10

Sễq Yiang Sursĩ Yỗn Ŏ́c Pĩeiq

  1Ơ Yiang Sursĩ ơi! Nŏ́q anhia ỡt yơng tễ cứq?
   Nŏ́q anhia tooq clỡp lứq bo cứq ramóh túh coat?

  2Cũai loâi ỗt níc choâng moat cũai cadĩt.
   Sễq anhia táq yỗn alới chuat bữm tâng taho alới khoiq sĩ.
  3Máh cũai loâi khễn tễ máh ranáq sâuq tâng mứt pahỡm alới.
   Cớp alới khễn máh cũai ham crơng yớu, cớp cũai ca acrieiq ramứh Yiang Sursĩ.
  4Cũai loâi achỗn tỗ bữm cớp tỡ ễq tamứng santoiq Yiang Sursĩ.
   Cớp alới pai mumat neq: “Yiang Sursĩ tỡ bữn lứq ntrớu mŏ.”
  5Máh ranáq sâuq, ki alới táq cỡt nheq.
   Alới chanchớm Yiang Sursĩ tỡ bữn rablớh cũai.
   Alới ayê ra‑ac máh cũai tỡ bữn pruam cớp alới.
  6Cũai loâi chanchớm neq: “Sốt dỡi cứq tỡ bữn ramóh túh coat ntrớu, cớp tỡ bữn ramóh croŏq criat ntrớu.”
  7Bỗq alới lóc acrieiq yớu, táq ntỡng lauq, cớp canứh ễ táq yớu.
   Alới pai moang ŏ́c ntáng ahớr cớp ŏ́c loâi.
  8Alới ỡt crŏ́q cheq ramŏ́h vil bân rapul, ễ cachĩt máh cũai tỡ bữn lôih.
   Alới chanchớm níc ễ cachĩt cũai ŏ́q ntốq poâng.
  9Alới cỡt samoât cula samín táng carchian ễ palŏ́ng cáp máh cũai cadĩt.
   Cớp alới yoang alieiq ễq máh cũai chuat,
   chơ alới hor achu pỡ ntốq alới ỡt.
  10Cũai loâi tĩn sarúq cũai túh cadĩt, la cũai ŏ́q noau rachuai.
   Alới ưo cỗ bữn bán rêng hỡn, chơ alới ễp níc máh cũai cadĩt.
  11Máh cũai loâi dốq miar chanchớm neq: “Yiang Sursĩ khoiq khlĩr chơ máh ranáq sâuq cứq khoiq táq.
   Án khoiq canhĩt moat, tỡ bữn hữm noâng tễ ranáq sâuq ki!”

  12Ơ Yiang Sursĩ ơi! Sễq anhia rablớh máh cũai sâuq ki.
   Sễq anhia chỗi khlĩr cũai ca chĩuq túh coat.
  13Yuaq nŏ́q cũai sâuq ma ayê ra‑ac Yiang Sursĩ,
   cớp chanchớm tâng mứt neq: “Lứq Yiang Sursĩ tỡ nai táq cứq.”
  14Ma Yiang Sursĩ lứq hữm cớp dáng máh ramứh túh arức ca toâq pỡ cũai tanoang o.
   Sễq anhia chuai níc alới.
   Cớp cũai ŏ́q ntốq poâng, ki alới chiau sang tỗ alới pỡ anhia,
   cớp anhia chuai dũ náq cũai tỗiq bap.
  15Sễq anhia pupứt nheq máh chớc cũai loâi, yỗn toau alới sâng tỡ ễq táq noâng ranáq sâuq ki.

  16Yiang Sursĩ la Puo tễ dâu lứq cớp toau toâq parsốt tháng.
   Cũai aléq ma tỡ bữn sa‑âm án, lứq án pupứt cũai ki tễ tâm cutễq án sốt.
  17Ơ Yiang Sursĩ ơi! Lứq anhia tamứng sưong santoiq cũai túh cadĩt câu sễq.
   Lứq anhia chuai alới yỗn bữn mứt pahỡm clŏ́q.
  18Ngkíq, anhia chuai máh con cumuiq cớp máh cũai túh arức,
   táq yỗn cũai sâuq tâng cốc cutễq nâi tỡ têq táq ntrớu noâng, cớp táq yỗn alới sâng ngcŏh.

10

1Chúa Hằng Hữu! Ngài ở tận nơi nào?
Con nguy khốn Ngài đành giấu mặt sao?
2Ác nhân bóc lột dân nghèo khó,
Mưu nó bày, xin cho nó mắc vào.
3Đầy dục vọng nó tưởng mình chúa tể,
Trọng kẻ tham, lòng khinh khi Thương Đế.
4Vì kiêu ngạo, nó không tìm kiếm Chúa,
Trong tư duy không dành chỗ cho Ngài.
5Thành công luôn, nên chế giễu người ngay,
Không biết được "lưới trời lồng lộng."
6Nó nghĩ: "Chẳng bao giờ mưu kế ta bị hỏng,
Sung sướng mãi, làm sao gặp tai ương?"
7Miệng đầy lời thề chửi, gạt lường,
Tiếng độc ác chua ngoa từ họng lưỡi.
8Trong thôn xóm nó ngồi nơi bóng tối,
Mắt rình mò chờ giết kẻ hiền lương;
9Nó nằm yên như sư tử trong hang,
Như thợ săn chờ con mồi sa bẫy.
10Bị cấu vồ, nạn nhân liền ngã quỵ,
Trước sức mạnh đành phải chịu đầu hàng.
11Nó nhủ thầm:"Thượng Đế chẳng biết đâu,
Ngài che mặt, chẳng bao giờ trông thấy."
12Chúa Hằng Hữu, xin ra tay, chỗi dậy,
Xin đừng quên cứu giúp kẻ khốn cùng.
13Đừng để cho ác nhân dám khinh thường,
Vì nghĩ rằng 'Chúa sẽ không ứng báo.'
14Chúa nhìn thấy bao khó khăn sầu khổ,
Xin quan tâm, xin thưởng phạt công minh,
Kẻ khổ đau đã giao thác chính mình,
Vì Chúa cứu người mồ côi, đơn độc.
15Xin bẻ gãy cánh tay ưa hủy diệt,
Mầm độc hại, xin chận đứng tận nơi.
16Chúa Hằng Hữu là Vua muôn đời,
Trong nước Ngài, ngoại nhân bị quét trọn.
17Chúa đã nghe ước nguyện người khiêm tốn,
Ngài lắng nghe và an ủi tâm hồn,
18Ngài bênh vực người cùng khốn, cô đơn
Không còn cho ác nhân kịp đọa dày.