơi!”
8Môseh ăt laĭ kơ Kôrah dơ̆ng, “Ră anai hơmư̆ bĕ, Ơ ƀing Lêwi! 9Aka djŏp kơ ƀing gih ôh hă, Ơi Adai ƀing Israel hơmâo ruah mă laih ƀing gih mơ̆ng abih ƀing Israel kiăng ba ƀing gih jĕ Ñu pô kiăng mă bruă ƀơi Sang Yang Hăng Khăn Yahweh, laih anŭn dŏ dơ̆ng ƀơi anăp ană plei kiăng mă bruă kơ ƀing gơ̆? 10Ñu hơmâo ruah mă laih anŭn ba rai laih ih wơ̆t hăng ƀing Lêwi kiăng dŏ jĕ kơ Ñu pô, samơ̆ ră anai ƀing gih gir hơduah sua mă bruă khua ngă yang mơ̆n. 11Anŭn jing tơlơi pơkơdơ̆ng glaĭ hăng Yahweh yơh tơdang ih laih anŭn abih bang ƀing đuaĭ tui ih hơmâo pơƀut glaĭ laih tơdruă gih. Hlơi A̱rôn jing tơl ƀing gih brŏk ƀuăh pơkơdơ̆ng glaĭ hăng gơ̆ lĕ?”
12Giŏng anŭn, Môseh iâu rai Dathan hăng Abiram, jing ƀing ană đah rơkơi Eliab. Samơ̆ ƀing gơñu laĭ, “Ƀing gơmơi ƀu či nao ôh! 13Aka djŏp ôh hă ih hơmâo ba laih ƀing gơmơi tơbiă mơ̆ng anih lŏn bă hăng gơnam hiam kar hăng ia tơsâo laih anŭn ia hơni kiăng kơ pơdjai hĭ ƀing gơmơi amăng tơdron ha̱r anai? Laih anŭn ră anai ih ăt kiăng ngă khua kơ ƀing gơmơi mơ̆n hă? 14Hloh kơ anŭn dơ̆ng, ih ƀu hơmâo ba nao ƀing gơmơi mŭt amăng čar bă hăng gơnam hiam kar hăng ia tơsâo laih anŭn ia hơni ƀôdah brơi kơ ƀing gơmơi sa kŏng ngăn jing khul đang hơma laih anŭn đang boh kơƀâo ôh tui hăng ih ƀuăn laih kơ ƀing gơmơi. Ih kiăng kơ plŏm ƀlŏr hĭ ƀing anai hă? Ơ ơh, ƀing gơmơi ƀu či nao ôh!”
15Giŏng anŭn, Môseh hil biă mă laih anŭn pơhiăp hăng Yahweh, “Rơkâo kơ Ih anăm mă tŭ ôh hơdôm gơnam pơyơr gơñu. Kâo ƀu pơsoh hĭ sa čô amăng ƀing gơñu ôh, kâo ăt kŏn mă tŭ lơi tơl sa drơi aseh glai mơ̆ng ƀing gơñu.”
16Môseh laĭ kơ Kôrah, “Ih hăng abih bang ƀing đuaĭ tui ih nao bĕ ƀơi anăp Yahweh hrơi pơgi, anŭn jing ih, ƀing gơñu laih anŭn A̱rôn yơh. 17Rĭm čô anŭn khŏm djă̱ ba gŏ apui ƀâo mơngưi ñu pô hăng pioh mŭt gơnam ƀâo mơngưi amăng anŭn; abih bang jing dua-rơtuh rơmapluh boh gŏ apui laih anŭn pơyơr bĕ ƀơi anăp Yahweh. Ih hăng A̱rôn ăt či pơyơr hơdôm gŏ apui gih mơ̆n.” 18Tui anŭn yơh, rĭm čô mă gŏ ñu pô, pioh mŭt apui laih anŭn gơnam ƀâo mơngưi, laih anŭn dŏ dơ̆ng hăng Môseh laih anŭn A̱rôn ƀơi bah amăng mŭt nao pơ Sang Khăn Pơjơnum. 19Tơdang anŭn Kôrah hơmâo pơƀut glaĭ abih bang ƀing ană plei hăng dŏ klă̱ anăp hăng ƀing Môseh ƀơi bah amăng mŭt nao pơ Sang Khăn Pơjơnum, laih anŭn tơlơi ang yang Yahweh pơƀuh rai kơ abih bang ƀing ană plei. 20Yahweh pơhiăp hăng Môseh laih anŭn A̱rôn tui anai, 21“Pơčơlah bĕ gih pô mơ̆ng ƀing ană plei anŭn, tui anŭn Kâo či pơrai hĭ ƀing gơñu sa wơ̆t mơtam.”
22Samơ̆ Môseh hăng A̱rôn bon akŭp ƀô̆ gơñu ƀơi lŏn hăng ur đĭ, “Ơ Ơi Adai hơi, jing Ơi Adai pha brơi bơngăt hơdip kơ abih bang mơnuih mơnam, Ih či hil kơ abih bang ƀing ană plei anai tơdang kơnơ̆ng hơmâo sa čô đôč ngă soh hă?”
23Giŏng anŭn, Yahweh pơhiăp hăng Môseh, 24“Pơhiăp bĕ hăng ƀing ană plei tui anai, ‘Đuaĭ ataih bĕ mơ̆ng hơdôm sang khăn ƀing Kôrah, Dathan laih anŭn Abiram.’ ”
25Môseh tơgŭ hăng nao pơ Dathan hăng Abiram, laih anŭn abih bang ƀing kŏng tha Israel đuaĭ tui ñu. 26Ñu khă ƀing ană plei tui anai, “Đuaĭ ataih bĕ mơ̆ng hơdôm sang khăn ƀing sat ƀai anŭn! Anăm tĕk djơ̆ ôh gơnam hơget lŏm kơ ƀing gơñu, huĭdah ƀing gih či răm rai tui hĭ yơh yuakơ abih bang hơdôm tơlơi soh ƀing gơñu ngă laih.” 27Tui anŭn, ƀing gơñu đuaĭ ataih hĭ mơ̆ng hơdôm sang khăn ƀing Kôrah, Dathan laih anŭn Abiram. Dathan hăng Abiram hơmâo tơbiă rai laih mơ̆ng sang khăn gơñu pô, hlak dŏ dơ̆ng hăng ƀing bơnai, ƀing ană bă wơ̆t hăng ƀing ană anet gơñu ƀơi khul bah amăng mŭt amăng hơdôm sang khăn gơñu.
28Giŏng anŭn, Môseh laĭ, “Tui anai yơh ƀing gih či thâo ƀu djơ̆ mơ̆ng tơlơi pơmĭn kâo pô ôh, samơ̆ Yahweh yơh pơkiaŏ rai kâo kiăng kơ ngă abih bang tơlơi. 29Tơdah ƀing mơnuih anai kơnơ̆ng thâo krăn hơget tơlơi juăt truh kơ mơnuih mơnam đôč laih anŭn djai kar hăng mơnuih juăt djai đôč, tui anŭn Yahweh ƀu pơkiaŏ rai kâo ôh. 30Samơ̆ tơdah Yahweh ngă kơ lŏn čơđa̱ng laih anŭn lŏn ha̱ amăng bah lun ƀơ̆ng hĭ ƀing gơñu wơ̆t hăng abih bang gơnam lŏm kơ ƀing gơñu mơ̆n; laih anŭn ƀing gơñu mŭt nao amăng anih ƀing djai Seôl tơdang ƀing gơñu ăt dŏ hơdip mơ̆n, tui anŭn ƀing gih či thâo krăn yơh ƀing mơnuih anai hơmâo djik djak laih kơ Yahweh.”
31Laih kơ ñu pơhiăp abih bang tơlơi anai, lŏn gah yŭ ƀing Kôrah čơđa̱ng, 32laih anŭn lŏn ha̱ amăng bah lun ƀơ̆ng hĭ ƀing gơñu wơ̆t hăng abih bang sang anŏ gơñu laih anŭn abih bang ƀing đuaĭ tui Kôrah wơ̆t hăng abih bang dram gơnam gơñu mơ̆n. 33Ƀing gơñu trŭn nao amăng anih ƀing djai Seôl tơdang ƀing gơñu ăt dŏ hơdip wơ̆t hăng abih bang gơnam ƀing gơñu hơmâo; lŏn si̱r glaĭ tui anŭn ƀing gơñu răm rai hăng đuaĭ hĭ thĕng mơ̆ng ƀing ană plei yơh. 34Tơdang hơmư̆ ƀing gơñu ur, abih bang ƀing Israel đuaĭ kơdŏp hăng ur kraih, “Lŏn tơnah či lun ƀơ̆ng hĭ ƀing ta mơ̆n!”
35Giŏng anŭn, apui tơbiă rai mơ̆ng Yahweh čuh hĭ dua-rơtuh rơmapluh čô ƀing pơyơr đĭ gơnam ƀâo mơngưi.
36Yahweh pơhiăp hăng Môseh, 37“Laĭ bĕ kơ Eleazar ană đah rơkơi A̱rôn, jing khua ngă yang kiăng mă hĭ khul gŏ apui ƀâo mơngưi tơbiă mơ̆ng apui hlak jă̱, laih anŭn tuh hĭ hơdăng ngur mơ̆ng khul gŏ anŭn pơ anih ataih. Ƀing gơñu khŏm mă khul gŏ anai yuakơ jing rơgoh hiam laih, 38anŭn jing khul gŏ apui ƀâo mơngưi ƀing mơnuih soh pơyơr hăng rơngiă hĭ laih khul tơlơi hơdip gơñu. Čruih tia bĕ hơdôm mơtĭl gŏ ƀâo mơngưi anai jing hĭ rơpi̱h hăng lo̱m hĭ ƀơi kơnưl ngă yang anŭn, yuakơ arăng hơmâo pơyơr laih khul gŏ anai ƀơi anăp Yahweh laih anŭn jing hĭ rơgoh hiam laih. Brơi bĕ tơlơi anai jing sa gru kơnăl kiăng kơ brơi ƀing Israel răng.”
39Tui anŭn, Eleazar jing khua ngă yang pơƀut glaĭ abih bang gŏ apui ƀâo mơngưi ko̱ng anŭn, jing khul gŏ ƀing djai yuakơ apui ƀơ̆ng anŭn hơmâo pơyơr laih. Giŏng anŭn, ñu čruih tia khul gŏ anai jing hĭ gơnam lo̱m ƀơi kơnưl anŭn, 40tui hăng Yahweh pơrơđah brơi laih kơ Môseh. Gơnam lo̱m anai yơh či pơhơdơr kơ ƀing Israel tui anai: Rơngiao kơ kơnung djuai A̱rôn, ƀu hơmâo hlơi pô ôh dưi rai čuh gơnam ƀâo mơngưi ƀơi anăp Yahweh, huĭdah hlơi pô pơkŏn nao čuh, ñu anŭn či djai hĭ hrup hăng Kôrah laih anŭn ƀing đuaĭ tui ñu djai yơh.
41Samơ̆ amăng hrơi tŏ tui abih bang ƀing Israel brŏk ƀuăh pơkơdơ̆ng glaĭ hăng Môseh laih anŭn A̱rôn. Ƀing gơñu laĭ tui anai, “Ƀing gih hơmâo pơdjai hĭ laih ƀing ană plei Yahweh.”
42Tơdang ƀing ană plei pơƀut glaĭ kiăng pơkơdơ̆ng glaĭ hăng Môseh laih anŭn A̱rôn, laih anŭn ƀing gơñu wir anăp nao pơ Sang Khăn Pơjơnum, blĭp blăp mơtam kơthul go̱m hĭ sang anŭn laih anŭn tơlơi ang yang Yahweh pơƀuh rai. 43Giŏng anŭn, Môseh hăng A̱rôn nao pơ anăp Sang Khăn Pơjơnum, 44laih anŭn Yahweh pơhiăp hăng Môseh tui anai, 45“Đuaĭ ataih bĕ mơ̆ng ƀing mơnuih pơƀut glaĭ ƀơi anai, tui anŭn Kâo či pơluč hĭ ƀing gơñu amăng sa wơ̆t.” Tui anŭn, dua ƀing gơñu bon akŭp ƀô̆ gơñu iâu laĭ ƀơi lŏn.
46Giŏng anŭn, Môseh pơhiăp hăng A̱rôn, “Mă bĕ gŏ apui ƀâo mơngưi ih laih anŭn pioh mŭt bĕ gơnam ƀâo mơngưi amăng gŏ anŭn wơ̆t hăng apui mơ̆ng kơnưl anŭn, laih anŭn tañ tañ bĕ nao pơ ƀing ană plei kiăng pơkra tơlơi pap brơi kơ ƀing gơñu. Tơlơi hil tơbiă rai laih mơ̆ng Yahweh; tơlơi kli̱n khe̱ng čơdơ̆ng hơmâo laih.” 47Tui anŭn, A̱rôn ngă tui hăng tơlơi Môseh laĭ yơh; ñu đuaĭ mŭt amăng tŏng krah ƀing ană plei. Tơlơi kli̱n khe̱ng čơdơ̆ng hơmâo laih amăng ƀing ană plei, samơ̆ A̱rôn pơyơr đĭ gơnam ƀâo mơngưi hăng pơkra tơlơi pap brơi kơ ƀing gơ̆. 48Ñu dŏ dơ̆ng kơplăh wăh ƀing hơdip laih anŭn ƀing djai, giŏng anŭn tơlơi kli̱n khe̱ng dơ̆ng hĭ. 49Samơ̆ hơmâo pluh-pă̱-rơbâo tơjuh-rơtuh čô mơnuih djai mơ̆ng tơlơi kli̱n anŭn, jing ƀing mơnuih djai thim dơ̆ng yuakơ tơlơi Kôrah hơmâo ngă laih. 50Giŏng anŭn, A̱rôn wơ̆t glaĭ pơ Môseh ƀơi bah amăng mŭt nao pơ Sang Khăn Pơjơnum, yuakơ tơlơi kli̱n hơmâo dơ̆ng hĭ laih.

16

Sự nổi loạn của Cô-ra, Đa-than và A-bi-ram

1Cô-ra, con trai của Dít-sê-ha, cháu của Kê-hát, chít của Lê-vi, lôi kéo Đa-than và A-bi-ram, con trai của Ê-li-áp, và Ôn, con trai của Phê-lết, cháu Ru-bên, 2nổi lên chống lại Môi-se. Cùng với họ có hai trăm năm mươi người trong dân Y-sơ-ra-ên vốn là những thủ lĩnh của hội chúng, là những người được tuyển chọn và có danh tiếng; 3họ cấu kết với nhau chống lại Môi-se và A-rôn. Họ tố cáo: “Các người quá lắm rồi! Vì cả hội chúng đều là thánh và Đức Giê-hô-va đang ngự giữa chúng ta. Vậy tại sao các người tự nhấc mình lên trên hội chúng của Đức Giê-hô-va?”
4Môi-se nghe điều đó thì sấp mặt xuống đất, 5và nói với Cô-ra cùng tất cả những người theo ông rằng: “Sáng mai, Đức Giê-hô-va sẽ tỏ cho biết ai thuộc về Ngài và ai là thánh, và Ngài sẽ khiến người đó lại gần Ngài; người nào Ngài chọn sẽ được đến gần Ngài. 6Hỡi Cô-ra, hãy làm điều nầy: Ngươi và tất cả những người theo ngươi hãy cầm lư hương; 7sáng mai, trước mặt Đức Giê-hô-va, hãy bỏ lửa vào lư hương và bỏ hương liệu lên trên. Người nào mà Đức Giê-hô-va sẽ chọn lựa ấy là người thánh. Hỡi con cháu Lê-vi, thôi đủ rồi!”
8Môi-se nói với Cô-ra: “Hỡi con cháu Lê-vi, hãy nghe đây! 9Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đã biệt riêng anh em khỏi hội chúng Y-sơ-ra-ên, và đem anh em đến gần Ngài để làm công việc trong Đền Tạm của Đức Giê-hô-va và phục vụ trước mặt hội chúng. Việc ấy anh em cho là nhỏ mọn sao? 10Ngài cho phép anh và tất cả anh em của anh là con cháu Lê-vi đến gần Ngài, nhưng anh em lại còn đòi chức tế lễ nữa sao? 11Vì thế, anh và tất cả những người theo anh hiệp lại để chống Đức Giê-hô-va! A-rôn là ai mà anh em cằn nhằn với người?”
12Môi-se sai người gọi Đa-than và A-bi-ram, con trai Ê-li-áp, nhưng hai người đó nói: “Chúng tôi không đi lên đâu! 13Ông đã đem chúng tôi ra khỏi xứ đượm sữa và mật để chết trong hoang mạc chưa đủ sao mà ông còn muốn làm vua làm chúa trên chúng tôi nữa? 14Hơn nữa, ông không dẫn chúng tôi vào một xứ đượm sữa và mật, cũng không cho chúng tôi đồng ruộng hay là vườn nho làm sản nghiệp. Ông toan khoét mắt dân nầy chăng? Chúng tôi không đi lên đâu!”
15Môi-se giận lắm và thưa với Đức Giê-hô-va rằng: “Xin Chúa đừng chấp nhận tế lễ của họ nữa. Con không bắt một con lừa nào của họ và cũng không làm hại một ai trong bọn họ.” 16Môi-se nói với Cô-ra: “Ngày mai, anh cùng tất cả những người theo anh, và A-rôn, hãy ra mắt Đức Giê-hô-va. 17Mỗi người hãy cầm lư hương và bỏ hương liệu vào, rồi mỗi người dâng lư hương mình trước mặt Đức Giê-hô-va, tức là hai trăm năm mươi lư hương. Anh và A-rôn, cũng phải có lư hương.” 18Vậy mỗi người lấy lư hương bỏ lửa vào và bỏ hương liệu lên trên, rồi đứng tại cửa Lều Hội Kiến cùng với Môi-se và A-rôn. 19Cô-ra họp cả hội chúng để chống lại Môi-se và A-rôn tại cửa Lều Hội Kiến. Vinh quang của Đức Giê-hô-va hiện ra cùng toàn thể hội chúng.
20Đức Giê-hô-va phán với Môi-se và A-rôn rằng: 21“Hãy tách khỏi hội chúng nầy, Ta sẽ tiêu diệt chúng trong giây lát.” 22Hai người sấp mặt xuống và nói: “Lạy Chúa là Đức Chúa Trời ban hơi thở cho mọi loài xác thịt! Chỉ có một người phạm tội mà Ngài lại nổi giận với cả hội chúng sao?”
23Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: 24“Hãy bảo hội chúng tránh xa khu vực nơi Cô-ra, Đa-than và A-bi-ram ở.” 25Môi-se đứng dậy đi về phía Đa-than và A-bi-ram; các trưởng lão Y-sơ-ra-ên đi theo ông. 26Ông nói với hội chúng rằng: “Bây giờ, hãy tránh xa trại của những kẻ hung ác nầy và chớ đụng đến vật gì thuộc về họ, kẻo anh em sẽ chết vì tội của họ chăng.” 27Vậy dân chúng tránh xa khỏi chỗ ở của Cô-ra, Đa-than và A-bi-ram. Đa-than và A-bi-ram ra đứng tại cửa trại với vợ con và cháu chắt mình.
28Môi-se nói: “Nhờ điều nầy, anh em sẽ biết rằng Đức Giê-hô-va có sai tôi làm tất cả các điều ấy chứ không tự ý tôi. 29Nếu những người nầy chết như mọi người khác, hoặc nếu họ đồng chịu số phận chung như mọi người thì Đức Giê-hô-va không sai tôi. 30Nhưng nếu Đức Giê-hô-va làm một việc mới lạ; nếu đất hả miệng ra nuốt họ cùng mọi vật thuộc về họ, và nếu họ còn đang sống mà xuống âm phủ thì anh em sẽ biết rằng những người nầy đã xúc phạm đến Đức Giê-hô-va.” 31Khi Môi-se vừa dứt lời thì đất ngay dưới chân họ nứt ra, 32hả miệng nuốt họ, gia quyến và tất cả những người theo Cô-ra cùng tài sản của họ. 33Những người đó còn đang sống mà xuống âm phủ cùng với mọi vật thuộc về họ; đất lấp lại và họ bị tiêu diệt khỏi hội chúng. 34Cả Y-sơ-ra-ên ở chung quanh nghe tiếng họ kêu la thì chạy trốn, vì nói rằng: “Hãy coi chừng kẻo đất nuốt chúng ta nữa đó!” 35Rồi một ngọn lửa từ Đức Giê-hô-va lòe ra thiêu hóa hai trăm năm mươi người đã dâng hương.
36Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: 37“Hãy bảo Ê-lê-a-sa, con trai thầy tế lễ A-rôn, lượm các lư hương từ chỗ lửa cháy và đổ lửa trong các lư hương nơi xa, vì chúng đã được thánh hóa. 38Còn các lư hương của những người vì phạm tội mà phải mất mạng thì hãy lấy dát thành những tấm mỏng để bọc bàn thờ, vì các lư hương đó đã dâng trước mặt Đức Giê-hô-va và đã được thánh hóa. Hãy để những tấm dát ấy làm một dấu hiệu cho dân Y-sơ-ra-ên.” 39Vậy thầy tế lễ Ê-lê-a-sa lấy những lư hương bằng đồng của các người bị thiêu hóa khi dâng lễ và sai làm thành những tấm dát mỏng để bọc bàn thờ. 40Điều nầy nhắc nhở dân Y-sơ-ra-ên rằng không người nào, ngoại trừ dòng A-rôn, được phép đến gần để xông hương trước mặt Đức Giê-hô-va; nếu không, người ấy sẽ đồng số phận với Cô-ra và những người theo ông ấy, đúng như lời Đức Giê-hô-va đã truyền phán qua Môi-se.
41Ngày mai, cả hội chúng Y-sơ-ra-ên cằn nhằn chống lại Môi-se và A-rôn. Họ nói: “Các người đã giết con dân của Đức Giê-hô-va!” 42Khi đang hiệp nhau chống lại Môi-se và A-rôn, hội chúng nhìn về phía Lều Hội Kiến, thấy đám mây bao phủ Lều và vinh quang của Đức Giê-hô-va hiện ra. 43Môi-se và A-rôn đến đứng trước Lều Hội Kiến, 44và Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: 45“Hãy tránh xa hội chúng nầy, Ta sẽ tiêu diệt họ trong giây lát.” Nhưng hai người sấp mặt xuống đất, 46rồi Môi-se bảo A-rôn rằng: “Anh hãy lấy lư hương bỏ lửa từ bàn thờ vào và bỏ hương liệu lên trên, rồi mau mau đi đến hội chúng mà làm lễ chuộc tội cho họ, vì cơn thịnh nộ của Đức Giê-hô-va đã nổi lên và tai họa đã bắt đầu.” 47A-rôn làm như Môi-se đã bảo và chạy đến giữa hội chúng. Kìa, tai họa đã phát khởi giữa dân chúng. A-rôn dâng hương và làm lễ chuộc tội cho dân chúng. 48Ông đứng giữa kẻ chết và người sống thì tai họa liền dừng lại. 49Có mười bốn nghìn bảy trăm người chết vì tai họa nầy, không kể số người chết trong vụ Cô-ra. 50Khi tai họa dừng lại thì A-rôn trở lại với Môi-se nơi Lều Hội Kiến.