44

Kơnơ̆ng Hơjăn Yahweh Đôč Jing Ơi Adai

1Yahweh laĭ dơ̆ng tui anai,
  “Ră anai, Ơ ƀing ană tơčô Yakôb, ding kơna Kâo hơi,
   Ơ ƀing Israel, jing ƀing kơnung djuai Kâo hơmâo ruah mă laih, hơmư̆ bĕ tơlơi Kâo pơhiăp.
  2Kâo, Yahweh, jing Pô hrih laih ƀing gih jing hĭ sa boh lŏn čar,
   sĭt Kâo yơh jing Pô pơjing laih ƀing gih jing kar hăng pơjing amăng kian amĭ,
   laih anŭn jing Pô či djru kơ ƀing gih, pơhiăp hăng ƀing gih tui anai:
  Anăm huĭ ôh, Ơ ƀing Yakôb, ding kơna Kâo hơi,
   Ơ ƀing Yesurun, jing ƀing Kâo hơmâo ruah mă laih.
  3Kâo či tuh tơbiă ia ƀơi ƀing mơhao,
   laih anŭn brơi khul hơnŏh ia rô amăng anih lŏn krô.
  Kâo či tuh tơbiă Yang Bơngăt Kâo ƀơi ƀing ană tơčô gih,
   laih anŭn tơlơi bơni hiam Kâo ƀơi ƀing tơčô tơčĕ gih yơh.
  4Ƀing gơñu či đĭ kơyar kar hăng kơyâo čă đĭ amăng đang rơ̆k yuakơ hơmâo ia ngo̱m,
   jing kar hăng khul kơyâo sôl čă jĕ ƀơi hơnŏh ia rô yơh.
  5Hơmâo mơnuih či laĭ tui anai, ‘Kâo lŏm kơ Yahweh yơh,’
   pô pơkŏn či yap ñu pô hăng anăn Yakôb jing pô kơkuh pơpŭ kơ Yahweh,
  pô pơkŏn dơ̆ng či čih ƀơi tơngan ñu tui anai, ‘Lŏm kơ Yahweh,’
   laih anŭn či mă anăn Israel yơh.”
6Yahweh Dưi Kơtang jing Pô Pơtao hăng Pô Song Mă ƀing Israel pơhiăp dơ̆ng tui anai,
  “Kâo jing Pô dŏ blung hlâo adih laih anŭn Kâo jing Pô dŏ tơl hơnăl tuč.
   Rơngiao kơ Kâo ƀu hơmâo Khua Yang sĭt pă ôh.
  7Tui anŭn, hlơi pô hrup hăng Kâo lĕ? Brơi kơ ñu anŭn pơrơđah tơbiă bĕ ñu pô.
   Brơi bĕ ñu anŭn pơhaih hăng pơrơđah ƀơi anăp Kâo
   hơdôm tơlơi hơmâo truh laih čơdơ̆ng mơ̆ng Kâo pơkô̆ pơjing laih ƀing ană plei Kâo đưm hlâo adih,
  laih anŭn kơ hơdôm tơlơi aka truh ôh,
   Sĭt brơi bĕ kơ ñu anŭn laĭ lui hlâo kơ tơlơi či truh.
  8Anăm tơtư̆ tơtơ̆ng, anăm huĭ bra̱l ôh.
   Hiư̆m ngă, Kâo ƀu pơhaih tơlơi anŭn laih anŭn laĭ lui hlâo laih tơlơi mơ̆ng đưm hlâo adih ôh hă?
  Ƀing gih yơh jing ƀing ngă gơ̆ng jơlan Kâo. Hơmâo mơ̆ Khua Yang pơkŏn rơngiao kơ Kâo?
   Sĭt yơh, ƀu hơmâo Boh Pơtâo pơkŏn ôh jing anih kơđông kơjăp. Kâo ƀu thâo hlơi pô ôh.”

Ƀing Rup Trah Jing Hĭ Đôč Đač Đôč

  9Abih bang ƀing hlơi pô pơkra rup trah jing hĭ đôč đač,
   laih anŭn khul gơnam ƀing gơñu pơkom pioh anŭn ăt jing hĭ đôč đač mơ̆n.
  Ƀing hlơi pô ngă gơ̆ng jơlan brơi kơ khul rup anŭn jing hĭ bum mơta hăng ƀu thâo krăn ôh,
   laih anŭn ƀing gơñu či tŭ tơlơi mlâo mlañ yơh.
  10Ƀu hơmâo tơlơi tŭ yua hơget ôh
   kơ hlơi pô pơkra rup trah kiăng kơ kơkuh pơpŭ kơ rup anŭn!
  11Anai nê, pô anŭn hăng ƀing gŏp ñu, jing ƀing kơkuh pơpŭ kơ rup trah anŭn, či tŭ tơlơi pơmlâo hĭ yơh,
   yuakơ ƀing pơkra rai khul rup anŭn kơnơ̆ng jing hĭ ƀing mơnuih mơnam đôč yơh.
  Brơi bĕ kơ ƀing gơñu rai hăng pơrơđah bruă gơñu kiăng kơ tŭ phat kơđi,
   sĭt ƀing gơñu či huĭ bra̱l laih anŭn tŭ tơlơi pơmlâo prŏng yơh.

  12Pô pơkra gơnam pơsơi mă pơsơi
   laih anŭn pioh gơnam pơsơi anŭn amăng apui hơdăng ngur tơl pơiă mriah.
  Giŏng anŭn, ñu pơkra sa boh rup trah hăng mơmu̱t
   laih anŭn čruih tia gơnam anŭn hăng tơlơi kơtang hơpăl tơngan ñu.
  Tơdang ñu tơua laih, ñu rơngiă hĭ tơlơi kơtang ñu.
   Tơdang Ñu ƀu mơñum ia ôh, ñu tơdu hĭ yơh.
  13Pô trah kơyâo pơkă kơyâo hăng hrĕ pơkă
   laih anŭn treh lui khul jar hăng čur.
  Ñu tơluăh hĭ kơyâo anŭn hăng gơnam tơluăh
   laih anŭn treh pioh hăng gơnam treh.
  Ñu pơkra kơyâo anŭn tui hăng rup mơnuih,
   jing rup mơnuih hiam rô̆ yơh,
   kiăng kơ pioh rup anŭn amăng sang kơkuh kơ yang rơba̱ng.
  14Ñu dro̱m hĭ khul kơyâo sar,
   ƀôdah năng ai ñu mă hĭ sa ƀĕ kơyâo hơngo̱ ia ƀôdah kơyâo sen,
  laih anŭn brơi kơyâo anŭn čă đĭ amăng khul kơyâo glai kơmrơ̆ng,
   ƀôdah ñu pla sa ƀĕ kơyâo hơngo̱ laih anŭn ia hơjan ngă brơi kơ kơyâo anŭn čă đĭ.
  15Sa čô mơnuih yua kơyâo anŭn kiăng kơ čuh;
   đơđa ñu mă kiăng kơ pơđao ñu pô,
   laih anŭn đơđa ñu pơtŏ apui kiăng kơ ŏm ƀañ tơpŭng.
  Samơ̆ ñu ăt yua sa črăn kơyâo anŭn kiăng kơ pơkra sa boh rup yang kiăng kơ kơkuh pơpŭ.
   Sĭt ñu pơkra sa boh rup trah laih anŭn bon kơkuh kơ rup anŭn yơh.
  16Sămkrah khul kơyâo anŭn ñu čuh hĭ amăng apui.
   Gah ngŏ kơ apui anŭn ñu prap pre gơnam ƀơ̆ng ñu,
   laih anŭn ñu ŏm añăm ñu hăng ƀơ̆ng tơl trơi yơh.
  Ñu ăt pơđao hĭ ñu pô laih anŭn laĭ tui anai,
   “Ơ hiam kâo pơđao yơh! Kâo ƀuh apui jă̱ hiam biă mă!”
  17Mơ̆ng hơdôm kơyâo dŏ glaĭ, ñu pơkra sa boh yang, jing rup trah ñu.
   Ñu bon kơkuh kơ rup anŭn laih anŭn kơkuh pơpŭ.
  Ñu iâu laĭ kơ rup anŭn tui anai,
   “Pơklaih hĭ bĕ kâo. Ih jing yang kâo.”
  18Ƀing mơnuih anŭn ƀu thâo krăn hơget ôh laih anŭn kŏn thâo hluh hơget lơi.
   Yuakơ Yahweh go̱m hĭ mơta gơñu kar hăng pik mia hăng ia čur, tui anŭn ƀing gơñu ƀu dưi ƀuh ôh,
   laih anŭn yuakơ Yahweh kơđŏl hĭ tơlơi pơmĭn gơñu, tui anŭn ƀing gơñu ƀu dưi thâo hluh ôh.
  19Ƀu hơmâo hlơi pô ôh dơ̆ng glaĭ kiăng kơ pơmĭn,
   sĭt ƀu hơmâo hlơi pô ôh hơmâo tơlơi thâo krăn ƀôdah tơlơi thâo hluh kiăng kơ laĭ tui anai,
  “Sămkrah kơyâo anŭn kâo yua laih kơ čuh apui.
   Kâo ăt ŏm ƀañ tơpŭng mơ̆n ƀơi ngŏ hơdăng anŭn,
   hăng ŏm añăm mơnơ̆ng laih anŭn kâo ƀơ̆ng hĭ yơh.
  Hiư̆m ngă, kâo năng pơkra hơdôm gơnam hơƀak drak mơ̆ng hơdôm kơyâo dŏ glaĭ anŭn hă?
   Hiư̆m ngă, kâo năng bon kơkuh kơ gơnam kơnơ̆ng jing tơlŏ kơyâo đôč hă?
  20Ñu tŭ mă tơlơi kơmlư anŭn kar hăng ñu ƀơ̆ng hơbâo tơpur laih anŭn ñu jrôk hĭ jơlan yuakơ jua pơmĭn ñu tŭ tơlơi pơblư̆ yơh.
   Ñu ƀu dưi pơklaih hĭ ñu pô ôh laih anŭn kŏn thâo laĭ lơi tui anai,
   ‘Ƀu djơ̆ ôh hă gơnam anai ƀơi tơngan gah hơnuă kâo anai jing gơnam ƀlŏr?’ ”
21Yahweh laĭ tui anai,
  “Hơdơr bĕ hơdôm tơlơi anŭn, Ơ ƀing Yakôb hơi,
   yuakơ ƀing gih jing ding kơna Kâo, Ơ ƀing Israel ăh.
  Kâo hơmâo pơjing laih ƀing gih kiăng kơ jing ƀing ding kơna Kâo.
   Ơ ƀing Israel hơi, Kâo ƀu či wơr bĭt hĭ ƀing gih ôh.
  22Kâo hơmâo kih huet hĭ laih hơdôm tơlơi wĕ wŏ gih kar hăng kơthul,
   laih anŭn khul tơlơi soh gih kar hăng kơthul mơguah.
  Wơ̆t glaĭ pơ Kâo bĕ,
   yuakơ Kâo hơmâo song mă laih ƀing gih.”

  23Ơ abih tơlơi mơnơ̆ng amăng tal adai, adoh mơak mơai bĕ yuakơ Yahweh hơmâo ngă laih tơlơi anŭn.
   Ơ abih tơlơi mơnơ̆ng amăng lŏn tơnah gah yŭ, ur dreo kraih bĕ.
  Ơ abih tơlơi mơnơ̆ng amăng khul čư̆ čan,
   khul glai kơmrơ̆ng wơ̆t hăng abih bang khul kơyâo,
  adoh kraih krin bĕ yuakơ Yahweh hơmâo song mă laih ƀing Yakôb,
   laih anŭn pơrơđah tơlơi ang yang Ñu amăng ƀing Israel.

Mơnuih Mơnam Či Dŏ Hơdip Dơ̆ng Amăng Plei Yerusalaim

24Yahweh jing Pô Song Mă gih, jing Pô pơjing laih ƀing gih kar hăng pơjing amăng kian amĭ, pơhiăp hăng ƀing gih tui anai,
  “Kâo yơh jing Yahweh,
   jing Pô hrih pơjing kơ abih bang tơlơi mơnơ̆ng,
  jing hơjăn Kâo Pô yơh pơkăng khul tal adai,
   jing Pô yaih la̱ng lŏn tơnah laih anŭn ƀu hơmâo hlơi pô djru kơ Kâo ôh.

  25“Kâo jing Pô pơsoh hĭ tơlơi mơsêh mơyang ƀing pô pơala ƀlŏr
   laih anŭn pơmlŭk hĭ ƀing pơjâo gai.
  Kâo jing Pô pơrơklă tơlơi hrăm ƀing rơgơi jing hĭ soh.
   laih anŭn pơplih hĭ tơlơi anŭn jing hĭ đôč đač yơh.
  26Kâo jing Pô pơkơjăp hĭ hơdôm boh hiăp ƀing ding kơna Kâo
   laih anŭn pơkrĕp truh hĭ tơlơi laĭ lui hlâo ƀing pơtao Kâo pơkiaŏ nao yơh.

  “Kâo jing Pô laĭ kơ plei Yerusalaim tui anai, ‘Mơnuih mơnam či hơdip dơ̆ng amăng plei Yerusalaim,’
   laih anŭn kơ khul plei pla anih lŏn Yudah tui anai, ‘Mơnuih mơnam či pơdơ̆ng đĭ yơh,’
   laih anŭn kơ khul anih răm rai gơñu tui anai, ‘Kâo či rŭ̱ pơdơ̆ng glaĭ khul anih anŭn yơh.’
  27Kâo jing Pô pơđar kơ ia dơlăm tui anai, ‘Thu hĭ bĕ,’
   laih anŭn Kâo či pơthu hĭ khul hơnŏh ia yơh.
  28Kâo jing Pô laĭ kơ tơlơi pơtao Sirus tui anai, ‘Ñu yơh jing pô wai triu Kâo
   laih anŭn či pơgiŏng hĭ abih bang tơlơi Kâo rơkâo.
  Ñu či laĭ kơ plei Yerusalaim tui anai, “Brơi kơ ƀing ană plei pơdơ̆ng glaĭ bĕ,”
   laih anŭn laĭ kơ Sang Yang Kâo tui anai, “Brơi kơ ƀing gơñu pơdap glaĭ bĕ atur Sang Yang.” ’ ”

44

Quyền cao cả của Đức Chúa Trời và sự hư vô của thần tượng. – Lời hứa về sự cứu

1 Bây giờ, hỡi Gia-cốp, tôi tớ ta, hỡi Y-sơ-ra-ên mà ta đã chọn, hãy nghe! 2 Đức Giê-hô-va, là Đấng đã làm nên ngươi, đã gây nên ngươi từ trong lòng mẹ, và sẽ giúp đỡ ngươi, phán như vầy: Hỡi Gia-cốp, tôi tớ ta, và Giê-su-run mà ta đã chọn, đừng sợ chi; 3 vì ta sẽ rót nước trên kẻ khát, cho suối chảy nơi đất khô. Ta sẽ đổ Thần ta trên dòng dõi ngươi, và phước lành ta trên những kẻ ra từ ngươi. 4 Chúng nó sẽ nẩy nở giữa đám cỏ, như cây liễu giữa dòng nước. Người nầy sẽ nói rằng: Ta thuộc về Đức Giê-hô-va; người kia xưng 5 mình bằng danh của Gia-cốp, kẻ khác nữa lấy tay mình viết rằng: Ta thuộc về Đức Giê-hô-va, và xưng mình bằng danh Y-sơ-ra-ên.
6 Đức Giê-hô-va, là Vua và Đấng Cứu chuộc của Y-sơ-ra-ên, là Đức Giê-hô-va vạn quân, phán như vầy: Ta là đầu tiên và cuối cùng; ngoài ta không có Đức Chúa Trời nào khác. 7 Ai là kẻ kêu gọi như ta, rao bảo và phán truyền điều đó từ khi ta đã lập dân tộc xưa nầy? thì hãy rao truyền sự mai sau và điều chi sẽ xảy đến! 8 Chớ kinh hãi và cũng đừng bối rối. Từ thuở đó ta há chẳng từng rao ra cho các ngươi biết sao? Các ngươi làm chứng cho ta. Ngoài ta có Đức Chúa Trời nào khác không? Thật, chẳng có Vầng Đá nào khác; ta không biết đến!
9 Những thợ chạm tượng đều là hư vô, việc họ rất ưa thích chẳng có ích gì. Những kẻ làm chứng của họ không thấy và không biết, để họ mang xấu hổ. 10 Ai là kẻ tạo một vì thần, đúc một tượng, mà không có ích chi? 11 Nầy, mọi kẻ làm bạn về việc đó sẽ bị nhục, những thợ đó chẳng qua là loài người! Họ hãy nhóm lại hết thảy và đứng lên! Chắc sẽ cùng nhau bị kinh hãi và xấu hổ.
12 Thợ rèn lấy một thỏi sắt nướng trên than lửa; dùng búa mà đập, dùng cánh tay mạnh mà làm; mặc dầu đói và kém sức; không uống nước và kiệt cả người. 13 Thợ mộc giăng dây; dùng phấn mà gạch; đẽo bằng cái chàng, đo bằng cái nhíp; làm nên tượng người, giống hình người tốt đẹp, để ở trong một cái nhà. 14 Lại đi đốn cây bách; lấy cây lật, cây dẻ, mà mình đã chọn trong các thứ cây trên rừng; trồng cây thông, mưa xuống làm cho lớn lên. 15 Gỗ ấy người ta sẽ dùng mà chụm, lấy về mà sưởi. Cũng dùng để đun lửa hấp bánh; lại cũng lấy mà làm một vì thần, rồi thờ lạy nó, làm nó nên một tượng chạm mà quì lạy trước mặt nó. 16 Họ chụm đi phân nửa trong lửa, còn phân nửa thì dùng mà nướng thịt, ăn cho no; hoặc sưởi cho ấm, và nói rằng: Hà! nầy ta sưởi đây; ta thấy ngọn lửa! 17 Đoạn, gỗ còn thừa lại làm một vì thần, tức là tượng chạm mình; cúi mình trước mặt nó mà thờ lạy, cầu nguyện nó mà rằng: Xin giải cứu tôi, vì ngài là thần của tôi!… 18 Những người ấy không biết và không suy xét; vì mắt họ nhắm lại để đừng thấy, lòng họ lấp đi để đừng hiểu. 19 Trong bọn họ chẳng ai suy đi nghĩ lại, chẳng ai có sự thông biết khôn sáng mà nói rằng: Ta đã lấy phân nửa mà chụm; đã hấp bánh trên lửa than; đã quay thịt và ăn rồi; còn thừa lại, ta dùng làm một vật gớm ghiếc sao? Ta lại đi cúi mình lạy một gốc cây sao? 20 Người đó ăn tro, lòng mê muội đã làm cho lìa bỏ đường, chẳng có thể tự cứu linh hồn mình, hay là nói rằng: Trong tay hữu ta há chẳng phải là đồ giả dối sao?
21 Hỡi Gia-cốp, hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy nhớ các điều nầy! Vì ngươi là tôi tớ ta. Ta đã gây nên ngươi; hỡi Y-sơ-ra-ên, ngươi là tôi tớ ta, ta sẽ không quên ngươi! 22 Ta đã xóa sự phạm tội ngươi như mây đậm, và tội lỗi ngươi như đám mây. Hãy trở lại cùng ta, vì ta đã chuộc ngươi. 23 Hỡi các từng trời, hãy hát vui mừng vì Đức Giê-hô-va đã làm hoàn thành! Hỡi các nơi sâu dưới đất, hãy reo la! Hỡi các núi, rừng cùng mọi cây cối trên rừng, hãy cất tiếng mà hát! vì Đức Giê-hô-va đã chuộc Gia-cốp, và sẽ tỏ sự vinh hiển Ngài ra trong Y-sơ-ra-ên.
24 Đức Giê-hô-va, là Đấng Cứu chuộc ngươi, đã gây nên ngươi từ trong lòng mẹ, phán như vầy: Ta là Đức Giê-hô-va, đã làm nên mọi vật, một mình ta đã giương các từng trời và trải đất, ai ở cùng ta? 25 Ấy chính ta làm trật các điềm của kẻ nói dối, khiến thầy bói nên ngu muội, làm cho kẻ trí tháo lui, biến sự khôn ngoan nó ra dại khờ; 26 Chúa làm ứng nghiệm lời của tôi tớ Ngài, thiệt hành mưu của sứ giả Ngài; phán về thành Giê-ru-sa-lem rằng: Nó sẽ có người ở; và về các thành của Giu-đa rằng: Nó sẽ được lập lại, ta sẽ dựng lại các nơi hoang vu của nó; 27 phán cùng vực sâu rằng: Hãy khô đi, ta sẽ làm cạn các sông; 28 phán về Si-ru rằng: Nó là người chăn chiên của ta; nó sẽ làm nên mọi sự ta đẹp lòng; lại cũng phán về Giê-ru-sa-lem rằng: Nó sẽ được lập lại, và phán về đền thờ rằng: Nền ngươi sẽ lại lập.