14

1Chúa Hằng Hữu sẽ chạnh lòng thương Y-sơ-ra-ên, là dân Ngài lựa chọn. Ngài sẽ cho họ hồi cư. Nhiều dân tộc nước ngoài sẽ đến hợp tác chặt chẽ với dân Ngài. 2Các nước trên thế giới sẽ giúp đưa dân Y-sơ-ra-ên về quê hương; các dân di cư vào Do-thái sẽ phục vụ họ. Quân địch từng bắt họ làm nô lệ sẽ trở thành nô lệ. Y-sơ-ra-ên sẽ thống trị các dân thù nghịch.
3Ngày ấy, Chúa Hằng Hữu sẽ cho các con nghỉ ngơi, không còn bị buồn thảm, bối rối, xiềng xích, lưu đày, áp bức nữa. 4Các con sẽ hát bài ca này về vua Ba-by-luân: "Bọn áp bức đã chết! Bọn bóc lột đã bị tiêu diệt! 5Chúa Hằng Hữu bẻ cây gậy của người gian ác, đập tan bạo quyền lực của quân thống trị 6đã giận dữ đánh dẹp các dân, đã hà khắc các nước, đã khủng bố không nương tay. 7Rốt cuộc, cả thế giới đều nghỉ an. Cả thế gian đều cất giọng hoan ca. 8Cả đến các cây cối trên rừng cả tùng bách núi Li-ban cũng phải reo mừng: "Từ khi ngươi bị đốn ngã, không còn ai phá hoại rừng cây nữa!"
9Âm-phủ xôn xao tổ chức cuộc tiếp đón, đánh thức âm hồn của các vĩ nhân thế giới, thúc đẩy các vua đứng dậy khỏi ngai để hoan nghênh ngươi. 10Tất cả đều hỏi ngươi: "Vua cũng yếu ớt như chúng tôi sao? Vua cũng giống như chúng tôi sao? 11Uy nghi vua bị hạ xuống tới Âm-phủ với tiếng đàn cầm. Sâu bọ trải ra làm nệm, giòi làm mền đắp.
12Sao Mai sáng rực, sao ngươi từ trời ngã xuống? Kẻ đã chinh phục các nước! Ngươi bị đốn ngã cách kinh hoàng, nằm sóng sượt dưới đất! 13Ngươi tự bảo trong lòng: 'Ta sẽ lên trời.' Ta sẽ nhắc ngai ta lên trên các ngôi sao Thượng Đế. 14Ta sẽ lên cao hơn các đám mây: Ta sẽ như Đấng Chí cao. 15“Nhưng trái lại, ngươi sẽ bị hạ xuống Âm-phủ, tận đáy vực sâu. 16Những ai gặp sẽ nhìn ngươi chăm chú và hỏi: "Đây có phải là người đã đảo lộn thế giới và xáo trộn các quốc gia không? 17Đây có phải là người đã tàn phá thế giới, tiêu diệt các thành phố và chẳng bao giờ phóng thích tù binh không?"
18Tất cả các vua chúa đều được an táng long trọng trong lăng tẩm. 19Nhưng người ta vất thây ngươi đi như một cành cây độc, như chiếc áo đẫm máu của người tử trận đầy vết đâm chém bị vất vào đáy huyệt, như thây ma trên chiến trường bị vó ngựa dẫm nát. 20Ngươi không được an táng với tổ tiên vì ngươi đã tàn sát nhân dân, tiêu diệt quốc gia ngươi. Con cháu ngươi không được quyền kế vị ngươi. 21Hãy giết sạch dòng dõi kẻ gian ác này! Đừng cho chúng dấy binh, chinh phục các nước và xây dựng thành phố khắp thế giới!
22Chúa Toàn năng quả quyết: "Ta sẽ đứng lên chống đánh nó. Ta sẽ tiêu diệt danh Ba-by-luân cũng như con cháu và dòng dõi nó. 23Ta sẽ làm cho đất nước nó thành hang nhím như đồng lầy hoang vắng. Ta sẽ quét sạch nó bằng Cây Chổi Huỷ diệt. Chúa Toàn năng phán vậy."

A-sy-ri suy vong

24Chúa Toàn năng đã thề: "Chương trình ta sẽ được thi hành, ý định Ta sẽ được thực hiện. 25Ta sẽ đánh tan quân đội A-sy-ri trên đất nước Ta, dẫm nát chúng trên ngọn núi Ta. Dân Ta sẽ không mang ách nô lệ nặng nề của A-sy-ri nữa. 26Đây là chương trình Ta ấn định cho cả thế giới và đây là cánh tay đoán phạt vung trên các quốc gia. 27Một khi Chúa Toàn năng đã quyết định, ai còn dám bãi bỏ. Một khi tay Ngài đã vung lên có ai dám cản ngăn?

Phi-li-tin sụp đổ

28Năm vua A-cha qua đời, tôi nghe lời Chúa về dân Phi-li-tin. 29“Cả nhân dân Phi-li-tin! Đừng reo mừng khi cây roi đánh ngươi bị bẻ gãy, vì các ngươi còn bị tai họa kinh khủng hơn. Một con rắn chết đi, nhưng rắn lục và rắn hổ bay sẽ tràn lên tiêu diệt ngươi. 30Tuy nhiên, con đầu lòng của người nghèo khổ sẽ ăn uống no nê người túng thiếu sẽ nằm ngủ bình an vô sự. Nhưng con cháu ngươi sẽ chết đói, dòng dõi ngươi sẽ bị tàn sát. 31Các thành phố Phi-li-tin, hãy khóc than vì quốc gia ngươi bị hủy diệt! Quân đội tinh nhuệ từ phương bắc sẽ tiến công vào đất nước ngươi. 32Chúng tôi phải nói gì cho các ký giả? Hãy bảo họ: 'Chúa đã sáng lập Giê-ru-sa-lem! Người nghèo khổ của dân Ngài đã tìm được nơi trú ẩn an toàn.'"

14

Mercy on Jacob

1For the Lordwill have mercy on Jacob, and will still choose Israel, and settle them in their own land. The strangers will be joined with them, and they will cling to the house of Jacob. 2Then people will take them and bring them to their place, and the house of Israel will possess them for servants and maids in the land of the Lord; they will take them captive whose captives they were, and rule over their oppressors.

Fall of the King of Babylon

3It shall come to pass in the day the Lord gives you rest from your sorrow, and from your fear and the hard bondage in which you were made to serve, 4that you will take up this proverb against the king of Babylon, and say:
  “How the oppressor has ceased,
   The golden city ceased!
   5The Lord has broken the staff of the wicked,
   The scepter of the rulers;
   6He who struck the people in wrath with a continual stroke,
   He who ruled the nations in anger,
   Is persecuted and no one hinders.
   7The whole earth is at rest and quiet;
   They break forth into singing.
   8Indeed the cypress trees rejoice over you,
   And the cedars of Lebanon,
   Saying, ‘Since you were cut down,
   No woodsman has come up against us.’
  9“Hell from beneath is excited about you,
   To meet you at your coming;
   It stirs up the dead for you,
   All the chief ones of the earth;
   It has raised up from their thrones
   All the kings of the nations.
   10They all shall speak and say to you:
   ‘Have you also become as weak as we?
   Have you become like us?
   11Your pomp is brought down to Sheol,
   And the sound of your stringed instruments;
   The maggot is spread under you,
   And worms cover you.’

The Fall of Lucifer

  12“How you are fallen from heaven,
   O Lucifer, son of the morning!
   How you are cut down to the ground,
   You who weakened the nations!
   13For you have said in your heart:
   ‘I will ascend into heaven,
   I will exalt my throne above the stars of God;
   I will also sit on the mount of the congregation
   On the farthest sides of the north;
   14I will ascend above the heights of the clouds,
   I will be like the Most High.’
   15Yet you shall be brought down to Sheol,
   To the lowest depths of the Pit.
  16“Those who see you will gaze at you,
   And consider you, saying:
   ‘Is this the man who made the earth tremble,
   Who shook kingdoms,
   17Who made the world as a wilderness
   And destroyed its cities,
   Who did not open the house of his prisoners?’
  18“All the kings of the nations,
   All of them, sleep in glory,
   Everyone in his own house;
   19But you are cast out of your grave
   Like an abominable branch,
   Like the garment of those who are slain,
   Thrust through with a sword,
   Who go down to the stones of the pit,
   Like a corpse trodden underfoot.
   20You will not be joined with them in burial,
   Because you have destroyed your land
   And slain your people.
   The brood of evildoers shall never be named.
   21Prepare slaughter for his children
   Because of the iniquity of their fathers,
   Lest they rise up and possess the land,
   And fill the face of the world with cities.”

Babylon Destroyed

  22“For I will rise up against them,” says the Lord of hosts,
   “And cut off from Babylon the name and remnant,
   And offspring and posterity,” says the Lord.
   23“I will also make it a possession for the porcupine,
   And marshes of muddy water;
   I will sweep it with the broom of destruction,” says the Lord of hosts.

Assyria Destroyed

  24The Lord of hosts has sworn, saying,
   “Surely, as I have thought, so it shall come to pass,
   And as I have purposed, so it shall stand:
   25That I will break the Assyrian in My land,
   And on My mountains tread him underfoot.
   Then his yoke shall be removed from them,
   And his burden removed from their shoulders.
   26This is the purpose that is purposed against the whole earth,
   And this is the hand that is stretched out over all the nations.
   27For the Lord of hosts has purposed,
   And who will annul it?
   His hand is stretched out,
   And who will turn it back?”

Philistia Destroyed

28This is the burden which came in the year that King Ahaz died.
  29“Do not rejoice, all you of Philistia,
   Because the rod that struck you is broken;
   For out of the serpent’s roots will come forth a viper,
   And its offspring will be a fiery flying serpent.
   30The firstborn of the poor will feed,
   And the needy will lie down in safety;
   I will kill your roots with famine,
   And it will slay your remnant.
   31Wail, O gate! Cry, O city!
   All you of Philistia are dissolved;
   For smoke will come from the north,
   And no one will be alone in his appointed times.”
  32What will they answer the messengers of the nation?
   That the Lord has founded Zion,
   And the poor of His people shall take refuge in it.