3

Môseh Hăng Pum Kơyâo Apui Ƀơ̆ng

1Hlak anŭn, Môseh hlak wai tơpul hlô mơnơ̆ng kơ tơhmua ñu Yithrô, jing pô ngă yang kơ ƀing Midyan, laih anŭn ñu ba tơpul hlô mơnơ̆ng ataih amăng tơdron ha̱r truh pơ čư̆ Hôrêb, jing čư̆ Ơi Adai. 2Pơ anŭn yơh ling jang Ơi Adai pơƀuh rai kơ ñu amăng jơlah apui mơ̆ng amăng lăm sa pum kơyâo. Môseh ƀuh wơ̆t tơdah pum kơyâo anŭn dŏ amăng apui, samơ̆ apui ƀu ƀơ̆ng hĭ ñu ôh. 3Tui anŭn, Môseh pơmĭn, “Kâo či nao hăng lăng tơlơi phara anŭn yơh: Yua hơget kơyâo anai apui ƀu ƀơ̆ng hĭ ôh.”
4Tơdang Yahweh ƀuh ñu rai kiăng lăng, Ơi Adai iâu ñu mơ̆ng pum kơyâo, “Ơ Môseh! Môseh!”
 Laih anŭn Môseh laĭ glaĭ, “Kâo yơh anai.”
5Ơi Adai pơhiăp tui anai, “Anăm rai jĕ hloh dơ̆ng tah. Tŏh hĭ bĕ tơkhŏ sanđal ih, yuakơ ƀơi anih ih hlak dŏ dơ̆ng anŭn jing anih rơgoh hiam.” 6Giŏng anŭn, Ñu laĭ dơ̆ng tui anai, “Kâo jing Ơi Adai kơ ơi adon ih, Ơi Adai kơ Abraham, Ơi Adai kơ Isa̱k laih anŭn Ơi Adai kơ Yakôb.” Ƀơi mông anai, Môseh pơdŏp hĭ ƀô̆ ñu yơh, yuakơ ñu huĭ tơdah lăng nao pơ Ơi Adai.
7Yahweh laĭ dơ̆ng, “Kâo hơmâo ƀuh laih tơlơi tơnap gleh ƀing ană plei Kâo amăng Êjip, Kâo hơmư̆ laih tơlơi ƀing gơñu kwưh rơkâo yuakơ pô khua wai hlŭn kơtư̆ juă gơñu, laih anŭn Kâo ƀlơ̆ng pơmĭn kơ tơlơi tơnap tap gơñu yơh. 8Tui anŭn, Kâo hơmâo trŭn rai laih kiăng pơklaih hĭ ƀing gơñu mơ̆ng tơngan ƀing Êjip laih anŭn kiăng ba ƀing gơñu tơbiă mơ̆ng anih lŏn anŭn hăng mŭt nao amăng anih lŏn hiam laih anŭn kơmơ̆k, jing anih lŏn bă hăng ia tơsâo laih anŭn ia hơni; anih anŭn jing anih ƀing Kanaan, ƀing Hit, ƀing Amôr, ƀing Periz, ƀing Hiwi laih anŭn ƀing Yebus hlak dŏ yơh. 9Ră anai tơlơi iâu kwưh ƀing Israel hơmâo truh pơ Kâo laih, laih anŭn Kâo hơmâo ƀuh laih hơdră ƀing Êjip kơtư̆ juă ƀing gơñu. 10Tui anŭn, ră anai, nao bĕ, Kâo pơkiaŏ nao ih pơ Pharaoh kiăng kơ ba ƀing ană plei Kâo tơbiă hĭ mơ̆ng lŏn čar Êjip.”
11Samơ̆ Môseh laĭ hăng Ơi Adai tui anai, “Hlơi kâo jing tơl kâo nao pơ Pharaoh kiăng kơ ba ƀing Israel tơbiă hĭ mơ̆ng lŏn čar Êjip lĕ?”
12Laih anŭn Ơi Adai laĭ kơ ñu tui anai, “Kâo či dŏ hrŏm hăng ih. Laih anŭn anai yơh jing gru kơnăl kơ ih, Kâo yơh jing Pô pơkiaŏ nao ih: tơdang ih hơmâo ba tơbiă laih ƀing Israel mơ̆ng čar Êjip, ƀing gih či kơkuh pơpŭ kơ Kâo yơh ƀơi čư̆ anai.”
13Môseh laĭ hăng Ơi Adai tui anai, “Tơdah kâo nao pơ ƀing Israel laih anŭn pơhiăp hăng ƀing gơñu, ‘Ơi Adai ƀing ơi adon gih hơmâo pơkiaŏ rai laih kâo pơ ƀing gih,’ laih anŭn ƀing gơñu tơña kơ kâo, ‘Hơget anăn Ñu lĕ?’ Tui anŭn, hơget tơlơi kâo či laĭ glaĭ kơ ƀing gơñu lĕ?”
14Ơi Adai laĭ kơ Môseh tui anai, “Kâo jing Kâo Pô yơh. Anai yơh jing tơlơi ih či laĭ hăng ƀing Israel, ‘Kâo Pô hơmâo pơkiaŏ rai laih kâo pơ ƀing gih.’ ”
15Ơi Adai ăt laĭ kơ Môseh dơ̆ng, “Laĭ bĕ hăng ƀing Israel tui anai, ‘Yahweh Ơi Adai ƀing ơi adon gih yơh, jing Ơi Adai kơ Abraham, Ơi Adai kơ Isa̱k laih anŭn Ơi Adai kơ Yakôb, hơmâo pơkiaŏ rai laih kâo pơ ƀing gih.’ Anŭn jing anăn Kâo hlŏng lar, ƀơi anăn anŭn yơh abih ƀing kơnung djuai pơanăp či djă̱ hơdơr.
16“Nao pơƀut glaĭ bĕ ƀing kŏng tha Israel laih anŭn pơhiăp hăng ƀing gơñu tui anai, ‘Yahweh Ơi Adai kơ ƀing ơi adon gih Abraham, Isa̱k laih anŭn Yakôb yơh pơƀuh rai laih kơ kâo hăng laĭ tui anai: Kâo hơmâo wai lăng ƀing gih laih anŭn hơmâo ƀuh laih hơget tơlơi hơmâo truh laih kơ ƀing gih amăng lŏn čar Êjip. 17Kâo hơmâo ƀuăn laih kiăng ba ƀing gih tơbiă mơ̆ng tơlơi tơnap tap gih anŭn amăng Êjip kiăng mŭt amăng anih lŏn ƀing Kanaan, ƀing Hit, ƀing Amôr, ƀing Periz, ƀing Hiwi laih anŭn ƀing Yebus, jing anih lŏn kơmơ̆k hiam bă hăng ia tơsâo laih anŭn ia hơni.’
18“Ƀing kŏng tha Israel či hơmư̆ ih yơh. Giŏng anŭn, ih laih anŭn ƀing kŏng tha anŭn či nao pơ pơtao ƀing Êjip hăng laĭ kơ ñu tui anai, ‘Yahweh Ơi Adai ƀing Hêbrơ hơmâo bưp ƀing gơmơi laih. Brơi bĕ kơ ƀing gơmơi tơbiă nao klâo hrơi amăng tơdron ha̱r kiăng kơ pơyơr hơdôm gơnam ngă yang kơ Yahweh Ơi Adai gơmơi.’ 19Samơ̆ Kâo thâo pơtao Êjip ƀu či brơi ƀing gih tơbiă nao ôh tơl Kâo či pơgŏ̱ ñu ngă tui anŭn. 20Tui anŭn, Kâo či yơr tơbiă tơngan Kâo laih anŭn taih ƀing Êjip hăng abih bang tơlơi kri̱p yi̱p Kâo či ngă tŏng krah ƀing gơñu. Tơdơi kơ anŭn, ñu či brơi ƀing gih tơbiă nao yơh.
21“Kâo či ngă brơi kơ ƀing Êjip pơpŭ kơ ƀing ană plei anai, tui anŭn tơdang ƀing gih tơbiă đuaĭ, ƀing gih ƀu či tơbiă đuaĭ hăng tơngan đôč đač ôh. 22Rĭm ƀing đah kơmơi či tơña kơ pô re̱ng gah ñu, jing ƀing Êjip, laih anŭn rĭm ƀing đah kơmơi hơdip amăng sang ƀing Êjip anŭn kơ sum ao laih anŭn kơ lu gơnam pơhrôp hăng amrăk laih anŭn mah yơh, jing hơdôm gơnam ƀing gih či băk ƀơi ƀing ană đah rơkơi đah kơmơi gih. Tui anŭn yơh, ƀing gih hơmâo sua mă laih mŭk dram ƀing Êjip.”

3

Đức Chúa Trời hiện ra cùng Môi-se trong bụi gai cháy

1 Vả, Môi-se chăn bầy chiên cho Giê-trô, ông gia mình, là thầy tế lễ tại xứ Ma-đi-an; dẫn bầy chiên qua phía bên kia đồng vắng, đến núi của Đức Chúa Trời, là núi Hô-rếp. 2 Thiên sứ của Đức Giê-hô-va hiện ra cùng người trong ngọn lửa, giữa bụi gai kia. Người nhìn thấy cả bụi gai đương cháy, nhưng không hề tàn. 3 Môi-se bèn nói rằng: Ta hãy tẽ bước lại đặng xem sự lạ lớn nầy, vì cớ sao bụi gai chẳng tàn chút nào. 4 Đức Giê-hô-va thấy người tẽ bước lại xem, Đức Chúa Trời bèn ở giữa bụi gai gọi rằng: Hỡi Môi-se, hỡi Môi-se! Người thưa rằng: Có tôi đây! 5 Đức Chúa Trời phán rằng: Chớ lại gần chốn nầy. Hãy cởi giày ngươi ra, vì chỗ ngươi đương đứng là đất thánh. 6 Rồi Ngài lại nói: Ta là Đức Chúa Trời của tổ phụ ngươi, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, và Đức Chúa Trời của Gia-cốp. Môi-se liền che mặt, vì sợ nhìn đến Đức Chúa Trời.
7 Đức Giê-hô-va phán rằng: Ta đã thấy rõ ràng sự cực khổ của dân ta tại xứ Ê-díp-tô, và có nghe thấu tiếng kêu rêu vì cớ người đốc công của nó; phải, ta biết được nỗi đau đớn của nó. 8 Ta ngự xuống đặng cứu dân nầy khỏi tay người Ê-díp-tô, dẫn từ xứ ấy lên đến một xứ kia đẹp đẽ và rộng rãi, đượm sữa và mật, tức là nơi dân Ca-na-an, dân Hê-tít, dân A-mô-rít, dân Phê-rê-sít, dân Hê-vít, và dân Giê-bu-sít ở. 9 Nầy, tiếng kêu rêu của dân Y-sơ-ra-ên thấu đến ta, và ta đã thấy dân Ê-díp-tô hà hiếp chúng nó thể nào; 10 vậy bây giờ, hãy lại đây, đặng ta sai ngươi đi đến Pha-ra-ôn, để dắt dân ta, là dân Y-sơ-ra-ên, ra khỏi xứ Ê-díp-tô.
11 Môi-se bèn thưa rằng: Tôi là ai, dám đi đến Pha-ra-ôn, đặng dắt dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ê-díp-tô? 12 Đức Chúa Trời phán rằng: Ta sẽ ở cùng ngươi; nầy là điều làm dấu cho ngươi biết rằng ta đã sai ngươi đi: Khi ngươi dắt dân sự ra khỏi xứ Ê-díp-tô rồi, thì các ngươi sẽ phụng sự Đức Chúa Trời tại trên núi nầy.
13 Môi-se thưa cùng Đức Chúa Trời rằng: Nầy, tôi sẽ đi đến dân Y-sơ-ra-ên, nói cùng họ rằng: Đức Chúa Trời của tổ phụ các ngươi sai ta đến cùng các ngươi; nhưng nếu họ hỏi: Tên Ngài là chi? thì tôi nói với họ làm sao? 14 Đức Chúa Trời phán rằng: Ta là Đấng tự hữu hằng hữu ; rồi Ngài lại rằng: Hãy nói cho dân Y-sơ-ra-ên như vầy: Đấng tự hữu đã sai ta đến cùng các ngươi.

Môi-se phụng mạng đi đến dân Y-sơ-ra-ên và Pha-ra-ôn

15 Đức Chúa Trời lại phán cùng Môi-se rằng: Ngươi sẽ nói cho dân Y-sơ-ra-ên như vầy: Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của tổ phụ các ngươi, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, Đức Chúa Trời của Gia-cốp, sai ta đến cùng các ngươi. Ấy đó là danh đời đời của ta, ấy sẽ là kỷ niệm của ta trải qua các đời.
16 Hãy đi, hội hiệp các trưởng lão Y-sơ-ra-ên, mà nói cùng họ rằng: Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của tổ phụ các ngươi, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, Đức Chúa Trời của Gia-cốp, đã hiện ra cùng ta mà phán rằng: Thật vậy, ta đã thăm viếng các ngươi, thấy điều họ đãi các ngươi tại xứ Ê-díp-tô; 17 nên ta đã phán rằng: Ta sẽ rút các ngươi ra khỏi cảnh khổ tại xứ Ê-díp-tô, đặng đem lên xứ của dân Ca-na-an, dân Hê-tít, dân A-mô-rít, dân Phê-rê-sít, dân Hê-vít, và dân Giê-bu-sít, tức là một xứ đượm sữa và mật. 18 Dân sự sẽ vâng theo lời ngươi; vậy, ngươi và các trưởng lão Y-sơ-ra-ên hãy đi yết kiến vua xứ Ê-díp-tô mà tâu rằng: Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của dân Hê-bơ-rơ, đã hiện ra cùng chúng tôi. Vậy bây giờ, xin để cho chúng tôi đi đến nơi đồng vắng, cách chừng ba ngày đường, đặng dâng của lễ cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi. 19 Vả, ta biết rằng dẫu lấy quyền lực ép buộc vua Ê-díp-tô, thì người cũng chẳng bao giờ cho các ngươi đi! 20 Nhưng ta sẽ giơ tay ra hành xứ Ê-díp-tô bằng các phép lạ ta làm giữa xứ đó, sau rồi họ sẽ cho các ngươi đi. 21 Ta sẽ làm cho dân nầy được ơn trước mắt người Ê-díp-tô; vậy, khi nào các ngươi ra đi, thì sẽ chẳng đi ra tay không; 22 nhưng mỗi người đàn bà sẽ hỏi xin người nữ lân cận, cùng kẻ ở tạm nhà mình những đồ bằng vàng, bằng bạc và quần áo, mặc lấy cho con trai con gái mình. Các ngươi sẽ lột trần dân Ê-díp-tô là như vậy.