16

Yôb

1Giŏng anŭn, Yôb pơhiăp dơ̆ng tui anai:
  2“Kâo hơmâo hơmư̆ laih mơnuih mơnam pơhiăp kar hăng anai hlâo adih;
   ƀing gih ƀu djru kâo ôh, samơ̆ jai pơtơnap kâo lu hloh dơ̆ng!
  3Ƀing gih anăm pơhiăp đôč đač dơ̆ng tah!
   Kâo ƀu hơmâo ngă hơget ôh kơ ƀing gih tơl ƀing gih kiăng pơgăl nanao.
  4Kâo ăt dưi pơhiăp kar hăng ƀing gih mơ̆n,
   tơdah ƀing gih jing kâo laih anŭn kâo jing ƀing gih;
  kâo ăt dưi pơhiăp pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ƀing gih
   laih anŭn tơtăh akŏ kâo kiăng klao kơ ƀing gih yơh.
  5Samơ̆ kâo gir biă mă yơh kiăng kơ pơđu̱r pơkơjăp ƀing gih;
   kâo či pơhiăp pơalum ƀing gih kiăng kơ pơhrŏ hĭ tơlơi tơnap gih.

  6“Samơ̆ tơdah kâo pơhiăp, tơlơi kâo ruă ƀu plai hĭ ôh;
   tơdah kâo ƀu pơhiăp ôh, tơlơi ruă kâo ăt kŏn hrŏ hĭ lơi.
  7Sĭt yơh, Ơ Ơi Adai hơi, Ih hơmâo pơtơdu hĭ laih kâo;
   Ih hơmâo pơrai hĭ laih abih bang sang anŏ kâo.
  8Ih hơmâo hret hĭ klĭ kâo laih anŭn tơlơi anŭn jing kar hăng sa čô mơnuih ngă gơ̆ng jơlan pơkơdơ̆ng glaĭ hăng kâo yơh.
   Ƀing arăng ăt pơmĭn kơ tơlơi kâo tŭ hret hĭ jing tơlơi pơrơđah kơ tơlơi kâo jing mơnuih soh yơh.
  9Kar hăng hlô mơnơ̆ng kheñ đet yơh Ơi Adai hơmâo hek hĭ laih kâo;
   Ñu kĕ tơgơi Ñu ƀơi kâo yuakơ Ñu pơrơmut kơ kâo,
   laih anŭn kar hăng pô rŏh ayăt yơh Ñu hil lăng gle̱ng ƀơi kâo.
  10Ƀing mơnuih ha̱ amăng bah djik djak kơ kâo;
   ƀing gơñu păh meng kâo hăng tơlơi klao djik
   laih anŭn ƀing gơñu pơkra mơneč hăng tơdruă kiăng kơ kơsung blah kâo.
  11Ơi Adai hơmâo jao hĭ laih kâo kơ ƀing mơnuih sat ƀai
   laih anŭn glŏm hĭ laih kâo kiăng kơ tŭ tơnap tap mơ̆ng ƀing mơnuih soh sat.
  12Hlâo adih kâo dŏ rơnŭk rơnua, samơ̆ Ñu pơrăm hĭ kâo;
   Ñu păn mă kâo ƀơi tơkuai laih anŭn pơphač hĭ kâo.
   Ñu pơdơ̆ng đĭ kâo kar hăng anih kơñăm Ñu;
  13khul ƀrŏm hraŏ Ñu pŏr jum dar kâo.
   Ñu pơnăh boh ƀlĕh kâo, ƀu hơmâo tơlơi pap ôh
   laih anŭn pơhŏk trŭn hĭ phĭ̱ kâo ƀơi lŏn.
  14Ñu pơrơka hĭ kâo nanao;
   Ñu kơsung blah kâo kar hăng sa čô tơhan khĭn kơtang.

  15“Kâo hơmâo sĭt hĭ laih ao tâo kiăng go̱m hĭ klĭ kâo
   laih anŭn kâo hơmâo pơtrŭn hĭ ƀô̆ mơta kâo ƀơi ƀruih lŏn.
  16Ƀô̆ mơta kâo mriah yuakơ čŏk hia,
   tơlơi brŏm brăh yơh ƀơi jum dar mơta kâo;
  17samơ̆ kâo ƀu hơmâo ngă tơlơi ƀrưh ƀai ôh
   laih anŭn kâo iâu laĭ hăng tơlơi tơpă sĭt yơh.

  18“Ơ ƀing mơnuih ƀơi lŏn tơnah, kâo kar hăng sa čô mơnuih arăng hơmâo pơdjai hĭ laih yơh;
   anăm brơi kơ hlơi pô gir pơdŏp hĭ tơlơi soh sat anŭn ôh!
  19Mông anai yơh Pô gơ̆ng jơlan kâo dŏ amăng adai adih.
   Pô pơgăl brơi kơ kâo dŏ pơ anih glông.
  20Ƀing gơyut gơyâo kâo klao djik kơ kâo;
   samơ̆ kâo hia lăng nao pơ Ơi Adai yơh;
  21kâo kwưh kiăng kơ tơlơi kâo hơmâo hlơi pô či iâu laĭ kơ Ơi Adai pơala brơi kơ kâo,
   hrup hăng sa čô kwưh rơkâo brơi kơ gơyut gơyâo ñu yơh.

  22“Dŏ kơnơ̆ng ƀiă thŭn dơ̆ng kâo či djai hĭ yơh,
   laih anŭn kâo či nao laih anŭn ƀu či wơ̆t glaĭ dơ̆ng tah.

16

Gióp đáp lời Ê-li-pha

1Sau đó Gióp trả lời:
  2“Tôi đã từng nghe những điều đó.
   Các anh an ủi kiểu gì mà chỉ gây bực dọc!
  3Những bài diễn thuyết lê thê của các anh không dứt sao?
   Tại sao các anh cứ mãi biện luận?
  4Tôi cũng có thể nói được như các anh
  nếu các anh ở địa vị tôi.
   Tôi cũng có thể diễn thuyết hay ho chống lại các anh,
   và lắc đầu nhìn các anh.
  5Nhưng tôi muốn giục giã các anh,
   dùng lời nói trấn an các anh.
  6Dù cho tôi nói thì nỗi đau đớn của tôi chẳng vơi đi,
   còn nếu tôi không nói thì nỗi khổ tôi cũng không dịu đi chút nào.
  7Thượng Đế ôi, Ngài đã cất lấy sức lực tôi,
   và tiêu diệt gia đình tôi.
  8Ngài làm cho tôi ốm yếu gầy còm,
   để chứng tỏ tôi đã làm quấy.
  9Thượng Đế tấn công và xâu xé tôi trong cơn giận Ngài;
   Ngài nghiến răng nhìn tôi;
   kẻ thù tôi ngó tôi mà mắt long lên sòng sọc.
  10Người ta mở miệng chế diễu tôi, vả má sỉ nhục tôi.
   Chúng họp nhau lại chống nghịch tôi.
  11Thượng Đế đã giao tôi cho kẻ ác,
   và trao tôi vào tay kẻ hung bạo.
  12Tôi đang yên ổn, thì Ngài đập tôi ra từng mảnh;
   Ngài nắm cổ chà đạp tôi. Ngài biến tôi thành cái bia;
  13Những xạ thủ bắn tên của Ngài vây quanh tôi.
   Ngài đâm hông tôi không thương tiếc;
   Ngài đổ mật tôi ra trên đất.
  14Thượng Đế tấn công tôi nhiều lần;
   Ngài lao vào tôi như chiến sĩ.
  15Tôi đã khâu trên da tôi một lớp vải sô tỏ dấu buồn bực
   và chôn vùi mặt tôi trong bụi đất.
  16Mặt tôi đỏ lên vì than khóc;
   hai mắt tôi có quầng thâm.
  17Tuy nhiên tay tôi không làm điều gì hung ác,
   và lời cầu nguyện tôi tinh sạch.
  18Đất ơi, đừng che lấp máu huyết tôi.
   Hãy để tiếng khóc tôi được mọi người nghe đến!
  19Ngay giờ đây tôi có người bênh vực tôi trên thiên đàng;
   Đấng bào chữa tôi ngự trên cao.
  20Đấng nói hộ cho tôi là bạn tôi.
   Mắt tôi nhỏ lệ trước mặt Thượng Đế.
  21Ngài cầu xin Thượng Đế giùm cho một con người
   như kẻ biện hộ giùm bạn mình.
  22Chỉ còn có vài năm nữa thôi,
   rồi tôi sẽ làm cuộc hành trình dài, không trở về.”